Những Câu Thơ Về Người Lính Trường Sơn ❤️️Hay Nhất

Những Câu Thơ Về Người Lính Trường Sơn ❤️️ Hay Nhất ✅ Xúc Động Với Những Bài Thơ Viết Về Người Lính Chiến Trên Cung Đường Trường Sơn Hùng Vĩ.

NỘI DUNG CHÍNH

Toggle
  • Chùm Thơ Về Người Lính Trường Sơn Hay Nhất
  • Những Bài Thơ Về Người Lính Trường Sơn Chống Mỹ
  • Thơ Về Người Lính Trên Tuyến Đường Trường Sơn
  • Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây
  • Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính
  • Bài Thơ Đêm Trường Sơn Nhớ Bác
  • Những Câu Thơ Về Người Lính Trường Sơn

Chùm Thơ Về Người Lính Trường Sơn Hay Nhất

Trường Sơn là nói về những người lính trẻ ra trận với khí thế “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”, cùng thưởng thức chùm thơ về người lính Trường Sơn hay nhất sau đây

Người Lính Già Nhớ Về Trường SơnTác giả: Thân Đức Chính

Sắp đến rồi ngày truyền thống Trường SơnNgười lính già trầm ngâm ngồi nhớ lạiAnh muốn mình được trở về nơi ấyNơi vẫn còn bao đồng đội năm xưaNơi bạn anh nằm lại với nắng mưaNơi bom Mỹ dập vùi bao thân xácNơi lửa đạn nhưng con người cứ mặcNơi núi oằn mình dưới những bàn chânNơi chẳng ai có một chút phân vânNơi chỉ tiến không lui dù ác liệtnơi những đôi tay đêm ngày mải miếtRướm máu rộp phồng đá cứng phải thuaNgười lính già thấy mình chửa già nuaKhi anh nhớ về Trường Sơn thuở ấyNhững em gái xung phong Thương biết mấyGian khổ nhọc nhằn miệng vẫn cười vuiThân gái mảnh mai để mãi ngậm ngùiChân yếu tay mềm gồng trong khói lửaVà biết bao những người em gái nữaThân xác chẳng còn dưới những trận bomChỉ có con đường là vẫn còn nguyênBom sới bom cầy lại san lại lấpNhững đoàn xe vẫn vào ra tấp nậpKhi chở người lúc chở đạn chở lươngBao chàng trai cô gái chẳng vấn vươngXếp hạnh phúc bút nghiên ra tiền tuyếnHọ sẵn sàng hiến tuổi xuân vĩnh viễnĐể non sông Tổ Quốc khỏi cắt rờiNhững người con của lứa tuổi hai mươitrong gian khổ luyện tôi thành sắt đáỞ trong họ tổ quốc là tất cảVì miền nam vì độc lập tự doSốt rét đạn bom bữa đói bữa noDa xanh bủng mắt quầng thâm cũng mặcNơi ác liệt đâu cần gì xuân sắcHọ chẳng ngại ngần họ chẳng quan tâmAi đi qua đây dù chỉ một lầnAi đã sống với nơi này thuở ấySẽ biết được cái gian nan ngày đấyỞ nơi này chỉ có máu và hoaĐến hôm nay những người lính đã giàNhưng nơi ấy vẫn là nơi họ nhớCũng nơi đấy để bao người dang dởLỡ xuân thì cuộc sống mãi cô đơnCứ hàng năm ngày kỷ niệm Trường SơnNgười lính già lại vui buồn lẫn lộnAnh ngồi đó mắt long đong rơm rớmNhớ bạn mình thương đồng đội hy sinh

Trường Sơn Một Thời Con GáiTác giả: Nguyen Tran

Đoàn xe đi vào tuyếnTôi viết về các chịNhững chiến sĩ lái xeNhững người con gái trẻChắc tay lái các chị vượt đèoVượt đèo cao như vượt khoảng trời xanhMồ hôi ướt đẫm vẫn mát lànhBởi hết khoảng cách ước mơ và sự thậtTôi viết bài thơ vào một đêm trăngKhi Trường Sơn chìm trong giấc ngủCon thú rừng còn vang lên tiếng rúSuối quanh nhà róc rách chảy như mưaMột đêm hè dệt ánh sao thưaVà đẹp sao – những đoàn xe vào tuyến

