Hệ Thống Kênh Rạch Miền Tây Nam Bộ - Tài Liệu Text - 123doc

Tải bản đầy đủ (.docx) (21 trang)
  1. Trang chủ
  2. >>
  3. Khoa học xã hội
  4. >>
  5. Việt Nam học
Hệ thống kênh rạch miền tây nam bộ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.64 MB, 21 trang )

TRƯỜNG ĐẠI HỌC SÀI GÒNKHOA QUAN HỆ QUỐC TẾLỚP DVI112ĐỀ TÀI : HỆ THỐNG KÊNH RẠCH Ở MIỀN TÂY NAM BỘI.Hệ thống kênh đào ở miền tây nam bộ qua từng thời kì1. Thời kì Phù Nam và Campuchia.Để có thể sinh sống trong vùng nê địa, lũ lụt định kỳ hàng năm, nước Phù Nam (thế kỷ 1đến 7) đã đào nhiều kinh vừa thoát nước ra Biển Tây, vừa dùng làm giao thông và sảnxuất nông nghiệp, như dấu vết kinh nối vịnh Rạch Giá với Óc Eo chạy tới Angkor Boreicủa Campuchia dài 70 km. Ngay tại Oc Eo cũng có 4 con kinh chạy chéo. Ngoài ra còndấu vết của một số kinh khác.Không ảnh chụp năm 1942, cho thấy Óc Eo có hình chử nhật, 3 km x 1.5 km, có 5 đêcao, và 4 hào rộng ở 4 cạnh, với diện tích bên trong là 450 ha, chứng tỏ cách đây 1,500đến 2,000 năm người Phù Nam đã biết thiết lập “polder” như kiểu Hòa Lan.Sau khi nước Phù Nam bị tiêu diệt, người Miên tiếp tục khai khẩn bằng cách đàokinh. Chẳng hạn hố Cái Bác từ ngọn Cái Cái tới ngọn Vàm Cỏ Tây là vết tích một conkinh do người Miên đào (8). Cũng vậy nhiều kinh cổ còn sử dụng ở vùng Sóc Trăng.Ngoài ra, người Miên đào nhiều hồ trử nước ngọt ở vùng nước mặn như Ao Bà Om (TràVinh, rộng 10 ha), Hồ Tịnh Tâm (Sóc Trăng), hay ở vùng thiếu nước trong mùa hạn như7 hồ nước ở Tịnh Biên (An Giang).2. Thời kì vua và chúa Nguyễn.Người Việt bắt đầu chính thức di dân vào Miền Đông Nam Phần khoảng năm 1620 dướithời chúa Nguyễn và hoàn tất việc chinh phục ĐBCLVN vào năm 1758.Người di dân đầu tiên lập nghiệp ở Miền Đông trên vùng đất nê địa, bị ngập lụt do mưahay thủy triều, như vùng Lái Thiêu, Bình Dương, đã áp dụng thành công mô hình tiểunông trại là đào-mương-lập-vườn cây ăn trái và đắp-bờ-bao-ngạn chung quanh khu vườnđể ngăn nước lụt hay thủy triều, có đặt ống cống bằng bọng dừa hay đất nung/xi măng cónắp đậy, để cho nước ra hay vào tùy ý, điều chỉnh được mực nước bên trong vườn. Trênliếp trồng cây ăn trái, xen kẻ với hoa màu phụ hay rau cải. Dưới mương nuôi cá. Trên quymô lớn hơn, đặc biệt trên các cù lao, như Cù Lao Phố (Biên Hòa), người dân đắp-đê-baongạn quanh cù lao và xẻ kinh mương vào ruộng đồng.Khi người di dân tây tiến về đồng bằng Cửu Long, mô hình tiểu nông trại này được ápdụng ở các tỉnh Miền Tây, dọc theo bờ sông Tiền, sông Hậu và sông rạch lớn và các cùlao trên sông. Với phương cách “đào mương lên liếp và bờ bao ngạn”, đến cuối thế kỷ 18,cư dân đã chinh phục được những vùng đất ẩm thấp, ở vùng Tiền Giang, Hậu Giang, biếnthành Miệt Vườn trù phú. Cau là loại cây được trồng phổ biến nhất lúc bấy giờ, sau nàythay thế bởi cây ăn trái.a. Kênh Bảo ĐịnhKênh Bảo Định, còn có tên gọi là kênh Vụng hay Kênh Vũng Gù.Người tổ chức đào kênh là Nguyễn Cửu Vân, một vị quan chỉ huy quân sự của chúaNguyễn. Năm 1705, ông vâng lệnh chúa Nguyễn ( Nguyễn Phúc Chu ) đi đánh Chân Lạpđể bào hộ cho phe hoang tộc Chân Lạp là Nặc Yêm thân với Đại Việt. khi thắng trận trởvề, ông đóng quân ở Cù Áo ( thuộc trấn Định Tường sau này). Tại đây, ông đã cho khaikhẩn đất hoang, lập đồn điền sản xuất lúa gạo. tuy nhiên, tình hình an ninh ở đây khôngổn định, vì quân giặc thường xuyên quấy rối, nên ông đã cho đắp lũy dài để phòng ngự.chính vì vậy mà lịch sử con kênh ra đời.Dựa vào điều kiện tự nhiên sẵn có của hai con song nhỏ Vũng Gù ở phía Đông Bắc ( chilưu của song Hưng Hòa tức vàm cỏ Tây ) và song nhỏ Mỹ Tho ( chi lưu của Sông Tiền )chảy hướng Đông Nam, Nguyễn Cửu Vân đã cho đào nối hai đầu của hai sông trên “ chonước chảy liền nhau để làm hào ngăn bên ngoài cho chắc việc phòng hộ”. khi cho đàokênh này, chắc chắn Nguyễn Cửu Vân đã biết được vai trò quan trọng của nó đối với giaothông khu vực, vì vậy ông tiếp tục cho tu bổ mở rộng thêm cho ghe thuyền đi lại dễdàng. Như vậy, từ năm 1705 kênh Bảo Định đã được hình thành và phát huy vai trò củanó đối với giao