Tuyển Tập 15+ Bài Thơ Về Gió Mùa Đông Bắc Se Lạnh Về Đêm

Những Bài Thơ Về Gió Mùa Đông Bắc Hay Nhất!

Thơ gió mùa về là những tâm trạng, cảm xúc của hầu hết mọi người khi tiết trời bắt đầu se lạnh, mây trời xám xịt và một bầu không khí ảm đạm khắp ngõ nhỏ. Gió mùa đông bắc qua từng bài thơ là sự mộc mạc, bình dị và cổ kính. Chính vì cái tiết trời gió mùa đông bắc ấy làm cho chúng ta sống chậm lại, cơn gió đìu hiu không khác nào lời ru dìu dặt nỗi nhớ, đêm đen và những kỷ niệm, yên bình.

Khi mùa đông đến, cũng mang theo những điều tuyệt vời, bạn có thể thưởng thức những món ăn đặc sản của mùa đông, hay khoác lên mình những chiếc áo phao dày bịch, những chiếc áo dạ ngắn. Và khi mùa đông đến, những tâm hồn lặng lẽ tìm đến những bài thơ về gió mùa đông bắc để cảm nhận sâu sắc hơn cái se lanh, rét buốt, và nét đẹp rất riêng của mùa đông mà khiến người ta mê mẫn.

Tuyển Tập 15+ Bài Thơ Về Gió Mùa Đông Bắc Se Lạnh Về Đêm

Gió Mùa Đông Bắc Về – Tác Giả: Băng Hạ

Bỗng nghe tiếng gió rít gào Từng cơn gió giật đón chào đông sang Mưa rơi rót xuống nhịp nhàng Ngày nhanh trở lạnh trời mang sương mù

Nào đâu như những ngày thu Gió mùa đông bắc vù vù cắt da Tái tê cất bước đường xa Ngược chiều rát mặt quê nhà hôm nao

Áo bông mẹ nhắc mặc vào Run run ngày lạnh nước trào mắt cay… Gió mùa gào thét mê say Muôn đời vẫn chẳng đổi thay thâm trầm

Có khi giận giữ ầm ầm Kế bên mưa lớn như ngầm đua chen Những khi chốt cửa cài then Gió không vào được bao phen hãi hùng

Đập cho cửa phải mở tung Đập cho giá lạnh thổi bùng nơi nơi Ngày đông gió thích trò chơi Lật xoay tàu lá tả tơi tan tành…

Gió mùa và những khô hanh Khi cây cối đã trơ cành xác xơ Mùa đông lạnh đến bất ngờ Chẳng quen báo trước tình cờ ghé qua

Đan tay buông tiếng xuýt xoa Cuộc đời mãi đẹp nở hoa vui cười Mùa đông mùa những kẻ lười Trong chăn nghe gió trong người xốn xang

Đông về với tiếng ca vang Gió từ đông bắc mênh mang tâm hồn…

Gió Mùa Về – Tác Giả: Phượng Ớt

Gió mùa về rồi anh biết không? Mình em đi ngoài phố lúc tan tầm Đôi khi thấy cần một bàn tay ấm Xua tan đi chút giá lạnh đầu đông.

Gió mùa về sao em cứ ngóng trông? Mong đôi ta sẽ yêu nhau lần nữa Để không còn là tình chia hai nửa Sẽ yêu thương như thưở mới ban đầu.

Gió mùa về rồi em phải đợi bao lâu? Để anh sẽ ở cạnh bên em mãi Để em biết con tim thôi khờ dại Để em biết rằng gió mùa về ta lạc mất nhau.

Gió Mùa Về – Tác Giả: Lãng Khách

Gió mùa về, đông ấy… lạnh không em? Anh nhìn lên thấy bầu trời ảm đạm Bỗng chạnh lòng cơn mưa phùn giữa tháng Phố Sài Gòn da diết chiều riêng anh…

Gió ùa về cuốn chiếc lá mỏng manh Tháng mười một rơi nhanh vào nỗi nhớ Dường như xa, rất xa rồi em nhở? Đâu ai ngờ yêu thế cũng chia phôi

Tình vẫn ấm như ngày nào đấy thôi Sâu trong tim của người còn cất giữ Giữa Sài Gòn lang thang tìm quá khứ Anh nhận ra thiếu đợt gió mùa về.