Trường Sơn Nơi Em NhớTác giả: Thân Đức Chính

Em đã có một thời như thếCó một thời cho nỗi nhớ đầy vơiCó một thời ừ đẹp lắm em ơiTrên đỉnh Trường Sơn những ngày khói lửaEm đã chọn nơi đây làm nơi nhớNơi đạn bom nơi ác liệt chiến trườngNơi em là cô gái của tiền phươngNơi lắm hiểm nguy nơi nhiều gian khổỪ em nhỉ Trường Sơn là nơi nhớChẳng nơi nào đẹp hơn thế em ơiMặc núi cao mặc vực thẳm chơi vơiMang tuổi xuân em đi vào tuyến lửaÁc liệt chiến trường là nơi em nhớTừng hố bom từng con suối con đèoTừng đỉnh cao từng vách đá cheo leoTừng mùa khô cả từng mùa mưa nữaEm đã đi qua một thời khói lửaEm lại trở về bên mẹ yêu thươngEm lại trở về vui với ruộng vườnThuở ấy Trường Sơn em làm nơi để nhớ..

Nhớ Trường SơnTác giả: Đỗ Thế Hưng

Mấy hôm nay nghe khúc hát tình caLại nhớ nhiều về Trường Sơn một thuởNhững chuyến xe vượt bom rơi nắng lửaCô gái mở đường…. tiếng hát ngân xaCó dốc nào mà ta chẳng vượt qua?Suối sâu nào mà ta không lội được?Chiếc gậy Trường Sơn dẫn ta vững bướcCháy bỏng trong lòng tiếng gọi quê hươngChẳng kẻ thù nào ngăn nổi bước đườngDù “hai đứa ở hai đầu xa thẳm”Dù cuộc chiến vẫn còn gian nan lắmNhưng tình em vẫn luôn ở bên anhRồi những tháng ngày theo bước quân hànhĐời giao liên cứ dài theo đất nướcĐầy khó khăn nhưng cũng nhiều mơ ước“Vẫn vui cùng Trường Sơn mấy thương yêu”Người lính quân y cũng vất vả nhiềuHết cứu thương, lại khâu quần vá áoNhững anh nuôi hàng ngày lo cơm gạo“Hết rau rồi em có lấy măng không?”Cô gái S.Tiêng ở cuối miền ĐôngThức suốt đêm để cùng nhau giã thócNhịp chày khuya cứ rộn ràng trên SócTình quân dân sâu nặng chẳng thể quênTrường Sơn ơi! Đẹp lắm những cái tênNào Thành Cổ xưa, miền Trung một thuởCả hạ Lào ….vẫn xôn xao nỗi nhớMột Trường Sơn đẹp mãi ở trong ta

Cực dễ thương với chùm 👉 Thơ Về Chú Bộ Đội Mầm Non 👈 vui nhộn và tràn đầy tình yêu quý chú bộ đội của các bé ngoài những câu thơ về người lính Trường Sơn mà chúng tôi đã gửi đến bạn

Những Bài Thơ Về Người Lính Trường Sơn Chống Mỹ

Riêng với thơ, có thể nói Trường Sơn là nét độc đáo và nổi bật của văn học thời kỳ kháng chiến chống đế quốc Mỹ, đọc và cảm nhận những bài thơ về người lính Trường Sơn chống Mỹ vô cùng hào hùng và tự hào dưới đây

