[HAY] Thơ Viết Về Làng Quê Nông Thôn Với Hình ảnh Cánh đồng Lúa ...

Những bài thơ hay viết về cảnh làng quê nông thôn Việt Nam với những hình ảnh rất thân quen và gần gũi như những cánh đồng lúa chuẩn bị gặt, đàn trâu đi trên những con đường làng, hương rơm rạ sau những mùa gặt,.v.v.

[HAY] Thơ viết về Làng Quê Nông Thôn với hình ảnh cánh đồng lúa, con trâu,..
thơ viết về làng quê nông thôn (ảnh minh họa)

CHIỀU QUÊ

Thơ: Bách Tùng Vũ

Ta về thăm lại quê ta Thăm đồng lúa trổ bao la ngút ngàn Ta về chân bước đường làng Lâng lâng cảm xúc, rộn ràng lòng ta Ta về thăm lại Mẹ Cha Thăm đàn em nhỏ đã xa mấy mùa…

Vui nghe tiếng trẻ trêu đùa Chạy trên đồng cỏ, đang lùa đàn trâu Bên sông còn mấy nương dâu Người em đi hái… hát câu…ơi hò Bến thương hờ đậu con đò Đồng xa xa thẳm, cánh cò lả bay

Ngọt ngào hương lúa mê say Đòng đòng ngậm sữa gió lay xanh rờn Cốm non lượn cánh chập chờn Chuồn chuồn trong nắng đang vờn gió thu Vẳng nghe tiếng hót chim cu Gọi nhau tiếng gáy, mù u… đậu nhiều

Vút cao trong gió cánh diều Vi vu tiếng sáo ru chiều vọng xa Khói rơm bếp lửa nhà ta Dịu dàng từng sợi tỏa ra đường làng Gà con chíp chíp từng đàn Nhà ai thóc lúa phơi vàng trên sân

Chùa xa vọng tiếng chuông ngân Đàn bò thong thả bước chân xuống đồi Tù Và ai thổi từng hồi Bóng chiều rơi xuống… về thôi, ới ời… Chòm mây xanh ngắt lưng trời Chiều quê êm ả vọng lời gió đưa

Đàn chim về tổ dần thưa Hoàng hôn khuất núi đêm chưa xuống tràn Chân quê những bước đường làng Đồng xa góp nhặt chiều tàn, về mau Rộn ràng í ới gọi nhau Bức tranh tuyệt mĩ…Đẹp màu…Chiều quê !!!

BÀI THƠ BÊN LUỸ TRE LÀNG Thơ: Hoa Nắng

Hè về gió thổi lao xao Cánh đồng lúa hát ngọt ngào tình quê Ai còn nhớ lối đi về Cùng câu hát đúm sơn Khê đu điềng

Nhớ vành nón lá che nghiêng Cho mùa sim tím nét riêng lẫy lừng Ai ơi …! Chua ngọt đã từng Ăn ngọn măng đắng rau rừng tàu bay

Quê hương giàu đẹp từng ngày Nhờ ơn Đảng ,Bác đổi thay dân mình Cách đồng bát ngát hồi sinh Và nền văn hoá hành trình vào dân

Bàn tay lao động chuyên cần Chờ ngày thu hoạch đầy sân thóc vàng Mùa về lòng thấy xốn xang Vui cùng với lũy tre làng làm thơ

Con diều thả những ước mơ Cơm đồ nhà gác đợi chờ người dưng Về đây ăn ngọn măng rừng Và canh rau sắng ai từng biết chưa ..!

Yêu sao … Yêu mấy … Cho vừa… !

Quê Hương … Năm nắng …. Mười mưa Hoà Bình !

cảnh làng quê
cảnh làng quê (ảnh minh họa)

Thơ ca ngợi làng quê ngày càng đổi mới, ngày càng khang trang hơn, hiện đại hơn,.. LÀNG QUÊ Thơ: Đồng Tâm

Nông thôn thay đổi mới rồi Đường làng sạch đẹp khắp nơi rộn ràng Nhà nhà xây mới khang trang Loa đài tiếng hát âm vang đêm ngày

Mọi người gắng sức ra tay Thi đua lao động hăng say cần cù Đến mùa hoa quả bội thu Cả làng vui vẻ cười đùa thật vui