thông đường thủy, mặc dù khởi điểm của việc đào kênh là nhằm vai tròquân sự.Từ khi đào cho đến năm 1819 ( là năm đào lại lần thứ 2 ) trong thời gian dài hơn một thếkỉ thì con kênh này đã đóng góp rất nhiều cho công cuộc khai phá vùng đất nam bộ.Tuy nhiên sau một thời gian dài, thì con kênh này đã có nhiều chỗ bị lấp cạn, giao thôngbất tiện. Sau đó, Trấn thủ Định Tường Nguyễn Văn Phong đã huy động 9 ngàn dân phucải tạo lại kênh Vũng Gù, dài 14 dặm, ngang 7 trượng, sâu 9 thước. Công trình khởi côngtừ tháng giêng đến tháng tư năm 1819 (Kỷ Mão) thì hoàn thành và đặt tên là Bảo ĐịnhHà. Năm 1825, Minh Mạng lại đổi thành sông Trí Tường. Năm 1867, người Pháp đemmáy đào sâu và mở rộng thêm, dùng để chuyển công văn thư tín nên kênh này có tên làkênh Bưu Điện (Arroyo de la Poste).Kênh Bảo Định đã được vét nhiều lần, lần gần đây nhất là vào năm 1979. Chiều dài kênhqua địa phận Tiền Giang là 19.000 m. Bề sâu so với mặt đất tự nhiên thay đổi tùy theođoạn: đoạn từ cửa kênh - hỗ thông với sông Tiền - đến cầu Triển Lãm sâu 6 - 9 m, đoạntừ vàm rạch Đạo Ngạn đến chùa Phổ Đức sâu 4 - 5 m, cạn nhất là đoạn chảy qua 2 xãPhú Kiết và Mỹ Tịnh An của huyện Chợ Gạo (chỉ sâu 2 - 3 m). Năm 1974, cống Tân Anđã được xây tại đầu phía Bắc của kênh (gần thành phố Tân An) nhằm ngăn nước mặn từsông Vàm Cỏ Tây xâm nhập vào ruộng, vườn. Năm 2004, cống Bảo Định với chức năngtương tự cũng đã được xây tại gần vàm phía Nam. Vào mùa nước mặn hai cống đóngcửa, vai trò giao thông thủy của kênh hiện không như trước đây.Nhà mặt sông ở ven sông Bảo ĐịnhChỗ sông Bảo Định tiếp giáp với Sông Tiền ( Mỹ Tho)• Thông tin thêmĐây là một trong số địa bàn hoạt động của nghĩa quân Thủ Khoa Huân, và là thủy lộchính đã được quân Pháp sử dụng để đưa quân và tàu chiến đến đánh chiếm tỉnh ĐịnhTường năm 1861 (xem trang Pháp đánh chiếm Định Tường). Bởi có vai trò quan trọng vềquân sự và nhiều mặt khác nữa, năm 1867 (có tài liệu ghi là năm 1866), thực dân Pháp đãcho dùng chiếc xáng múc để nâng cấp dòng kênh, và nó lại trở thành là con kênh đầu tiênở Nam Bộ được nạo vét bằng phương tiện cơ giới.Sông Bảo Định trở thành bút danh của một nhà thơ đất Nam Bộ, đó là Bảo Định Giang(1919-2005). Ông kể:...Thủ Khoa Huân bị quân Pháp đóng gông chở đi bằng thuyền xuôi dòng Bảo Định đếnMỹ Tịnh An để hành quyết. Với lòng biết ơn sâu sắc, buộc tôi chọn cái tên Bảo ĐịnhGiang đặt làm bút danh của mình trước khi bước vào cuộc chiến kháng chiến. Đó là đêmgiao thừa năm 1946..b. Kênh Ruột NgựaKênh này có tên gọi theo nghĩa Hán tự là Mã Trường giang, sách Gia Định thành thôngchí và Đại Nam nhất thống chí đều gọi là song Mã Trường.Kênh Ruột Ngựa đào năm 1772 thời Chúa Nguyễn Phúc Thuần. người tổ chức đào kênhlà đốc chiến Nguyễn Cửu Đàm, viên quan chỉ huy quân sự sau này khi vâng lệnh chúaNguyễn đi dẹp loạn ở Chân Lạp về, đã huy động binh lính đào kênh. Khởi nguyên củacon kênh này là một dòng rạch nhỏ. Vào mùa nước cạn, ghe thuyền phải chờ thủy triềulên mới đi được, vì thế Nguyễn Cửu Đàm đã cho quân đao, đóng cứ, nắn thẳng dòngnước tạo thành con kênh thẳng tấp như ruột ngựa nên đã gọi tên là kênh Ruột Ngựa, banđầu dòng kênh còn nhỏ hẹp, ghe thuyền phải xếp hàng chờ đợi nhau. Trong khi việc giaothương ngày càng phát triển nên sau đó lòng sông đã được đào rộng ra cho ghe thuyềnđii lại dễ dàng hơn.Hình ảnh kênh Ruột Ngựa ngày nayc. Kênh Thoại HàThoại Hà còn có tên là Ba Lạch, ngày nay gọi là kênh Rạch Gía – Long Xuyên, dân giancòn gọi là kênh Núi Sập.Tính đến năm 1757, về mặt pháp lý thì đất nước Việt Nam đã được mở rộng đến hết cõiphía Nam. Lúc bấy giờ dân cư sinh sống ở vùng này vẫn còn thưa thớt và họ thường tậphợp lại thành những xóm làng nhỏ cùng làm ruộng với nhau. Mọi liên lạc giữa nhữngnhóm người dân, hay công văn của quan cấp trên đến các phủ thường được thực hiệnbằng việc di chuyển trên các con kênh rạch tự nhiên, quanh co hay trên những con đườngmòn xa xôi chứ chưa thấy việc tổ chức đắp lộ, đào kinh.Mãi đến khi Nguyễn Văn Thoại về trấn thủ Vĩnh Thanh (Vĩnh Long và An Giang) năm1817, ông