Mpreg Dịch – Nơi Thỏa Mãn "mẫu Tính"
Có thể bạn quan tâm
Mail delivery birth
Tôi bị đá khi thông báo với bạn trai về chuyện mình có bầu. Hắn ta không muốn có con nên đuổi tôi ra khỏi nhà. Vì thế mà tôi phải mang cái bụng chửa 9 tháng đạp xe đi đưa thư, giao hàng để kiếm tiền trang trải cho 2 cha con.
Thức dậy trên chiếc giường ọp ẹp trong căn hộ rẻ tiền, tôi mang đồng phục và xếp chồng thư vào trước giỏ xe đạp rồi đi làm.
”Con yêu, hôm nay lại là một ngày mới! Ba sẽ kiếm thật nhiều tiền để sắm sửa cho con, vậy nên hãy cùng nhau cố gắng nhé!”
Khi vừa ấn chân đạp thì một cơn đau mãnh liệt lan ra từ bụng dưới của tôi. Tôi xoa bụng trấn an con chút xíu rồi bắt đầu đạp xe đến địa chỉ nhận đầu tiên. Giao hàng cho người đàn ông ra mở cửa, tôi đi ra cổng lấy xe. Và một lần nữa, vừa đặt mông xuống yên xe thì bụng tôi đau dữ dội. Tôi ôm bụng và thở mạnh cho qua cơn đau.
Tôi cố gắng đạp xe đến địa chỉ thừ hai thì cảm giác ẩm ướt lan rộng từ đũng quần kéo theo những cơn co dồn tới. Tôi kiệt sức đổ gục xuống vỉa hè. Hai tay cuộn chặt lấy cái bụng đã căng cứng từ bao giờ, mồ hôi chảy dài trên trán tôi. Nhận thức được điều gì đang diễn ra, tối cố lết đến căn nhà gần nhất. Nói thì nhanh mà trải qua rất chậm, ấn chuông cửa xong tôi dựa hẳn vào cửa thở hổn hển. Tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng tôi thay vì những nhịp thở đều đều . Đúng lúc ấy thì cảnh cửa bật mở, chủ nhà là một cậu thiếu niên.
Lúc ấy tôi gần như bất tỉnh, may mà cậu ta lay tôi dậy. Cố căng hai mắt mờ nhòe vì đau đớn và mồhôi, tôi dựa vào sự giúp đỡ của cậu ấy mà đi được đến sô pha. Trong lúc ôm bụng kêu rên thì cậu ta đã đưa tôi một cuốc nước mát. Cơn đau nay đã trải dài toàn thân tôi, tôi vô thức dạng chân ra. Nhờ thế mà cậu nhóc chú ý đến vết ẩm ướt ở đáy quần, “Chú ơi, chú ổn chứ?”
– Ừ, xin lỗi v-ì…..aghhhh!!!
Lời xin lỗi của tôi được hoàn thành bởi tiếng thét chói tai vì từng đợt cuốn xoáy trong bụng. Cậu thiếu niên sau một lúc nghiên cứu cái bụng cứng ngắc của tôi và phía quần ẩm ướt thì chợt ngộ ra:
– A, anh sắp đẻ em bé?
Tôi gian nan gật đầu. Cậu ta bắt đầu đi tới đi lui một cách bối rối rồi quay phắt lại nhìn tôi đang run lên vì đau:
– Ừm, được rồi! Đầu tiên cần cởi quần ra đã. Để em giúp anh
Nói rồi cậu ta từ từ cởi quần đồng phục của tôi ra rồi lột luôn cả quần lót. Phần đùi trong ẩm ướt run vì tiếp xúc với không khí. Sau đó cậu nhẹ nhàng đẩy đùi tôi nhau ra xa hơn nữa. Cậu ấy chăm chú nhìn vào giữa hai chân tôi và nói rằng vẫn chưa thấy dấu hiệu đi ra của đứa bé.
Như chợt nhớ ra điều gì, cậu thiếu niên chạy đi rồi quay lại với mấy cái khăn trên tay. Xong xuôi cậu ấy cởi luôn cái áo vướng víu trên người tôi. Thế là tôi trên như nhộng, nằm trên sô pha nhà người ta chờ rặn đẻ.