Mong sao tất cả khắp nơi Nông thôn thay đổi cho đời tươi hơn.

con sông quê hương
con sông quê hương (ảnh minh họa)

QUÊ TÔI ĐỔI SẮC Thơ: Mai Ngọc Thoan

Nông thôn mới đang trên đà đổi sắc Đường bê tông dải khắp cánh đồng làng Quê xưa nghèo nay đổi mới sang trang Cánh đồng lúa một màu xanh trải thảm

Bê tông hóa đã xóa bao cầu tạm Đẹp lòng Dân bởi ý Đảng tỏ tường Soi sáng đường để tỏa mãi ánh dương Cùng chung sức xây Quê hương giàu đẹp

Đã hết cảnh ra đường tay xách dép Chân lội bùn dầm dãi mỗi mùa ngâu Thật tự hào đạt chuẩn tốp đi đầu Trong công cuộc dựng xây Nông thôn mới

Nhờ ý Đảng hợp lòng Dân mong đợi Quê hương tôi đã đổi mới từng ngày Con đường làng ai đến cũng đắm say Nông thôn mới Hải Hậu nay tỏa sáng!

Nguyen Dinh Huong Tôi sinh ra từ làng quê nông thôn nghèo. Lớn lên lại gắn bó với nghề Nn nên có điều kiện về với bao bà con nông dân, làng bản trong tỉnh. So với ngày xưa bà con nôngthôn nay khá hơn nhiều, không còn cảnh chạy bữa, nhịn ăn hay cơm độn khoai sắn nữa. Nhưng nói thật vẫn còn rất nhiều gđ nghèo và nghèo lắm. Mỗi lần về với bà con chứng kiến cái cảnh nghèo đó mà lòng quặng đau, đau cái đau cho số phận “bần nông” một thời nay vẫn thế và thầm nghĩ GIÁ NHƯ họ “một bộ phận không nhỏ” ấy thấu hiểu được cái nghèo, cái thiếu thốn đủ bề của rất nhiều bà con để bớt đi sự tham lam, lợi dụng chức vụ quyền hành vơ vét cho bản thân một cách thái quá, bớt đi, bớt đi. GIÁ NHƯ và giá như,…thì người dân đỡ khổ./.

LÀNG QUÊ Thơ: Hoàng Trần

Làng quê cảnh đẹp hữu tình Em khoác tay mình đi dưới bờ tre Vườn trưa vang tiếng hát ve Một thời ta cũng đam mê câu hò..!

Đồng xanh trắng xóa cánh cò Đôi chim chiền chiện hẹn hò xa xa Giữa đồng cây gạo đỏ hoa Sân đình gánh hát xướng ca trao tình…!

Ngày xưa hai đứa chúng mình Đi múa Sư Tử thùng thình đầu đê Nhìn bầy đom đóm mải mê Soi đèn ngoài bãi tìm về lối xưa…!

Nhớ khi trời đổ cơn mưa Xòe ô tán cọ che vừa đôi ta Nhìn con kiến leo cành đa Đàn trâu lùi lũi theo bà đi ăn..!

Làng quê đổi mới tháng năm Giờ nông thôn mới muôn phần khang trang Xa quê nhớ cái giếng làng Nhớ người hắt ánh trăng vàng… lên vai…!

QUÊ TÔI Thơ: Nguyệt Hoàng

Nhớ về quê hương lòng thấy nhẹ Tình làng quê vui vẻ chan hoà Bên nhau thân mật đậm đà Trao nhau tình cảm thiết tha mặn nồng

Nông thôn Mới tiến lên nhanh chóng Đường bê tông phẳng rộng thênh thang Nhà xây mái ngói vững vàng Tình yêu chung thuỷ nồng nàn ấm êm

Cuộc sống quê ngày thêm đổi mới Trường Mầm non tiến tới khang trang Trẻ thơ đến lớp rộn ràng Ruộng cơ giới hoá ngày càng phát huy

Ngày mùa đến thi đua thu hoạch Thóc vàng thơm , thực phẩm sạch ngon Ông bà gắn bó cháu con Tình làng nghĩa xóm sắt son vững bền

Người có công cấp trênđãi ngộ Xoá bớt nghèo, giảm khổ cho dân Toàn dân nêu cao tinh thần Con HỒNG cháu LẠC gia đình RỒNG TIÊN…!

bức tranh quê
bức tranh quê (ảnh minh họa)

Cùng đến với chùm thơ xướng họa viết về bức tranh cảnh làng quê với thể thơ thất ngôn với nhiều tác giả xướng-họa thật hay..