nhận thấy việc giao thông thương mại tại đây còn gặp nhiều khó khăn, mọitrao đổi buôn bán với miền duyên hải Hà Tiên, Rạch Giá phải đi vòng đường biển thật bấttiện và tốn nhiều công sức. Và hơn nữa, nhận thấy việc lũ lụt hằng năm từ miền sông Hậunên ông đã nghĩ ngay đến việc khơi nguồn nước lũ ra biển. Với tư duy và tầm nhìn chiếnlược đó, Nguyễn Văn Thoại đã tâu lên điều này lên triều Nguyễn và mùa xuân năm MậuDần (1818), ông được giáng chỉ cho đào kênh.Trong văn bia Thoại Sơn có ghi:“Mùa thu năm Đinh Sửu (1817), lão thần kính, được vua trao ấn phù giữ trấn VĩnhThanh, mùa xuân năm Mậu Dần (1818) vâng chỉ đốc suất đào kênh (kinh) ĐôngXuyên.Từ ngày thụ mệnh vua, sớm khuya kính sợ, đốn cây rậm, bới bùn lầy, đào kênhdài đến 12.410 tầm, trải qua một tháng thì xong việc, nghiễm nhiên trở thành ra một sôngto, luôn luôn ghe thuyền qua lại tiện lợi...”Công cuộc đào kênh bắt đầu từ mùa xuân năm 1818, sưu dân chủ yếu là người Việt vàngười Miên luân phiên với nhau, tổng số lên đến 1500 người. Kênh được đào nối liềnrạch Đông Xuyên (tức sông Long Xuyên ngày nay) ở Tam Khê (xã Vĩnh Trạch, huyệnThoại Sơn) với ngọn Giá Khê ở Rạch Giá. Việc đào kênh diễn ra thuận lợi vì cứ theo lạchnước cũ mà đào cho dễ, khoảng một tháng kênh được đào xong với bề rộng 20 tầm (51.2m) và chạy dài 12.410 tầm (31.744 m).Khi công cuộc đào kênh hoàn thành, Nguyễn Văn Thoại cho vẽ họa đồ và làm sớ tâu lênvua. Vua Gia Long khên ngợi, cho lấy tên ông đặt làm tên sông (tức Thoại Hà) và thấytrên bờ phía đông Thoại Hà có ngọn núi, thường gọi là núi Sập nên cho đổi tên núi làThoại Sơn để biểu dương công lao của Nguyễn Văn Thoại.Đến hôm nay, kênh Thoại Hà vẫn còn có giá trị lớn về các mặt trị thủy, giao thông,thương mại, nông nghiệp và kênh cũng đã làm thay đổi bộ mặt thôn xóm ở hai bên bờ.Thị trấn Núi Sập ngày nay trở nên sầm uất. Việc giao thương giữa hai miền Long Xuyênvà Rạch Giá được thu ngắn đáng kể. Ngoài ra, kênh Thoại Hà đóng vai trò tối ưu choviệc phát triển vùng sản xuất lúa lớn nhất tỉnh An Giang là Thoại Sơn. Có thể nói: nếukhông có kênh Thoại Hà thì Thoại Sơn không trở thành vùng đất trù phú như ngày hômnay và núi Sập càng không thể trở thành một đô thị sầm uất và phát triển nhanh như vậy.Tất cả, thể hiện sức lao động sáng tạo xây dựng đất nước của nhân dân Việt và chính sáchcoi trọng thủy lợi để phát triển nhiều mặt của triều Nguyễn.Kênh Thoại Hà chảy qua thị trấn Núi SậpKhu hành chính xã Tân Hội nằm bên kênh Thoại Hàd. Kênh Vĩnh TếKênh Vĩnh Tế là kênh đào đầu tiên ở miền Nam nước Việt ta, cũng là con kênh lớn nhất,dài nhất và quan trọng nhất ở miền Nam, thông thương từ sông Hậu đến sông GiangThành ở Hà Tiên.Khi còn nằm trong kế hoạch của vua Nguyễn (Gia Long), kênh này có khi gọi là kênhChâu Đốc, có lúc gọi là kênh Tuấn. Lúc mới lên kế hoạch đào kênh, vua Nguyễn thấycông trình có quy mô to lớn, nên đã ra sức thuyết phục nhân dân ở trấn Vĩnh Thanh. Theosách "Chánh kiên toát yếu", nhà vua đã phủ dụ: Công trình đào sông này rất là khó khăn,nhưng kế giữ nước và cách biên phòng quan hệ chẳng nhỏ, chúng người tuy rằng ngàynay chịu khó, nhưng mà ích lợi cho muôn đời về sau... Rồi khi sứ thần Chân Lạp sang,vua Nguyễn cũng phủ dụ: Trẫm sắp đào sông Châu Đốc thông tới Hà Tiên. Đó là lợi chonước người mà cũng lợi cho việc canh nông và thương mại. Ngươi nên nói lại vua ngươiphải hiểu ý ấy của trẫm. Sau đó, đến năm Kỷ Mão (1819), sứ Chân Lạp tiến Kinh, vuaNguyễn nhắc lại, thì sứ tâu: "Nếu đào được sông đó thì thật là ích lợi cho dân Chân Lạp.Phiên Vương cũng muốn mà không dám xin". Như vậy là, từ khi đắp xong thành ChâuĐốc (1816), vua Nguyễn nghĩ đến việc đào một con kênh để tạo hướng phát triển vàphòng thủ cho đất này, sau nhiều nghiền ngẫm, đã đến lúc thiên thời, địa lợi, nhân hoà,tháng 9 năm 1819 truyền chỉ đào kênh. Quan trấn thủ Nguyễn Văn Thoại nhận được chỉtruyền định ngày khởi công vào rằm tháng chạp năm ấy. Ông trực tiếp coi sóc công việcđào kênh, với sự trợ lực của Phó tổng trấn Gia Định Trần Văn Năng, các thống chếNguyễn Văn Tuyên, Trần