[DRAMIONE] Tình Dược - Chap 4 - Page 4 - Wattpad
Có thể bạn quan tâm
Hermione đỏ mặt và nhìn xuống mình. "Cảm ơn. Nhưng... em thấy mình trông không khác lắm so với ngày thường."
Draco mỉm cười. "Anh biết."
Sắc mặt Ron tái đi đi một màu xanh như tàu lá chuối, "Mình bệnh mất thôi."
Draco bỏ qua nhận xét của mình. Hắn lấy ra từ cái áo choàng của mình hai thứ. Cái đầu tiên là một bông hồng đỏ thắm, cái kia là một mảnh giấy da. Hắn đưa bông hồng cho Hermione.
Hermione thở hổn hển pha lẫn niềm vui sướng. Chưa ai từng tặng hoa cho cô trước đây cả. Thì, kể cả các thành viên trong gia đình. Cô bé rón rén nhận lấy nó. Mình sẽ giữ nó mãi mãi.
"Anh, um... anh có viết tặng em một bài thơ," Hắn nói ngượng ngùng.
Ron không thể không khịt mũi. Ginny huých cùi chỏ vào sườn Ron. Draco nhìn chằm chằm vào nó, trước khi quay trở lại ngọt ngào với Hermione. "Em muốn nghe nó không?."
Hàm của Hermione suýt rớt ra. Đầu tiên là đóa hoa hồng, và bây giờ là một bài thơ tình yêu? Cô phải làm quen với sự quan tâm này thôi. "Có! Có, tất nhiên em muốn nghe!"
"Được rồi" Draco hắng giọng khi hắn mở mảnh giấy da.
"Ồi, chuyện này trông 'có vẻ' hay ha?" Ron thì thầm với Harry.
"Anh gọi bài thơ này là 'Loving you': Loving you is easy because you're beautiful. Making love with you is all I want to do. And every time that we -"
Cảm thấy như bị hành xác, Ron vội nhảy tới trước mặt Hermione. "Thôi được rồi tên Malfoy kia, thế là đủ lắm rồi!"
Harry, trong lúc đó, đang lắc đầu trong sự hoài nghi. "Mày đâu có viết nó, Malfoy. Đó là lời một bài hát sến súa nào đó của Muggle mà."
Draco bắn một ánh nhìn chói băng về phía Harry. "Khỉ thật, Potter à. Mày nghĩ cái quái gì vậy? Nó vẫn hoàn toàn chuyển tải cảm xúc của tao cho Hermione mà. Mày biết gì mà đánh giá?"
"Thực sự, Harry ," Hermione nói. "Đừng phán xét vậy mà." Cô bé quay lại Draco. "Mình nghĩ nó đáng yêu đấy chứ?"
Đến lượt Draco đỏ mặt. "Cảm ơn em" Hắn nắm tay cô. "Anh đưa em xuống Đại sảnh đường nhé?"
"Rất vui lòng," Hermione trả lời với một nụ cười tươi.
"Thực ra là," Ron xen vào, "bọn tao đang định tới-"
"Thôi ngay, Ronald," Hemione nói qua vai. Và sau đó, cô bé biến mất qua lỗ chân dung. Với Malfoy.
Ron đang sôi sùng sục. "Ta cần phải làm cái gì đó nhanh nhanh lên thôi, Harry."
"Mình biết, Ron. Chúng mình sẽ nói chuyện với cụ Dumbledore càng sớm càng tốt."
"Em nghĩ hai anh chị ấy thực sự ngọt ngào với nhau," Ginny nói mơ màng.
"Tụi anh không hỏi ý kiến em, Ginny" Ron gầm gừ.
"Và chị Hermione cũng đâu có bảo anh làm cái gì đó" Ginny gầm gừ lại. "Có lẽ hai anh nên tế nhị chút trong hoàn cảnh này đi. Anh có thể mất chị ấy như một người bạn, anh biết rõ mà."
"Đừng ngây thơ dữ vậy, Gin. Sau khi Hermione phát hiện rằng cô ấy đã bị Malfoy bỏ bùa, cô ấy sẽ cảm ơn bọn anh và cầu xin sự tha thứ cua tụi này đấy biết không?"
Ginny khịt mũi. "Ừ, đúng rồi. Có vẻ như là em không phải đứa duy nhất ngây thơ."
.....
Chuyến đi bộ sáng nay tới Đại sảnh đường có lẽ đã trở thành chuyến đi bộ thú vị nhất mà bất cứ ai ở Hogwarts từng trải qua.
Ít nhất, thì đó là theo ý kiến của cô nàng Hermione.
