Nguyễn Bảo Sinh - Nhà Thơ Dân Gian - Vohinhlangtu
Có thể bạn quan tâm
"Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này" Location: Ho Chi Minh, Vietnam Zalo:
New Post * Edit * Sign Out
Page View
Folders
- Cười (122)
- Guitar (8)
- Kirigami (6)
- Movie (3)
- Music (76)
- Nghệ thuật sống (45)
- Origami (49)
- Softwares (42)
- Tâm Linh (118)
- Tản mạn (75)
- Thơ (118)
- Tin tức (47)
- Tips n Tricks (29)
- Truyện (63)
- Tùy bút (1)
Blog Archive
- ► 2014 (4)
- ► March (1)
- ► February (3)
- ► 2013 (20)
- ► December (2)
- ► October (2)
- ► September (1)
- ► August (3)
- ► July (2)
- ► June (1)
- ► May (1)
- ► April (2)
- ► March (2)
- ► February (1)
- ► January (3)
- ► 2011 (47)
- ► December (2)
- ► November (4)
- ► October (6)
- ► September (9)
- ► August (1)
- ► July (2)
- ► June (1)
- ► May (2)
- ► April (6)
- ► March (6)
- ► February (4)
- ► January (4)
- ► 2010 (150)
- ► December (4)
- ► October (6)
- ► September (17)
- ► August (19)
- ► July (19)
- ► June (20)
- ► May (18)
- ► April (13)
- ► March (7)
- ► February (12)
- ► January (15)
- ► 2009 (148)
- ► December (13)
- ► November (18)
- ► October (16)
- ► September (18)
- ► August (21)
- ► July (9)
- ► June (9)
- ► May (5)
- ► April (5)
- ► March (11)
- ► February (9)
- ► January (14)
- ► 2008 (106)
- ► December (6)
- ► November (9)
- ► October (9)
- ► September (9)
- ► August (12)
- ► July (16)
- ► June (6)
- ► May (5)
- ► April (9)
- ► March (7)
- ► February (8)
- ► January (10)
- ► 2007 (95)
- ► December (14)
- ► November (13)
- ► October (8)
- ► September (5)
- ► August (8)
- ► July (7)
- ► June (33)
- ► May (5)
- ► February (1)
- ► January (1)
- ► 2006 (9)
- ► September (1)
- ► July (2)
- ► June (4)
- ► May (2)
Recent Comments
Friends
Favourite Links
- Vietnam Origami Group
- Origami Forum
- Viet Guitar
- Hoi Theu Thua
- My Tube
Nguyễn Bảo Sinh - Nhà thơ dân gian
Cười, Thơ Add comments Người ta biết đến Bảo Sinh là ông chủ của khách sạn chó mèo thì nhiều nhưng không mấy người biết đến Bảo Sinh còn là một nhà thơ dân gian trứ danh. Chính ông cũng thừa nhận:“Làm thơ, nuôi chó, chọi gàMấy ai biết được ông là nhà thơ”Tất cả những bài thơ của Bảo Sinh, ông đều gọi chung là huyền thi. Ông nói để hiểu được thơ ông thì phải hiểu được thế nào “huyền thi”. Ông quan niệm sáng tác thơ bây giờ là phải “Viết những cái gì mà Google không tra được. Vì thời buổi bão hòa thông tin thế này, viết những cái gì có trên Google thì còn ai đọc nữa?”.Bảo Sinh làm thơ, trọng thơ cũng một phần ảnh hưởng từ ông cụ thân sinh. Ông kể rằng ông cụ thân sinh của ông, ngày trước là một người trọng thơ có một không hai ở Việt Nam này. Có lẽ ông cụ là người đầu tiên trả tiền nhuận tai, tức là tiền trả cho những người nghe thơ của mình. Thời điểm năm 2000 mà ông cụ đã bỏ ra số tiền hơn 400 triệu đồng để trả tiền nhuận tai đủ biết ông là người trọng thơ đến mức nào! Khi ông cụ mất, ông cho gọi tất cả các con lại hỏi: “Thơ của cha thế nào?”. Không ai trả lời vì có ai đọc thơ của ông đâu. Chỉ có Bảo Sinh là người lên tiếng: “thơ của cha hay lắm”. Ông cụ nói “thằng này có hiếu” rồi đi. Bảo Sinh cũng là người được hưởng toàn bộ gia tài của ông cụ thân sinh để lại, đó là những bài thơ của ông cụ - một gia tài vô giá không được ghi vào bản di chúc.Những vần thơ nổi tiếng vẫn được dân gian lưu truyền như:“Ra đường sợ nhất công nôngVề nhà sợ nhất vợ không mặc gì”,“Vợ là cơm nguội nhà taLại là phở tái thằng cha láng giềng”đều là của nhà thơ dân gian trứ danh Bảo Sinh. Nhưng có lẽ đậm chất huyền thi nhất là bài “Đò ngang”:“Cùng chung một chuyến đò ngangKẻ thì sang bến người đang trở vềLái đò lái mãi thành mêSang về chẳng biết mình về hay sang”.Bảo Sinh sáng tác thơ dựa trên quan niệm về “huyền thi”. Ông nói rằng để hiểu được thơ ông thì chỉ cần hiểu được chữ huyền thi ấy mà thôi. Ngay từ lúc đầu làm thơ, ông đã hướng ngòi bút của mình đến thơ thiền, sáng tác thơ trên cơ sở “nâng cấp” (Dùng theo chữ của Bảo Sinh) thơ dân gian. Khi được hỏi về những vần thơ “tục” của ông vẫn được lưu truyền ông tâm sự thật lòng: “Qua con đường sex thơ sẽ đi vào lòng người nhanh hơn. Muốn viết được những vần thơ tục như vậy thì tâm phải cực kì thanh tịnh”. Đó cũng là chất “huyền thi” trong thơ Bảo Sinh. Vì thế mà người đời gọi Bảo Sinh là “lão khùng” nuôi chó, làm thơ.***Làm thơ mà chẳng bị tùLà nhờ kiếp trước đã tu nghìn đời***Thà bị mọc chín cái sừngCòn hơn bồ báo tin mừng có thai***Ghế thì ít, đít thì nhiềuCho nên đấu đá là điều tất nhiênBa lạng thịt chốn động tiênThừa chỗ đủ để cưỡi trên vạn người***Dù ngồi ở bất cứ đâuChỉ đít đổi chỗ chứ đầu thì không***Suốt đời chỉ yêu một ngườiBệnh ấy còn nặng gấp mười ung thư***Vợ là cơm nguội nhà taLại là phở tái thằng cha láng giềng***Khách sạn chỉ có 5 saoCòn bồ thì có biết bao cho vừa***Thiên tài cùng với thằng điênCách nhau chỉ một đường biên mơ hồ***Chỗ cứng nhất của đàn ôngLà chỗ mềm nhất ta đừng hở raChỗ mềm nhất của đàn bàLà chỗ rắn nhất đụng vào là toi***Sợ nhất công an chào taSợ nhì trông thấy bà già khoả thân***Hôm xưa lên tỉnh về làngÁo cài khuy bấm em làm khổ tôiBây giờ quần trễ rốn lồiKhổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền***Mặc quần chẳng để mặc quầnMặc quần chỉ để khi cần cởi ra***Gia nhập vê kép tê ô (WTO)Xuất tinh thì ít, xuất thô thì nhiềuGiao lưu văn hoá đã nhiềuGiao mà không hợp bao nhiêu cũng thừa***Dễ dàng cai trị quốc giaKhó mà trị được đàn bà trong ta***Vuông trònNgày xưa trái đất hình vuôngCho nên đi đứng trên đường thẳng hơnBây giờ trái đất hình trònCho nên bao kẻ lom khom định bò.***Mê - NgộKhi mê bùn chỉ là bùnNgộ ra mới biết trong bùn có senKhi mê tiền chỉ là tiềnNgộ ra mới biết trong tiền có tâmKhi mê dâm chỉ là dâmNgộ ra mới biết trong dâm có tìnhKhi mê tình chỉ là tìnhNgộ ra mới biết trong tình có dâmKhi yêu cái xích dưới chânThì xiềng xích ấy là thần Tự do***TuTự trói thì gọi là tuBị trói thì gọi là tù mọt gông***Tự doTự do sướng nhất trên đờiTự lừa lại sướng hơn mười tự do!***Tại sao?Trẻ thơ mở trí nhìn đờiCho nên luôn hỏi những lời: Tại sao?Người lớn nhắm mắt ra vào,Nhờ người dắt hộ, “Tại sao” không cần***Bịt taiMuốn bịt hết miệng trần aiHãy bịt ngay chính lỗ tai của mình.***YêuYêu là nhớ ít tưởng nhiềuYêu là chẳng biết mình yêu cái gìYêu nhau đâu bởi hàng miĐắm say đâu phải chỉ vì đôi môiYêu là yêu, có thế thôi…***NợNợ tiền trả hết là xong,Nợ tình càng trả càng phong lưu tình.***Đời ngườiĐời người như tốt qua sôngTiến ngang, tiến dọc chứ không được lùi.***Sang, về?Cùng chung một chuyến đò ngangKẻ thì sang bến, người đang trở vềLái đò lái mãi thành mêSang về chẳng biết mình về hay sang***TuTrốn chợ lên đỉnh núi tu,Họ bê cả núi hoang vu về phường.Tiếng chuông vào phố lạc đường,Sư già khất thực, luôn mồm “Thanh-kiu”***Nhân CảnhNgồi nhìn non bộ đứng im,Ngắm cá trong chậu, xem chim trong lồng.Cây si bẻ quặt uốn cong,Còn mình tự nhốt vào trong lẽ đời.***Ly thânVì yêu tha thiết con người,Cho nên mới lánh về nơi không người.Quạnh hiu ngay giữa đất trời,Còn hơn hiu quạnh giữa người thân thương.***Con ta không phải của taTai họa của nó mới là của taCủa chìm của nổi trong nhàCủa ta rồi sẽ lại là của con.