Gió Mùa Về – Tác Giả: Thùy Nga

Đông nay chẳng có gió mùa Những cơn mưa nhỏ thưa lưa mỗi chiều Lạnh à? thế có bao nhiêu Nghĩ về ngày ấy bao điều nhớ mong

Cuối tuần vào Gác lông bông Thấy thơ mới viết vài dòng nghĩ suy Chuyện xưa, nhớ có được gì? Góc tim ở đó thôi thì cất sâu

Những ngày buồn bã màu nâu Cười lên như thể biến sầu thành vui Tương lai vẫn đợi sáng ngời Chuyện xưa kỉ niệm một thời vu vơ

Không quên kỉ niệm bao giờ Chỉ là chớ có vẩn vơ buồn rầu Nhớ, sầu, sẽ chỉ là sầu Hướng về phía trước, bởi rầu-nghĩa chi?

Trẻ người non dạ nghĩ suy Có gì không phải hãy vì bỏ qua Dòng sông, gấp khúc-mượt mà Huống gì cuộc sống, ấy là lẽ nhiên

Bớt đi một chút muộn phiền Cười lên, sẽ nhận bao niềm yêu thương

Gió Mùa Về! – Tác Giả: Mai Vàng

Gió mùa về kèm theo những cơn mưa Đông rét mướt khiến tim mình buốt giá Con phố xưa vẫn đông người hối hả Nhưng sao lòng mình lại cảm thấy đơn côi

Gió mùa về tôi vẫn một mình tôi Tự khoác chiếc khăn giữ cho mình thật ấm Xỏ đôi giày và đeo găng tay cẩn thận Rồi mạnh mẽ bước đi mặc cho gió thốc vào người

Gió mùa về vẫn phải gắng gồng thôi Sắp hết năm mà công việc vẫn bộn bề nhiều quá! Còn sức đâu mà than phiền vất vả Ráng phải chăm làm bỏ mặc sự cô đơn

Gió mùa về cũng kệ gió mùa thôi Dẫu người ta có đôi thì mình vẫn phải tự tin vào độc thân kiêu hãnh Luôn ngẩng cao đầu và không bao giờ né tránh Những khó khăn đến đâu rồi cũng hóa tầm thường.

Giao Mùa Xuân Hạ – Tác Giả: Nguyễn Văn Pứ

Chớp giông xé toạc áo trời Gió lay cành Gạo hoa rơi đỏ đường Xuân tàn có chút vấn vương Nhưng đành dọn lối để nhường Hạ sang

Mây che làm nắng mơ màng Hoa Xoan rụng xuống màu loang tím chiều Mưa phùn dứt chuỗi phiêu diêu Gió mùa Đông Bắc như diều đứt dây

Hồ ao nước đã dâng đầy Búp Sen lấp ló làm say nắng hồng Giao mùa rộn tiếng mưa giông Cây vườn hể hả lúa đồng tươi xanh

Trái non cựa quậy trên cành Chờ ngày chin mọng tặng anh với nàng Đón Hè áo lụa mỏng tang Gió Nồm phất phới em càng đáng yêu

Hoa Xuân đến độ tiêu điều Có bao đóa rụng bấy nhiêu trái lành Bốn mùa đều có cây xanh Hương thơm vị ngọt để dành cho ta

Mùa Gió – Tác Giả: Lưu Quang Vũ

Biết chăng em đã sang mùa gió lộng Bốn hướng trở mình lạnh chuyển không gian Những lá lớn của mùa hè đã rụng Chụm nhau xạc xào trên bãi tối mênh mang.