"Cả đêm qua em đã nghĩ tới anh," cô bé nhẹ nhàng nói với chàng trai bên cạnh mình. "Em đã rất lo."
Draco cau mày. "Chết tiệt, tại mấy thằng bạn của em cả đấy. Sao em lại có thể quan tâm đến bọn chúng cơ chứ?''
Hermione nhún vai. "Họ chỉ là đang lo lắng, thế thôi. Họ nghĩ là... ờm, nó hơi khôi hài, nhưng họ nghĩ rằng anh đã ếm bùa em."
Draco nhìn cô đầy hoài nghi. "Tại sao anh phải làm vậy kia chứ?"
"Em biết điều đó! Đó là chính xác những gì em nói cho Harry và Ron! Nhưng hai đứa nó tin rằng ta không thật sự yêu nhau."
Draco cười khúc khích. "Chuyện đó điên thật, nhỉ? Tất nhiên là anh yêu em và em cũng biết điều đó!"
Hermione gật đầu. "Ý em là... phải thừa nhận là như vậy... có một chút gì đó hơi kì lạ. Nó có vẻ như là ngày hôm qua em không thể nào mà đứng đây cạnh anh được và bây giờ..." Cô nhìn anh. "Bây giờ em không muốn cách xa anh nữa."
Draco nắm chặt tay cô. "Anh biết em cảm thấy thế nào mà. Anh không thể ngừng nghĩ về em. Anh cũng chẳng thể nào ngừng suy nghĩ về đêm qua. Ý anh là, hầu hết mọi chuyện trôi qua chỉ như một làn khói mờ nhạt, thực sự là vậy. Nhưng anh vẫn nhớ những nụ hôn."
"Ừ, em cũng vậy." Hermione mỉm cười khi nhớ lại. Nhưng nụ cười của cô nhanh chóng phai mờ khi hai người đi đến lối vào Đại sảnh đường. Hầu hết học sinh đều có mặt, và Hermione không thể không nhận thấy một vài học sinh Gryffindor và Slytherin ngước nhìn khi họ tới nơi - không ai trong số họ tỏ vẻ hài lòng.
"Ơ, em đoán là ta nên chào từ biệt ở đây," Hermione buồn bã nói.
"Bây giờ thì." Draco nhanh chóng buông tay cô. Hắn đi một vài bước về phía trước, sau đó đứng lại. "Này" hắn nói, quay lại. "Sao em không gặp anh trong Tháp Thiên văn học tối nay nhỉ? Ở đó sẽ có một khoảng thời gian yên tĩnh cho chúng mình mà không bị tên bạn nào quấy rầy."
Hermione cười toe toét. "Thế thì tuyệt vời quá. Sau bữa ăn thì sao nhỉ?"
"Sau bữa ăn hả, vậy thì như thế đi." Hắn đáp lại nụ cười của cô trước khi bước vào Đại sảnh. Cô bước vào sau hắn, và cả hai đi theo con đường riêng của mình.
Cô bé đã ngồi đếm từng giờ tình phút chờ cho đến buổi hẹn bí mật tối nay của hai đứa. Vấn đề duy nhất của cô bé bây giờ, thoát khỏi hai thằng bạn thân rắc rối của cô....
End chap 4
Từ khóa » Tình Dược Dramione Chap 4
-
Chap 4 - [DRAMIONE] Tình Dược - Wattpad
-
Chap 4 - Truyện [DRAMIONE] Tình Dược
-
Truyện [DRAMIONE] Tình Dược - Rwlfstitep - ZingTruyen
-
Truyện [DRAMIONE] Tình Dược - Rwlfstitep - TruyenKul
-
[Chap 4] Tình Dược. | L'amour
-
[DRAMIONE] Tình Dược - Đọc Truyện Full
-
Đọc Truyện [DRAMIONE] Tình Dược - Rwlfstitep - TruyenFun
-
Đọc Truyện [DRAMIONE] Tình Dược | Rwlfstitep - Doctruyenhot .Com
-
Tổng Hợp Truyện Dramione Tinh Duoc Tinh Duoc Chap 6 - Trang 1
-
(Dramione) Hermione Malfoy - Chap 4 : Thái ấp Malfoy - TruyenWiki
-
Lỡ Yêu Một Máu Bùn - Chap 4 : Tiết độc Dược đầu Tiên - TruyenWiki
-
Tìm Kiếm Fanfic Truyện Slug Chap 4 - FanFic4u.Net
-
Đọc Truyện [DRAMIONE] Tình Dược | Rwlfstitep