***Vợ là thánh chỉ vua banCó sao dùng vậy không bàn đúng sai!Làm thơ anh chỉ nghiệp dưHội thơ chuyên nghiệp họ chưa cho vàoYêu em anh cũng nghiệp dưHội yêu chuyên nghiệp họ chưa cho vào***Độc thânNhững người quyết chẳng lấy aiLà người chỉ quyết một hai lấy mìnhTương tư trong mọi mối tìnhLà tương tư chính bóng hình của ta.***Tự hiểuNếu mình tự hiểu được mình,Trương Chi đâu có thất tình Mỵ Nương.Nếu mình tự hiểu quê hương,Thì Từ Thức chẳng lạc đường trần gian.***Tình đầuTình nào cũng mối tình đầu,Không ai đến được nơi đâu hai lần.Không gì cũ như mùa xuân,Mỗi khi xuân đến vẫn lần đầu tiên.***Gần chùa gọi bụt bằng anh,Anh hùng nhìn mãi cũng thành thường thôi.Tiên nữ cũng chỉ là người,Từ Thức yêu chán bỏ trời về quê***Tri âmMới yêu nhìn đã tri âm,Lâu dần tiếng Việt nghe nhầm tiếng Tây.Nói toàn ngoại ngữ với nhau,Không người phiên dịch, ngẫm đau nhân tình.***Mình ngu nhiều kẻ ngu hơnCho nên được gọi là khôn hơn ngườiEm xinh đâu bởi nụ cườiEm xinh là bởi nhiều người xấu hơn.***Đạo bồ bịch“Vợ là cửa cái,Bạn gái là cửa sổ.Càng nhiều cửa sổ càng sang,Cửa cái anh vẫn đàng hoàng vào ra.Vợ là cửa cái nhà ta,Lại là cửa sổ thằng cha láng giềng.”***Hư VôCàng hiểu được nhiều ngườiCàng khó tìm được một người hiểu ta.Đến khi tuyệt đỉnh vinh hoaNgoảnh đầu nhìn lại – Toàn là hư vô..***Ngây ThơNgười ngu vỗ ngực là khônNgười khôn lại biết mình còn quá ngu .Chân tu là tự nhiên tuThơ ngây chẳng biết ngây thơ là gì***Mê-NgộKhi mê Người chỉ là ngườiNgộ rồi mới biết trong người có TaKhi mê Ta chỉ là ta,Ngộ rồi mới biết trong ta có Người***Tự TạiKhông mong đến, chẳng cầu điKhông phân khôn dại, còn chi để buồn .Tâm như nước chảy trên nguồnSoi hình tạo hoá mà không lưu hình .***Xé SáchLý của vũ trụ không lờiSách là sai đúng của người viết raKhông sách ,ta chẳng thành ta.Không xé sách cũng chẳng ra con người .***Hữu Thân, Hữu TộiVô tư như nắng giữa trờiCũng làm cho đổ mồ hôi bao ngườiHữu thân hữu tội trên đờiĐẹp xinh làm tủi nhiều người xấu hơn.***Bèo SenNgẫm nhìn mặt nước bèo senCùng lên thì nổi,chậm lên thì chìm .***Kéo CoCo kéo nên bị kéo coBuông ra không kéo, ai co được mình .***Vô ThườngNgười xưa vẫn sống như nayThì mình đã chẳng có ngày sinh ra.Nếu gương lưu bóng hình qua,Thì đâu còn chỗ để mà soi gương.***Tình YêuNúi yêu kiểu núi đứng imGió yêu kiểu gió cánh chim giang hồTình yêu như một bài thơ,Ngàn năm chưa có bao giờ giống nhau***Đổi NhauHoa cau thơm ngát hương cauChúng mình mơ đổi thành nhau làm gì.***4/2/4Yêu nhau phải có bốn ngườiHai người là thực ,hai người là mơGhét nhau phải có bốn người,Hai người là thực đang mơ ngược chiều.***Nhất ThểCái đầu do sách sinh raĐầu do nhân tạo, thân ta của trời.Đầu Ngô mình Sở than ôi!Sao không nhất thể như trời đất sinh.***Thời TiếtHãy yêu nhau như ta yêu thời tiếtNgắm trời xanh và biết tránh mưa dôngHãy cãi nhau như bàn về thời tiếtTình cảm ngược chiều mà vẫn thấy như không .***Xa GầnNhớ nhiều rồi sẽ quên nhiềuYêu là chẳng hiểu mình yêu cái gì .Hẹn lòng lại muốn đừng điGần lâu bỗng lạ, xa thì ước mong.***Vô Nghĩa-Ý NghĩaNghĩa cuộc đời đều là vô nghĩaSao loài người vẫn sống say sưaVô nghĩa cuộc đời chính là ý nghĩaHiểu tận cùng sẽ hoá ngây thơ .***Hình NhưYêu sao giây phút hình nhưCho nhau những cái còn chưa của mình .Buồn sao hình chạm vào hìnhĐôi bong bóng đụng hồn mình chợt tan.***Dở DangTình nào cũng chỉ dở dangĐôi ta tạo hoá cũng đang hoàn thànhCái gì cũng chỉ dở dangNgay như vũ trụ cũng đang hoàn thành .***Sông MêSông mê chỉ có một bờNgộ mê một bến thuyền về từ đâu?