Giấc mơ lạ về theo cơn gió lạ Cơn gió quen thầm thĩ giấc mơ quen Cầm tay nhau run rẩy cả trời đêm Trong mắt ướt một vì sao thoáng hiện.

Em có thấy những hồ xa vụt biến Những con đường, những nhà cửa rung rinh Em có nghe đất trời đang náo động Như tình em nổi gió giữa hồn anh.

Đi Tìm Mùa Đông – Tác Giả: Sinh Hoàng

Đi tìm mùa đông giữa lạnh lùng! Tìm trong giá buốt ngập không trung Tìm trong chiếc lá khô vụn vỡ Tìm giữa trời mây xám mịt mùng

Tôi mãi đi tìm dấu mùa đông Chim di mõi cánh bạt phiêu bồng Gió mùa đông bắc về hoang lạnh Chiều buồn sương khói tỏa trên sông

Tìm dấu mùa đông cánh buồm xa Ẩn hiện trong sương trắng nhạt nhòa Ngược nước con thuyền xa bến lạnh Một dòng sông chia mấy ngã ba

Bao giờ trở lại được mùa đông Nâng nhẹ tay ai sưởi bếp hồng Chăn đôi ấp ủ nồng hơi ấm Đêm dài xua giá lạnh phòng không

Thôi đã xa rồi, xa mùa đông! Người ấy phương trời có lạnh không?! Nơi đây cả bốn mùa hoang lạnh Chẳng phải mùa đông cũng lạnh lùng

Mùa Trở Gió – Tác Giả: Hằng Nga

Em thấy mình dại khờ Em thấy mình ngẩn ngơ Người đi còn mong nhớ Đông về rồi chơ vơ.

Hàng cây cũng xác xơ Hanh hao từng góc phố Người đi rồi còn ngỡ Mình duyên nợ gì nhau.

Thời gian cứ qua mau Sao mình em đứng lại Người đi rồi đi mãi Giờ em ngại yêu thương.

Giờ nơi cuối con đường Còn mình em lẻ bước Giờ em chỉ thầm ước Giá trước mình không quen.

Thì chỉ có mình em Buồn đau đâu tìm tới. Người đi cứ đi vội Tới hạnh phúc xa xăm

Em ở lại lạnh căm Trông mùa về trở gió.

Gió Mùa Về Mình Lạc Mất Nhau – Tác Giả: Thu Hà

Gió mùa về lại lất phất từng cơn Em đứng tựa mình bên khung ô cửa sổ Mắt đượm buồn nhìn ra con phố Phố vắng tênh phố cũng nhạt nhòa

Gió mùa về làm rơi rớt cánh hoa Đang xuân thì nay phải về lòng đất Có phải chăng con phố này chưa đủ chật Em với anh không chạm mặt bao giờ

Gió mùa về lòng bỗng thấy bơ vơ Thấy nhớ nhung một người nào đó Nhớ một người mà em đã – từng hiểu rõ Nay sao nghĩ về thấy khóe mắt cay cay

Gió mùa về làm em thấy mình say Đã có men đâu sao mà không tỉnh Chắc giờ này anh đang bận yêu đang bận còn toan tính Anh đã quên rồi người con gái từng yêu.

Đông Đến Thật Rồi – Tác Giả: Nguyễn Nguyên

Đông về thả nụ hôn đầu Gió mùa se lạnh để nhau nhớ nhiều Gặp đây ngắn ngủi bao nhiêu Mặt Trời xuống núi ráng chiều đâu buông

Xa xôi biết mấy cung đường Trong lòng say đắm nhìn sương xuống dần Đâu đây vọng tiếng chuông ngân Gặp nhau sao cứ tần ngần phải xa

Nụ hôn sao thấy mặn mà Gió mùa Đông Bắc để ta chạnh lòng Rét về luồn lách khe phòng Buông rèm mà cứ nhớ mong dạt dào