Trường SơnTác giả: Nguyễn Như Hải

Trường Sơn ơi bốn mùa mây trắng phủNhững con đường đi đánh Mỹ còn đâyNhững nghĩa trang ngàn mộ chí ken dàyBao chứng tích của một thời máu lửaCủ măng rừng với săn khoai trừ bữaCứ liên hoàn trong cơm lính Trường SơnTrường Sơn Đông ơi núi thắm mây vờnMưa rả rích hết đêm ngày lại thángTrường Sơn Tây đón gió lào khô hạnNắm rau rừng ta với bạn chia đôiTrường Sơn ơi sao nhớ mãi một thờiBên cánh võng thơ tình ta viết vộiĐường hành quân đêm băng rừng vượt suốiBê năm hai bom Mỹ dội trên đầuPhút tỏ tình chẳng nói được một câuO giao liên trên đường qua binh trạmCơn sốt về võng dù bến chiếc lánBàn tay em sao ấp áp lạ kìHết sốt rồi nơi tiền tuyến anh điCung đường vắng rừng già em ở lạiChiếc khăn Dù vội trao anh thơm mãiNgát hương trinh mùi con gái thơm nồngMỗi con đường mỗi khe núi dòng sôngKhăn theo anh suốt chặng đường đánh giặcBốn tư năm mọi nẻo đường Nam BắcVẫn ấm lòng hơi em gái trường sơnTrường Sơn ơi sẽ mãi mãi trường tồnLòng tự tôn đến cội nguồn dân tộc!

Gậy Trường SơnTác giả: Nguyễn Như Hải

Trường sơn ơi một thời ta đánh MỹChiếc gậy mòn đôi dépLốp mòn theoGậy theo ta vượt bao núi bao đèoBên cánh võng quê nghèo ta đánh giặcGậy theo ta từ quê hương miền bắcBăng rừng già đi giải phóng miền namTừ Cà Mau cho đến Mục Nam QuanTrùng trùng điệp bởi dấu chân người línhVượt Trường sơn với nụ cười bình tĩnhGậy theo ta điSuốt chặng đường dàiĐôi gót mòn nhưng ý chí không phaiCùng chinh chiến đến tận ngày thắng lợiTrường Sơn ơi núi non cao vời vợiVẫn ngàn đời in dấu chiếc gậy treTháng tư về phượng đỏ rực đường đêNhư thấy bóng anh về bên chiếc gậy!

Nhánh Lan Rừng Trường SơnTác giả: Đang Tran

Ở rừng năm tháng chiến tranhNhành lan hồ điệp đã dành cho emChăm chút khi mặt trời lênHoàng hôn buông xuống cùng em trăng ngànTrường Sơn bão lửa ngập trànĐường xe thông tuyến đi sang tuyến đầuLính xe gửi nhớ cho nhauCành lan hồ điệp tím màu nhớ thươngHình như bom đạn chiến trườngChẳng hề nao núng con đường Trường Sơn!Hình như bão lửa dập dồnCăng tràn sức trẻ giữ con đường này!Thiếu gạo có rau tàu bayMăng giang, măng nứa…những ngày khó khănVắt rừng, rắn lục…ghé thămVắt chui vào áo, đêm nằm mà run!Thèm hương bồ kết quê vườnBàn tay mẹ gội vẫn còn thơm lâu!Bây giờ ở giữa rừng sâuTìm trong khe cạn…nước đâu mất rồi?Vẫn nồng cái tuổi hai mươiNước da mai mái, nụ cười vẫn xanhNhánh lan rừng em tặng anhTheo vào chiến dịch cháy thành niềm tin!Mai ngày chiến thắng nhớ emMình về quê Mẹ chăng đèn kết hoaTrăm năm mộng đẹp tình taMột đời chống Mỹ la đà tỏa hương!