***Nhân duyênNhân duyên đến nhân duyên điChúng mình ngoài cuộc, hẹn gì với nhauLá trầu chẳng đợi quả cauTự nhiên tan hợp thành màu nhân duyên***DanhTrăng qua cửa sổ trăng vuôngGió dẹt mình xuống để luồn mái tranhCon người muốn lọt vào danhThì mình phải tự ép thành cái tên.***Chúc nhauMời nhau ăn tiệc ăn nằmMấy ai khao bạn bữa ăn khí trờiChúc nhau chúc đủ mọi lờiMấy ai chúc bạn thành người tốt hơn.***Nghĩ và loNghĩ về con kiến nó bòChẳng lo về nỗi con bò trắng răngNghĩ về cái đẹp ánh trăngĐừng lo thằng Cuội, ả Hằng với nhau***ThơKhi ngồi tên lửa lên trờiLàm thơ lại kém cái thời cưỡi trâu***Khỏa thânÁi tình nếu uống đủ liềuLoài người sẽ thoát được điều tà dâm.Ai ai cũng sống khỏa thânMặc quần sẽ lại khiêu dâm mọi người.***Vu vơYêu và ghét đều giống nhauLý do đừng hỏi trước sau làm gìChỗ đến là chỗ để điLý do yêu ghét không gì khác nhau.***Cố tìnhChùa to Phật có to đâuPhải chi tốt lễ dễ cầu Phật thươngCố tình đốt quá nhiều hươngKhói xuống Âm phủ, Diêm Vương phạt tiền***Hữu tìnhTrời xanh xanh biếc vô tìnhCho nên trời chẳng như mình già điVô tình trẻ mãi làm chiHữu tình dù có già đi cũng tình***Tuyệt đỉnhTuyệt đỉnh vinh quang tận cùng cay đắngKhi quay nhìn không một bóng thân thươngĐành ôm trong lòng một vầng trăng khuyếtĐể nhớ về những giấc mộng đế vương***ThuaTiến lên vào cái ống đờiSao bằng lùi lại giữa trời thảnh thơiVật nhau trong cái ống đờiSao bằng thua cuộc về ngồi ngắm mây***Đạo vợ chồngĐàn ông như thể cánh diềuĐàn bà cầm sợi tơ diều trong tayĐừng già néo, kẻo đứt dâyThả chùng xuống, để diều bay đúng tầm***Chôn hoaNgười thường thấy cánh hoa rơiHai chân di nát không chơi hoa tànMấy ai khóc mộ hồng nhanMấy ai gom cánh hoa tàn để chơi***Tù tại tâmBước vào một chốn lao tùMắt nhìn không thấy, tay sờ không raTù trong bộ não của taCửa mở mà chẳng biết ra lối nào***Bể khổĐời là bể khổ mênh môngSao ai cũng muốn sống trong bể đờiQuy tiên là được lên trờiSao ai cũng muốn sống đời trần gian***Cực lạcTây Trúc nào biết ở đâuCực lạc chỉ ở trong câu thơ này:Trông lên mình chẳng bằng aiTrông xuống lại thấy chẳng ai bằng mình***Ngũ thập tri thiên mệnhThân còn nằm dưới mái nhàHồn tri thiên mệnh thăng hoa giữa trờiNhư sen nằm dưới bùn đờiVươn lên mặt nước giữa trời nở hoa***Vô cớVô cớ mua dây buộc mìnhThì đành nhờ cái vô tình gỡ raTự nhiên buồn đến với taTự nhiên buồn sẽ đi ra khỏi mình***Đôi taTuy kiếp trước không duyên nhưng nợNên đôi ta thành vợ thành chồngBao giờ hết nợ tơ hồngTrời cho đôi lứa mặc lòng yêu ai***Phía trướcBọ ngựa rình bắt ve sầuBiết đâu chim sẻ đằng sau bắt mìnhMải tìm danh lợi, gái xinhBiết đâu cái họa đang rình bắt ta***ThừaDạy đĩ vén váy làm gìPhò mã tốt áo khen chi thêm thừaThế gian tranh cãi thắng thuaVô ngôn trời chẳng nói thừa một câu***Tự tràoLã Bất Vi buôn cả vuaHồ Xuân Hương chửi cả chùa lẫn sưBọn họ gan lớn mật toCòn ta gan bé nằm lo sập trời***Cảm ơnĐừng trách đời làm khổ taTa làm khổ họ gấp ba bốn lầnNên khi nhắm mắt lìa trầnChỉ xin được nói một lần: Cảm ơn!***Vô đềMuốn đừng để đời chửi taThì đừng cố bắt người ta khen mình***Vô đềCung phi ngủ với con trờiChứ đâu ngủ với cái tôi của mìnhCàn Long rời bỏ cung đìnhĐể đi tìm những mối tình không vua***Kín-hởCó hở thì mới biết cheNếu mà bịt hết còn nghe thấy gì***Sách đỏDiệt hết sinh vật của trờiChắc chắn sách đỏ tên người được ghi***Vô đềHiện đại mà không thiên nhiênLoài người sẽ tới chỗ điên chỗ khùngThiên nhiên hoang dã tận cùngLoài người cũng đến chỗ khùng chỗ điên.***Đường lên Tây TrúcĐường lên Tây Trúc quanh coChỗ rẽ không biển báo cho rõ ràngNhiều khi tưởng đến thiên đàngXuống nhầm địa ngục, nghĩ càng đớn đau.