Em ơi! giữ nhé má đào Anh về mình lại khát khao nụ tình

Đông Đã Về – Tác Giả: Đào Văn Cứu

Gió trở mùa rồi đấy biết chưa em Từng cơn lạnh qua rèm khua giấc ngủ Anh lại nhớ những ngày mùa đông cũ Ta mơ màng tinh tú khoảng trời xa

Ngồi bên em cổ tay trắng ngọc ngà Anh thấy cả sao sa vào ánh mắt Vầng trăng sáng nhuộm vàng hai khuôn mặt Con tim hồng se sắt nhịp yêu thương

Vuốt tóc ai xoà trên má đỏ hường Lòng ngây ngất mùi hương thơm vừa gội Anh khen đẹp em ngượng ngùng bối rối Hai đứa mình nóng hổi nụ hôn trao

Chẳng thể quên những ngày tháng ngọt ngào Thật hạnh phúc xôn xao từng hoài niệm Ngồi sít lại trong vòng tay âu yếm Đông trở mùa màu nhiệm nối tơ duyên

Gió Chuyển Mùa – Tác Giả: Hạnh Trần

Mùa rét đã về trên quê em đó Gió nhẹ đẩy thêm sương lạnh đêm đông Em giờ đây đâu còn đôi má hồng Giá rét đã làm làn da kia thô nhám Bàn tay giờ cũng thêm chai sạm Không còn ấm như thời em niên thiếu Giữa mùa đông hắt hiu tia nắng chiếu Níu giữ phần nào hơi ấm cuối mùa thu

Nhắc Em – Tác Giả: Phạm Tường Tri

Đông đã về gió mưa lạnh đấy Trước cửa nhà anh, run rẩy cây bàng Lá quắt queo vì cơn gió đông sang Em có biết giờ đang mùa đông lạnh

Ngoài trời đêm có chút gì hiu quạnh Cột điện chơ vơ đứng cạnh sân trường Cố gắng tìm bóng ai đó trong sương Chẳng có người đèn đường đành chong mắt

Mưa lạnh bay làm màn đêm chóng mặt Gió thổi kín đường chẳng gặp xe qua Căn gác nào còn vọng chút ngân nga Khúc dương cầm hóa ra gió thổi

Gió mưa về ngã tư buồn không chịu nổi Cũng co ô đèn chấp chới màu vàng Em dấu yêu đâu biết đông sang Cứ nhởn nhơ không chịu quàng khăn ấm

Gió khôn lắm chúng lùa qua hơi ẩm Khiến tay em chợt thấm lạnh đầu mùa Môi hết hồng má lấm tấm hạt mưa Khép chặt cửa kẻo gió lùa em nhá

Đổi Mùa – Tác Giả: Xuân Huy

Thời tiết năm nay đến lạ lùng Giữa mùa đông bắc, nắng như nung Gió đông lồng lộn trên hồ biếc Gió bấc xanh xao đến thẹn thùng

Quần lửng anh phô người giữa phố Váy đầm em khoe dáng eo lưng Ô hay! Trời cũng thay thời cuộc Cảnh vật theo người mốt tứ tung

Chớm Đông – Tác Giả: Oanh Bùi

Gió bắc đã về trong sáng nay Mang theo hơi lạnh mưa bay bay Ngoài kia cô bé ngắm mê say Mùa đông đang tới rung lá bay

Tưởng nhớ ngày xưa trời cũng vậy Mơ màng ngắm cảnh thấy hay hay Thắm thoắt thoi đưa cho đến nay Bao mùa thay lá gió heo may!

Gió Mùa Về Bỗng Thấy Chênh Vênh – Tác Giả: Tuyết Mai

Gió mùa về bỗng lại thấy chênh vênh, Thêm đông nữa lại cô đơn một lối, Phố chiều mưa con đường xa thăm thẳm, Lạc bước tìm một hơi ấm bàn tay…

Gió mùa về làm lạnh buốt chiều nay, Tại mưa bay hay tại lòng cô độc? Chốn đông người mà thấy sao xa lạ, Rượt đuổi tìm không thấy nổi bờ vai…

Gió mùa về đuổi ánh nắng ban mai, Xua mây xanh về phương trời xa thẳm, Thổi sương mù tô màu thêm ảm đạm, Khiến đất trời hiu hắt nỗi chơi vơi.