== BỨC TRANH QUÊ == Thơ: Văn Luyện

Lặng lẽ trời cao đã chuyển hồng Đẩy màn đêm tối mãi về không Tầng trên lãng đãng làn mây ửng Phía dưới lao xao ngọn gió nồng Rạng rỡ hoa cười chào nắng mới Tưng bừng nụ nảy đón hừng đông Thi nhân tức cảnh khua ngòi bút Họa bức tranh quê giữa cánh đồng. *** BỨC TRANH TUYỆT TÁC Thơ: Nguyễn Văn Mười

Rạng sáng, đêm đen đã ửng hồng Bình minh thức dậy giữa tầng không Sương rơi thấm vị hương ngào ngạt Gió thổi nghe hơi biển mặn nồng Bóng nguyệt lặng lờ sau dãy núi Vầng dương rực rỡ phía trời đông Bức tranh tuyệt tác vô cùng đẹp Tạo hóa cho không chẳng tốn đồng…! *** TÌNH QUÊ Thơ: Đinh Tuấn Minh

Trời xuân nắng nhẹ dưới mây hồng Bến đợi trăng về bạn nhớ không Bát ngát rừng xanh đầy nhụy thắm Mênh mông biển lúa ngát hương nồng Em cười rạng rỡ trong ngày mới Phố vẫn tưng bừng lúc rạng đông Gió lộng buồm căng thuyền vượt sóng Chiều nghe tiếng hát vọng trên đồng *** Bức Họa Đồng Quê Thơ: Nguyễn Khắc Liêu

Tranh quê một bức rực màu hồng. Đón ánh bình minh trải khoảng không. Thấp thoáng lưng trời mây đã ửng. Xôn xao mặt nước gió thêm nồng. Làn sương ngọc giát chào ngày mới. Giọt nắng vàng ươm đón rạng đông. Thi sĩ thả hồn theo lối mộng. Lời thơ sóng nhạc rộn hương đồng.

LÀNG QUÊ THANH BÌNH

Thơ: Thiện Diệp

Chiều về bóng mát hàng tre Tiếng chim ríu rít đồi chè vọng ra Làng quê đầm ấm chan hòa Xóm thôn rạng rỡ muôn hoa thắm nồng

Ngoài đồng cây lúa trổ bông Có hoa gạo nở nụ hồng …đến rồi Thôn làng như một chiếc nôi Tiếng ru người mẹ từng hồi… à ơi

Quê hương ấm áp tuyệt vời Bản mình như một góc trời mộng mơ Tháng năm ta vẫn mong chờ Ngày xưa còn bé tuổi thơ mỹ miều

Chăn trâu cắt cỏ thả diều Ô kìa vọng tiếng sáo diều vi vu Tít xa những áng mây mù Mênh mông trời đất lãng ru thanh bình

Người quê mộc mạc chân tình Cùng nhau đùm bọc lòng mình ấm no Dòng sông câu hát điệu hò Bồng bềnh sóng vỗ con đò dịu êm…

Nắng Ấm Ngoài đồng cây lúa trổ bông Có hoa gạo nở nụ hồng đang tươi Thôn làng như môt chiếc nôi Tiếng ru người mẹ từng hồi à ơi. Trần Văn Khánh Cảnh thanh bình lắm anh. Em chúc anh dạt dào ý thơ mỗi ngày nha anh

TÌNH QUÊ NỒNG NÀN

Thơ: Trương Thị Anh

Hoàng hôn vạt nắng hanh vàng Ngoài vườn giàn mướp rộn ràng bướm ong Hoa cải cuối vụ trổ ngồng Một màu xanh mướt, cánh đồng cò bay

Kỷ niệm cũ vẫn còn đây Anh về trong nắng chiều say quê nhà Hương xoan thoang thoảng bay xa Vấn vương nỗi nhớ diết da mỗi chiều

Cuộc đời phiêu dạt, phiêu diêu Bếp ai đỏ lửa buổi chiều đầu thôn Lặng nghe tiếng ai dỗi hờn Anh đi xa ngái có còn nhớ quê ?

