[Review] Lâu Rồi Không Gặp – Bắc Nam - Tutu

Tên gốc: Biệt lai vô dạng.

Thể loại: Đô thị tình duyên, hoa quý vũ quý, gương vỡ lại lành, nghiệp giới tinh anh. Cường thế cao phú soái lạnh lùng thâm tình ngầu lòi trong nóng ngoài lạnh biệt nữu hay não bổ công × phóng khoáng mặt trời nhỏ ngây thơ mỹ thiếu niên sau cứng cỏi mỹ thanh niên thụ.

Độ dài: 98 chương chính văn + phiên ngoại.

Có một vài điều không bao giờ thay đổi, ví dụ như truyện của Bắc Nam luôn khiến tui cảm thấy bay bổng.

Tác giả có nói không viết theo kiểu dòng thời gian đan xen, nên rạch ròi thành câu chuyện thời niên thiếu và câu chuyện lúc trưởng thành. Kiểu gì lúc mọi người đi tìm truyện để đọc cũng sẽ thấy ngay đoạn giới thiệu ngắn gọn, đại loại là hai nhân vật chính gặp nhau lần đầu không có ấn tượng gì sâu đậm, lần hai gặp nhau thì kết thành bạn bè rồi tiến triển mối quan hệ yêu đương, sau đó thì chia tay và khi trưởng thành mới gặp lại. Đấy, xong rồi đọc cái mối tình của Cố Chuyết Ngôn và Trang Phàm Tâm thì tui cứ lăn lộn buồn rầu vì hai người chia tay cơ, tại sao phải chia tay cơ chứ!!?

Cố tiểu công vốn là con nhà có tiền có quyền, nhưng lại giống như ngựa bất kham ấy. Học giỏi có, vẻ ngoài có, tài năng có, mà tính tình không được tốt cho lắm. Bởi vậy khi Cố Chuyết Ngôn công khai mình là người đồng tính thì cả nhà họ Cố loạn cào cào. Anh Cố cứng đầu bị bố đẩy về phương Nam ở với ông ngoại. Thế là Cố Chuyết Ngôn gặp lại Trang Phàm Tâm, nhưng lần này không phải chỉ là thoáng qua mà lại thành thân quen. Cố tiểu công dần dần bị Tâm Tâm thu hút, như hắn đánh giá thì Trang Phàm Tâm có 3 thứ mà người ta yêu thích, ngoại hình ưa nhìn, tính cách tốt và đặc biệt là sự ưu tú. Cũng vì một số chuyện mà Trang Phàm Tâm hiểu lầm Cố Chuyết Ngôn bị chuyển trường là vì yêu đương với bạn gái, còn Cố Chuyết Ngôn thì nghĩ Tâm Tâm biết mình là gay. Một tên gay trong nóng ngoài lạnh cứ thả thính, còn một người “chưa” gay thì cứ hồn nhiên vui vẻ quan tâm cười nói với người ta. Cho dù ban đầu bạn công tỏ tình không thành công, vì thụ bị bất ngờ quá, choáng váng quá mà não không nhảy số kịp, nhưng mà cuối cùng nhờ có sự trợ giúp từ người anh em của thụ nên hai người mới đến với nhau. Mà thực ra dù không có, thì khả năng cao là anh Cố sẽ vứt hết cái liêm sỉ tự cao gì đó đi rồi theo đuổi người ta thôi. Khoảng thời gian yêu đương ấy, giống như món bánh “Mối tình đầu của mùa hè” ở tiệm bánh Nhất Nam, có tươi mới, mát mẻ, đắng chát, ngọt ngào, nhớ nhung. Lần đó, Trang Phàm Tâm dẫn Cố Chuyết Ngôn đến cửa hàng nhà Tề Nam, còn gọi món “Thời khắc tỉnh mộng”. Và rồi chẳng ngờ được tình yêu cũng có khoảnh khắc này.

Câu chuyện của hai người trưởng thành xảy ra cũng chục năm sau rồi. Trang Phàm Tâm không còn là một cậu thiếu niên ngây thơ rạng rỡ nữa, giống như ai rồi cũng trưởng thành, Tâm Tâm quay về nước, bình tĩnh tươi cười khi tình cờ gặp lại Cố Chuyết Ngôn. Nhiều thứ đã đổi thay, ông nội của Phàm Tâm đã qua đời, con chó berger đã già, cô bé Cố Bảo Ngôn ngày nào còn bám lấy cậu đã trở thành sinh viên đại học. Nhưng Trang Phàm Tâm vẫn chưa bao giờ ngừng yêu Cố Chuyết Ngôn, giống như nhớ đến lời nói lúc chia tay “Đừng quên anh”. Nếu như Trang Phàm Tâm dành khoảng thời gian ấy để học chơi đấu kiếm, học chơi guitar, học chơi piano, đi ngủ luôn ôm theo con Monchhihi, thì Cố Chuyết Ngôn lại học nấu nướng, xem rất nhiều bộ phim. Hai người ôm những tổn thương của mối tình đầu, cứ thế mải miết kiếm tìm hình bóng của đối phương. Và Phàm Tâm trưởng thành muốn ở bên Cố Chuyết Ngôn, muốn bù đắp hết thảy mười năm trống vắng.