Công Lai, Nguyễn Văn Tồn... Đợt đào kênh đầu tiên này có5.000 sưu dân người Việt và 5000 suất nữa gồm binh lính và nhân dân, làm ròng rã suốt 3tháng, đến tháng 3 năm Canh Thìn (1820). Do công việc đào kênh quá mệt sức dân, nêntriều đình cho dừng lại để thư sức dân.Trong đợt đào kênh đầu tiên đã có biết bao mồ hôi nước mắt nhỏ xuống. Ngoài nhữngđiều được sử sách ghi chép, ở vùng này còn truyền tụng nhiều câu chuyện gian nan, nhọcnhằn và cũng cao đẹp của những người đóng góp mồ hôi, công sức cho dòng kênh. Trongnhững chuyện đó, có chuyện về bà Châu Thị Vĩnh Tế, vợ của Thoại Ngọc Hầu. Bà cónhiều công lao giúp chồng trong công cuộc đào kênh, khiến người đời ghi nhận, và ngườiở đây khi đó đã gọi con kênh còn dang dở này là kênh Vĩnh Tế!... Đến tháng 10 nămNhâm Ngọ (1822), vua Minh Mạng lại cho tiến hành kế hoạch đợt đào kênh thứ hai. Ôngnói: "Đường kênh Vĩnh Tế liền với Tân Cương, xe thuyền qua lại đều là thuận lợi... Nayta theo chí tiên hoàng, cố nghĩ cách khó nhọc một lần mà được thong thả lâu dài về sau".Như vậy, từ thời gian này đã dùng chính thức tên Vĩnh Tế để gọi dòng kênh, không còngọi là kênh Tuấn hay kênh Châu Đốc nữa.Đợt đào kênh này phải bạt núi, xẻ rừng, nên một lần nữa vua lại xuống chỉ tạm hoãn đểdân được nghỉ lấy lại sức.Sang tháng 3 năm Giáp Thân (1824), với chỉ dụ của vua, cuộc quyết khai kênh lần thứ 3huy động tới 24.700 binh dân tiếp tục đào nốt phần cuối. Tháng 5 năm Giáp Thân thìhoàn tất. Con kênh dài ngót 100 km, (sâu 6 thước, rộng 15 tầm) đã được khai đào trong 5năm trời với khoảng gần 80.000 dân công lao động vất vả mà tạo thành một công trình đồsộ đó cho đời sau.Xưa kia ở bên kênh Vĩnh Tế còn có tấm bia ghi công tích những người đóng góp cho việcđào kênh. Nay không còn bia đó nữa. Nhưng, kênh Vĩnh Tế là một công trình vĩ đại, nênnăm 1836, triều đình cho đúc cửu đỉnh và hình Vĩnh Tế hà đã được chạm trên Cao đỉnh,đặt tại sân Thế Miếu khu Đại nội triều đình nhà Nguyễn, ở Huế. Ngày nay, ngồi thuyềntrên dòng kênh Vĩnh Tế, hoặc đến thăm viếng khu lăng mộ Thoại Ngọc Hầu, không aikhông cảm động trước công ơn người xưa. Một nén nhang dâng lên, tấc lòng thành thấuhiểu sâu xa dòng kênh lịch sử Vĩnh Tế là công trình của mồ hôi nước mắt, công trình củanhững con người gian khổ nhọc nhằn mà tin tưởng ở tương lai đất nước.Kênh Vĩnh Tế từ vệ tinhNhững đồng lúa bạt ngàn dọc kênh Vĩnh TếKênh Vĩnh Tế năm 1929Kênh Vĩnh Tế được chạm khắc trên Cao Đỉnhe. Một số con kênh khác- Kênh mới Rạch chanhĐào năm 1785, nối 2 đầu rạch Ba Rài và rạch Chanh, làm thủy lộ nối sông Tiền vàsông Vàm Cỏ.-An Thông hàĐào năm 1819, nối liền từ cầu Bà Thuông (Thị Thông) đến kinh Ruột Ngựa, đưa sảnphẩm nông nghiệp từ Tiền giang lên Sài Gòn.-Kênh Long An.Năm 1843, đào thêm con kinh nối liền Tiền giang (từ Tân Châu) đến thủ Châu Giangphía Hậu giang. Kinh này ngắn nhằm mục đích quân sự để chiến thuyền đi nhanh từ TânChâu đến vịnh Xiêm La khi hữu sự, qua kinh Vĩnh Tế. Kinh đào xong vào tháng 4 năm1844, đặt tên là Long An Hà.-Kênh Trà SưĐược đào khai thông con rạch nhỏ có sẵn, vào những năm 1830-1850, để ngăn lũ núi,dẫn nước vào các cánh đồng thuộc khu vực Thới Sơn – Văn Giáo. Kênh có chiều dài 23km, rộng 10 m và sâu trên 2 m.-Kênh Thần Nông.Đào năm 1882, chạy dọc giữa huyện Phú Tân, bắt đầu từ xã Phú Vĩnh nối liền kênh VĩnhAn đến rạch Cái Đầm, dài 25 km, rộng 6 m và sâu 3 m, để tưới nước cho toàn huyện.3. Thời Pháp thuộcNam Kỳ có nhiều sông lớn như sông Sài Gòn, sông Đồng Nai, sông Vàm Cỏ, sông Tiền,sông Hậu. Để đảm bảo giao thông khắp Nam Kỳ, hệ thống kênh đào có từ thời nhàNguyễn được xem là cần thiết để khai thác tiềm năng nông nghiệp và chuyên chở nôngsản đến trung tâm Sài Gòn – Gia Định. Kế thừa những gì đã có, những con kênh nhỏđược nới rộng, vét sâu hơn để nối liền với các rạch và sông lớn cùng những con kênh nhỏmới đào, tạo thành hệ thống thủy vận huyết mạch để phục vụ cho việc giao thương giữacác vùng.Năm 1867, sau khi chiếm được ba tỉnh miền Tây Nam Kỳ, ngoài kênh BảoĐịnh được nạo vét, mở rộng nhằm phục vụ cho cuộc hành quân