Giêsu Và Nụ Cười | Tỉnh Dòng Đa Minh Việt Nam
Có thể bạn quan tâm
GIÊSU VÀ NỤ CƯỜI
Bước vào cuộc đời, chắc hẳn không ai trong chúng ta lại không khỏi ngỡ ngàng choáng ngợp và băn khoăn. Những khung trời mới lạ đang trải rộng trước mắt và mời gọi chúng ta khám phá. Khung trời rộng mênh mông mà chúng ta thì bé nhỏ và hạn hẹp, như lời trần tình trong một ca khúc: “vì bé lắm trái tim ơi, đời yêu thương kia quá rộng, làm sao ta ôm trọn thế giới?...” (Trái Tim Bé Nhỏ - Trần Thanh Sơn)
Sinh ra là người, ai cũng khát mong sống vui tươi, thanh thản, hạnh phúc. Nhưng xem ra khát mong ấy thật quá khó. Vào đời, chúng ta nhanh chóng nhận ra cuộc sống sao mà phức tạp, rắc rối và lắm hiểm nguy trắc trở. Thực tế xã hội đầy những lọc lừa, bội bạc, giả dối làm cho lòng tin của chúng ta dần mỏi mệt. Chúng ta đến với nhau và với cuộc sống bằng cơ chế phòng thủ, bằng thái độ tự vệ đôi khi quá đáng. Chúng ta vội vã mặc áo giáp, đeo mặt nạ và cầm lấy khí giới để đương đầu với thế giới xung quanh. Đáng buồn là chính những vũ trang tự vệ đó mang lại cho ta nhiều thương tổn và sầu muộn hơn cả. Không lạ gì khi ngày nay, con người dễ nghi ngại và khép kín trước những va chạm thương đau. Không lại gì khi một người phải tuyệt vọng thốt lên: “Ô hay, tại sao ta sống chốn này, quay cuồng mãi hoài, có gì vui?”( Bài Không Tên Số 40 - Đời Đá Vàng– Vũ Thành An)
Cuộc đời có nhiều éo le. Lòng người có nhiều uẩn khúc. Dường như một số người đã để nỗi tuyệt vọng làm tê liệt đôi môi khiến cho họ quên cách nở nụ cười như thế nào. Có chăng là những nụ cười héo hắt, cười gượng gạo, cười cay đắng, cười vì không thể nào làm khác được. Thế nên, bức tranh cuộc sống vốn đã hoang tàn đổ nát lại càng thêm phần ảm đạm.
Bức tranh cuộc đời thời nào cũng thế, luôn có sự hiện diện của những gam màu buồn. Đã một lần bước vào cuộc đời này, Giêsu đã sống như thế nào nhỉ? Là Thiên Chúa trọn vẹn, và cũng là con người trọn vẹn, chắc chắn Giêsu đã từng nếm cảm nỗi đói khát, cô đơn, sầu khổ, mất mát trong kiếp người. Giêsu đã là nạn nhân của ganh ghét tỵ hiềm, của phản bội gian trá… Đứng trước nhân tình thế thái đó, vị Thầy Đáng Kính của chúng ta đã phản ứng như thế nào?
Tin Mừng không thuật lại những lần Đức Giêsu cười, nhưng chúng ta có thể tin rằng Người đã từng cười hồn nhiên: khi vui đùa cùng trẻ thơ, khi ở tiệc cưới Cana, khi chữa lành các bệnh hoạn tật nguyền của dân, khi ngồi đồng bàn với những tội nhân, khi nghe các Tông Đổ kể chuyện truyền giáo…. Đến tận bây giờ, Giêsu vẫn đang cười và sẽ tiếp tục cười cho chúng ta an tâm. Quả thật, nụ cười của Thiên Chúa có khả năng thay đổi một phận người và có thể cứu sống một con người.
Zundel đã nói: “Nụ cười là sức mạnh lớn nhất của tâm hồn. Ở đâu không có nụ cười, ở đó sự sống kể như đã tắt. Ở đâu có nụ cười, ở đó cuộc sống trở nên phong phú.” Lẽ dĩ nhiên đó phải là nụ cười chân thật, nụ cười không chỉ bằng môi mà còn bằng tất cả trái tim nồng ấm tin yêu.
Nhiều người trong chúng ta khi có một chút thành công danh tiếng thường cố làm cho mình khác với mọi người, và cách mà chúng ta chọn là ít cười hơn. Nhiều người khác thường hay cười, nhưng thử hỏi có bao lần nụ cười của tôi đã làm toả rạng nét đẹp của Giêsu giữa đời thường? Có mấy khi nụ cười của tôi làm giãn ra những vầng trán đang nhăn nhó, hoặc lau khô những dòng lệ trên đôi mắt của cận nhân? Có mấy khi nụ cười của tôi đã hàn gắn những rạn vỡ, xoa dịu những nỗi đau trong tâm hồn? Đã có lần nào nụ cười của tôi vực dậy người đang chìm trong tuyệt vọng và buông xuôi?
Qua trải nghiệm cuộc sống, chúng ta biết cười không phải là chuyện dễ. Để có thể cười, người ta cần nhiều khả năng khác nhau. Để cười, người ta phải có khả năng cười, nghĩa là có thể nở nụ cười được dù ta không muốn. Để cười, người ta phải quên mình, nghĩa là quên đi nỗi buồn riêng của cá nhân mình để mỉm cười với người khác. Chẳng phải khi buồn ta chẳng thấy gì ngoài sự đau khổ của bản thân ta đó sao? Để cười, người ta cũng phải sẵn sàng đón nhận khuyết điểm của người khác, đón nhận những mặt trái của cuộc sống.
