Lắng đọng Những Câu Thơ Bất Hủ Về Tình Yêu Ngọt Ngào, Lãng Mạn Nhất
Có thể bạn quan tâm
Những câu thơ bất hủ về tình yêu giúp lứa đôi hòa mình vào không gian lãng mạn, ngọt ngào nhất, cùng chung bước đến với con đường hạnh phúc. Mỗi vần thơ như gieo vào lòng người niềm hy vọng, khao khát một mối tình đích thực, chung thủy giành cho mình. Ngay dưới đây, chúng tôi xin gửi đến bạn chùm bài thơ tình bất hủ hay mà chúng tôi đã sưu tầm, mời các bạn cùng đọc và cảm nhận nhé.
Những câu thơ bất hủ về tình yêu hay nhất
Gửi tặng bạn những câu thơ bất hủ về tình yêu hay nhất, ngọt ngào, lãng mạn nhất. Trao gửi yêu thương, tình cảm chân thành của mình với những vần thơ này sẽ tăng thêm hương vị của tình yêu, giúp tình cảm ngày càng thăng hoa.
TÔI YÊU EM
PuskinTôi yêu em đến nay chừng có thểNgọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,Nhưng không để em bận lòng thêm nữaHay hồn em phải gợn bóng u hoài
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghenTôi yêu em, yêu chân thành đằm thắmCầu em được người tình như tôi đã yêu em
VÔ TÌNH
(Puskin)Vô tình anh gặp emRồi vô tình thương nhớĐời vô tình nghiệt ngãNên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câuThế là em hờn dỗiVô tình anh không nóiNên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâuĐường đời chia hai ngảChẳng ai có lỗi cảChỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đờiAnh buồn đau mải miếtVô tình em không biếtHay vô tình quên đi
SHELLEY (Anh)
Triết lý của tình yêuSuối tan vào dòng sôngSông tan vào biển rộngGió trời xanh rung độngLưu luyến hoài trên không;Bởi luật đời linh hiểnChẳng có chi lẻ phầnAi mà không lưu luyếnChỉ còn em đơn thân?Núi hôn trời mê mảiSóng ghì nhau trên dòng;Mà sao hoa – em – gáiQuên đón nhận tình anh?Nắng ôm mình trái đấtTrăng hôn biển mặn nồngCó nghĩa gì em nhỉ?Nếu em còn cô đơn?
SAO
(PUSKIN)Một ngôi sao vừa rơivụt tắt trên bầu trờihay là tên người ấyvụt tắt ở trong tôi ?
Vẫn thấy trên bầu trờicó muôn vàn sao sángmà ở trong lòng tôinhư một hành lang vắng
Một ngôi sao vừa tắtbầu trời vẫn không buồnsao tên người ấy tắttrong lòng tôi cô đơn ?
J. SUCKLING (Anh)
Bài số 75: “Anh muốn em…”Anh muốn em trả lại tim cho anh,Bởi tim em anh phải xa mãi mãi.Một khi em không muốn tặng tim mình,Sao em muốn giữ tim anh lại?Sao hai tim phải ở xa nhau,Chung lồng ngực mà không chung sống?Ôi tình yêu, sao nỡ bắt ta đau,Sao nỡ để ngực ta trống rỗng…
TRIỆU BÔNG HỒNG
Andrei Voznesensky – Thái Bá Tân dịch
Xưa một chàng họa sĩCó tranh và có nhàBỗng đem lòng yêu quýMột nàng rất mê hoa
Và chiều lòng người đẹpĐể lấy tiền mua hoaChàng đã đem bán hếtCả tranh và cả nhà
Chàng đã mua hàng triệu bông hồngNgoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấyRằng người yêu có yêu thật hay khôngKhi bán nhà để mua hoa như vậy
Sáng hôm sau thức dậyNàng nhìn ra lặng ngườiTưởng đang mơ vì thấyCả một rừng hoa tươi
Nàng ngạc nhiên, đang nghĩAi đây chắc rất giàuThì thấy chàng họa sĩĐang tội nghiệp, cúi đầu
Họ gặp nhau chỉ vậyRồi đêm nàng đi xaNhưng đời nàng từ đấyCó bài hát về hoa
Có chàng họa sĩ nọVẫn vợ không, tiền khôngNhưng đời chàng từng cóCả một triệu bông hồng
Chàng đã mua hàng triệu bông hồngNgoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấyRằng người yêu có yêu thật hay khôngKhi bán nhà để mua hoa như vậy.
