Cười Té Ghế Với Những Bài Thơ Mùa đông Chế đặc Sắc Nhất Hiện Nay

Cười té ghế với những bài thơ mùa đông chế đặc sắc nhất hiện nay

Sẽ không có gì tuyệt vời hơn khi chúng ta cùng nhau cảm nhận những bài thơ mùa đông chế hấp dẫn. Mùa đông lạnh lẽo, ở cạnh bên người mình yêu thương trải qua những phút giây thư giãn đó sẽ là những kỉ niệm đáng giá trong cuộc đời của chúng ta. Cuộc sống luôn bộn bề với những lo toan vậy tại sao chúng ta không dành chút thời gian tận hưởng cuộc sống cơ chứ! Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Những bài thơ mùa đông chế đặc sắc nhất hiện nay

Hãy cùng elead.com.vn cảm nhận những bài thơ mùa đông chế hấp dẫn thu hút ngàn like facebook nhanh chóng. Mùa đông gợi cho ta sự cô đơn là những nỗi nhớ mong da diết nhưng ở một khía cạnh khác chúng lại khiến ta cười té ghế với sự hóm hỉnh hài hước. Nếu các bạn quan tâm thì đừng ngần ngại hãy theo dõi ngay bây giờ cùng chúng tôi nha!

Phiêu du trời xanh

Phiêu du nữa kiếp trời xanhMột mình sương gió đã thành thói quenGiờ em lời ngỏ chốt thenLàm sao chấp nhận được liền đây em

Gió đông khẽ thổi bên thềmMùa đông giá lạnh còn thêm quạnh lòngBiết em đang đợi người mongCho anh tạm gác tình nồng em nha!!!

Yêu

Cậu không yêu tớ, tớ vẫn yêuAi bảo cậu không yêu tớ nàoNếu mà không yêu tớ sẽ khócCâu sợ khóc nhiều cậu phải yêu

Tớ thấy cậu là tớ cứ yêuAi bảo cậu không thích được chiềuTối nay cậu đi ăn kem với tớĐể răng cậu rụng chẳng đứa yêu

Tớ mong cậu chẳng đẹp traiĐể tớ được thương cậu mãi hoàiĐể tơ lên xe hoa ngày cướiHai đứa đẹp đôi như chí phèo…

Thà rằng hai đứa như chí phèoNhưng mà hai đứa được gần nhauCó lẽ rằng tớ đây rất thíchTình yêu mơ mộng dưới trăng sao

Sợ vợ

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.Ðàn ông sợ vợ thì sang,Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.Ðàn ông không biết thờ “bà”Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.Ðàn ông sợ vợ ai khi,Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!

Ðàn ông khí phách ngang tàng,Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”Ðàn ông đánh vợ là ngu,Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Lấy nàng từ thuở mười nhăm,Ðến khi mười chín tôi đà năm con.Nàng thì trông hãy còn son,Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.

Nắng mưa là chuyện của trời,Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.Suốt ngày cày cấy như trâu,Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.Lau nhà, lau cửa chẳng màng,Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.

Nhiều khi muốn hộc xì dầu,Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.Nàng đòi thi đấu võ đài,Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau,Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.Cho nên tôi mới bị lường,Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi thực tế phũ phàng,Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.Một lòng thờ dzợ sắc son,Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.

Ra đường sợ nhất công nôngVề nhà sợ nhất vợ ko nói gì

Đàn ông nể vợ là sangNgồi nghe vợ dạy là hạng trượng phuĐàn ông đánh vợ là nguVừa mất tiền thuốc vừa tù chung thân

Thơ vui vợ nhắn nhủ chồng

Một là anh phải hiền hòaSẵn sàng nhận lỗi cho qua mọi điềuDù sai dù đúng bao nhiêuBao giờ lỗi cũng phần nhiều là ta

Hai là anh phải thật thàLương bao nhiêu có nộp ra đủ đầyGiờ giấc cấm chậm một giâyKhai không thành thực thì “đây” giận hờn

Ba anh chịu đựng phải hơnCơm khê canh mặn liệu hồn mà chêCắn răng nhắm mắt nuốt đêKêu lên một tiếng ra đê mà nằm