Dẫu vậy, làm sao tôi có thể cười khi chứng kiến biết bao toan tính thiệt hơn đến lạnh lùng, những cạnh tranh khốc liệt đến độ không chần chừ loại bỏ nhau? Tôi có thể cười được sao khi quanh tôi vẫn còn nghèo đói, chiến tranh, khủng bố… khi con người đồi xử với nhau thật tàn nhẫn vô nhân đạo? tôi cười được sao khi đau khổ, mất mát, thất bại, tan thương… đang phủ vây tôi tứ phía?
Để cười, và nhất là để có thể trở thành nụ cười của Thiên Chúa, xin bạn hãy nhìn vào Giêsu. Người đã từng sống ở đây, đã đụng chạm với nhiều mảnh đời bất hạnh, đã phải đối diện với những phản trắc của lòng người. Nhưng Giêsu vẫn cười vì Giêsu không ngừng hy vọng và tin tưởng ngay giữa những thăng trầm của cuộc sống. Giêsu dạy và khuyến khích ta sống lạc quan, bởi chính Giêsu cũng không bao giờ mang tâm trạng khi tiếp xúc với người này để đến gặp gỡ người khác.
Tuy thế, chúng ta cảm thấy dường như rất chắc chắn rằng thật khó trao tặng nụ cười dễ thương cho những người không được dễ thương cho lắm. Phải chăng đây là một ước muốn tốt đẹp nhưng bất khả thi? Lời mời gọi của Jesus vẫn còn đó: “Khi nào ông đãi tiệc thì hãy mời những người nghèo khó” (Lc 14, 12).
Thế giới hôm nay đầy đủ tiện nghi và dư thừa vật chất song lại thiếu tình thương và nụ cười. Vậy nên, bữa tiệc nào mà tôi có thể đãi cho tha nhân nếu không phải là một bữa tiệc thiêng liêng gồm có vô số nụ cười tràn ngập tình yêu thương vô vị lợi? Cũng như tình yêu, nụ cười không thể mua được, không thể xin như khất thực, không vay mượn được mà cũng không thể ăn cắp được. Do đó, nếu khư khư giữ thì nó chẳng có giá trị gì nhưng nếu ta quảng đại ban phát thì giá trị của nó lại vô song. Cho nên, khi gặp một người mệt nhọc không còn sức tươi cười thì bạn hãy mỉm cười với người đó trước đi. Bởi người cần nụ cười hơn ai hết là người nghèo khó đến độ không còn lấy một nụ cười để tặng kẻ khác. Như thế nghĩa là bạn đã thực thi lời dạy của Giêsu: “Họ không có gì đáp lễ và ngươi mới thật có phúc, vì ngươi sẽ được đáp lễ trong ngày sau hết.” (Lc 14, 14)
---------------------------
Lạy Chúa Giêsu, niềm vui mỗi ngày của đời con. Chúa đã sống một cuộc đời thật đẹp về mọi phương diện để dạy con biết cách sống cuộc đời của mình.
Cuộc sống từng ngày cho con kinh nghiệm rằng: niềm vui ngoài Chúa chỉ để lại trong tâm hồn con những trống rỗng rã rời, những hụt hẫng ê chề. Cuộc đời con chỉ đẹp khi có Chúa là niềm vui, bằng không cuộc sống của con sẽ trở nên tẻ nhạt và khô cằn héo hon, không còn sức sống để vươn lên.
Nghịch lý lớn nhất của thời đại hôm nay là cuộc sống có vẻ tràn đầy song thực tế lại rỗng tuếch. Thế nên con luôn có thật nhiều lí do để lo âu và chán nản.
Nhưng xin Chúa đừng để nụ cười tắt trên môi con. Xin cho con biết cười lên, nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ, nụ cười ngọt ngào của tình yêu, nụ cười hoan lạc của cuộc sống trong Chúa mỗi ngày. Xin hãy thắp lên trên đôi môi mỗi người những nụ cười thanh khiết của sức mạnh Thiên Chúa, để chúng con có thể sống vui, sống hạnh phúc với Chúa và với nhau, bây giờ và mãi mãi. Amen.
Sưu tầm
Từ khóa » Nụ Cười Giêsu
-
Nụ Cười Giêsu - YouTube
-
Chúa Mỉm Cười Trông Thật Là đẹp - YouTube
-
Thánh Ca Tuyển Chọn - Này Giêsu Nụ Cười Xinh, Như Là Mặt Trời Bé ...
-
Hợp âm Chúa Mỉm Cười Thật đẹp - N/A (Phiên Bản 1)
-
Nụ Cười - Dòng Tên
-
NỤ CƯỜI – Tâm Sự Của Một Nữ Tu | Giêsu Chạnh Lòng Thương
-
Nụ Cười Giêsu Thời Covid
-
Hợp âm Chúa Mỉm Cười Thật đẹp - Trịnh Đình Quang - N/A
-
Chúa Giêsu Mỉm Cười - :: VietCatholic News ::
-
Từ Máng Cỏ đến Thập Giá: Giêsu Mỉm Cười - TGP SÀI GÒN
-
NSTM 12-2019: Hài Nhi Giêsu Mỉm Cười - TGP SÀI GÒN