QUAY LẠI ĐI ANH
Benava Avdouraouv – Đức Mẫn dịch
Này anh hỡi tình em như lửaCháy trong tim đau khổ ngày đêmTrên đường đi em ngó bốn bênEm chờ đợi mong anh quay lạiLửa tình nung má em nóng cháyLồng ngực đau bởi thức canh trườngMái tóc dài buông xõa ngang lưngNhư nước mắt cùng người yêu than khócKhông còn sức để thắng đời cô độcÔi! kẻ nào chia cách chúng ta đây?Anh thấy không khắp nơi hè hộiQuay lại đi người bạn tâm tình!
Kìa bình minh rạng rỡ đang lênNọ hoa nở trên từng dốc núiGiữa đồng cỏ chim ca vời vợiNước chia dòng khe lấp ánh pha lêSao anh mãi không về ?Để em buồn đứt ruộtEm nhìn xa xămBao hy vọng héo hon từng phútAnh thấy không khắp nơi hè hộiQuay lại đi người bạn tâm tình!
Các cô gái khắp nơiTrong thung lũng vườn hoa ngátTrò chuyện ồn ào, nói cười không dứtTừng cặp mắt đen lấp lánh tâm tìnhNhững búp tay mềm mại tuyệt xinhĐang âu yếm những chàng trai trẻHọ sung sướng, không hề lo nghĩChỉ riêng em đơn lẻ nơi nàyTái tim hồng nhỏ máu giữa ngày vuiAnh thấy không khắp nơi hè hộiQuay lại đi, người bạn tâm tình!
Mái lều em rêu mốc, đứng imNhư sợ bóng núi rừng đe dọaDòng lệ em chan hòa máu đỏTình yêu mãnh liệt xé tim đauEm kiệt sứcEm hòan toàn kiệt sứcAnh không vềEm không sống được đâuHay anh mong em phải chết sầu?Anh đâu phải con người tàn bạoAnh thấy không khắp nơi hè hộiQuay lại đi người bạn tâm tình!
Tuổi trẻ của em trôi như mây khói mong manhHạnh phúc thơ ngây như bụi tàn ảm đạmVì khổ đau hồn em tan nátNhư tro tàn em sống cô đơnTim tan nátMáu tuôn ròng rãCuộc sông đang trôiBên em vội vãSố phận đau thương như đã định rồiKhông gặp nhau, tan vỡ hết anh ơiAnh thấy không khắp nơi hè hộiQuay lại đi người bạn tâm tình!
Này vai em như tuyết trắng tinhEm vẫn lo cho ngày hạnh phúcDù khổ đau buồn bựcĐôi môi hồngEm quyết giữCho anhLửa cô đơn vò xé tâm tìnhCứ rực rỡ soi dấu chân anh để lạiEm ngạt thở sống những ngày trống trảiBiết bao giờ đời trở lại bình yên?Anh thấy không khắp nơi hè hộiQuay lại đi Anh! người bạn tâm tình!