Gió mùa về phố xá cũng buồn lơi Chiều nay ai đem niềm tin vò nát? Rồi ném vào cõi mơ hồ vô định Để nó hóa thành lạnh lẽo cô đơn…

Gió Mùa Về Anh Lỡ Hẹn Mùa Thu – Tác Giả: Thu Hằng

Lại một lần anh nỡ hẹn với mùa thu Mùa gió heo may mơ màng khe khẽ thổi Em có lạnh không, những hôm nào về tối? Vẫn chỉ một mình sao cố chấp chối từ anh.

Lại một lần anh thấy quá mong manh Nhìn em quay đi, rất gần thôi, ngay cạnh Cơn mưa sớm vô tình chưa kịp tạnh Chẳng nói câu gì, tâm trí rối quẩn quanh.

Lại một lần phải xét lại chính anh Sao cứ để tuổi xanh trôi mãi thế Anh vẫn chờ em biết đâu rồi có thể Tay đan tay hai đứa một câu thề.

Gió Mùa Đông Bắc – Tác Giả: Sông Quê

Trời giữa hạ nổi gió mùa Đông Bắc Mưa nhạt nhòa giăng mắc khắp mọi nơi Mây xám đen u ám cả khung trời Chim mỏi cánh tìm về nơi tổ ấm

Cây phượng vĩ đứng ven đường ướt đẫm Cánh rụng buồn nhớ lắm tuổi mộng xưa Kỷ niệm yêu gói sao hết cho vừa Xa mấy nẻo anh chưa về bến cũ

Trời trở gió cánh hoa tàn héo rủ Mối tình đầu ấp ủ trái tim si Bắc lạnh sang nghe mưa hát thầm thì Gió thổi mạnh đôi khi luồn đám lá

Sao chẳng hiểu giữa dòng người xa lạ Em dõi tìm nhớ quá dấu yêu ơi Anh nơi đâu ở phía ấy cuối trời Mùa trở gió chiều vơi mưa ngập lối

Nỗi Nhớ Mùa Đông – Tác Giả: Nguyễn Văn Pứ

Gió mùa đông bắc mạnh dần lên Mưa bụi mờ giăng nuốt ánh đèn Cây cối già nua trần trụi lá Gió lùa khí lạnh ngủ không yên

Nhớ mùa đông ấy cải đơm bông Anh đã gặp em giữa cánh đồng Hoa cải lung linh ngời mắt biếc Sắc vàng xao xuyến cả trời đông…

Ngọn gió vô tình vuốt tóc bay Ôm choàng má đỏ ửng như say Hình em mây vẽ trong khung lạnh Xao xuyến cõi lòng mãi đến nay!

Vườn cải giờ đây gió lạnh tràn Đêm trường thổn thức nhớ miên man Xa rồi kỷ niệm mùa đông lạnh Lởn vởn trong hồn những dấu than!

Đông – Tác Giả: Linh Vũ

Gió Đông bắc lệch nghiêng bờ cỏ rối Em thẩn thờ chết lặng phía trời xa Hồn tương tự xây diệu ước la đà Bao hờn dỗi trĩu vai gầy bé bỏng

Thời mực tím đọa đày tâm rét cóng Ngõ trường xưa gốc phượng vĩ trơ cành Ướp giọt chiều những kỷ niệm ngày xanh Đưa bẽn lẽn vào tàn thu lạnh giá

Mơ ước đẹp vươn vào lòng biển cả Đem nghĩa nhân làm rạng rỡ đạo trời Viễn mộng cùn một chút bóng tàn hơi Tóc điểm bạc ta nghe mùa nhẹ bước