bình định bằng đườngthủy, Pháp đã huy động hàng trăm ngàn dân công người Việt nạo vét sông, đào kênh ởnhiều nơi như kênh Cột Cờ (năm 1875), kênh Trà Ôn (năm 1876), kênh Phú Túc (năm1879) kênh Xanh Ta (năm 1880), đặc biệt là kênh Chợ Gạo (còn gọi là kênh Duperré) nốithẳng từ rạch Kỳ Hôn đến Sông Tra, một nhánh ngắn của sông Vàm Cỏ (năm 1877).Pháp đã huy động 40.000 lao động và hoàn thành trong vòng hai tháng. Kênh có chiềusâu 3 m, bề rộng 20 m, chiều dài 11,8 km. Trong thời gian từ năm 1882 đến năm 1898,tổng chi phí Pháp bỏ ra để nạo vét và đào kênh lên tới 6,5 triệu francs, riêng năm 1899Pháp huy động 2,5 triệu francs cho việc này. Đối với vấn đề cải tạo hệ thống thủy đạo,Pháp cho rằng việc mở rộng giao thông thủy tiến về phía Tây là cần thiết để khai thácvùng đất màu mỡ này. Nhiều thiết bị hiện đại phục vụ cho công cuộc đào kênh và cácphương tiện vận tải thủy như cano, tàu thủy chạy bằng hơi nước có trọng tải lớn đượcđưa sang để phục vụ cho khai thác. Năm 1893, các công trình nạo vét sông, tháo nướcđược lập thành kế hoạch và được giao cho các công ti tư nhân lãnh thầu dưới sự kiểmsoát của Nha công chánh. Năm 1901, thành lập công ti đào sông và các việc công chínhĐông Dương. Kế hoạch hằng năm chi 2 triệu francs từ ngân sách Đông Dương và240.000 francs của ngân sách Nam Kỳ. Kênh xáng Xà No là một trong những công trìnhlớn của thực dân Pháp trong kế hoạch cải tạo thủy đạo ở miền Tây Nam Kỳ. Năm 1893,toàn quyền De lanessan cho đấu thầu công trình kênh Xà No nhưng phải đến tám nămsau công trình này mới được khởi công do công tiMontvennoux trúng thầu thực hiệntrong vòng 3 năm. Kênh được đào bằng máy xáng từ Sóc Xà No (Srok Snor) trên rạchCần Thơ (thuộc làng Nhơn Ái, Phong Điền, Cần Thơ), đến Vị Thanh (Chương Thiện),chạy song song với quốc lộ 61, qua Gò Quao, vào sông Cái Lớn, đến vịnh Rạch Giá, mặtkênh rộng 60 m, đáy rộng 40 m, dài 32 km, phí tổn 36.800.000 francs. Để làm được côngtrình này, nhà thầu phải dùng loại xáng lớn mạnh 350 mã lực, chạy bằng nồi súp-pe hơinước, mỗi gầu múc được 375 lít, thổi bùn ra xa đến 60 m. Kênh xáng Xà No là một trongnhững tuyến giao thông thủy huyết mạch nối Cần Thơ - Hậu Giang - Kiên Giang -BạcLiêu - Cà Mau và nó được xem như “quả đấm chiến lược” của Pháp, vừa biểu dương sứcmạnh cơ khí của phương Tây, vừa mở ra một triển vọng mới trong việc hình thành vựalúa ở Hậu Gang. Từ năm 1906 đến năm 1913, Pháp cho đào kênh Hậu Giang – Long Mỹtrên cánh đồng Cần Thơ – Sóc Trăng; kênh Phụng Hiệp, Phổ Dương, Xẻo Von, Carabelli,Mang Cá, Ba Rinh, Cái Lớn, Mỏ Cày. Cho mở rộng kênh Cổ Chiên –Trà Vinh, kênh ChợGạo, kênh Bassac –Long Mỹ, Ba Xuyên - Ô Môn, Sóc trăng –Phụng Hiệp, Hậu Giang –Long Mỹ, Bạc Liêu – Cà Mau, kênh Tiếp Nhựt. Ở Sài Gòn, thực dân Pháp cho đào thêmmột đoạn kênh song song với kênh Tàu Hủ (còn gọi là kênh Đôi).Trong khoảng 1914 –1930, để khai thác vùng Tứ Giác Long Xuyên, Pháp còn cho đào hệ thống kênh trục baogồm Rạch Giá – Hà Tiên, chạy song song với bờ biển Tây, có 4 kênh nhánh tiêu nước rabiển (Vàm Răng, Luỳnh Quỳnh, Vàm Rầy và Kiên Lương), và các kênh Tám Ngàn, TriTôn, Ba Thê, Cái Sắn, Mặc Cần Dưng. Thập niên 20 của thế kỉ XIX, kênh Rạch Giá - HàTiên (1926-1930) được xem là công trình quy mô nhất đại diện cho vùng tứ giác LongXuyên. Kênh được đào chạy song song với bờ biển, chiều dài 81 km, sâu 3,5 – 3,8 m,khối lượng đào đắp 7,2 triệu m3. Kênh chính được nối thông với biển bằng 4 kênh nhánh,bề rộng mặt nước 28 m, để thoát nước ra biển Tây. Từ kênh chính có 4 kênh phụ đi sâuvào vùng trũng để tiêu úng và phèn: kênh Tri Tôn (31 km, hoàn tất năm 1928), kênh BaThê (40 km, hoàn tất năm 1930), kênh Hà Giang, kênh Tám Ngàn. Hệ thống kênh nàythâm nhập sâu vào vùng đất hoang của khu tứ giác Long Xuyên. Quan trọng hơn nữa đâycũng là đường chuyển vận quan trọng vôi, phốt phát, xi măng từ Hà Tiên về Sài Gòn.Ngoài ra, Pháp còn cho thực hiện đào kênh Bà Bèo hay kênh Tổng Đốc Lộc (nay gọi làkênh Nguyễn Văn Tiếp), dài 105 km nối liền sông Tiền với sông Vàm Cỏ Tây, cắt ngangrìa phía Nam Đồng