TIẾNG SÉT TÌNH YÊU
Wislawa Szymborska
Cả hai người đều tin tưởngrằng đam mê bất chợt đính kết họ với nhauNiềm tin ấy tuyệt đẹpnhưng sự bất tất cũng đẹp kém gì đâu
Họ tin chắc họ chưa từng chạm mặtchẳng có gì chung chia sẻ giữa hai ngườiNhưng có thể họ đã triệu lần lướt qua nhau trên đường phốhay một cầu thang, một hành lang nhưng chẳng nói một lời
Tôi muốn hỏi họ có nhớ chăngmột thoáng mắt nhìn nhau trong cánh cửa quayhay giữa đám đông buột một lời xin lỗihay cộc lốc “nhầm số rồi” trong điện thoạinhưng tôi biếthọ chẳng hề nhớ đâu
Họ sẽ ngạc nhiên rất đỗinếu tôi bảo họ rằngSố Phận đùa bỡn họ đã nhiều năm
Nhưng chưa vội trở thành Định Mệnhnên cứ kéo họ gần nhau rồi lại tách nhau ralại có lúc giả vờ chặn lốinén một tiếng cườirồi vụt tránh xa
Đã có nhiều dấu hiệudù họ không nhận ra.Có lẽ ba năm trướchoặc Thứ Ba vừa qua
Một chiếc lá vu vơ khẽ lướttừ vai rồi lại đậu sang vai?Một vật đánh rơi rồi lại nhặt.Biết đâu đấy là trái banh từng biến mấttrong lùm cây tuổi thơ xa rồi
Có khi nắm cửa và chuông cửatrong cùng một cái chạm tay.Những chiếc va li xếp kề sau khi gửi.Hay họ mơ cùng giấc mơ một đêm nào, có lẽđể rồi mở mắt giấc mơ bay.
Mọi sự khởi đầuthật ra chỉ là tiếp nốicuốn sách cuộc đờiluôn được dở lưng chừng
NHỮNG ĐIỀU BÍ ẨN
Evghenhi Aleksandrovich Evtushenko
Những bí ẩn của tuổi thơ tan biếnNhư những bến bờ sáng sớm mù sương…Thuở những Tônhia, Tanhia duyên dángBí ẩn đi nhón gót giữa sân trường!
Bí ẩn những vì sao, bí ẩn bao loài thú,Gốc liễu khác thường ư? Vì một đám côn trùngVà cánh cửa bí ẩn kêu cọt kẹtChỉ riêng ở tuổi thơ, cánh cửa mới lạ lùng
Những kỳ quan toả xa trên khắp miền thế giớiNhư những quả bóng màu, không biết thổi từ đâuCứ liên tiếp nhả ra từ miệng nhà ảo thuậtLàm đám trẻ mê đi khi chứng kiến phép màu.
Và đôi bạn gái trai, lướt trên băng bí ẩn.Chợt áp mặt vào nhau, khẽ bí ẩn thầm thì,Tay vừa khẽ chạm tay đã như luồng điện giậtVừa rụt rè, vừa nóng hổi, say mê…
Ấy thế rồi tuổi trưởng thành vụt đếnTấm áo cũ vẫn choàng, giờ rách hết còn đâu?Và tất cả mọi phép màu phù thuỷĐều vụt bỏ rơi ta, về với lứa em sau!
Bí ẩn quên ta rồi, ta lớn rồi phải khác.Các vị phù thuỷ ơi, sao ác nghiệt quá chừng!Tuyết vẫn tuyết rơi trên vai như trướcNhưng rơi thế rồi thôi, chẳng một chút động lòng.
Những quả bóng nhiều màu từ miệng nhà ảo thuậtChẳng hồi hộp nữa rồi, buồn chán biết bao nhiêu!Bao người khác quanh ta chẳng làm ta háo hứcVà họ cũng nhìn ta thô thiển, sỗ sàng theo!
Nếu ta lại bắt tay, hay vô tình khẽ chạmThì có gì đâu, cũng chỉ giống tay mình!Rất đơn giản là tay, nào có gì bí ẩn,Nào còn lại gì đâu những cảm giác si tình!
Bí ẩn rất đơn sơ nhưng vẫn cần bí ẩn,Dù ít dù nhiều, xin trả lại cho ta…Bí ẩn rất lặng yên, rụt rè và nhút nhát,Bí ẩn đi chân trần, mảnh dẻ, đã bay xa!
EM BẢO ANH ĐI ĐI
Armenia Silva Kaputikian
“Em bảo anh đi đi,Sao anh không đứng lại?Em bảo anh đừng đợi,Sao anh lại về ngay?
Ôi lời nói gió bay,Đôi mắt huyền đẫm lệ.Sao mà anh ngốc thếKhông nhìn vào mắt em?”