Anh còn nhớ lối đường về? Hàng cau dàn mướp tình quê nồng nàn.

Vũ Uyên Quê hương cảnh đẹp ngút ngàn Làm ta xao xuyến ngập tràn nhớ nhung. Anh Trương Thi Gái quê dịu dàng thuỷ chung Áo nâu chân đất, má hồng vẫn duyên Vũ Uyên Tình người như vẫn còn nguyên Áo nâu chẳng thấy nhưng duyên mặn mà Gặp lại còn hợp tình ta Cau trầu anh dẫn đến nhà được không Hay là em đã có chồng Tình xưa xao xuyến mặn nồng còn không.

trẻ con đùa chơi nơi làng quê
trẻ con đùa chơi nơi làng quê (ảnh minh họa)

CUỘC SỐNG QUÊ TÔI

Thơ: Trương Tuyết

Sông Côn chảy quanh gần làng Miền quê lũ nhỏ một đàn giăng câu Chiều về trẻ dắt đàn trâu Nghêu ngao tiếng hát những câu hò vè

Dưới sông có những chiếc ghe Đồng xanh lúa tốt hàng tre đầu làng Nông thôn mùa gặt rộn ràng Làng bên trai, gái, cũng sang góp phần

Giúp nhau những việc gì cần Hai làng đoàn kết không phân biệt gì Đường làng thông thoáng lối đi Giao lưu qua lại những khi hội hè

Trẻ con ngoan ngoãn biết nghe Chăm lo học giỏi, không bè….phái hư Cha mẹ phấn khởi vô tư Làm ăn phấn chấn, cũng dư giả nhiều

Dạy con lễ phép thương yêu Kính trọng người lớn những điều, phải hay Lương tâm ăn ở thẳng ngay Đừng nên ganh ghét, rồi bày, hại nhân….

Ở cho có phước có phần Sau này tích đức không cần phải lo Hiền lành đức độ trời cho Sống có đạo đức không lo gì nghèo!!!!

***Xem thêm: 1001 bài thơ Quê Hương, tình yêu làng quê & nỗi nhớ

VỀ QUÊ Thơ: Trúc Lâm

Ơ này cơn gió đi đâu? Từ từ ta gửi vài câu hỏi trời Rằng mai: liệu nắng còn tươi? Để miền đất mẹ rạng ngời hay không? Trăng còn lặn xuống đáy sông? Và con chuồn ớt có vòng vèo bay?

Quê hương ta uống rồi say Tiếng ve tiếng dế từ ngày ấu thơ Mẹ ngồi bắt nhịp giấc mơ À ơi đến tận bây giờ chưa quên

Sông quê nước chảy êm đềm Hanh hao giọt nắng ướt mềm giọt sương Luỹ tre ngả bóng trên đường Ngồi nghe gió lộng mà thương cánh diều

Thế là từ đó đã yêu Trần gian với những áng chiều đầy mây Thế là đã hết thơ ngây Gió sương ta khoác vai gày lang thang

Hôm nay muốn trở về làng Gió ơi! Hãy nhắn đò ngang ta về.

VỀ QUÊ THÁNG NĂM

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Tháng năm này ta sẽ về thăm U Thăm tuổi thơ nghe lời ru của mẹ Lời ru ngày xưa khi ta còn bé Ngọt ngào dịu dàng khe khẽ thân thương

Như hoa bưởi sau vườn ngát đưa hương Như hoa xoan quê ta đời thường dân dã Ra bờ đê ta ngắm đàn cò lả Chiều chiều bay về yên ả miền quê Một đàn trâu đang lững thững đi về Con nghé con vẫn mải mê gặm cỏ Ta giang tay muốn ôm mây ôm gió Ôm tuổi thơ ta ngày đó thân yêu

Trên không trung chợt nghe tiếng sáo diều Ta lại nhớ về buổi chiều ngày ấy Chạy khắp cánh đồng với con diều giấy Bay lên trời cao, bỏng cháy ước mơ