Tháp Mười. Kênh Lagrange (Long An ngày nay) nối sông Vàm CỏTây ở đầu phía Đông và kênh Phước Xuyên, kênh Đông Tiến ở đầu phía Tây, kênh dài 45km, rộng 40m, sâu 4m đảm bảo trọng tải trên 100 tấn. Nhìn chung, việc đầu tư và xâydựng hệ thống kênh đào ở Nam Kỳ đã thể hiện quyết tâm của thực dân pháp về nâng caovai trò mạng lưới giao thông đường thủy. Tổng thanh tra công chính Đông Dương, kĩ sưtrưởng A.A.Pouyanne khẳng định giá trị các kênh đào ở Nam Kỳ đã đem lại lợi ích trựctiếp có “thặng dư về vốn gấp ba lần chi phí bỏ ra và lợi tức hằng năm thể hiện 167% chiphí”.4. Thời kì Việt Nam Cộng Hòa 1954-1975Một trong những chương trình thủy nông quan trọng là hệ thống kinh Cái Sắn để định cư42,145 đồng bào di cư năm 1956 trong một diện tích 270,000 ha dọc theo kinh Cái Sắnvới 17 con kinh (phía bắc có 14 kinh, phía nam 3 kinh), và 13 con kinh nhỏ với chiều dàitổng cộng 159 km. Kinh rộng 6 m, sâu 4 m, mỗi bờ kinh là đê cao rộng 20 m để cất nhàvà làm vườn. Tổng cộng có 8,086 lô đất, mỗi lô rộng 30 m, dài 1000 m (3 ha) phân chomỗi gia đình. Việc đào kênh đều làm bằng tay, trung bình một người đào được khoảng 7m3 /ngày.Ngoài ra, từ năm 1957 đến 1960, trên địa bàn An Giang đào thêm được kênh Mới nốikênh Vĩnh Tế với kênh Tám Ngàn tại Lò Gạch, làm trục tạo nguồn chuyển nước từ kênhVĩnh Tế vào vùng Bắc Hà Tiên. Kênh Trà Sư được đào năm 1972, từ cầu Trà Sư nối vớikênh Vĩnh Tế dài 3.2km.Để mang nước ngọt sông Tiền vào Gò Công, kinh Tham Thu được thiết lập đầu thập niên1970, dài 19 km, song song với Tỉnh Lộ 24 (nay là Quốc lộ 50), để dẫn nước bơm từ trạmbơm Tham Thu (nguồn nước lấy từ Kinh Cả Hôn) đến ao trữ Tham Thu của Nhà máynước Thị xã Gò Công, đồng thời tưới cho một phần diện tích canh tác dọc kinh.Trong Đồng Tháp Mười, kinh Đồng Tiến đào năm 1954, nối kinh Lagrange (kinh DươngVăn Dương bây giờ) thẳng ra sông Tiền, song song với kinh Bà Bèo.Cuộc cách mạng xanh với giống lúa Thần Nông cuối thập niên 1960 phát sinh việc đắpbờ bao nội đồng ở vùng Chợ Mới An Giang và nhiều nơi khác để canh tác 3 vụ ThầnNông/năm, hay 2 vụ/năm (Lúa sạ và Thần Nông). Mô hình “polder” tiểu nông tại PhướcThới An Giang (1967) được nông dân hưởng ứng, gồm việc làm bờ bao chung quanh khuruộng 2 ha (diện tích của người dân thừa hưởng trong chương trình “người cày córuông”) để canh tác 2-3 vụ lúa Thần Nông.5. Thời kì Việt Nam xã hội chủ nghĩa 1975- naytrong thời gian từ 1976 đến 1990, khoảng 5,000 km kinh được đào khắp các tỉnh, do địaphương cấp huyện và tỉnh tự hoạch định, không nằm trong kế hoạch thủy nông toàn bộ,đa số là kinh cấp 2 và 3, nhằm mục đích khai hoang diện tích nhỏ, khoảng 100 – 500 hacho mỗi dự án đào kinh.Kể từ 1990, việc nghiên cứu và thực hiện chương trình thủy lợi được hoạch định khoahọc hơn và phù hợp với Kế hoạch Phát Triển Đồng Bằng Cửu Long (Mekong DeltaDevelopment Program) đề xuất trong thập niên 1960s, với mục đích đóng khung đồngbằng để giảm thiểu lũ lụt và nước mặn xâm nhập. Kế hoạch tổng thể ĐBCLVN (MekongDelta Master Plan) đề xuất năm 1991 có tất cả 45 công trình thủy lợi, hầu hết là đào kinhvà đấp đê, nhằm bảo đảm cho việc trồng lúa.Theo kế hoạch này, ĐBSCL được chia làm bốn vùng, 22 tiểu vùng và 120 khu thủy lợi.Bốn vùng chính thuộc hệ thống thuỷ lợi là vùng Tứ giác Long Xuyên, vùng Bán đảo CàMau, vùng giữa sông Tiền và Hậu và vùng tả sông Tiền (3).a. Vùng Tứ giác Long Xuyên: Tổng diện tích tự nhiên 498,938 ha được phân thành 3 tiểuvùng và 15 khu thủy lợi. Mục đích là ngăn lũ lụt, gia tăng diện tích trồng lúa.b. Vùng Bán đảo Cà Mau: Tổng diện tích tự nhiên 1,692,218 ha được phân thành 7 tiểuvùng, và 51 khu thủy lợi. Mục đích mang nước ngọt từ sông Hậu (Công trình Ngọt HóaBán Đảo Cà Mau) để canh tác lúa, qua Công trình Quản Lộ - Phụng Hiệp và các côngtrình ngăn mặn trên sông, trên biển.c. Vùng giữa sông Tiền và sông Hậu: Tổng diện tích tự nhiên 81,116 ha, được phân thành6 tiểu vùng, và 20 khu thủy lợi:* Khu Chợ Mới: kiểm soát lũ cả năm, bằng đấp đê, với mỗi ô 500-700 ha (mộthình thức “Polder” của Hòa Lan , Bangladesh ).