Mùa Thầu đâu Trổ Bông

Ảnh minh họa (Nguồn Internet)

Kể cũng lạ, hoa nhưng lại là thân gỗ cao lêu nghêu. Khi mùa đông về, thầu đâu trút lá chỉ còn trơ lại thân cây khẳng khiu; để rồi mùa xuân đến, cây đâm chồi, nảy lộc, lá xanh mơn mởn, khoảnh khắc làm người ta chợt nhớ: đã đến mùa thầu đâu.

Thầu đâu gắn liền với tuổi thơ chúng tôi khi mỗi độ tháng Ba về. Hoa nở bung thành từng chùm, tỏa mùi hương nhè nhẹ, quyến rũ. Chỉ cần một cơn gió thoảng qua, từng cánh hoa nhỏ xíu, tim tím, xinh xinh rụng đầy ngõ nhỏ. Tụi con gái trong xóm cứ thế tụm năm tụm ba kết những cánh hoa mỏng mảnh ấy thành vòng đeo cổ. Chơi chán, lũ trẻ lại tung lên trời, hoa cứ thế vương lên mái tóc, hòa trong tiếng cười, tiếng nô đùa làm náo loạn cả khu xóm vốn yên tĩnh.

Trăng tháng Ba, mùa trăng đẹp nhất, trong vắt cả bầu trời. Dưới ánh trăng, hoa thầu đâu trông đẹp hơn, một vẻ đẹp dịu dàng, thanh tao. Bên gốc thầu đâu, tụi tôi lại chơi trò trốn tìm. Ánh trăng xuyên qua kẽ lá, soi rõ từng gương mặt nhễ nhại mồ hôi của tụi tôi và đâu đó vấn vương trên những mái đầu xanh là những bông thầu đâu rơi xuống tự lúc nào. Và chỉ một trò chơi nhỏ ấy quanh gốc thầu đâu đã đi cùng chúng tôi qua bao năm tháng, chơi hoài không biết chán, đêm nào cũng tới tận khuya, bị ba mẹ nhịp roi đầu ngõ mới chịu trở về nhà.

Khoảng chừng 1 tháng từ khi trổ bông, thầu đâu bắt đầu kết trái cũng là lúc lũ trẻ chúng tôi có thêm trò chơi mới, hái trái thầu đâu bỏ vào “ống thụt” rồi chia phe bắn hạ lẫn nhau. Ai chẳng may trúng “đạn” chỉ biết xuýt xoa vì đau.

Năm tháng qua đi, những trò chơi mang những giá trị tinh thần bình dị của tuổi thơ lũ trẻ chúng tôi ngày ấy cũng dần biến mất. Trẻ em ngày nay, chủ yếu làm bạn với tivi, smartphone…, một chút buồn man mác, chông chênh… Dẫu vậy, những trò chơi ấy vẫn mãi đẹp trong tiềm thức và những mùa hoa thầu đâu vẫn lắng đọng lại trong tâm tưởng của người dân quê tôi. Cái màu tím dung dị thuần khiết, đong đưa trong gió thoảng quyện với khói bếp lam chiều sao mà xao xuyến, vấn vương:

“Quê nhà một chốn giêng hai

Hoa thầu đâu tím như ai đã từng”...

Làng quê đổi thay, giờ đã thành phố thị, những hàng cây thầu đâu đã bị chặt bỏ sang nền. Khu nhà tôi ở, sau chỉnh trang đô thị, một gốc thầu đâu lặng lẽ nép mình khiêm tốn nơi một góc đường.

Lũ bạn tôi ngày ấy, người xa quê, rong ruổi trong Nam ngoài Bắc, mỗi người mỗi công việc; còn tôi ngày ngày ở quê mình, gắn bó cùng những sắc áo cam tự bao giờ đã trở thành điều ý nghĩa, thân thuộc… Và ký ức thuở thiếu thời đẹp đẽ dường như vẫn mãi níu giữ nơi tâm hồn của chúng tôi để những người con xa xứ có dịp trở về với mảnh đất thân thương, hay không về được thì vẫn gọi điện hỏi thăm nhau. Và trong câu chuyện kể vẫn ríu rít nhắc lại những trò chơi của ngày xưa cũ gắn cùng mùa hoa thầu đâu năm nào.

Mùa này - tháng Ba, thầu đâu đang trổ bông. Tôi lại nghe dĩ vãng của mình trong tiếng hoa thủ thỉ. Hình như, đêm càng sâu hương hoa càng quyến rũ, ký ức quá đỗi ngọt ngào lại ùa về gợi nhớ một thời xa ngái tuổi thơ tôi...

Từ khóa » Hoa Sầu đâu Nở Vào Mùa Nào