Bốn anh là nhớ phải chămLau nhà rửa bát âm thầm làm điKiểm tra em thấy việc gìLàm không vừa ý ấy thì biết tay

Năm cấm chè thuốc rượu TâyEm mà phát hiện đuổi ngay ra đườngNgâm rượu dân tộc bổ dươngỪ thì vài chén quê hương thôi đành

Sáu là em cấm tiệt anhĐừng có tơ tưởng loanh quanh em nàoTức lên tay thớt tay daoLia tay nhắm mắt chào mào cúc cu

Ngẫm rồi tôi khóc tu tuThế thì nào khác đi tù hả emNhưng thôi anh quyết thử xemChung thân lĩnh án với em sợ gì!

Thơ chế nói xấu vợ

Ngoài trời bỗng nổi cơn giôngVợ em giở chứng chạy rông ngoài đườngEm nhìn mà thấy thương thươngVợ em sao lại dở ương thế này.Hôm rồi nó uống rượu sayXông phi một phát… vỡ ngay cái bàn.May mà hàng xóm khuyên canKhông thì nhà cửa nát tan hết rồi.

Thời gian hờ hững nhẹ trôiVài hôm lại thấy nó ngồi uống bia.Nhìn em nó bảo thằng kia,Lại đây quỳ xuống rót bia cho bà.Em nào có dám kêu caKhông nhanh nó vả cho 3 phát liền.Thì ra nó trúng lô xiênCó tiền trong túi nó liền đi chơi…Số em lận đận long đongNào ai thấu hiểu nỗi lòng em đâu.Em ngồi than thở mấy câuNó liền vác hẳn dao bầu chạy raEm đành co cẳng chạy xaNó mà vớ được … thành ma có ngày!

Tình yêu thời nay

ANH… thề anh chỉ mình emYêu… lắm hình ảnh Lọ Lem láng giềngEm… đẹp như một nàng tiênLà… anh say đắm đảo điên lâu rồi

Anh… thơm tâm trạng bồi hồiNói… không ngoa chứ giống ngồi đống thanThật… lòng anh muốn sang trangMẸ… thì mong mỏi có nàng dâu xinh

Anh… vốn trọng chữ Nghĩa — TìnhBảo… sao đôi lứa chúng mình thương nhauNói… sao đẹp mối tình đầuDối… lòng hai đứa qua cầu gió bay

Là… vì mình ở đêm nayHư… vô ai biết áo bay phương nào.

Ý đồ

Ngoài trời đang đổ cơn mưaCó cô con gái lưa thưa mặc quầnLàm thơ lòng rối bần thầnSuýt nữa bị lỗi những vần thơ hay

Ý đồ “nhắm mắt xuôi tay”Cũng tính làm tí “vụt bay thiên đàng”…Nhưng thơ vần điệu nhẹ nhàngThiên hạ thưởng thức cùng vang tiếng cười

Biết bao ánh mắt không rờiQuần xanh lấp ló buông lơi vãi vồnSóng lũ đang đánh dập dồnNhà thơ xin phép thả hồn vào tranh:

“Trên trời mưa đổ xung quanhDưới đất lộ chiếc quần xanh gần hàngBàn tay cô ấy dịu dàngNâng chiếc váy mỏng nhẹ nhàng dịu êm

Mong sao mai nắng bên thềmCó ba có mẹ ngồi têm cơi trầuRồi sang bên ấy xin cầuHôn em năm tới… đậm sâu nghĩa tình”

Nỗi nhớ mùa đông

Phố buồn vắng bước chân anhĐầu đông se lạnh trời xanh cũng buồn.Đêm về lệ đẫm mi tuônNhớ chiều hôm ấy hoàng hôn nhạt nhòa.

Con đường rực rỡ sắc hoaBây giờ nhìn lại xót xa cho mình.Đông về nhạt ánh bình minhPhải chăng cũng biết chúng mình chia tay!

Anh đi phố nhỏ mưa bayBầu trời thiếu nắng cả ngày chẳng tươi.Môi em cũng vắng nụ cườiVòng eo lạc mất tay người từng ôm.