***Tôi tu với vợ tại giaVợ dài dằng dặc đâu là bến mơKhi tình khi ý cùng thơĐường trơn gánh thực, gánh hư trĩu đầyNằm mơ trên tấm thân gầyGánh vàng đi đổ lấp đầy sông mêVăn đâu tải đạo, văn là đạoNước đâu chở sóng, nước là sóng***Như taCho ta về chỗ gió mưaCho ta về chỗ có trưa có chiềuVề nơi có ghét có yêuNắng, mưa, yêu, ghét sớm chiều như ta***Đôi bờĐôi ta như thể đôi bờGặp nhau sóng chẳng bao giờ thành sôngThôi đành muôn kiếp song songĐôi ta trả lại dòng sông cho đời***Vô đềHoàng đế khi đã ngồi tùCai ngục chỉ gọi là đồ phạm nhânĐã vào đến động mại dâmÔng lão cứ được gọi nhầm là anh***Gái quêLên tỉnh ai cũng bảo quêVề làng cả xóm lại chê thị thànhXót xa thân phận, thôi đànhNửa quê nửa tỉnh chòng chành thân em***ThờiNhân gian trong một chữ thờiKẻ nào đi trước thành người đến sauSao cho vẫn cứ cùng nhauVừa đi được trước, vừa sau mọi người***Lời sốngĐôi ta trên một con đòVạch thuyền đánh dấu ai ngờ sông trôiHẹn lời thề giữ lấy lờiBiết đâu lời của mỗi người là sông***Thời gianKẽ hở pháp luật lẽ hằngThời gian mới thật công bằng mà thôiDù là vua chúa phật trờiMỗi năm thêm một tuổi đời như ta***Lên chùaVào chùa lễ phật thấy sưNgười người cúi lạy chiếc lư hương đồngMiệng cầu sắc sắc không khôngĐầy trời sắc, thế còn không đâu rồi***Nhẫn cướiTrao nhau nhân cưới ước mongĐeo vào bỗng hóa thành vòng kim côLại mong lại ước lại chờTháo ra rồi lại ước mơ đeo vào***MêTôi đi cuối đất cùng trờiTìm mua thuốc ngộ chữa người đang mêTôi đi thủy tận sơn khêChữa cho người ngộ ta mê thật rồi***Thực hưKính đeo ngay trước mắt mìnhNhiều khi vẫn cứ đi tìm loay hoayCửa đời chìa khóa cầm tayMà sao vẫn cứ loay hoay đi tìm***Buông raÔm vào rồi mới buông raCó ôm thật chặt mới rời thật xaNgẫm xem trong cõi người taCó là Thái tử, mới là Như lai***QuênNgười ghi bia đá để đờiCòn tôi tìm chỗ tôi ngồi để quênNhìn trời nước dưới, mây trênCúi xem lại thấy nước trên mây trờiNgồi quên, quên hết mây trờiHỏi thăm chẳng biết tên tôi là gì***Nghịch cảnhRửa tay, gác kiếm gặp maĐem cả áo giấy cà sa mặc vàoTóc bạc lại gặp má đàoHoàng bào, áo giấy, mặc vào cà sa***Chiếc lượcCây muốn lặng gió chẳng đừngTrách ai đem chiếc lược sừng tặng sưKhiến lòng sư những ngẩn ngơNửa mong mọc tóc, nửa lo trọc đầu***Bụt nhàPhải đi đến tận biển xaMới thấy cái đẹp ao nhà của taPhải đi lễ chùa đủ xaMới thấy được bụt chùa nhà rất thiêng***TrăngNếu trăng cũng chết như đờiThì ta đâu thấy kiếp người phù duVì trăng sống mãi ngàn thuCho nên càng thấy phù du kiếp người***ThôngLàm thông ngay giữa kiếp ngườiLàm người lại đứng giữa trời như thôngLá reo tiếng hạc từng khôngVi vu nào biết là thông hay người***Đạo Phồn ThựcChân lý ở giữa hai chânTâm hồn dưới rốn khoảng tầm một gang***Huyền ThiĐa mang mắc nghiện huyền thiĐọc thơ như hít một bi vào người.***Muốn cho trộm chẳng đến nhàĐề vào trước cửa đây là nhà thơMuốn đuổi khách ra khỏi nhàĐọc thơ được giải họ ra tức thì.***Đêm nằm nghĩ mãi không raTại sao thằng ấy lại là nhà thơ.***Bánh mỳ phải kẹp pa têĐàn ông phải có máu dê trong người***Chàng bảo yêu bởi tâm hồnEm thay giới tính chàng còn yêu không?***Thanh Hoá có bán nem chuaĂn vào ngứa cả rùa rùa ba baNghệ Tĩnh có bánh cu đơAi mà ăn phải thì đờ cu raQuảng Bình có chợ Phú GiaGái quê toàn bán thịt gà mất trinh.***Nếu thế giới có hai ngườiChữ trinh em giữ suốt đời cho anh.***Thà bị mọc chín cái sừngCòn hơn bồ báo tin mừng tắt kinh !***Dỗ con nít cho sờ tiDỗ người lớn chẳng khác gì trẻ thơSờ rồi lòng những ngẩn ngơLại mong sờ chỗ trẻ thơ ra đời.