Trường Sơn Giai Điệu Tự HàoTác giả: Tien Dung Pham

Là người lính chúng tôi đi qua Trường SơnBao năm rồi vẫn lời ca ấyTrên đỉnh Trường Sơn ta hát bài ca(lời bài hát)Tình ca ấy theo ta từ ấy đến giờChiếc gậy thần kỳ, đôi dép lốpVai mang ba lô, trong tim chứa nhiều kỷ ứcLúc lầy bùn ,tháo dép lội chân trầnKhe sâu, vách đứng măng rừng cháo bẹVẫn sẵn sàng xẻ dọc dải Trường SơnTrường Sơn ơi! đoàn năm năm chín mến yêu ơi !Thu dọn cây an ten nhiệt đớiĐặt vào nơi tính phá đá dọn lối điNhờ bom đạn Mỹ nổ tung gọn nhẹMở đường mòn dẫn lối xe đi tới trong đêmNhờ đèn rùa, hành quân không mệt mỏiRừng Trường Sơn biết bao đồ tận dụngXác máy bay ,làm lược tặng người yêuLàm nẹp cáng cứu thương khi bộ đội ta gặp chuyệnXe đạp thồ gắn đinamô phát điệnSợi dây dù giúp bác sỹ khâu nhanh vết mổKhông thuốc mê ,sử dụng củ bình vôiĐể chiến sỹ quên đau khi phẫu thuậtNhững cánh võng, tăng giăng trên mặt đấtLàm ấm lòng những chiến sỹ Trường SơnPhá bom bi, Napan, bom từ trường mở lốiĐể xăng dầu vươn tới chiến trường xaTuyến hai mươi đã cảm tử hồi sinhCho bộ đội an toàn ngày đêm ra trậnCó lúc rảnh giở thư nhà chuyền tay cùng đọcVà cũng còn lễ tổ chức kết hônCũng hoành tráng lễ nghi tươm tấtYêu sao những người lính Trường SơnTrong bom đạn vẫn yêu đời ,lãng mạnKý ức này còn lưu lại mai sauKý ưc này là tượng đài bền vữngMuôn thuởMai sau

Đại Đội Nữ Lái Xe Trường Sơn Anh HùngTác giả: Tiến Hùng

Chuyện kể về đại đội nữ lái xeNhững cô gái Trường Sơn đi tải đạnTuổi mười bảy đôi mươi lòng không nảnVẫn vững vàng tay lái vượt núi caoMặc mưa bom sốt rét rám má đàoĐã vận chuyển quân nhu và lương thựcHàng nghìn tấn vào nam bao công sứcBăng qua đèo vực thẳm của Trường SơnVẫn quyết tâm vượt khó chí không sờnDù pháo sáng trên đầu máy bay địchCàng nhìn rõ con đường đi tới đíchNhiệm vụ xong ai nấy đều vui mừngLúc trở về áo ướt đẫm sau lưngGát sáu chín xe zin gát năm mốtTiểu đội trưởng chị Vân tiểu đội mộtBốn lăm người* còn sống đến hôm nayTìm mưu sinh kiếm sống để qua ngày *Những chị Thuý chị Viên buổi gặp mặtNhắc kỷ niệm ôm nhau trào nước mắtMái tóc dài để lại ở rừng sâuNay pha sương điểm bạc cả mái đầuNhưng cứng cỏi kiên cường không bị lụyNhững phụ nữ Việt Nam thời đánh MỹRất Anh Hùng Trung Hậu và Đảm Đang .

Gửi đến bạn là chùm 👉 Thơ Về Bộ Đội Ngắn Hay 👈 bên cạnh những câu thơ về người lính Trường Sơn có trong bài

Thơ Về Người Lính Trên Tuyến Đường Trường Sơn

Gian khổ, hy sinh là vậy nhưng vượt lên tất cả là tình thương đồng chí đồng đội. Với những người lính ở rừng, những năm tháng ấy, tình đồng chí đồng đội thật ít nơi nào, chiến trường nào sánh kịp. Thưởng thức chùm thơ về người lính trên tuyến đường Trường Sơn vô cùng gan dạ và bất khuất

Đêm Lạc Rừng Ở Trường SơnTác giả: Thanh Thuỷ

Lại một thu đang lặng lẽ đi quaAnh không nhớ là mùa thu thứ mấyNhưng vẫn nhớ có một ngày thu ấyĐêm băng rừng về đơn vị theo emLính đồng bằng đến với núi chưa quenĐi lấy củi lạc đường về đơn vịĐêm rừng lạnh đêm dài như thế kỷBiết tìm đâu những đơn vị quanh taCô Giao liên dẫn bộ đội vào raVô tình gặp trên đường về binh trạmAnh mừng rỡ như Nai rừng thoát nạnEm ngược đường dẫn trở về trong đêmTới nơi rồi anh vào với anh emEm nói vậy rồi quay về đơn vịTrong đêm tối chưa nhìn em thật kỹChỉ biết em một chiến sỹ giao liênEm là ai anh chưa kịp hỏi tênNghe giọng nói biết em người xứ NghệSau giải phóng thời gian trôi nhanh thếĐi tìm em có thể gặp không em ?