Môi hồng giờ cũng nhạt hơnXanh xao đôi má chẳng hường như xưa.Thu đi trời chuyển giao mùaLòng em vẫn nhớ người xưa thuở nào.

Bầu trời lạc mất vì saoChúng mình chưa kịp gửi trao hôn đầu!Thôi thì hẹn để kiếp sauCòn duyên ta sẽ lạc vào trong nhau!!!

Một góc mùa đông

Mùa đông hỡi! Anh phương trời có lạnhMảnh đời côi nơi xa xứ mong manhỞ phương này em mong sợi nắng lànhSưởi nồng ấm nơi tình anh phương ấy…

Anh có biết khi mặt trời thức dậyÁnh bình minh xua đêm tối vần xoayDẫu dòng đời bao nhiêu cảnh đổi thayTia nắng dịu sẽ cùng anh ấm mãi…

Nơi phương ấy dẫu đông về tê táiGóc phố buồn dẫu dãi một trời đêmĐời vẫn ru trong khúc hát êm đềmTrong tiếng gió có tình em mãi đợi

Gió có thổi cơn mưa chiều rơi vộiGánh đời anh còn trả mãi chưa thôiTóc bạc màu…theo năm tháng dần trôiNgọn lửa tàn…giữa sóng đời chìm nổi…

1.Tình yêu mùa đông

Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vuiCó trọn vẹn những điều anh mong ướcCó trọn vẹn những tháng ngày cô độcLà đưa em về miền cổ tích nơi anh.

Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên emLà khi em cười, mang niềm tin cuộc sốngLà ánh mắt em nhìn về anh một hướngLà nỗi niềm em chia nửa cùng anh.

Hạnh phúc này liệu có mong manh?Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnhNhư cơn mưa mùa đông mang theo giá buốtCâu trả lời anh dành trọn cho em.

2. Thơ tình mùa đông 1

Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đôngVào khoảng trống đầy mông lung lạnh giáCâu yêu thương lạc trên miền đất lạChẳng đến được người đã qúa xa xôi ?

Muốn gửi về đâu tha thiết đôi lờiTôi chỉ biết nhìn sương trời giăng trắngTìm ánh sao đông trên dòng sông lặngLạnh tiếng thở dài sầu lắng tâm tư

Đông đã về se sắt những trang thơTình đã mất, cả đời mơ nuối tiếcCòn lại thôi chút ân tình cách biệtRầu rĩ cuộc đời, oán kiếp đơn côi

Bài thơ tình tôi đang viết cho tôiCơn gió lạnh cuốn rời xa mơ ướcĐến nơi nao nếu người em thấy đượcXin hãy động lòng, dừng bước tâm giao

Tôi vẫn yêu em như những ngày nàoNghe ký ức thường dâng trào khao khátHoài niệm tiếng yêu làm sao lạnh nhạt ?Nhung nhớ tràn đầy, Đông hát ai nghe ?

Từ độ em đi tâm trí nặng nềThơ tôi viết em đâu hề xao xuyếnNhư dòng sông nước vẫn xuôi về biểnThương nhớ dụm dành… lại tiễn ra khơi

Chùm thơ chế bựa về mùa đông được yêu thích nhất

Những bài thơ chế bựa mùa đông ấn tượng thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn đọc. Những bài thơ khiến trái tim chúng ta rung động mạnh mẽ đan xen vào đó là sự hóm hỉnh dễ thương ngọt ngào. Bạn sẽ có những khoảng thời gian tuyệt vời để thư giãn tâm hồn mình đấy! Cùng nhau theo dõi ngay nhé!

Mùa đông đến

Rồi một ngày trời không biếc xanhRồi một ngày hàng cây vắng tanhVà cơn gió mang mùa đông tớiCuốn bay theo đám lá vàng rơiBờ cỏ này giọt sương đã tan Bậc thềm này còn in dấu chânMùa đông đến em chờ anh mãi Lá hoa thu sang nay đã úa tànGiờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấyNgày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơiLòng em đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nóiCòn yêu mãi…Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấyNgày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơiLòng e đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nóiEm mãi yêu anh!

