Khế Hôn – Công Tử Như Lan - Nhà Kho Vô Danh
Có thể bạn quan tâm
Mình mới đọc xong bộ này hôm qua, thấy ngắn ngắn, văn án có vẻ hợp gout nên tranh thủ xem xong để hôm nay đi viết review. Có thể là do đọc gấp quá nên mình không có cảm xúc gì quá sâu sắc với bộ này, nên bản thân mình cũng không hẳn là đề cử, nhưng cũng không ưng bộ này lắm. Nhưng tổng quan lại thì đây vẫn là một bộ đam tương đối khá mà mình may mắn đọc trong thời gian gần đây. Hi vọng sau này đọc lại bộ này sẽ có ấn tượng khác thú vị hơn (đủ để xếp vào trong danh sách những bộ đam mỹ cưng cưng sẽ đọc khi buồn).
Cốt truyện tương đối đơn giản và quen thuộc, chỉ là có phần hơi máo chó. Thụ từng bị bố mẹ bỏ rơi hồi năm tuổi trong tuyết lạnh, sau đó được một cụ ông nhận nuôi. Vì bị bỏ rơi vào đúng khi trời nổi gió nên từ bé thụ đã bị tật dễ lạnh, chân cũng bị đau khi đông tới, nhưng vì thương ông nên không nói cho ông biết để ông khỏi lo, vì nhà ông cũng chẳng phải dư dả gì. Mười lăm năm sau thì bố mẹ ruột của thụ đột ngột xuất hiện cùng với công, mong thụ lấy thân gán nợ cho công để trả nợ cho bố mẹ thụ. Hình thức gán nợ là thụ phải trở thành vợ chính thức của công (lúc này hôn nhân đồng giới đã được nhà nước cho phép). Thụ đồng ý lấy thân gán nợ rồi đoạn tuyệt quan hệ với bố mẹ ruột, vì công cũng có ý uy hiếp ông thụ nếu thụ không đồng ý (ông thụ chưa biết). Hai người sống với nhau lúc đầu khá trúc trắc vì thụ còn ngại, chưa quen thuộc việc có quan hệ tình cảm với người khác do thụ chưa yêu đương bao giờ. Công cũng đi công tác hai tuần để cho thụ có thời gian thích ứng. Chưa kịp thích ứng xong thì công về, thụ không nhớ nên công dỗi, thụ đành nấu đồ ăn làm lành với công. Sau đó thì thụ cũng lo luôn việc nấu nướng trong nhà, rồi bị công ép phải ngủ cùng giường (trước đó thụ vẫn ngủ ở phòng khách, đồ xếp trong vali như thể lúc nào cũng có thể rời đi). Lại chưa kịp quen với lối sống mới thì công đã dẫn thụ đi về nhà mình gặp ông và bố mẹ công và bị công thông báo thời gian đi đăng ký kết hôn. Mọi người cũng không làm khó thụ lắm, nhưng thụ vẫn thấy không hợp. Sau đó thụ đi ăn với bạn bè thì bị đau bụng do đồ ăn không đảm bảo, công chăm sóc thụ cả đêm, khiến thụ mềm lòng về việc kết hôn với công. Công cũng chăm lo cho thụ qua việc dẫn thụ đi châm cứu chữa chân, học hầm canh cho thụ không còn bị đau dạ dày. Qua từng hành động chăm sóc của công, thụ cũng cảm động và yêu thương công hơn, coi công như một phần quan trọng trong cuộc sống. Sau này, thụ phát hiện công đã thầm thích thụ từ khi thụ mới học cấp 3. Thụ tiếp nhận tình cảm của công cũng đã về quê định nói thật với ông nội. Trong lúc về có gặp bố mẹ ruột nhưng thụ không tiếp nhận nối lại quan hệ. Đồng thời, chuyện gán nợ bị ông phát hiện, thụ cũng được đà nói thẳng luôn. Ông cụ cũng tiếp nhận công, công sau đó cũng về quê thăm thụ. Gia đình công sau đó cũng về quê thụ ăn bữa ăn gia đình coi như là tổ chức lễ cưới ở dạng gia đình cho đôi bên.
