Nụ Cười Giêsu Thời Covid

Nụ cười Giêsu thời covid

Sau những cơn mưa tầm tã do ảnh hưởng của bão, ngày 27.10, chị em cộng đoàn Làng Khóp ghé thăm chia sẻ với anh chị em ở các Làng Cùi: đó là Làng Rôn, làng Tang và Làng Ta.

Sau những cơn mưa tầm tã do ảnh hưởng của bão, ngày 27.10, chị em cộng đoàn Làng Khóp ghé thăm chia sẻ với anh chị em ở các Làng Cùi: đó là Làng Rôn, làng Tang và Làng Ta.

Đất Tây Nguyên mến người lắm, mỗi lần mưa về là đất cứ níu kéo chân, không thể nào nhấc chân lên nổi. Ngoại cảnh không là gì nếu lòng ta muốn. Đổi lại, món quà lớn là chị em bắt gặp nụ cười Giêsu trong mùa đại dịch covid này.

Nơi đặt chân đầu tiên là Làng Rôn, nơi đây có 21 hộ dân. Đường vào làng dốc trơn, mưa ướt. Mọi người đón chúng tôi từ xa. Những bước chân khập khiễng, tay chống cành cây cao su, đội mưa đi tới. Các bà già, ông già không còn bàn tay, chỉ còn cánh tay, cười tươi khi gặp chúng tôi. Họ cúi đầu chào chị em chúng tôi cách kính cẩn. Các em nhỏ cũng chạy theo với khuôn mặt đầy niềm vui. Mọi người nhận quà và thuốc rồi đi, trong trật tự, thanh thản, vui vẻ.

Bỏ lại những bước chân đang từ từ xuống dốc trở về nhà mình, chúng tôi đi xe tải đến làng Tang với 46 hộ dân. Sau hơn một giờ trên con đường nhiều ổ gà, chúng tôi đến nơi đã định. Nhìn thấy những cụ ông, cụ bà không tay không chân đón gặp mình, bao nhiêu nhọc mệt biến tan. Chia san những món quà nhỏ, chúng tôi nhận lại nụ cười và lòng biết ơn.

Tạm chia tay làng Tang, chị em đến làng Ta, với 24 hộ dân, chỉ 2 nhà Công giáo còn lại là Tin lành. Đây cũng là làng xa nhất trong chuyến đi lần này, tới nơi thì đã hơn 12h trưa. Và chúng tôi thấy một số ông bà đã ngồi chờ chúng tôi từ lâu. Khi chúng tôi bước xuống xe, một ông già ngồi xe lăn cười rất tươi chào đón. Ông đã bị cùi ăn hết hai tay, hai chân, tuy nhiên nhìn ông tôi lại thấy như ông không hề bị bệnh. An nhiên lạ. Thật ấn tượng với ánh mắt óng ánh niềm vui khi ông gặp chúng tôi. Cả làng hầu hết đều bị bệnh. Họ cần thuốc ngứa và thuốc đau nhức xương khớp là chủ yếu. Họ nhận thuốc và nán lại nói một vài câu chuyện trò. Họ không tranh giành cho được bao gạo, thức ăn… Họ cứ ngồi đó nhìn chúng tôi và cười mãn nguyện. Nụ cười đó như nói lên cái họ cần là sự cảm thông, chia sẻ và sự ân cần, gần gũi, thân thiện của những người khác hơn là cái ăn cái mặc. Họ cho chị em chúng tôi thấy ấm lòng, thật sự trân quý cuộc gặp gỡ và muốn trao ban trọn vẹn.

An toàn trong chuyến đi ngày mưa lớn. Ấn tượng bởi biết bao nụ cười. Mỗi chúng tôi đều cảm nhận được sự cho đi và nhận về qua chuyến đi này. Thấy được hình ảnh của Thiên Chúa nơi những con người chịu nhiều thiệt thòi, chúng tôi được thôi thúc bên lòng niềm hạnh phúc của tha nhân, và nhắc nhở về niềm cậy trông vào lòng Chúa xót thương.

CĐ. Làng Khóp, FMI

Từ khóa » Nụ Cười Giêsu