Bắc Nam lúc nào cũng dễ dàng làm độc giả khóc, cũng dễ làm cho độc giả cười. Lúc thì hạnh phúc với mối tình học trò đáng yêu của cả hai, lúc thì rơi nước mắt vì quyết định của Phàm Tâm, vì nỗi đau của A Ngôn, rồi lại vỡ òa khi hai người hàn gắn, thổn thức vì những gì hai người làm cho nhau. Cố Chuyết Ngôn đã hi sinh nhiều như thế nào cho Trang Phàm Tâm, trước đây cậu không biết. Trang Phàm Tâm đã đau khổ như thế nào, khi ấy Cố Chuyết Ngôn cũng không nắm rõ. Bởi vậy khi tiến đến hồi kết, tui như thở phào nhẹ nhõm vì tác giả xử lí từng chi tiết một cách khéo léo, những tình tiết đan cài đều được tháo mở, mà quan trọng là A Ngôn và Trang Nhi đều nhận ra tình cảm của đối phương sâu sắc như thế nào.

Về dàn nhân vật phụ thì có nhiều điều để nói lắm. Đầu tiên phải là gia đình phụ huynh của hai người. Nếu như bố mẹ Trang ban đầu không biết chuyện yêu đương của hai đứa, mãi đến khi chia tay mới tỏ, thì bố mẹ Cố lại biết sớm, lại còn tỏ ý không ủng hộ. Nhưng mong mọi người đừng vội oán hận, thật ra ba Cố, mẹ Tiết đều thương yêu con trai, tuy không gần gũi chăm sóc nhưng luôn nhân nhượng cho con trai cứng đầu, không ép buộc cực đoan. Còn ông ngoại của Cố Chuyết Ngôn, Tiết Mậu Sâm, năm đó nói chuyện với Phàm Tâm và khuyên hai đứa chia tay, bởi vì việc hứa hẹn không giữ lời của Tâm Tâm đã hủy hoại Cố Chuyết Ngôn. Thật ra ông Tiết chẳng nói gì sai cả, ông cũng chẳng phải gậy đánh uyên ương, ông thương Trang Phàm Tâm, nhưng ông càng thương đứa cháu kiên cường của mình hơn. Sau này ông Tiết gặp lại Phàm Tâm còn nói có lẽ hồi đấy không nên nói như vậy với cậu, ông thực tâm mong Cố Chuyết Ngôn và Trang Phàm Tâm vui vẻ mà.

Ngoài ra còn có cô em gái đáng yêu Cố Bảo Ngôn và con chó tên Bond, chính là tổ hợp dính người, người ở đây là Trang Phàm Tâm, khiến cho Cố Chuyết Ngôn đỏ mắt ghen tị. Có người anh thân thiết Bùi Tri luôn quan tâm Phàm Tâm như em trai, cũng là người giúp sức cho mối tình học trò của hai người. Có hội bạn thân của Cố Chuyết Ngôn, là một tổ hợp anh em cây khế, tính tình khác nhau nhưng chơi với nhau không hề kiêng nể, còn săn sóc nhau đến cả việc yêu đương cũng muốn lo. Bởi vậy nên nhóm chat của 4 người này mới được Cố Chuyết Ngôn đổi tên thành “Nhiệt liệt chúc mừng Cố Chuyết Ngôn thoát kiếp FA” và “Nhiệt liệt chúc mừng Cố Chuyết Ngôn lần thứ hai thoát kiếp FA”.

Thật ra truyện tưởng ngọt, nhưng ngược không tưởng. Đấy là ý kiến cá nhân từ tui thôi. Nhưng mà cái cảm giác nếm ngọt, nếm chua cay đắng, rồi lại nếm ngọt, nó cực kì tuyệt vời và đáng trải nghiệm luôn. Thực ra, tui đã nghĩ ra rất nhiều hướng để gõ cái review này, nhưng khi bắt đầu lạch cạch thì chẳng hiểu sao suy nghĩ cứ lộn xộn như kia thôi. Đáng lẽ là tận lực tuôn lời hay ý đẹp, mà kết quả lại chán thật. Bắc Nam đối với tui vẫn là một đại thần viết ra những câu chuyện hay, có thể tình tiết chẳng đến mức khó đoán, nhưng nhân vật lại luôn để lại ấn tượng, và đặc biệt là văn phong cùng kiến thức rộng mở hòa quyện với nhau. Dù sao thì tui cũng kìm được mong muốn kích động muốn spoil cốt truyện rồi. Chỉ muốn khuyên mọi người là đừng ship quá đáng nhé, cặp đôi chính là đúng là thuyền bè tàu ngầm máy bay chiến đấu, nhưng mấy nhân vật phụ đừng bổ não quá.

Mà hồi trước thích nhất “Đường cũ ngắm hoàng hôn”, sau đó đọc thêm “Toái ngọc đầu châu” và truyện này thì lại chẳng chọn được. Vị trí đầu tiên có lẽ bị soán ngôi rồi. Và có lẽ cũng là một phần nho nhỏ nữa nhờ công editor, “Toái ngọc đầu châu” và “Lâu rồi không gặp” đều có những câu chữ chất lượng thực sự! Cảm ơn bạn Ếch kì diệu, dù tui chẳng để lại chiếc comment nào ở bên đó nhưng mà tui biết ơn bạn cực kì luôn. Đôi khi tui chả biết tui cười vì anh Ngôn hay là cười vì dòng “sstruyen reup là chó” nữa.

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Từ khóa » Truyện Lâu Rồi Không Gặp Bắc Nam