Đêm Giao Thừa Định Mệnh Giữa Trường SơnTác giả: Nguyễn Thị Tính

Ba mươi Tết còn leo đèo Quảng TrịCả tháng trời chưa có ngọn rau xanhBỗng nhìn lên một hoa chuối đỏ lànhXào tóp mỡ thật tuyệt vời hấp dẫnLửa thắp nấu mùi thơm ngon mê mẩndọn cơm ra giọt nước mắt chảy dòngBởi một người chỉ cầm đũa ngó trôngĐau bao tử ăn vào thêm lở loétBao gương mặt tuổi đôi mươi non choẹtCàng già nua bởi khói đạn bom thùCùng buông đũa ngồi bó gọn thu luThương bạn quá dù miệng thèm cháy dạTình đồng đội lớn còn hơn tất cảĐón giao thừa quà Tết của hậu phươngNăm cái kẹo gửi cho lính chiến trườngCùng vài điếu thuốc ngon bìa Tam ĐảoChia sẻ hút cùng đỡ ghiền thiếu háoÔm chặt nhau hang đá lạnh quây quầnVẫn yêu đời vì hướng đón mùa xuânChỉ ước được giao thừa không bị đánhVui mừng hát trong đêm trường giá lạnhGiọng khẽ khàng sợ lộ sẽ hiểm nguyBỗng ầm rung đạn bom xối tức thìSáng gom lại thân thể ghì báng súngThịt xương nát nằm trên thành đá dựngBao năm rồi nỗi đau đớn triền miênKhông thể nguôi niềm thương nhớ bạn hiềnSau trận đánh nhiều người không còn nữaCứ nghĩ lại lòng dạ luôn cháy lửaĐêm giao thừa định mệnh giữa Trường SơnTuồi hai mươi dẫu biết chết chẳng sờnThương hồn lính còn lang thang vạ vậtGiữa đáy biển hay suối sông lòng đấtĐêm ba mươi càng thương nhớ bạn mìnhNén nhang trầm xin cầu khấn vong linhMong đồng đội cùng về chia kẹo thuốc.

Nhớ Trường SơnTác giả: Trường Sơn

Đất nước đi qua chiến tranhMấy chục năm rồi tôi vẫn nhớBao đồng đội tôi giữa chiến trường gian khổVà những cung đường dọc theo dải Trường SơnNgày ấy chiến trường còn thiếu muối đói cơmPhải ăn măng rừng , rau tầu bay , đánh giặcTuổi thanh xuân chúng tôi rời miền BắcTạm biệt quê nhà đến với Trường SơnLính Đại đội 10 quê khắp bốn phương :Hà Bắc , Thái Bình , Hải Hưng , Nghệ Tĩnh…Chúng tôi thân nhau như quê cùng một tỉnhCơm vắt , ngủ hầm , gian khổ băng quaRừng rậm Trường Sơn đâu cũng là nhà

Nhớ bao đêm đưa hàng ra tiền tuyếnĐón giao thừa trên trọng điểm bom rơiPháo sáng , bom bi không rời tay láiĐồng đội hy sinh không kịp dặn một lời …Tất cả cho chiến trường , cho miền Nam ruột thịt !

Mỗi độ Xuân về càng nhớ thương da diếtĐất nước thanh bình ta chẳng gặp lại nhauĐồng đội bây giờ các anh ở nơi đâu ?Anh Đảo – anhTư – anh Hồng – anh Quý …Và còn nữa bao nhiêu đồng chíLính xế – C10 – Binh trạm 33.Từng ấy năm rồi cuộc chiến đã lùi xaĐường Trường Sơn xưa – con đường huyền thoạiVẫn hiện trong tôi những con người nhớ mãiNăm tháng hào hùng ta đã sống bên nhau.