Thơ tình mùa đông

Ai lê bước giữa mùa đông giá lạnhCố tìm quên hình ảnh bóng người yêuĐời cô đơn thầm lặng dưới trời chiềuSao vẫn nhớ thật nhiều người năm cũ

Mùa đông lạnh ánh Trăng buồn liễu rũLòng vấn vương nhớ tình cũ năm naoCố lãng quên mà có được lúc nàoTrong tâm khảm không bao giờ thôi nhớ

Mộng nên đôi đã nhiều năm tan vỡNgười ra đi kẽ ở lối hai đườngSao trong lòng ta cứ mãi nhớ thươngRồi thao thức đêm trường mơ với mộng

Hãy quên đi tìm niềm vui mà sốngNhớ làm gì hình bóng thuở năm xưaLời thề yêu chỉ là nói dối lừaTa đã biết sao không chừa vẫn nhớ.

Trái tim mùa đông

Biết trái tim chẳng có tội gì đâuKhi anh không thể yêu em hơn nữaBiết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡVẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ…Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừaTình yêu cả tin em trao anh nồng cháyChẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấyEm bồi hồi, em vội vã, em yêu…Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điềuEm không thể và chúng mình… không thểSao hôm – Sao mai cách xa đến thếCâu thơ này có tới được cùng anhCó ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanhEm mãi yêu anh một tình yêu… không thểNắng quái chiều đang tìm về chốn ngủEm bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu….

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

Thơ: Tùng Trần

Đông đã về trên từng con phố nhỏLạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lungMùa đông xưa ta sánh bước đi cùngNhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ

Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cayBước một mình trên phố vắng chiều nayLối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ

Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trởGiờ phương nào..em có nhớ anh không..?Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đôngHay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..??

Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậmĐể đêm về..lệ ướt đẫm bờ môiĐông đã sang nhưng phố vắng em rồiChợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệm

Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịmMất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầuĐể đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!!

ĐÊM ĐÔNG HOÀI NIỆM

Thơ: Thiên Gia Bảo

Anh nghe nói gió mùa về em ạEm có buồn vì mình vắng nhau khôngChiếc khăn gió che chở cả mùa đôngChỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ…

Chắc bây giờ ở phương trời xa đóĐã có người thắp lửa sưởi trái timĐâu cần anh mà trông ngóng mong tìmThứ đã cũ của một thời xa vắng…

Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặngÁi ân chìm xuống tận đáy đại dươngĐông có mang băng giá cũng vô thườngBởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc…

Phải cố quên đi những gì đã mấtĐể niềm đau như cơn gió thoảng buồnCuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơnKhi tình yêu chẳng còn là tất cả…

Em ấm êm bên một người xa lạAnh cũng đành chấp nhận bị lãng quênPhận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyênThì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc…

Nếu đau thương làm anh thêm nghị lựcSống vững vàng bước tiếp đến ngày maiVùi chôn đi xóa bỏ những u hoàiHãy xem như mình chưa từng…em nhé…

Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽTrút muộn phiền đối diện với chính anhNam tử hán không được quá lụy tìnhKhi người ta đã thay lòng đổi dạ.

GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Đêm mùa đông sương lạnh ánh trăng tàLòng buồn hiu nhớ người ta nhớ quáBiết giờ đây sống ở nơi xứ lạCó khi nào người lạnh giá con tim

Nhớ tình xưa cứ mải miết đi tìmMò ánh trăng đã chìm nơi đáy nướcCó khi nào người ta ơi luyến tiếcKhi ngày xưa người ly biệt tình ta

Cho một người cứ mãi mãi xót xaNhớ những kỷ niệm đã qua ngày ấyCon tim ta đã bao lần run rẩyKhi bàn tay ai nắm lấy bàn tay

Nhớ một thời đôi ta đã đắm sayEm lại mơ về những ngày xưa đóHai trái tim yêu nồng nàn cháy đỏMình bồng bềnh như là gió với mây

Hạnh phúc ngọt ngào hơi ấm vòng tayBao khổ đau bao đắng cay tan biếnĐôi ta thương nhau như thuyền với bếnMong cuộc đời mình vĩnh viễn là mơ.

MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ

Thơ: Bình Minh

Tôi nhớ mãi mùa đông ba năm trướcLạnh đầu mùa em cất bước ra điXứ xa kia để tìm kiếm những gìNgười ở lại thêm vì bao luyến nhớ

Gió Đông lạnh làm tâm hồn trăn trởAnh quay về bên gác nhỏ buồn tênhVà từ đây sao bỗng thấy bồng bềnhAnh cảm thấy lòng mình như hoang tưởng

Ở xứ xa ta định hình chung hướngGắng lên nào dù gió chướng xôn xaoNgày cách xa bên nỗi nhớ thét gàoBên nhau nhé! Hôm nào em trở lại

Mùa Đông đến khi ta còn hoang hoảiKỷ niệm nào còn mãi với mùa đôngNgày hợp hôn vui hạnh phúc bên chồngCòn đọng mãi nỗi lòng khi xa vắng..

Chùm thơ chế mùa đông cô đơn đặc sắc nhất mọi thời đại hay nhất

Những bài thơ chế mùa đông đặc sắc được đông đảo bạn đọc quan tâm và săn đón trong thời gian vừa qua. Những bài thơ này khiến trái tim chúng ta rạo rực khôn nguôi. Bạn có thể chia sẻ bài viết này đến những người thân yêu để họ có những giây phút thư giãn tuyệt vời nhất. Đừng bỏ lỡ nha!

Cô đơn mùa đông

Trời chuyển gió… giá rét về hối hảĐông đến rồi… vội vã đẩy thu quaCó phải giá rét thế này ai cũng ngại cách xaSợ cái lạnh ùa vào khi đơn chiếc

Ở nơi nào ấm êm ai có biếtCô đơn này da diết ai nhớ aiBất chợt rùng mình khi khẽ hở bờ vaiĐể cái rét có dịp trổ tài làm lạnh

Và nỗi cô đơn tranh nhau ùa về chóng vánhKhiến ai buồn và lại trách móc aiCó phải khi ấm lòng ta đã lỡ làm saiĐể khiến ai ra đi buồn như thế

Giờ đông về ta mới cần ai để…Sưởi ấm lòng… bằng những yêu thươngVà lại cùng ai ấy bước tiếp con đườngNắm chặt bàn tay… trao yêu thương cả khi trời không lạnh…

Đông nào cho em

Thế là đông cũng đã sangHàng cây xơ xác lá vàng hết rơiNắng hồng thôi hết lả lơiĐông về lạnh giá tim côi lại buồn.

Đâu còn thấy cảnh hoàng hônBên nhau say đắm nụ hôn ngọt ngào.Về đêm trời thiếu ánh saoVầng trăng ẩn khuất lẩn vào màn sương.

Đông về phố nhỏ thê lươngBàn chân lạc bước cuối đường chơi vơi.Mùa đông lạnh lắm người ơi!Muốn tìm hơi ấm nơi người mình yêu!!!!!

Chút lạnh mùa đông gửi cho anh

Một mình em với những ngày dài thương nhớĐông đã về từng cơn gió thổi tóc maiLạnh thấu tim…chợt giọt lệ lăn dàiMắt trông ngóng hình bóng ai trên phố ?

Con đường nhỏ buổi chiều Đông lá đổCuốn theo chiều cơn gió nhẹ chao nghiêngSắc vàng khô, sắc đỏ tựa nỗi niềmNgười con gái…riêng mang tình xa vắng

Phương trời xa liệu có hồng ánh nắng ?Sưởi ấm tình chở nặng những yêu thươngĐể nơi đây cô gái nhỏ sắc môi hườngNghe ấm áp bởi tình thương anh trao gửi

Dù lạnh giá em nào đâu dám hờn tủiChỉ mong tình đừng ngắn ngủi, mong manhDẫu xa nhau tình yêu mến chân thànhTa sẽ được bên nhau tròn hạnh phúc.