– Làm thế này sẽ giúp chú không bị nóng. À, em tên là Albert
– Calvin
Albert gật đầu rồi giúp tôi tiếp đất trong tư thế quỳ trên hai tay, hai chân. Cơn đau có hơi được xoa dịu cho đến khi lối ra vào phía nóng rát lên.
– Ow, nóng quá!
– Chỉ cần thả lỏng và hít thở thôi!
Tôi cố hít vào thở ra thật đều đặn nhưng điều đó chẳng giúp được gì cả. Thân thể tôi đang kêu gào đòi rặn.
– Albert, anh cần rặn.
– Ok, đợi em chút!
Tay Albert lướt tìm đến hậu đình chật hẹp mẫn cảm của tôi rồi ấn mấy ngón tay vào.
– Đ-để làm gì thế?
– Kiểm tra xem thôi mà. Anh mở đủ 10cm rồi, có thể rặn.
Nghe thế, tôi liền rặn bằng tất cả sức bình sinh, bỏ qua việc điều đó khiến chỗ khó nói kia như bị thiết đốt trăm ngàn lần.
– Ow! Ughhhhh!
Dần dà, tôi cảm nhận được đầu bé đang trồi trụt ở hậu môn, nó đang cố gắng để ra ngoài. Albert nhét vài ngón tay vào trong tôi rồi cố khuếch trương, mở rộng lối ra cho con tôi. Việc làm vụng về ấy khiến tôi đau gấp bội nhưng vẫn cố tập trung dồn sức xuống rặn. Lớp da bao quanh lỗ hậu đã bị kéo căng ra theo hình dáng đỉnh đầu đứa nhỏ rồi. Tôi rặn trong vòng một tiếng đồng hồ mà hầu như chẳng có tiến triển là bao. Nghĩ đến đó, nước mắt của đau đớn và tuyệt vọng lăn dài trên mặt tôi, hòa lẫn với mồ hôi rơi xuống sàn nhà.
Albert chợt nói:
– Tốt rồi. Đầu em bé sắp ra hết rồi. Anh mau thở lấy sức đi.
Tôi vội làm theo lời cậu ta. Lát sau, đầu đứa bé hoàn toàn ra ngoài thật. Chỗ đó bớt căng trướng đi nhiều lắm. Albert lại ấn tay vào hậu đình kéo dây rốn ra. Sau nỗ lực rặn cuối cùng, toàn thân đứa nhỏ cũng trượt ra khỏi tôi. Tôi gục xuống sàn và thở ra vì nhẹ nhõm. Nhìn đứa con nhỏ bé đang khóc to, khóe miệng tôi nhếch lên thật cao. Albert đặt đứa nhỏ vào vòng tay tôi sau khi đã xử lý sạch sẽ. Cả 3 cùng khóc vì hạnh phúc!
Từ khóa » Mpreg Rặn
-
Gia Đình - Chương 6 - Wattpad
-
Tổng Hợp Ảnh Mreg - 22 Vỡ ối + Rặn đẻ - Wattpad
-
Mpreg Dịch – Trang 2 - Gác Xép Karla
-
Hình ảnh Mpreg (sưu Tầm) - Sơ Cuồng Các
-
Mpreg Manga 8: Khúc Hát Ru | Gián Family
-
Tị Phong Cảng Chương 3 | Gián Family
-
GÓC NHỎ CỦA ÉN – Nothing Is Impossible
-
Tổng Hợp Ảnh Mreg - 3.1 Vỡ ối + Rặn đẻ | Rắn - Pinterest
-
Không Bao Giờ Rời Xa - Chapter 1 - Mới Cập Nhật, đã Hoàn
-
Mộng - Thập Tam Vĩ Hồ
-
Tự Viết | Meousieulazy
-
Mpreg: Birth In Subway - Mèo
-
[ TRUYỆN ] CHƯƠNG 4 - GIÓ
-
Danh Mục Khiêu Dâm Mpreg Phổ Biến 1 Lựa Chọn Kim Cương