Ta ra đi mang theo cả tuổi thơ Và mang theo những ước mơ cháy bỏng Ta còn mang trong lòng mình con sóng Dòng sông quê nhà rợp bóng tre xanh

Quê hương mình có gió mát trăng thanh Có những người dân chân thành bình dị Và những bạn bè tuổi thơ yêu quý Có mẹ già có anh chị chờ mong.

mái đình ở làng quê
mái đình ở làng quê (ảnh minh họa)

….. VỀ QUÊ ….. Thơ: Trần Hứa

Con lại về nghe tiếng mẹ ru xưa Tiếng ầu ơ, những trưa hè nắng đổ Tiếng võng đu đưa, mồ hôi mẹ nhỏ Nuôi giấc mơ con.. nên vóc, nên hình

Con lại về.. trong câu hát nghĩa tình Bến nước, cây đa, sân giếng, mái đình Vẫn theo con đi .. ước hẹn đinh ninh Ngày trở lại.. nơi làng quê yêu dấu

Con lại về.. nơi ngày xưa thơ ấu Có khói bếp rơm, thơm cơm mẹ nấu Có vườn, ao, gà, xanh biếc vườn rau Có bưởi, hàng cau, giàn trầu xanh thắm

Con lại về.. bao năm dài đằng đẵng Để được nghe, tiếng sáo vọng vi vu Trên triền đê.. bước chân trần lữ thứ Tiếng ai hò.. vang vọng cả sông xưa

Nhớ lại ngày xưa.. những ngày tháng vào mùa Bông lúa vàng trĩu mồ hôi chát mặn Vẫn còn đây.. cây lưỡi liềm trăng lặn Lại về theo cánh gió vọng mùa hè

Con lại về.. tìm lại những đam mê Nơi tuổi thơ đi mò cua, bắt cá Lúa mượt đồng, gió rì rào, trâu thả Tuổi thơ xanh, thắm đẫm những nhọc nhằn

Mùa hạ về.. xanh biếc những nong tằm Trên triền đê, những cánh diều lộng gió Thanh bình gì hơn, những đêm vàng trăng tỏ Tiếng dế nỉ non.. đêm gió mùa hè

Con lại về.. trở lại một miền quê Nơi có mẹ, ngọt ngào ru điệu hát Nơi xóm làng, bao nghĩa tình dào dạt Rất đỗi đơn sơ.. nhưng cháy bỏng tình người ..

Bài thơ 5 chữ nhớ về quê mẹ rất hay của tác giả Kao Bình.. ANH MUỐN VỀ QUÊ MẸ Thơ: Hoàng Kao Bình

Anh muốn về quê Mẹ Nghe lắng dịu trong lòng Chín mùa rơm vàng nắng.. Em còn đợi anh không !?

Tìm cho mình nốt lặng Tiếng ru nôi tuổi hồng Ẩn trong miền kí ức Cánh Cò trắng mênh mông

Anh muốn về bến đục Ngụp thỏa giấc mơ lòng Nương cánh Diều nghiêng lẫy Vui đằm mát triền sông…

Anh nhớ chiều gió lộng Gót son chở em về Nắm bàn tay bé bỏng Thuở khờ khạo ngô nghê…

Anh hứa về quê Mẹ Em có đợi và mong ? Ước như thời thơ bé Đuổi Bướm dọc cánh đồng…

QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ Thơ: Giọt Mưa Thu

Anh hãy về sông quê. Thỏa lòng ngụp tắm mát. Đồng lúa thơm ngào ngạt. Ru khúc hát tuổi thơ.

Bến dào dạt yêu thương. Dương cánh diều no gió. Tỏa nồng nàn hương cỏ. Say say mãi trong lòng.

Bài hát ru tuổi hồng. Nghiêng nghiêng chiều khép nắng. Nỗi niềm thêm sâu lặng. Mảnh trăng thức tự tình.