Đêm mùa đông

Chút lạnh về đã ghé đến nơi emMưa hắt hiu ngoài thềm nghe lá đổHạt sương rơi níu bước chân ngọn gióMây giăng bay ngõ nhỏ lối em về

Chiều hoàng hôn nhuộm tím chốn sơn khêCăn nhà vắng nằm kề bên góc phốVẫn hoang lạnh mà sao anh cứ ngỡNhư có em đang về cuối con đường

Đêm trăng gầy thả bóng xuống cành dươngÁnh vàng vọt xuyên qua nhành kẽ láGió từng cơn trèo vai gầy vội vãĐi theo sau giá lạnh buốt mùa đông

Anh chợt mơ về một bếp lửa hồngCăn nhà nhỏ nơi miền quê xa ấyTiếng vạc đêm chợt giật mình thức dậyLe lói ánh đèn …bên cửa sổ nhà ai.

Nỗi nhớ mùa đông

Phố buồn vắng bước chân anhĐầu đông se lạnh trời xanh cũng buồn.Đêm về lệ đẫm mi tuônNhớ chiều hôm ấy hoàng hôn nhạt nhòa.

Con đường rực rỡ sắc hoaBây giờ nhìn lại xót xa cho mình.Đông về nhạt ánh bình minhPhải chăng cũng biết chúng mình chia tay!

Anh đi phố nhỏ mưa bayBầu trời thiếu nắng cả ngày chẳng tươi.Môi em cũng vắng nụ cườiVòng eo lạc mất tay người từng ôm.

Môi hồng giờ cũng nhạt hơnXanh xao đôi má chẳng hường như xưa.Thu đi trời chuyển giao mùaLòng em vẫn nhớ người xưa thuở nào.

Bầu trời lạc mất vì saoChúng mình chưa kịp gửi trao hôn đầu!Thôi thì hẹn để kiếp sauCòn duyên ta sẽ lạc vào trong nhau!!!

Một góc mùa đông

Mùa đông hỡi! Anh phương trời có lạnhMảnh đời côi nơi xa xứ mong manhỞ phương này em mong sợi nắng lànhSưởi nồng ấm nơi tình anh phương ấy…

Anh có biết khi mặt trời thức dậyÁnh bình minh xua đêm tối vần xoayDẫu dòng đời bao nhiêu cảnh đổi thayTia nắng dịu sẽ cùng anh ấm mãi…

Nơi phương ấy dẫu đông về tê táiGóc phố buồn dẫu dãi một trời đêmĐời vẫn ru trong khúc hát êm đềmTrong tiếng gió có tình em mãi đợi

Gió có thổi cơn mưa chiều rơi vộiGánh đời anh còn trả mãi chưa thôiTóc bạc màu…theo năm tháng dần trôiNgọn lửa tàn…giữa sóng đời chìm nổi…

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ mùa đông chế hấp dẫn và đặc sắc nhất mọi thời đại. Những bài thơ này mang đến cho các bạn những tiếng cười thả ga xua tan đi cái giá lạnh mùa đông đồng thời bày tỏ được tình cảm của bạn đến người ấy. Hãy cùng nhau theo dõi và đừng quên chia sẻ bài viết này của chúng tôi nhé!

Thơ Hay - Tags: thơ mùa đông chế
  • Xao xuyến trước chùm thơ mùa đông nhớ em ngọt ngào lãng mạn nhất

  • Chọn lọc những bài thơ mùa đông nhớ anh hấp dẫn nhất vịnh bắc bộ

  • Tuyển tập những câu thơ hay về yêu xa, nặng trĩu tâm tư xúc động nhất

  • Top 91+ bài thơ thả thính chất như nước cất “thả đâu dính đó”

  • Hót hòn họt những bài thơ yêu em thật lòng gây sốt cộng đồng mạng

  • Xao xuyến trước những bài thơ tình mùa đông rạo rực triệu trái tim

  • Đừng bỏ lỡ những bài thơ về người phụ nữ mạnh mẽ, hiện đại hay nhất

DMCA.com Protection Status

Từ khóa » Câu Thơ Hay Về Gió Mùa đông Bắc