***Đã vào tới chốn thanh lâuChim khôn phải biết ngẩng đầu tiến lênĐã cam phận gái làm tiềnKhông sướng cũng phải biết rên hừ hừ.***Chim khôn đậu nóc thanh lâuBướm khôn bướm đậu trên đầu con chim.***Sởi lởi thì được trời choAnh còn mặc cả tiền “bo” làm gìMó mân từ bướm tới tiNghìn vàng chẳng tiếc tiếc gì tiền “bo”.***Bầm ra ruộng cấy bầm runCon vào nhà nghỉ còn run hơn bầmSi đa phục kích xa gầnVề nhà hết mực vợ vần nhão ra.***Ngày xưa cối nhỏ chầy toBây giờ cải tiến cối to hơn chầyNgày xưa một cối một chầyBây giờ nhiều cối nhiều chầy giã chungTiến lên thế giới đại đồngChầy nội cối ngoại đều dùng như nhau.***Hôm xưa lên tỉnh về làngÁo cài khuy bấm em làm khổ tôiBây giờ quần trễ rốn lồiKhổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền.***Về thăm chiến địa Điện BiênNgậm ngùi tiếc thủa tráng niên qua rồiNgày xưa kéo pháo băng đồiNay không kéo nổi qua đùi chị em.***Chiến trường thích cựu chiến binhÁi tình thích kẻ chiến chinh lần đầu.***Cuối cùng tất cả chúng taĐều lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân.***Chân NhưPhải đi đến tận biển xaMới thấy cái đẹp ao nhà của taPhải đi lễ đủ chùa xaMới thấy được bụt chùa nhà rất thiêng.***Thái Lan lắm thuẫn nhiều mâuChùa chiền càng lắm thanh lâu càng nhiềuĐạo Phật huyền bí bao nhiêuSếch xi lộ liễu cũng nhiều như nhau.***Đi thăm đất nước Trung HoaSo ra gái đẹp thua xa quê mìnhCòn như miếu mạo cung đìnhKhông xem cũng biết rằng mình kém xa.***Cây đa giếng nước chùa làngHương đồng gió nội niết bàn chân quêTừ ngày chợ họp chân đêChùa ra mặt phố đất quy y vàng.***Đi chùa nên tránh lúc đôngSợ nhiều người quá Phật không thấy mìnhCòn khi đi đến chợ tìnhNgười đông dễ chọn cho mình người yêu.***Rũ sạch bụi trần lên chùa ởNhưng tiền ẩn sĩ nhớ mang theo.***Đi bộ gọi là chân tuĐếm tiền lễ bái gọi là tay tu.***Cần tụng tám chữ kinh thiCảm ơn, cống hỷ, méc xì, thanh kiu***Thà rằng ở với thằng tùCòn hơn ở với thằng tu giả vờ.***Hòa Thượng cùng kẻ hói đầuGiả giả thật thật biết đâu mà lường.***Đừng thấy em bé mà tròngLớn lên anh sẽ phải lòng em ngayĐừng thề mãi mãi đắm sayMai kia em sẽ thành ngay bà già.***Tuổi già như lá mùa thuCái bướm thì xẹp, cái cu thì mềm.***Qua cửa rồi không quay lại gõDuyên hết rồi chớ có cầu mong.***Đứng nhắc mãi thời oanh nay đã liệtĐại đao Vân Trường không đọ súng tiểu liên.***Phong ThủyChôn chọn giờ, cưới chọn giờYêu nhau chọn lúc bất ngờ gặp nhauLàm nhà chọn hướng trước sauHôn nhau chọn chỗ gặp nhau tình cờ.***Phong thủy không ở đâu xaPhong thủy chính bởi nhân hòa sinh ra.***Ở đâu ăn ngon ngủ ngonỞ đấy phong thủy không còn đâu hơn.***Không cần kê lại ban thờTâm lệch kê lại, tâm mờ thì lau.***Nhân gian trong một chữ thờiKẻ nào đi trước thành người đến sauSao cho vẫn cứ cùng nhauVừa đi được trước vừa sau mọi người.***Đừng khoe cao thủ nhất đờiThua thằng tranh thủ đúng thời đúng cơ.***Cái đang là mốt nhất đờiTốt hơn sẽ bị mọi người xét oanCái xấu ở mãi thế gianXấu hơn sẽ được phong làm thánh nhân.***Thiên tuế vạn tuế không cònCòn toàn những kẻ mong tròn trăm năm.***Thiên tử họ Lý họ Ngô…Mỗi con một họ vậy trời họ chi?***Đôi ta trên một con đòVạch thuyền đánh dấu ai ngờ sông trôiHẹn lời thề giữ lấy lờiBiết đâu lời của mỗi người là sông.***Cầm tinh cái con giả vờLàm quan phát tướng đi tu phát tài***Bói ToánQuỷ thần xin chớ có mêThấy đốt hương muỗi bay về là toi.Nằm mộng đi bói trong mơThầy mù mở mắt vẫn ngờ là chưaChúng sinh nhắm mắt say sưaCùng trong huyễn mộng ai lừa được ai.***Cố biết giờ chết của mìnhCoi như đã bị tử hình khai đaoKhông cần biết chết lúc nàoCoi như lạc lối đi vào Thiên Thai.