Miền quê vắng thanh bình. Gợi bao mùa thương nhớ. Nét mi ngà trăn trở. Đêm trở gót giao mùa..!!!

con đê đầu làng
con đê đầu làng (ảnh minh họa)

Bài thơ lục bát về thăm quê của tác giả Châu Uyển Nhi.. VỀ QUÊ Thơ: Châu Uyển Nhi

Con về tìm lại hương quê Chiều nao rảo bước con đê đầu làng Lúa thời con gái mơ màng Cánh cò cõng nắng chang chang ngoài đồng

Con về tìm lại bến sông Chiều nao quần xắn ngắt bồng bồng khoai Hái bòng trộm ổi trộm xoài Bị mẹ bắt được ăn vài roi mây

Còn về một thoáng nghiêng say Cây đa giếng nước vơi đầy tình thương Bắt con cá nhảy lên mương Mùi hương của nội vấn vương tóc chiều

Về nghe mẹ dặn đủ điều Như ngày thơ bé câu kiều ngoại ru Ai về quê lúa bội thu Điệu chèo làng Khuốc mê du lòng người

Quê em có tự bao đời Thái Bình ta đó là nôi hát chèo…

Cao Tinh Quê hương gợi nhớ bao điều Nhớ chiều đồng cỏ sáo diều vi vu À ơ tiếng mẹ hò ru Lấy chồng ca xứ mịt mù làng quê. Nguyễn Thoản Thơ rất hay tình cảm Thôn quê chan chứa đậm đà quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nổi thành người. Huỳnh Đình Khôi Đồng xanh bông lúa chớm vàng…Mênh mông lộng gió nội đồng ngát hương…Vấn vương bóng dáng e ngồi… Bờ môi khép nhẹ mắt buồn ép mi…Trắng dài tóc xõa ngang vai…Mơn mang bông lúa trông càng đáng yêu… Hồng đào hai quả ngất ngây… Mê say lạc buớc giữa chiều mộng mơ…Tuổi thơ ngày ấy qua rồi…Giờ đây nhớ lại đậm tình cơm quê !

Bài thơ mời người yêu về thăm quê mẹ cùng với mình rất hay và ngọt ngào.. ANH CÓ VỀ?… Thơ: Châu Uyển Nhi

Anh có về quê mẹ với em không? Con sông quê hát lời thương chiều muộn Lũ trẻ con cùng đàn trâu luống cuống Hớt ánh chiều trong nắng nhẹ nhàng rơi

Anh về nhé?… quê mẹ đó …anh ơi Bãi đậu nương dâu…có tằm vàng nhả kén Cô thôn nữ ánh mắt nhìn e thẹn Trai thị thành…sao vừa lạ …vừa quen

Anh có về nghe gió lộng buông đêm Nghe dế kéo khúc tự tình réo rắt Nơi triền đê …đôi tình nhân dìu dặt Họ hòa mình vào nhịp sống trăng sao

Anh có về quê lúa dệt ước ao Đơn sơ lắm…chỉ ruộng vườn…anh ạ Nhưng người dân tình nồng nàn trao cả Cả tấm lòng đón người ở phương xa

Anh có về nghe tiếng hát thiết tha Khúc cổ bản mượt mà quê em đấy Lời trao duyên nồng nàn …anh có thấy Quê tuy nghèo…nhưng tình cảm mênh mông

Anh về nhé chuyện tình mình sẽ thắm nồng Như cổ tích giữa đời thường …anh nhỉ?…

Mẹ và quê hương
Mẹ và quê hương (ảnh minh họa)

VỀ CÙNG EM Thơ: Thi Anh Thai

Anh có về quê mẹ cùng em Về thăm miền quê gừng cay muối mặn Về cùng em mà nghe câu ví dặm Giận mà thương sao đằm thắm ngọt ngào

Về cùng em ngắm biển dạt dào Con sóng vỗ vào bờ cát trắng Tháng năm về quê em đẹp nắng Nắng chói chan để má em hường

Ta về đây tình nồng ấm quê hương Có dáng mẹ thân thương trìu mến Thăm lối nhỏ một thơi từng liu luyến Tạm biệt anh em cha mẹ lên đường

Vào lập nghiệp nơi quê hương Bình Phước Về đi anh ta cùng sánh bước Có anh về ta dệt đẹp ước mơ Quê hương mãi mãi mong chờ

Tình quê tình mẹ bến bờ yêu thương. Trần Phương Về đi anh quên ngày tháng vấn vươngVề đi anh bước trên đường kỷ niêmVề đi anh những ngày xưa yêu mếnVề đi anh dưới gốc phượng em chờ..

