Tạ Bạn Cũ – Wikisource Tiếng Việt

Bước tới nội dung
  • Văn kiện
  • Thảo luận
Tiếng Việt
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Công cụ Công cụ chuyển sang thanh bên ẩn Tác vụ
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Chung
  • Các liên kết đến đây
  • Thay đổi liên quan
  • Tải lên tập tin
  • Trang đặc biệt
  • Thông tin trang
  • Trích dẫn văn kiện này
  • Lấy URL ngắn gọn
  • Tải mã QR
In/xuất ra
  • Tải về bản in
  • Tải về EPUB
  • Tải về MOBI
  • Tải về PDF
  • Định dạng khác
Tại dự án khác Giao diện chuyển sang thanh bên ẩn Tải về Văn thư lưu trữ mở Wikisource Tạ bạn cũ của Nguyễn Gia Thiều

Bài thơ này viết năm 1797, khi được Tây Sơn cho về nhà, là tác phẩm cuối cùng, là lời tự bạch, là bản tổng kết cả cuộc đời tác giả. Bài thơ được chép trong "Gia phả họ Nguyễn Gia" (Liễu Ngạn, Thuận Thành, Hà Bắc)

6433Tạ bạn cũNguyễn Gia Thiều

Mở mắt ra nhìn nước thánh minh, Xét tài chẳng dám lạm công danh. Ngửa thân cứ trực trong thời mệnh, Ẩn tích hằng pha chốn thị thành. Miệng thấy khói ra câu nọ khí, Dạ nghe gặn dưới chén kia tình. Ấy đang vinh buổi anh em thế, Vì nỗi đa niên liễu phải cành.

Lấy từ “https://vi.wikisource.org/w/index.php?title=Tạ_bạn_cũ&oldid=13870” Thể loại:
  • Thơ Việt Nam
  • Thất ngôn bát cú

Từ khóa » Tạ Bân Bân Wiki