Nhớ Trường SơnTác giả: Duy Nghĩa

Dầm dề mưa gió chiều nayÀo về nỗi nhớ những ngày năm xưaTắc kè lẻ nắng thừa mưaNằm trên cánh võng đung đưa sự đờiThoáng về một thuở bom rơiThằng còn đứa mất bạn tôi lại vềThằng may thì chỉ bị quèChấm phẩy chống nạng chăn bê nuôi gàHòn tên mũi đạn không thaThằng đen nằm xuống làm ma với rừngChia tay bạn hẹn ngập ngừngNgọng nghịu chia kịp đỏ bừng chiếc hônÀo về ký ức Trường SơnQuằn quại nỗi nhớ chợt buồn chiều mưaHỏi mấy ai nhớ ngày xưaCòn tôi nhớ mãi như vừa hôm quaChiến tranh giờ đã đi quaVết thương lạnh đến sót sa một thờiCảm xúc tấm ảnh cánh võng Trường Sơn

Ký Ức Trường SơnTác giả: Trịnh Xô

Gặp em trên đỉnh Trường sơnMũ tai bèo đội, vai đeo súng trường,Em là cô gái mở đườngNgày đêm bám trụ, kiên cường dưới bom.Đỉnh đèo địch đánh ngày đêm,Ngớt bom đã thấy có em bên đường,Thương em thân gái dặm trường,!Tuổi xuân nếm trải trên đường Trường sơn,Gian nan vất vả chẳng sờn,Ngày đêm bom đạn rải trên tuyến đường,Rừng xanh phai nhạt má hường!Núi cao vực thẳm, chặng đường em qua,Hang sâu, vách núi là nhà,Suối trong in bóng trăng ngà, bóng em,Hành quân trên dải Trường sơnĐến đâu cũng gặp các em bên đường?Em là cô gái tiền phươngPhá bom, san lấp mở đường, xe đi.Suối sâu nước chảy rầm rì,Hành quân đêm có thấy gì nữa đâu !?Đêm nay thức suốt canh thâu!Chờ nghe tiếng súng thông cầu vang lên,Hành quân lặng lẽ trong đêm,Bỗng nghe tiếng hát cất lên, yêu đời?Lòng anh bỗng thấy bồi hồi,Thương em gái nhỏ, cuộc đời gió sương!Đến đâu cũng gặp các emVà bàn tay nhỏ dịu hiền vẫy theo,Trăng lên đỉnh núi trăng treo,Nụ cười như gửi lời chào các anh,Đêm nay vững bước hành quân,Chiến trường mong đợi các anh đêm ngày,Trường sơn ơi, lạ kỳ thay,?Em dâng hiến cả tháng ngày tuổi xuân .

Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây

Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây được viết sau nhiều chặng đường vượt rừng gian nan. Cho đến nỗi, nếu chưa từng ở rừng, vượt rừng thì khó bề thông cảm hết với thơ ấy, bài ấy.

Trường Sơn Ðông, Trường Sơn TâyTác giả: Phạm Tiến Duật

Cùng mắc võng trên rừng Trường SơnHai đứa ở hai đầu xa thẳmÐường ra trận mùa này đẹp lắmTrường Sơn Ðông nhớ Trường Sơn Tây.

Một dãy núi mà hai màu mâyNơi nắng nơi mưa, khí trời cũng khácNhư anh với em, như Nam với BắcNhư Ðông với Tây một dải rừng liền.

Trường Sơn Tây anh đi, thương emBên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạoMuỗi bay rừng già cho dài tay áoHết rau rồi, em có lấy măng không?

Em thương anh bên Tây mùa đôngNước khe cạn bướm bay lèn đáBiết lòng anh say miền đất lạChắc em lo đường chắn bom thù.

Anh lên xe, trời đổ cơn mưaCái gạt nước xua tan nỗi nhớEm xuống núi nắng về rực rỡCái nhành cây gạt mối riêng tư.

Ðông sang Tây không phải đường thưÐường chuyển đạn và đường chuyển gạoÐông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áoTây Trường Sơn, bộ đội áo màu xanh.

Từ nơi em gửi đến nơi anhNhững đoàn quân, trùng trùng ra trậnNhư tình yêu nối lời vô tậnÐông Trường Sơn, nối Tây Trường Sơn.