Chùm thơ viết về nỗi nhớ quê xa của người xa quê rất hay do nhiều tác giả cùng xướng – họa xin chia sẻ cùng bạn đọc… ====== NỖI NHỚ QUÊ XA ====== Thơ: Lê Kim Liên

EM SẼ VỀ quê mình lúc chiều vương Nơi anh sinh cách phương trời xa vợi Mùa qua mùa em vẫn đây thầm đợi Mong mỏi mòn ngày bước tới quê anh ——– EM SẼ VỀ bên sông Hồng uốn quanh Khắc tim anh đã dành tình thương mến Dù quê xa em chưa từng bước đến Nhưng yêu anh quê này bện trong em

EM SẼ VỀ với xóm nhỏ thân quen Đêm hoa đăng cùng đốt đèn trông nguyệt Dẫu quê nghèo nhưng tình thương da diết Hạnh phúc mình em tha thiết chờ trông

EM SẼ VỀ khi nắng phủ dòng sông Bỏ nỗi nhớ mênh mông ngày tháng cũ Thăm con đê hai mùa ngăn nước lũ Và mái đình quá khứ hiện nơi đây

EM SẼ VỀ bên giặng nhãn hàng cây Quê Hưng Yên anh hao gầy mong ngóng Như tình ca bên sông Hồng lắng đọng Khúc đoạn trường vang vọng gửi hương yêu ———– EM SẼ VỀ chúng mình hết cô liêu Mãi yêu anh là điều không thay đổi Dù khó khăn hay bão giông cản lối Vẫn vững vàng cùng bước tới tương lai

EM SẼ VỀ mình đừng để lệ phai Không bi quan chớ đau hoài anh nhé Con thuyền yêu em sẽ neo quê Mẹ Hạnh phúc mình là lẽ sống đời em.

EM VỀ NHÉ, CÓ ANH ĐỢI Thơ: Trần Hứa

Em về nhé .. nhớ nghe em .. anh đợi Câu mình thương còn vương vấn cả đời Em về nhé .. bên nhau ta viết tiếp Bản tình ca câu thương nhớ bốn mùa

Em có nghe mùa xuân nhẹ gió đưa Quê hương ta đang bừng lên sức sống Em có nghe tiếng lòng đang hoài vọng Mùa xuân xưa con tim hát trông chờ

Rồi xuân này ta sống thực chẳng mơ Anh bên em tay trong tay ấm lại Con sông Hồng vẫn rì rào gió thổi Cả đất trời xuân thắm lại yêu thương

Em lại về xuân cũng đến muôn phương Câu thương yêu ta chẳng còn day dứt Mùa xuân ơi nghe con tim rạo rực Hạnh phúc mình ta dệt với mùa xuân.

ĐÓN EM VỀ THĂM QUÊ Thơ: Trần Thị Diệp

Em về nhé anh sẽ ngóng trông đợi Vào mùa nhãn hoa vàng lơi bướm ong Đò dập dìu như mắc cửi dòng sông Lúa chín vàng nặng trĩu bông khoe nắng

Em về nhé ủ ấm tim hoang vắng Đã lâu rồi thiếu vắng nụ cười xinh Nắng ngả vàng tỏa mặt hồ lung linh Giàn trầu xanh quyện tình cau mong ngóng

Em về nhé ủ ấm đông lạnh giá Gió lao xao gọi cỏ hoa ven đê Sương tan nhanh khô bước chân em về Sóng nhấp nhô đang vỗ về con nước

Em về nhé sánh đôi ta chung bước Tiệc rượu nồng anh đón rước em sang Ngày vu quy em lộng lãy đẹp sang Tay trong tay tim ngập tràn hạnh phúc.