Tam giác muôn đờiĐitơlépven (Đan Mạch)
Trên con đưòng tôi điCó hai người đã tớiMột người rất yêu tôiCòn tôi yêu người khác.
Người sống trong khao khátTrong những giấc mơ tôiNgười kia đứng hững hờTrước cửa lòng khép chặt.
Người bắt máu tôi hátTình phóng khoáng trắng trongNgười như cuộc đời thườngBóp mộng lòng tôi nát.
Người cho tôi hạnh phúcLuôn như gió vội bayNgười dâng tôi cả đờiKhông đem gì đền đáp.
Hai người ấy trong đờiPhụ nữ nào cũng gặpTrăm năm có một lầnHọ trùng nhau làm một.
ĐÔI DÉP
Nguyễn Trung Kiên
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng emLà bài thơ anh kể về đôi dépKhi nỗi nhớ trong lòng da diếtNhững vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờCó yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bướcCùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngượcLên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người caoCùng chia sẻ sức người đời chà đạpDẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khácSố phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất điMọi thay thế đều trở thành khập khiễngGiống nhau lắm nhưng người đi sẽ biếtHai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhauBước hụt hẫng cứ nghiêng về một phíaDẫu bên cạnh đã có người thay thếMà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hànhChẳng thề nguyện mà không hề giả dốiChẳng hứa hẹn mà không hề phản bộiLối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đờiDẫu mỗi chiếc ở một bên phải tráiNhưng tôi yêu em ở những điều ngược lạiGắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song songSẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếcChỉ còn một là không còn gì hếtNếu không tìm được chiếc thứ hai kia
SÓNG
(XUÂN QUỲNH)
Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xa
Làm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗ
LINH MỤC
(NGUYỄN TẤT NHIÊN)
1.dĩ vãng là địa ngụcgiam hãm đời muôn nămtôi – người yêu dĩ vãngnên sống gần Satanngày kia nghe lời quỉgiáng thế thêm một lầntrong kiếp người linh mụcxao gầy cơn điên trăng!
2.vì tôi là linh mụckhông mặc áo nhà giòngnên suốt đời hiu quạnhnên suốt đời lang thang!vì tôi là linh mụcgiảng lời tình nhân giannên không có thánh kinhnên không có bổn đạonên không có giáo đường(một tín đồ duy nhấtvừa thiêu huỷ lầu chuông!)vì tôi là linh mụcphổ lời tình nhân gianthành câu thơ buồn bãnên hạnh phúc đâu cònnên người tình duy nhấtvừa thiêu huỷ lầu chuôngvì tôi là linh mụckhông biết mặt thánh thầnnên tín đồ duy nhấtcũng là đấng quyền năng!
3.tín đồ là người tìnhngười tình là ác quỉác quỉ là quyền năngquyền năng là tín đồtín đồ là người tình(vì tôi là linh mụcgiảng lời tình nhân gian!)
4.vì tôi là linh mụckhông biết rửa tội ngườinên âm thầm lúc chếttội mình còn thâm vai…
GIỤC GIÃ
( XUÂN DIỆU)
Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,Em, em ơi, tình non đã già rồi;Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,Mau với chứ! thời gian không đứng đợi.Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới;Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa.Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ,Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết!Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt;Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài;Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.
Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành.Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ.