Với một cốt truyện ở dạng trung như thế thì cái thú vị ở truyện ở tính cách nhân vật, cụ thể ở đây là bạn công. Đối với mình thì thụ thuộc dạng hiền hiền, chịu thương chịu khó, có sự chín chắn nhất định nên cũng khá cưng. Nhưng mà về sau cái thuộc tính ngoan hiền này dần trở nên tinh ranh hơn, thụ cũng không ngoan như hồi xưa nữa mà trẻ trâu hóa, có vài lúc bị tác giả xây dựng cho tình cảm nó hơi bị chấm chấm nên chưa nhét vào danh sách cục cưng của mình được (hoặc cũng có thể do mình dở chứng tự dung thấy không hợp). Bù lại đoạn đầu tác giả tập trung khai thác và xây dựng nội tâm thụ trước khi xác định tình cảm dành cho công cực tốt, hợp lí, có tư duy, có sự phát triển phù hợp (thế mà không hiểu sao đoạn sau như nhân vật chính trong truyện dành cho thiếu nữ). Công thì là tổng tài khốc suất cuồng bá duệ, hành vi bên ngoài đúng kiểu ngầu lòi bá đạo nhưng ảnh là tsun, là ngạo kiều, là không được tự nhiên công (điểm này moe chết người này). Được cái tuy công không được tự nhiên lắm nhưng cũng không đến mức hở tí đập bem bép người ta mà chỉ được cái mạnh miệng thôi, chứ vẫn chăm lo săn sóc thụ lắm. Như lúc thụ lên cơn đau dạ dày thì dù giận dù cằn nhằn lại còn mặc mỗi quần xà lỏn nhưng vẫn vác thụ đi bệnh viện (may mà thụ đã kịp cản để công mặc quần áo cho giống người bình thường). Lúc chăm cho thụ từ từ điều trị bệnh đau dạ dày thì chịu khó xắn tay xuống bếp học cách hầm canh, thụ thấy không ngon như mọi hôm thì quạu nên ngồi lủi thủi húp hết canh, hôm sau lại phấn đấu hầm canh ngon hơn. Công còn có cả một quyển số ghi lại công thức và ghi chú về khẩu vị của thụ nữa. Công cũng là người khá chăm lo và biết nghĩ cho thụ, thích thụ từ trước nhưng hồi ấy vẫn đang đấu tranh đòi quyền kết hôn đống giới nên không xông vào làm xáo trộn cuộc sống của thụ, chỉ là tác giả chẳng kể đến quan hệ giữa công với gia đình gì cả, có thêm có phải hay hơn không vì gia đình công cũng có vẻ thương công lắm.
Điều mình không thích ở mối quan hệ này có lẽ là lí do công thích thụ chỉ vì một lần công làm giám khảo trong cuộc thi có thụ tham gia. Ừ thì kiểu tình cảm của công chính là dạng tình yêu sét đánh ấy, chính tình cảm này khiến cho công đợi cơ hội để làm quen với thụ, sau này lợi dụng thời cơ để được kết hôn với thụ. Mình tuy không hợp vụ yêu sét đánh lắm nhưng cái lí do với tình tiết này có vẻ quá mức tư duy của mình rồi.
Tác giả có giọng văn nhẹ nhàng đáng yêu, kiểu đọc là thấy ngốc manh muốn nhào vào ôm ấy. Đoạn đầu miêu tả nội tâm thụ đấu tranh, mâu thuẫn về việc ở bên công có thấy đau lòng, thương thương, đoạn sau miêu tả cảnh hai người bắt đầu yêu đương có ấm áp, có ngọt ngào, có buồn cười. Món thịt chính miêu tả ổn, không bị quá nạc hay quá mỡ (dầu sao trong truyện cũng chỉ có trong một lần ăn), nhưng đã có thì cũng chất, không thô, nêm nếm vừa miệng ngon lành, nước sốt đậm đà mà không quá hăng, mùi vị hòa trộn với nhau rất hấp dẫn. Mấy đoạn tán tỉnh chim chuột trước khi gắp thịt lên ăn với xôi cũng khá cưng, nên tuy có vài đoạn kéo rèm ăn trong bóng tối nên không mò trúng miếng thịt nào nhưng không cắt cụt đi cảm hứng để ảo tưởng, suy diễn do nước thịt chất lượng, rưới với xôi trắng ăn cũng vẫn ngon tuyệt vời. Điểm trừ là phần cuối bạn tác giả viết có hơi bị xuống tay chút, tình huống xử lí đoạn bố mẹ thụ muốn làm lành với thụ hơi bị khiên cưỡng, kiểu đùng phát xuất hiện, thấy không thành công nên bỏ đi như thể ăn bún chả mà không có dưa góp hay rau sống đi kèm ấy. Bạn Lingg edit tương đối ổn, mượt mà, có vài lỗi typo nhỏ không đáng kể. Bên cạnh đó, mình thấy tình tình bạn editor cũng khá thoải mái, dễ chịu, hợp với bộ đam mỹ này nên cũng có thiện cảm hơn với bộ truyện.
Chia sẻ:
Có liên quan
Từ khóa » Khế Hôn Wordpress
-
KHẾ HÔN – CÔNG TỬ NHƯ LAN - Sweetie
-
Khế Hôn [.•-Hoàn-•.] - Wattpad
-
[rvĐM] KHẾ HÔN – CÔNG TỬ NHƯ LAN – LINGG - Nhà Của AnTư
-
Khế Hôn (Hôn Nhân Hợp Đồng) - Truyện FULL
-
Nhận Xét Đam Mỹ - KHẾ HÔN 契婚 Tác Giả: Công Tử Như Lan 公子 ...
-
Giới Thiệu Về Hôn Khế (hôn ước) | ĐI XE ĐẠP (Ben's Wordpress)
-
Khế Hôn | Công Tử Như Lan - Trang đọc Truyện Online
-
Khế Hôn - Công Tử Như Lan ~ Đọc Truyện Đam Mỹ Hiện Đại Hoàn
-
Hôn Nhân Hợp đồng - Đam Mỹ Mới Hoàn
-
[ĐM]- Hôn Khế – Triển Tuyết Phàm - SỦI CẢO NHỎ
-
Audio đam Mỹ Khế Hôn, Chương 1-5 - YouTube
-
Khế ước Quân Hôn | Lam Sắc
-
Truyện Khế Hôn [.•-Hoàn-•.] - ChiridofuRufu - ZingTruyen
-
Truyện [DM] Khế Hôn - Công Tử Như Lan - Thuỷ Linh Các - Truyen3h