***Tình nào cũng chỉ dở dangĐôi ta tạo hóa cũng đang hoàn thành.Cái gì cũng chỉ dở dangNgay như vũ trụ cũng đang hoàn thành.***Tình nào cũng mối tình đầuKhông ai đến được nơi đâu hai lầnKhông gì cũ như mùa xuânMỗi lần xuân đến vẫn lần đầu tiên.***Nhân loại dù tiến bao xaHôn nhau vẫn cũ như là ngày xưaDù người làm được nắng mưaThì em vẫn mới ta chưa hiểu gì.***Ngày xưa đất rẻ như bèoTường đông ong bướm bay vèo là sangGiậu mồng tơi cạnh nhà nàngNay xây tường kín xin chàng bấm chuông.***Ngày xưa vắng vẻ phố phườngChữ Tâm, chữ Đức ta thường để trênBây giờ người chật như nêmChữ Nhẫn thường được đặt lên bàn thờ.***Sống một ngày đất lạ thành quenSống một đời người quen thành lạ***Cúng một mong lãi được mườiTội hối lộ Phật ông trời không tha.***Trong trần ai có mấy nơi tĩnh mịchTrong lòng mình có mấy lúc thảnh thơiLúc thảnh thơi gặp nơi tĩnh mịchLà khi mình thấy cả đích trước sau.***Tết NhànMình không quỵ lụy người taMà mình cũng chẳng có ma nào cầnCho nên tết được yên thânKhông ai biếu xén chẳng cần biếu ai.***Không mong đến chẳng cầu điKhông phân khôn dại còn chi để buồn.***Ngủ đi hãy ngủ đi emĐời là như thế dậy xem làm gìDậy đi em hãy dậy điĐời là mộng huyễn có gì mà mơ.***Được thời mối đục chân vuaAnh hùng đâu lấy được thua mà bànHết thời lính lại trói quanCon vua thất thế lại sang quyét chùa.***Đuổi cướp trong cái vòng đờiTrước sau giả thật chỉ trời biết thôiCướp vặt không thoát lưới trờiCướp cả thiên hạ được ngồi làm vua.***Mẹ già như chuối chín câySổ đỏ mẹ quyết cầm tay chẳng rờiÔng sở địa chính phì cườiMai kia quy hoạch đất thời của ông.***Lều tranh hai trái tim vàngSổ đỏ không có liệu chàng tính sao.***Làm thơ chẳng dám nổi danhSợ trùm khủng bố bắt thành con tinNgu si được hưởng thái bìnhLàm thơ con cóc mong mình yên thân.***Nghĩ đến nổi tiếng mà loNói nhỏ cũng hóa hét to vỡ trờiĐi vào khách sạn nghỉ ngơiThiên cơ lộ hết là đời đi tong.***Có bao nhiêu kẻ yêu taKẻ ghét đếm đủ cũng là bấy nhiêuKhi biết ghét cũng là yêuÂn oán sẽ hết mọi điều sáng trong.***Người bảo chân lý hướng nàyThì chân lý cũng ở ngay ngược chiềuỞ đời có ghét mới yêuChân như quay khắp bốn chiều đều như.***Ma quỷ hợp với yêu tinhĐàn ông ngốc thích vợ xinh mẽ ngoài.***Đạo nào tóm lại cũng làÂm - dương, đực - cái, đàn bà - đàn ông.***Bỏ cả giang sơn vì người đẹpBiết đâu người đẹp thích giang sơn.***Thuế nước còn có chỉ tiêuThuế vợ biết nộp bao nhiêu cho vừa.***Ước gì mình theo Đạo HồiĐược lấy bốn vợ cùng ngồi một nơiHà Đông sư tử hết thờiCó giỏi kiện thánh đạo hồi A la.***Luật Bù TrừRồi sẽ hiểu ít nhiều đều là đủTrẻ hay già vô nghĩa trước mai sauVua ôm ấp bao cung tần mỹ nữSướng hơn gì người cùng khổ ôm nhau.***Ất Dậu 1945 – 2005Ất Dậu trước chết dơ xươngDậu này mắc bệnh béo trương phát phìBụng to cu lại bé điTrách gì cái luật bù trừ em ơi.***Thế gian được vợ hỏng chồngMuốn chồng chung thủy vợ đừng chính chuyênƠn anh em chớ có quênAnh đành hư hỏng để em nên người.***Luật Bù TrừĐạo người lấy thấp bù caoCao cho đến lộn tùng nhào chưa yênĐạo trời bù dưới bớt trênCân bằng sinh thái không thêm bớt gì.***Nước chảy chỗ thấp - rồi bay lên trờiNgười nhìn lên cao – rồi nằm dưới đất.***Thiên Thai mở khóa động đàoYêu là cõi phúc buộc vào dây oan.***Ở đâu mà nước quá trongỞ đấy sự sống sẽ không có gìỞ đâu nước đục như chìSự sống cũng chẳng có gì ở trong.***Hồng nhan bạc mệnh đa truânSao ai cũng muốn mỹ nhân là mìnhNgu si được hưởng thái bìnhChẳng ai lại muốn để mình ngu si.