Vì chút mây đi, theo làn vút gió.Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi?Sơm nay sương xê xích cả chân trời,Giục hồng nhạn thiên đi về cõi Bắc.Ai nói trước lòng anh không phản trắc;Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ?– Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lói;Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,Anh hút nhuỵ của mỗi giờ tình tự.Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ!Em, em ơi! Tình non sắp già rồi…
KHI NÀO THẤY
(XUÂN HOÀNG)
Khi nào thấy trên đường dài mệt mỏiCần nghỉ ngơi đôi phút cạnh dòng sôngEm hãy đến tìm tôi nơi bến đợiTán đa tôi bóng mát vốn quen dừng
Khi nào thấy buồn phiền gặm nhấmCần một lời tiếp sức để đi xaEm hãy đến tìm tôi nơi bãi vắngBiển tôi chờ con sóng ngân nga
Lúc nào đó lòng mang thương tích(Những vết thương vô ý tự gây nên)Em hãy đến bên tôi chiều tĩnh mịchTôi xin làm con suối tắm cho em
Nếu cần nữa tôi là hồ trên núiTrong hoang vu im lặng ngắm mây trờiEm hãy đến, chim thiên nga, cánh mỏiĐậu yên lành trên gương mặt hồ tôi
KHÚC MÙA THU
(HỒNG THANH QUANG)
Đã biết ta giờ không trẻ nữaSao thương ai ở mãi cung HằngLời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quếChẳng chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng
Tôi đã yêu như chết là hạnh phúcTôi đã quên mình chỉ để nghĩ về emNgười đàn bà giấu đêm vào trong tócCó điều chi em mải miết đi tìm?
Tôi đã đến cùng em và tôi biếtEm cũng là như mọi người thôiNhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểuEm ám ảnh tôi trọn một kiếp người
Ngay cả nếu âm thầm em hoá đáBầu lặng yên cũng đã vỡ rồiMênh mông quá khoảng trống này ai lấpKhi thanh âm cũng bất lực như lời
Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấyNỗi cô đơn vằng vặc giữa trờiNgười đàn bà giấu đêm vào trong tócEm tìm gì khi thất vọng về tôi?
Những bài thơ tình bất tử ngọt ngào, lãng mạn nhất
Dưới đây là tổng hợp những bài thơ tình bất tử được nhiều người yêu thích. Những bài thơ tình hay vẽ nên bức tranh đẹp, hạnh phúc ngập tràn bao trùm. Chia sẻ những bài thơ hay, độc đáo này bạn bộc lộ cảm xúc mình trong tình yêu.
EM GẦY NHƯ LIỄU TRONG THƠ CỔ
(NGUYÊN SA)
Em ốm nghe trời lượng đã haoEm ngồi trong nắng mắt xanh xaoAnh đi giữa một ngàn thu cũNhớ mãi mùa thu bẽn lẽn theo
Anh nhớ em ngồi áo trắng thonNgàn năm còn mãi lúc gần quenEm gầy như liễu trong thơ cổAnh bỏ trường thi lúc thịnh Đường
Anh nhớ sông có nguyệt lạ lùngCó trời lau lách chỗ hư khôngEm tìm âu yếm trong đôi mắtThấy cả vô cùng dưới đáy sông
Anh nắm tay cho chặt tiếng đànTiếng mềm hơi thở, tiếng thơm ngoanKhi nghe tiếng lạnh vào da thịtNhớ tiếng thơ về có tiếng em.
NGƯỜI HÀNG XÓM
(NGUYỄN BÍNH)
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn.Hai người sống giữa cô đơn,Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.Giá đừng có giậu mùng tơi,Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng…Có con bướm trắng thường sang bên này.Bướm ơi, bướm hãy vào đây!Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi…Chả bao giờ thấy nàng cười,Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.Mắt nàng đăm đắm trông lên…Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!
Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,Tôi buồn tự hỏi: Hay tôi yêu nàng?– Không, từ ân ái nhỡ nhàng,Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao!
Tơ hong nàng chả cất vào,Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.Mấy hôm nay chẳng thấy nàng.Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.
Cái gì như thể nhớ mong?Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
Tầm tầm giời cứ đổ mưa,Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!Cô đơn buồn lại thêm buồn…Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?
Hôm nay mưa đã tạnh rồi!Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,Rưng rưng… tôi gục xuống bàn rưng rưng…
Nhớ con bướm trắng lạ lùng!Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!Đêm qua nàng đã chết rồi,Nghẹn ngào tôi khóc… Quả tôi yêu nàng.
Hồn trinh còn ở trần gian?Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!
