Hai Cái Lưỡi Cày – Wikisource Tiếng Việt

Bước tới nội dung
  • Văn kiện
  • Thảo luận
Tiếng Việt
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Công cụ Công cụ chuyển sang thanh bên ẩn Tác vụ
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Chung
  • Các liên kết đến đây
  • Thay đổi liên quan
  • Tải lên tập tin
  • Trang đặc biệt
  • Thông tin trang
  • Trích dẫn văn kiện này
  • Lấy URL ngắn gọn
  • Tải mã QR
In/xuất ra
  • Tải về bản in
  • Tải về EPUB
  • Tải về MOBI
  • Tải về PDF
  • Định dạng khác
Tại dự án khác Giao diện chuyển sang thanh bên ẩn Tải về Văn thư lưu trữ mở Wikisource ←Người mù với người đau bại Truyện Phansa diễn ra quốc ngữ  (1886)  của Jean de La Fontaine, do Trương Minh Ký dịchHai cái lưỡi càySỏi sạn→ Jean de La Fontaine16501Truyện Phansa diễn ra quốc ngữ — Hai cái lưỡi cày1886Trương Minh Ký

Tên thợ rèn, rèn một miếng sắt ra được hai cái lưỡi cày người làm rẫy đặt biểu nó làm. Cũng do một sắt một thợ mà ra, nên giống nhau đến đỗi, khi người làm rẫy đến lấy đem đi đà khó phân biệt cho được. Qua rạng ngày mai, tra một cái lưỡi vào cái cày nó đem ra mà làm rẫy, còn cái kia ném nơi xó góc nhà để dành sau có dùng. Lưỡi cày nầy thương em, lấy làm thảm cho nó, song trong lòng cũng mầng thầm hầu được an ổn; mới rằng: “Kỳ! Em tôi mới vừa tới nơi, mệt đà ngất ngư, chưa nghỉ chút nào, lại sai ra đi làm việc! Lại việc hơi hay sao! Đi vỡ đất đai nắng hạn cứng lại đầy đá sỏi phải xa tránh, mỗi cục đụng trầy thân xể mình! Ôi người ta bất nhơn quá.” Song le lưỡi cày nầy lâu ngày ở không rảnh rơi, bèn quên sự em cực khổ; nếu ở chỗ ướt át mà khỏi sanh sét, là bịnh gớm ghiếc làm hư sự sáng của nó thì nó mới có phước được trọn. Vậy nên nó bắt buồn bực, vì lòng muốn lịch sự xinh tốt, cả ngày không công việc làm, những tài xem hình nhắm đạn mà thôi.

Lúc ấy người làm rẫy hết việc cày, chiều về có đem cái cày về theo, để nó một chặp ở giữa sân, rồi mới đem vố cất trong nhà. Lưỡi cày kia khi ấy mới thấy em lại, có ý ganh ngầm, vì thấy nó chiếu nhàng sáng ra như thể mặt kiếng, và xinh tốt hơn thuở mà cả hai còn ở nơi tay thợ; mới hỏi em rằng: “Có lý nào em đi làm việc về mà được sáng láng thể ấy, còn anh không có làm việc chi hết, lại xấu xa bội phần hơn em? — Lưỡi cày siêng năng đáp rằng: thiệt chúc, tại anh ở không nên mới hư thân như vậy: việc làm một đôi khi có mệt nhọc thiệt chẳng không; song le nó tập tành, mở mang, trau giồi trí hóa ta. Còn như không việc làm, thì tài năng ta một ngày một mòn, lâu lâu lụn hết.”

Lấy từ “https://vi.wikisource.org/w/index.php?title=Hai_cái_lưỡi_cày&oldid=37814” Thể loại:
  • Tác phẩm 1886
  • Truyện ngụ ngôn La Fontaine

Từ khóa » Cong Cong Như Cái Lưỡi Cày