Đừng bỏ qua chùm 💜 Thơ Về Người Lính Thời Bình 💜 cực hay sau đây bên cạnh những câu thơ về người lính Trường Sơn ở trên

Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính

Qua những câu thơ của Bài Thơ Tiểu Đội Xe Không Kính, dường như tác giả không hề muốn che giấu đi cái khốc liệt của chiến tranh qua hình ảnh những chiếc xe không có kính, đọc và cảm nhận ngay sự tàn khốc trên tuyến đường Trường Sơn bạn nhé

Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không KínhTác giả: Phạm Tiến Duật

Không có kính không phải vì xe không có kínhBom giật, bom rung kính vỡ đi rồiUng dung buồng lái ta ngồi,Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng.

Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắngNhìn thấy con đường chạy thẳng vào timThấy sao trời và đột ngột cánh chimNhư sa, như ùa vào buồng lái

Không có kính, ừ thì có bụi,Bụi phun tóc trắng như người giàChưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốcNhìn nhau mặt lấm cười ha ha.

Không có kính, ừ thì ướt áoMưa tuôn, mưa xối như ngoài trờiChưa cần thay, lái trăm cây số nữaMưa ngừng, gió lùa khô mau thôi.

Những chiếc xe từ trong bom rơiÐã về đây họp thành tiểu độiGặp bè bạn suốt dọc đường đi tớiBắt tay qua cửa kính vỡ rồi.

Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trờiChung bát đũa nghĩa là gia đình đấyVõng mắc chông chênh đường xe chạyLại đi, lại đi trời xanh thêm.

Không có kính, rồi xe không có đèn,Không có mui xe, thùng xe có xước,Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước:Chỉ cần trong xe có một trái tim.

Bài Thơ Đêm Trường Sơn Nhớ Bác

Bài thơ Đêm Trường Sơn Nhớ Bác ra đời trong hoàn cảnh đêm ấy trăng vằng vặc sáng rực cả đại ngàn, tác giả nhớ đến vị cha già của dân tộc nên đã hoạ hình ảnh đó qua bài thơ. Cùng thưởng thức những vần thơ hay và xúc động dưới đây

Ðêm Trường Sơn Nhớ BácTác giả: Nguyễn Trung Thu

Ðêm Trường SơnChúng cháu nhìn trăng, nhìn cây.Cảnh khuya như vẽ…Bâng khuâng chúng cháu nghĩBác như đã đến nơi này.

Ðêm Trường SơnChúng cháu nghe tiếng suốiTrong như tiếng hát xa…Chúng cháu ngỡ như từ Pắc BóSuối về đây ngân nga.

Bỗng chúng cháu bồn chồn thương nhớ BácRừng khuya đã dậy tiếng gàSúng trĩu nặng vượt dốc cao ngàn thướcÐường Trường Sơn chúng cháu dồn chân bướcCon đường Bác mới đi qua…

Những Câu Thơ Về Người Lính Trường Sơn

Lưu lại ngay những câu thơ về người lính Trường Sơn cực hay và vô cùng xúc động

Em là Vợ Lính Trường SơnBao năm xa vắng chẳng sờn lòng son

Các anh nằm lại với Trường SơnNgã xuống chưa nguôi bớt giận hờn

Dấu chân in đậm vẫn còn đâyTrên đỉnh Trường Sơn những tháng ngày

Thẳm sâu một thuở Trường Sơn ấyCủa thời tuổi trẻ thật hăng say….

Anh ở bên này phía đông Trường SơnHoa chuối rau rừng nơi anh nhiều lắm

Gần lắm chiến trường Anh ở phía đôngĐêm đêm ngủ đì đùng nghe súng bắn

Anh đi về phía chiến trận mênh môngEm lại lo máy bay thù bắn phá

Trên đỉnh Trường Sơn hai đứa chúng mìnhTa cứ lo hoài cho nhau em nhỉ

Đông tây Trường Sơn hai đứa chúng mìnhNhư đang ở của hai đầu nỗi nhớ

Đọc và cảm nhận sự hy sinh cao cả và thầm lặng của những người lính qua ❤️️Thơ Về Sự Hy Sinh Của Người Lính ❤️️ cực hay ngoài những câu thơ về người lính Trường Sơn

Từ khóa » Câu Thơ Về Kháng Chiến