GÁI QUÊ
(HÀN MẶC TỬ)
Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sựTôi đều nhận thấy trên môi emLàn môi mong mỏng tươi như máuĐã khiến môi tôi mấp máy thèm
Từ lúc tóc em bỏ trái đàoTới chừng cặp má đỏ au auTôi đều nhận thấy trong con mắtMột vẻ thơ ngây và ước ao
Lớn lên, em đã biết làm duyênMỗi lúc gặp tôi che nón nghiêngNghe nói ba em chưa chịu nhậnCau trầu của khách láng giềng bên
GỬI NGƯỜI DƯỚI MỘ
(ĐINH HÙNG)
Trời cuối thu rồi – Em ở đâu?Nằm bên đất lạnh chắc em sầu?Thu ơi! Đánh thức hồn ma dậyTa muốn vào thăm nấm mộ sâu
Em mộng về đâu?Em mất về đâu?Từng đêm tôi nguyện, tôi cầuĐấy màu hương khói là màu mắt xưa
Em đã về chưa?Em sắp về chưa?Trăng sao tắt, ngọn đèn mờTa nằm rỏ lệ đọc thơ gọi hồn
Em hãy cười lên vang cõi âmKhi trăng thu lạnh bước đi thầmNhững hồn phiêu bạt bao năm trướcNay đã vào chung một chỗ nằm
Cười lên em!Khóc lên em!Đâu trăng tình sửNép áo trần duyên?Gót sen tố nữXôn xao đêm huyềnTa đi, lạc xứ thần tiênHồn trùng dương hiện bóng thuyền U Minh
Ta gởi bài thơ anh linhHỏi người trong mộ có rùng mình?Nắm xương khô lạnh còn ân ái?Bộ ngực bi thương vẫn rợn tình?
Hỡi hồn tuyết trinh!Hỡi người tuyết trinh!Mê em, ta thoát thân hìnhNhập hồn cây cỏ, đa tình mỗi đêm
Em có vui thêm?Em có buồn thêm?Ngồi bên cửa mộKể cho ta biết nỗi niềm
Thần chết cười trong bộ ngực điênTa nghe em thở tiếng ưu phiềnNỗi lòng xưa dậy tan Thanh VắngHơi đất mê người – Trăng hiện lên
Không gian mặt đất giao hòaCảnh đêm như thể ngàn hoa sắc mầu
Dập dìu như cánh hải âuVòng tay ôm cả đêm thâu tình nồngBên nhau hai trái tim hồngQuện thành điệu nhạc hương đồng lời thơ
Lời yêu thương nhớ mong chờThầm mong mình chẳng bao giờ xa đâuThời gian dù có đổi mầuAnh và em mãi nguyện cầu chung đôi.
TÌNH YÊU TRONG MƠ
Anh mơ mình đi vào giấc mơ emĐể không còn phải hờn ghen giận dỗiVới tình địch trong giấc mơ buổi tốiGiấc mơ ngọt ngào còn mỗi mình anh
Anh dắt em đi trong bát ngát tươi xanhHoa anh đào như bức tranh huyền thoạiAnh đưa em quay về thời con gáiCó hoa vàng có cây trái xum xuê
Nụ hôn đắm say với những lời thềMình luôn bên nhau say mê đắm đuốiLúc lên đồi lúc ta bên bờ suốiThật nồng nàn nhớ cái tuổi hai mươi
Ta trẻ trung đầy ắp những tiếng cườiNhư trái anh đào đỏ tươi anh háiTrao cho em anh vẫn còn nhớ mãiAnh nói đùa đây là trái tình yêu
Em còn nhớ mùa thu những buổi chiềuTiếng chuông nhà thờ cô liêu đổ nhịpMình xin chúa cho yêu nhau vạn kiếpHết ban ngày mình yêu tiếp trong mơ.
MỘNG TÌNH SAY
Anh ước muốn được một lần như thếĐược ôm em… Ối !Thân thể trắng ngầnKhông ngập ngừng, không một chút phân vânEm cũng vậy cứ ân cần trao gởi !
Trong cảm xúc lâng lâng người yêu hỡi !Ta bên nhau cùng đi tới cuối đườngTrên ngõ về không có chút mù sươngChỉ có nắng trên phố phường rộng mở.
Hạnh phúc lắm từng nhịp tim, hơi thởDuyên đôi mình nào ai nỡ chia xaTrong nhân gian không còn dãy Ngân HàTình sẽ đẹp như đài hoa trăm sắc.