* Khu Bắc và Nam Lấp Vò: thành lập các ô kiểm soát lũ quanh năm.* Tiểu vùng Bắc sông Mang Thít: lấy nguồn nước ngọt từ sông Tiền, sông Hậuqua đào kinh.* Tiểu vùng Nam Mang Thít.* Khu Mỏ Cày - Thạnh Phú nằm ở phía bắc Mỏ Cày, là khu vực nước ngọttrong mùa mưa, nhiểm mặn trong mùa hạn, gồm thiết lập đê cống ngăn mặn dọc sông CổChiên và Hàm Luông và đê nam Thạnh Phú.* Khu bắc Bến Tre: Vùng nhiểm mặn. Thiết lập đê biển, đê sông, cống ngănmặn.d. Vùng tả sông Tiền: Tổng diện tích tự nhiên 813,133 ha, gồm 5 tiểu vùng và 22 khuthủy lợi.* Vùng nam kênh Nguyễn Văn Tiếp (tức hệ thống kinh Tổng Đốc Lộc) đến Gò Công:diện tích tự nhiên 271,000 ha, nguồn nước được lấy trực tiếp từ sông Tiền ở phía nam củavùng và tiêu theo hướng Bắc-Nam. Tổng số các kênh cấp I là 23 kênh, với chiều dài là 20km, trong đó có 20 kênh thoát nước lũ, rạch Bảo Định, kênh Xuân Hòa, kênh 14 cấpnước cho khu Gò Công và Bảo Định.* Vùng phía Bắc kênh Nguyễn Văn Tiếp với tổng diện tích tự nhiên 387,400 ha. Đây làvùng ngập lụt nhất của Đồng Tháp Mười. Gồm đấp đê chặn lũ, đào kinh lấy nước sôngTiền ở phía Tây, và tiêu nước ra sông Vàm Cỏ ở phía Đông. Kênh Hồng Ngự còn làmnhiệm vụ cấp nước sang sông Vàm Cỏ.* Khu vực Tứ Thường, lấy nước trực tiếp từ sông Tiền cho khoảng 8,000 ha, bằng cáckênh Tứ Thường, Cái Sách và Nam Hang. Hệ thống kênh cấp I của vùng này được thựchiện tưới tiêu kết hợp. Khoảng cách giữa hai kênh cấp I từ 5-7 km, với chiều rộng đáy từ8-10 m, sâu 2.0 - 0.30 m.* Vùng giữa hai sông Vàm Cỏ: tổng diện tích tự nhiên 140,465 ha. Nguồn nước cungcấp là từ sông Tiền, thông qua 8 kênh trục ở Bắc Nguyễn Văn Tiếp, ngoài ra còn lượngcấp từ sông Vàm Cỏ Đông cho vùng ven sông. Tiêu nước cho vùng này là hai phía sôngVàm Cỏ Đông và Vàm Cỏ Tây.Với vùng tứ giác Long Xuyên, Đồng Tháp Mười, Bán đảo Cà Mau, Nam Mang Thít cómật độ kênh khá dày, trung bình cứ 2 km có kênh cấp 2; 5 km có kênh cấp 1. Riêng tỉnhHậu Giang Cần Thơ có một hệ thống sông ngòi kênh rạch chằng chịt với tổng chiều dàikhoảng 2,300 km. Mật độ sông rạch khá lớn 1,5 km/km, vùng ven sông Hậu thuộc huyệnChâu Thành lên đến 2 km/km.Để chống lụt và khai thác Đồng Tháp Mười, kể từ 1985, một hệ thống chằng chịt đượcđào, quan trọng với các kinh sau đây:Ở phía Tây kể từ biên giới có kinh Thống Nhất, kinh Hồng Ngự - Vĩnh Hưng, kinh CáiCái, Kênh Tân Thành - Lò Gạch, kênh Sa Rài, quan trọng nhất là việc vét kinh NguyễnVăn Tiếp, kinh Phước Xuyên và đào mới kinh Hồng Ngự – Vĩnh Hưng năm 1988 (còngọi kinh Trung Ương). Các con kinh này dẫn nước ngọt từ sông Tiền để rửa phèn vốn tíchtụ lâu đời trong lòng chảo Đồng Tháp Mười.Cùng lúc đó, một hệ thống cống đập được xây dựng tại vàm các con kinh nói trên, chỗtiếp giáp với sông Vàm Cỏ Tây, có tác dụng ngăn nước mặn từ biển vào.Kinh 28 là đoạn cuối gần Sông Tiền của một hệ thống gồm nhiều đoạn kinh đào kháthẳng nối từ kinh Hồng Ngự thuộc tỉnh Đồng Tháp rồi chạy theo hướng Đông – Nam cắtngang các kinh Đồng Tiến, An Phong - Mỹ Hoà, Nguyễn Văn Tiếp A, Nguyễn Văn TiếpB và ra sông Tiền qua ngỏ rạch Thông Lưu - rạch Cái Bè. Kinh 28 nằm trong địa phậnHuyện Cái Bè, thông với kinh Nguyễn Văn Tiếp B tại Ngả Sáu Mỹ Trung, chiều dài 14km, bề rộng trung bình 60 m, bề sâu 9 – 13 m so với mặt đất tự nhiên. Với vị thế như vậy,kinh 28 là một đoạn trong tuyến đường thủy quan trọng nối từ trung tâm Đồng ThápMười ra Sông Tiền. Vào những năm lũ lớn, kinh nầy là một trong những trục thoát lũchính với lưu tốc dòng chảy thường trên 1.30 m/s.Nối dài Kinh Bắc ĐôngKinh nầy là một đoạn trong 3 kinh liền nhau đã được đào từ thời Pháp và Việt Nam CộngHòa, chạy từ Tây sang Đông, nối liền Sông Tiền và Sông Vàm Cỏ Tây là Kinh Đồng Tiến– Kinh Lagrange – Kinh Bắc Đông. Trước đây đoạn Kinh Bắc Đông chỉ dài 14 km tính từchỗ nối đầu với Kinh Lagrange đến Sông Vàm Cỏ Tây, năm 1987 đã đào một con kinhmới dài 14.5 km chạy thẳng từ Kinh 12 ở phía Tây đến chỗ nối giữa kinh Lagrange vàKinh Bắc Đông, con kinh mới nầy cũng được gọi là Kinh Bắc Đông. Như vậy, hiện naytổng chiều dài của Kinh Bắc Đông là 28.5 