Gió Mùa Về Ta Lại Thấy Bơ Vơ – Tác Giả: Nguyễn Công Tậu

Gió mùa về bên gác vắng cô đơn Cuốn những chiếc lá khô bay xạc xào giữa phố Mang nỗi nhớ khôn nguôi chất đầy con tim nhỏ Mỗi đợt gió về nỗi nhớ lại đầy thêm…

Gió mùa về cứ khắc khoải mỗi đêm Giữa những nhớ thương đã bao ngày nén lại Nay lại cháy bùng lên, chẳng thể nào kìm mãi Nhớ thương và thương nhớ suốt đêm thâu…

Gió mùa về rồi gió cuốn đi đâu? Bóng hình ai chập chờn trong những giấc mơ chẳng bao giờ trọn vẹn Ngỡ đã có thể nắm tay đi trên những con đường hò hẹn Nhưng giật mình mới biết… chỉ là mơ…

Gió mùa về ta lại thấy bơ vơ Thấy lạnh hơn đôi bàn tay trong những ngày hoang hoải Đôi bàn tay vẫn đang chờ đợi mãi Để được nắm một bàn tay đang xa tận nơi nào…

Gió mùa về ta lại nhớ biết bao…

Gió Mùa Về – Tác Giả: Hồng Giang

Gió mùa về trời hôm nay lạnh đấy Ở nơi nào em có thấy cô đơn Có lẻ loi và có thấy tủi hờn Hình bóng ai vẫn chập chờn đâu đó

Nghe đài báo hôm nay trời trở gió Anh thấy lo nơi đó có bình yên Có thấy vui hay nặng trĩu ưu phiền Trong cái rét triền miên chiều đông giá

Anh biết vậy nhưng tại mình xa quá Đâu có gần để chia sẻ cùng em Những nhọc nhằn trong cuộc sống bon chen Những âu lo khát thèm vòng tay ấm

Cuối đông rồi trời hôm nay rét đậm Mưa giăng ngang ướt đẫm buổi hoàng hôn Trong lòng anh bỗng chợt thấy bồn chồn Thấy lo lắng nhiều hơn về phương ấy

Anh lại viết vần thơ thơ tình trên giấy Gửi về em… Bỏng giẫy… Buổi chiều đông!

  • Status gió mùa về tâm trạng
  • Status mùa đông buồn
  • Thơ mùa đông buồn tâm trạng
  • Thơ lục bát về mùa đông
  • Câu nói về mùa đông buồn

Ở trên là những bài thơ về gió mùa đông bắc hay được sưu tầm từ nhiều tác giả, hi vọng bạn sẽ tìm được những dòng cảm xúc và tâm trạng của bản thân qua từng câu thơ. Hàng ngày, vẫn có những bài thơ hay về tình yêu, cuộc sống được đăng trên danh mục thơ ngắn của ChieuTa.Com, hãy thường xuyên ghé thăm và xem những bài thơ mới nhất, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vầng thơ.

Các Bạn Đang Xem Bài Viết 23+ Bài Thơ Gió Mùa Về Mang Theo Yêu Thương & Chênh Vênh Tại Danh Mục Thơ Buồn Về Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!

5/5 (1 bình chọn)

Bài Viết Liên Quan:

  • 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
  • 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
  • Thơ Tháng 10 Đất Trời & Cỏ Cây Nghiêng Mình Đón Mùa Thu Tới
  • 35+ Bài Thơ Tháng 9 Bản Tình Ca Mùa Thu Buồn & Nỗi Nhớ
  • Thơ Tháng 8, Tình Thơ Tháng Tám Thu Về Lãng Mạn & Dịu Dàng
  • Tập 23+ Chùm Thơ Tháng 7 (July) Mưa Ngâu Buồn & Tâm Trạng
  • Thơ Tháng 6 – Những Bài Thơ Tình Tháng Sáu Cô Đơn & Buồn
  • Thơ Tháng 5 – Tuyển Tập 15 Áng Thơ Tình Buồn Tháng Năm

Từ khóa » Câu Thơ Hay Về Gió Mùa đông Bắc