Mình đắm đuối tìm nhau trong ánh mắtHai thân này như quyện chặt vào nhauTa vô tư không lo lắng u sầuHồn mở cửa, tình đẹp câu ân ái
Môi đã chạm, hương ngọt ngào ngây dạiCơn sóng tình cứ dâng mãi lên caoTrong đêm mơ lòng say đắm dạt dàoKhi tỉnh giấc nghe xuyến xao…tàn mộng.
Tình ngây ngất đưa hồn ta bay bổngTới trời cao nghe gió lộng vi vu……Cơn mộng tình say mãi đến ngàn thu…
Những câu thơ tình bất hủ trên đây nhận được nhiều sự đón đọc của các bạn trẻ, độ tuổi bùng cháy ngọn lửa yêu thương trong lòng, hạnh phúc đong đầy. Chúng tôi luôn đồng hành cùng bạn, sẻ chia những bài thơ hay, độc đáo nhất, các bạn chớ bỏ lỡ nhé.
Thơ Hay - Tags: những câu thơ bất hủ về tình yêunhững bài thơ hay về biển Phú Quốc đẹp tuyệt vời
Những bài thơ hay về vợ chồng hài hước
Hãy đọc ngay những bài thơ hay về thiên nhiên tươi đẹp sau đây
Bộ sưu tập những bài thơ hay tháng 2 ý nghĩa nhất
Tổng hợp những câu thơ hay về tình yêu xa của lứa đôi
Tham khảo ngay những câu thơ hay về tình yêu chờ đợi vô cùng
Đọc ngay những câu thơ hay về tình yêu hạnh phúc hấp dẫn sau
Xao xuyến với những bài thơ yêu xa nhớ em đặc sắc nhất vịnh bắc bộ
Tuyển chọn những bài thơ về nỗi nhớ da diết ấn tượng nhất mọi thời đại
[Chùm] thơ nhớ người yêu hài hước đến “quên ăn, quên ngủ”
Cười té ghế với những bài thơ mùa đông chế đặc sắc nhất hiện nay
Xao xuyến trước chùm thơ mùa đông nhớ em ngọt ngào lãng mạn nhất
Chọn lọc những bài thơ mùa đông nhớ anh hấp dẫn nhất vịnh bắc bộ
Tuyển tập những câu thơ hay về yêu xa, nặng trĩu tâm tư xúc động nhất
Từ khóa » Câu Thơ Tình Bất Hủ
-
25 Bài Thơ Tình Bất Hủ Việt Nam, Những áng Thơ Tình Yêu Bất Diệt - VOH
-
Những Bài Thơ Tình Bất Hủ đi Cùng Năm Tháng đặc Sắc - Elead
-
Thơ Tình Yêu Hay ❤️️ Bài Thơ Tình Bất Hủ Vượt Thời Gian
-
Chia Sẻ Những Bài Thơ Tình Bất Hủ ấn Tượng Nhất - GiupBan
-
Những Áng Thơ Tình Bất Hủ Sống Mãi Cùng Năm Tháng
-
Những Áng Thơ Tình Hay Nhất Của "Ông Hoàng Thơ Tình" Xuân Diệu
-
Thơ Tình Yêu Bất Hủ ❤️️Những Bài Thơ Hay Về Tình Yêu
-
Thơ Tình Yêu Bất Hủ Dành Tặng Một Nửa Yêu Thương - Thủ Thuật Nhanh
-
Thơ Tình Yêu Bất Hủ ❤️️Những Bài Thơ Hay Về Tình Yêu
-
Top 12 Bài Thơ Tình Hay Nhất Mọi Thời đại
-
Những Bài Thơ Tình Hay Bất Hủ Của ông Hoàng Thơ Tình Xuân Diệu
-
Những Bài Thơ Tình Bất Hủ đi Cùng Năm Tháng Bạn Chớ Bỏ Lỡ
-
Chia Sẻ Những Bài Thơ Tình Bất Hủ ấn Tượng Nhất