km, chiều sâu trung bình 4 m, bề rộng 20 – 22m.Năm 1993 tại đầu phía Đông trong địa phận Tỉnh Long An, gần Sông Vàm CỏTây, đã xây Cống Bắc Đông với nhiệm vụ chính là ngăn nước mặn chảy từ sông vào phíađồng.Kinh Nguyễn Tấn Thành (Tên khác: Kinh Xáng) Kinh nầy nối từ Kinh Nguyễn Văn TiếpA, tại trung tâm Thị trấn Mỹ Phước của Huyện Tân Phước xuống phía Nam, cắt quaQuốc lộ 1A tại Cầu Kinh Xáng. Trước khi thông ra Sông Tiền, kinh cắt Đường tỉnh 864tại cầu cũng có tên là Cầu Kinh Xáng. Kinh dài 19.3 km, rộng 40 m, bề rộng tại vàm kinhlên đến 125 m, chiều sâu 5 m – 8 m so với mặt đất tự nhiên. Kinh nầy ngoài chức nănggiao thông thuỷ còn là một trục thoát lũ quan trọng của tỉnh. Kinh đã được vét nhiều lần,lần gần đây nhất vào cuối năm 2000 để lấy đất đắp bờ bao ngăn lũ.Hiện nay, vùng ĐBSCL có khoảng trên 100 kênh trục và kênh cấp 1, với tổng chiều dàitrên 6,500 km, trong đó có nhiều tuyến kênh được bố trí xây dựng tuyến dân cư tránh lũtrên bờ kênh như Vĩnh Tế, T5, Tân Thành, Lò Gạch, Tân Châu...), hơn 36,000 km kênhcấp 2 và kênh cấp 3. Kênh đào hiện có ở ĐBSCL (từ kênh cấp 1 đến kênh cấp 3) đạt mậtđộ rất cao, tới 1.4 km kênh/ km2.Hệ thống kênh rạch ở vùng ĐBSCL có năng lực giao lưu nước lớn nhất vào mùa lũ 6,000– 8,000 m3/s, giúp cho việc phân áp lũ chảy vào vùng trũng nhanh, có tác dụng điều tiếtdòng lũ, nhưng đồng thời làm đồng ruộng rút cạn nước nhanh chóng vào đầu mùa hạn vìthiếu cống ngăn giữ nước.

Tài liệu liên quan

  • Củng cố và phát triển khối đoàn kết dân tộc ở các tỉnh thuộc miền Tây Nam Bộ trong điều kiện nền kinh tế thị trường hội nhập 2 Củng cố và phát triển khối đoàn kết dân tộc ở các tỉnh thuộc miền Tây Nam Bộ trong điều kiện nền kinh tế thị trường hội nhập 2
    • 87
    • 401
    • 0
  • Củng cố và phát triển khối đoàn kết dân tộc ở các tỉnh thuộc miền Tây Nam Bộ trong điều kiện nền kinh tế thị trường hội nhập Củng cố và phát triển khối đoàn kết dân tộc ở các tỉnh thuộc miền Tây Nam Bộ trong điều kiện nền kinh tế thị trường hội nhập
    • 153
    • 443
    • 1
  • Một số giải pháp nâng cao đời sống cho đồng bào dân tộc Khơ me ở miền Tây Nam Bộ trong giai đoạn hiện nay (toàn văn) Một số giải pháp nâng cao đời sống cho đồng bào dân tộc Khơ me ở miền Tây Nam Bộ trong giai đoạn hiện nay (toàn văn)
    • 166
    • 448
    • 0
  • Một số giải pháp nâng cao đời sống cho đồng bào dân tộc Khơ me ở miền Tây Nam Bộ trong giai đoạn hiện nay Một số giải pháp nâng cao đời sống cho đồng bào dân tộc Khơ me ở miền Tây Nam Bộ trong giai đoạn hiện nay
    • 76
    • 388
    • 0
  • Phát triển hệ thống kênh phân phối lốp xe ô tô Falken tại thị trường miền Bắc Việt Nam cho công ty TNHH Lốp và Lazang Cương Lazang Phát triển hệ thống kênh phân phối lốp xe ô tô Falken tại thị trường miền Bắc Việt Nam cho công ty TNHH Lốp và Lazang Cương Lazang
    • 56
    • 978
    • 6
  • KHU VỰC HỌC MIỀN TÂY NAM BỘ VIỆT NAM KHU VỰC HỌC MIỀN TÂY NAM BỘ VIỆT NAM
    • 11
    • 472
    • 0
  • Mạng lưới phát thanh, truyền thanh cơ sở ở các tỉnh miền tây nam bộ   thực trạng và giải pháp phát triển (dựa trên tư liệu khảo sát ở vĩnh long và an giang) Mạng lưới phát thanh, truyền thanh cơ sở ở các tỉnh miền tây nam bộ thực trạng và giải pháp phát triển (dựa trên tư liệu khảo sát ở vĩnh long và an giang)
    • 5
    • 406
    • 0
  • Mạng lưới phát thanh, truyền thanh cơ sở ở các tỉnh miền tây nam bộ   thực trạng và giải pháp phát triển (dựa trên tư liệu khảo sát ở vĩnh long và an giang Mạng lưới phát thanh, truyền thanh cơ sở ở các tỉnh miền tây nam bộ thực trạng và giải pháp phát triển (dựa trên tư liệu khảo sát ở vĩnh long và an giang
    • 144
    • 602
    • 0
  • Hệ thống kênh rạch miền tây nam bộ Hệ thống kênh rạch miền tây nam bộ
    • 21
    • 2
    • 6
  • KHÁI QUÁT sơ lược về MIỀN tây NAM bộ KHÁI QUÁT sơ lược về MIỀN tây NAM bộ
    • 201
    • 971
    • 3

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

(1.76 MB - 21 trang) - Hệ thống kênh rạch miền tây nam bộ Tải bản đầy đủ ngay ×

Từ khóa » Hệ Thống Kênh Rạch Miền Tây