Phân Tích Nhân Vật Kim Trọng Qua đoạn Thơ Kiều ... - SoanVan.NET

Nguyễn Du đã sử dụng một hệ thống từ ngữ Hán Việt để nói về Kim Trọng với tất cả sự quý mến, trân trọng, đồng thời thể hiện tính cách nhân vật trên bình diện xã hội: trâm anh, phú hậu, tài danh, văn chương, thông minh, phong tư, tài mạo, phong nhã, hào hoa.

Kim Trọng với Vương Quan là “đồng thân", bạn học thân thiết. Và đã bấy lâu nay từng khao khát mơ tưởng “trộm  dấu thầm yêu" hai Kiều mà chưa một lần hội ngộ. Hội đạp thanh này đối với chàng Kim là dịp “thỏa lòng tìm hoa". Một cái “nhác thấy" mà đã “mặn mà” biết bao:

Bóng hồng nhác thấy nẻo xa,

Xuân lan, thu cúc mặn mà cả hai.

Phải đa tình và có “con mắt tinh đời" nhạy cảm, Kim Trọng mới có thể cảm nhận được cái vẻ mơn mởn của lan mùa xuân, cái đằm thắm dịu dàng của cúc mùa thu từ “bóng hồng” ấy. Không hẹn mà nên:

Người quốc sắc, kẻ thiên tài,

Tình trong như đã, mặt ngoài còn e.

Hai trái tim đa tình, đa cảm đã có một tiếng nói chung. Thế nhưng vẫn dịu dàng, e ấp và kín đáo: “Tinh trong như đã, mặt ngoài còn e". Người đẹp đã làm cho chàng Kim choáng váng: “Chập chờn cơn tỉnh cơn mê". Trước tiếng sét ái tình, Kim Trọng vốn hào hoa, phong nhã đã làm chủ được tâm hồn trong một cuộc tình trường: “ Rốn ngồi chẳng tiện, dứt về chỉn khôn ". Cuộc chia li không thể không diễn ra. Khoảnh khắc chia li của lứa đôi trong buổi đầu gặp gỡ mang theo bao tình lưu luyến. Hai vế tiểu đối mở ra hai phía chân trời, tình lưu luyến mến thương kéo dài vô tận:

“Khách đà lên ngựa//người còn ghé theo".

“Kẻ thiên tài" đã mang theo hình bóng “người quốc sắc" trở về nhà. Chiếc cầu và dòng nước trong veo, cành tơ liễu và bóng chiều thướt tha như những chứng nhân cho một thiên diễm tình giữa giai nhân và tài tử. Khách vãn nhân hào hoa đa tình có bao giờ quên được “nơi kỳ ngộ” ấy:

Dưới cầu nước chảy trong veo,

Trên cầu tơ liễu bóng chiều thướt tha.

Cảnh vật và hồn người đã để lại dấu ấn trong lòng mỗi chúng ta qua một vần thơ tả cảnh ngụ tình tuyệt bút.

Từ khóa » Thúy Kiều Gặp Kim Trọng