***Chối bỏ cách sống một ngườiLà mình chối bỏ cái trời sinh raChối bỏ cách nghĩ người taLà mình tự cắt thịt da của mình***Kẻ mong chết ở trên giườngNgười mong da ngựa chiến trường bọc thâyĐừng bàn khôn dại ở đâyCũng như trời đất có ngày có đêm***Áo quan không túi không quầnMặc đều vừa vặn không cần số đo***Con chuột mắc phải sai lầmKhi rơi vào bẫy không ăn miếng mồi***Chuẩn bị đón dâu về nhàCũng là sắp tiễn cụ già ra điMùi xuân của gái đang thìMùi thơm của đất có gì khác đâu?***Tâm NhànTự nhiên chờ cái đếnThanh thản tiễn cái điYêu những điều không muốnTâm nhàn hơn mây trôi***Bất ngờ bạn chết đêm quaNghe tin bỗng thấy lòng ta sững sờTiếc thương pha lẫn ước mơMong sao cũng được bất ngờ ra đi***Tài năng tới độ chín mùiChín là sắp đến cái thời rụng rơi***Đông vui già chớ chen vàoGái tơ huých nhẹ chỗ nào cũng đauNgắm hoa lại nhớ tới câuHoa kia chẳng nở cho người già nua***Sống tới tuổi cổ lai hâmĐoạn sau khuyến mại không cần đúng sai***Gọi là trẻ hay là giàThì ta vỗ ngực vẫn là đàn ôngKhác xa các vị công côngGia tài chỉ có một dòng nước trong***Sống làm chồng khắp người taChết đi chỉ mụ tú bà khóc ngươiTrần gian mất kẻ bốc trờiCõi âm thêm một ma người ga lăng***Ông lão ngồi với các emTrong phòng thư giãn được khen hết lờiCòn khi về giữa cuộc đờiHình như chỉ thấy mọi người chê nhauVì đời có được kiếp sauCho nên người cũng đỡ đau kiếp này***Đời là bể khổ mênh môngSao ai cũng muốn sống trong bể đờiQuy tiên là được lên trờiSao ai cũng muốn sống đời trần gian***Lên trời tưởng được hết vuaĐến nơi lại thấy bố vua đang ngồiVội vàng tụt xuống cõi ngườiDưới trần thiên tử vẫn ngồi làm vua***Minh mẫn khi chết mới đauLú lẫn khi chết biết đâu là gì ?***Phi công trẻ lái bà giàVất va vất vưởng như ma lạc mồGái tơ cặp với bồ giàNhư mai cổ thụ nở hoa bốn mùa***Bệnh viện xét nghiệm toàn thânKhông siêu âm được bệnh hâm của người***Lấy chồng thi sĩ cũng hayKhi chết khiêng nhẹ vì gày dơ xươngChồng nhậu chết chợ chết đườngKhỏi tiền chôn cất khỏi hương thắp mồ***Sống được giầu, chết được nghèoThác xuống âm phủ mang theo nụ cười***Khi biết mỗi sai lầm đều là bệnhChắc lòng người sẽ lượng cả bao dungKhi biết có thể ta gặp nhau lần cuốiThế giới này chắc chỉ có yêu thương.(Sưu tầm)3 comments
Post a Comment
Bạn có thể chèn các biểu tượng cảm xúc cho lời bình của mình bằng cách gõ các ký tự như bảng chỉ dẫn sau::) | :D | :)) | =)) | ;)) | ;;) | ;) | :p | :X | :-* | :"> |
:( | :(( | =(( | :-o | 8-} | >:) | B-) | 8-X | :-" | :-w | More... |
Từ khóa » Nguyễn Bảo Sinh Nhà Thơ Dân Gian
-
Một Số Bài Thơ Của đại Thi Hào Nguyễn Bảo Sinh (sưu Tầm)
-
Nhà Thơ Dân Gian Nguyễn Bảo Sinh:“Còn Ta Bia Trắng để đời Tự Ghi”
-
Thơ Nguyễn Bảo Sinh - Người Tôi Cưu Mang
-
Nguyễn Bảo Sinh – “quái Nhân” Hà Nội
-
Thiền Trong Thơ Nguyễn Bảo Sinh - Văn Hóa & Phát Triển
-
Hà Nội Có Nguyễn Bảo Sinh... - Tiền Phong
-
Thời 'Cô Vy' Chỉ đọc Thơ Nguyễn Bảo Sinh Là Tâm Tính Dịu Lại
-
Nguyễn Bảo Sinh | Facebook
-
Chùm Thơ đặc Sắc Của Nguyễn Bảo Sinh | Soạn Giả Mai Văn Lạng
-
Thiền Trong Thơ Nguyễn Bảo Sinh - Văn Hóa
-
NGÀY XUÂN ĐỌC THƠ VUI BẢO SINH , Người Xứ Nghệ Kiev
-
Thơ Nguyễn Bảo Sinh ~ Xem đề Tài - Diễn đàn Lê Quý Đôn
-
Thiền Dân Gian Thời @- Nguyễn Bảo Sinh - Webtretho
Vợ là cơm nguội nhà taLại là phở tái thằng cha láng giềng;00Anh chê có kẻ rinh liền Dù là cơm nguội , có tiền .... sao mua :00
Thanks bài viết hay của admin…………………….Thuocxitmoctoc.comHotline: 0916 812 933 - 0976 258 618Chuyên bán Thuốc xịt mọc tóc hiệu quả Hairful Serum
bài viết rất hayThiên Hoàng – Nhân viên Marketing------------------------------------------------Dịch vụ quay phim phóng sự cướiDich vu quay phim phong su cuoi