VỀ NHA EM Thơ: Khánh Huỳnh

Về nha em , thăm lại dòng sông xanh Nơi quê hương mái tranh nghèo còn đó Đã nhiều năm vẫn luôn trông vò võ Mong em về để ngỏ tiếng yêu thương

Về nha em ,cho má đẹp môi hường Ôn dĩ vãng vấn vương ngày thơ ấu Đã bao năm từ lâu tình ai thấu Kỷ niệm buồn Anh dấu kín bên trong

Về nha em , có mẹ già trông ngóng Những ngày buồn thiếu bóng đứa con yêu Cũng quá lâu cha mẹ nhớ Em nhiều Mong được gặp như diều chờ gió lộng

Về nha em , cho tình ta bay bỗng Để chúng mình hâm nóng buổi chia ly Rồi những năm ôm chặt nỗi đau ghì Khi chia cách tình si mang sầu nhớ

Về nha em , để ngắm sông bồi lỡ Bao tháng năm vụn vỡ mộng Đào Mai Cho Xuân về tay nắm lấy bàn tay Se duyên thắm tương lai càng rạng rỡ.

VỀ NHÉ EM Thơ: Đỗ Thế Hưng

Về nhé em, quê mình vẫn đang mong Sóng sông Hồng cứ rộn ràng nhắc nhở Xuân đã sang cùng bao mùa lá đổ Đợi em về trong nắng ấm quê hương

Về nhé em, mảnh đất đỗi thân thương Dù quê nghèo nhưng tình người đẹp lắm Vẫn đợi em ở nơi xa thăm thẳm Chuyến đò khuya còn đậu bến chờ em

Hưng Yên mình, nơi mảnh đất bình yên Dung dị, cần cù….bao đời vẫn thế Về đi em, về đi đừng chậm trễ Xuân quê hương đang vui lắm em ơi!

VỀ QUÊ HƯƠNG Thơ: Chữ Văn Hòa

Mấy ngày nghỉ lễ dài dài Thu xếp công việc để mai khởi hành Về quê nhớ mái nhà tranh Nơi tôi khôn lớn học hành đến nơi

Tung bay khắp bốn phương trời Vào sinh ra tử một thời đạn bom Hoàn thành nghĩa vụ nước non Trở về công việc vẫn còn dở dang

Xa quê nhớ xóm nhớ làng Làm ăn vất vả nhưng càng vững lên Có tâm giữ,ý chí bền Cuộc sống nay đã ấm lên từng ngày

Về quê buổi sáng hôm nay Trong lòng nhớ mãi những ngày xa quê Đi trên cả đoạn đường đê Nhớ sao buổi học đi về ngày xưa

Gần mười cây số nắng , mưa Đường trơn bùn vữa như vừa cày lên Mắt hoa bụng đói ruột mềm Mong về tới bữa mà thêm buồn lòng

Bát cơm độn với củ dong Mà sao vẫn thấy ấm trong dạ rồi Nhớ quê nhớ mẹ mẹ ơi Mong về với mẹ như thời còn thơ.

NGÀY VỀ THĂM QUÊ Thơ: Mạc Phương

Có những ngày em chẳng thể nào quên. Đi mấy trăm cây trở về quê nội. Lại thấy lòng sao nhớ anh quá đỗi. Chỉ đoạn đường mà xa cách chân mây.

Mãi trăn trở trong khoảng trống bủa vây. Muốn đến gần hơn…đứng ngay trước mặt. Để tìm chút niềm vui khi chia cắt. Đã bao ngày se thắt bởi nhớ nhung.

Cũng muốn nhìn anh tay bắt mặt mừng. Khi gặp lại bạn hồng nhan tri kỉ. Hỏi thăm nhau vài ba câu thủ thỉ. Bằng trái tim đúng nghĩa của cuộc đời.

Chỉ gặp anh để nói nốt vài lời. Đã ấp ủ mà chưa lần thổ lộ. Để từ giờ sẽ không còn lệ đổ. Tâm bình an…em vui vẻ mỉm cười.

Thanh Ngoc Bài thơ quá bồi hồi. Ai yêu rồi cũng nhớ người ta kinh khủng. Nhưng nếu là tình yêu đơn phương thì nỗi nhớ cũng nhờ đó mà nhẹ đi còn một nửa vì phụ nữ già thường hay đề phòng lắm bạn cái gì cũng yêu có một ít thôi chứ k phải như mấy bé cỏn con. Hình xinh quá bạn. Mình cũng thích về quê lắm vì k đâu bằng ở quê rất hồn nhiên.

Từ khóa » Chiều Quê Thơ