Taisetsu Na Koto Wa Subete Kimi Ga Oshiete Kureta
Có thể bạn quan tâm
Dạo gần đây, những tình tiết trong Taisetsu na koto wa subete kimi ga oshiete kureta (tạm dịch là Em đã dạy cho anh biết những điều quan trọng nhất) cứ trở đi trở lại trong tôi mãi. Đặc biệt là hình ảnh Natsumi, cách Natsumi yêu Shuji.
Nếu chỉ có tình yêu
Natsumi từng nói với Shuji rằng: “Hôn nhân chỉ dựa vào tình yêu thì khó bền vững lắm.” Câu nói đó làm chàng rất sốc. Mà thật ra thì tôi cũng sốc chứ đừng nói gì chàng. Ý kiến này không phải mới mẻ gì. Đặc biệt là trong thời buổi kinh tế khó khăn này. Nhưng vì sao tôi sốc, vì sao chàng sốc? Đơn giản thôi, nếu như câu nói đó rơi vào miệng một cô nàng thực dụng thì không có gì phải bàn cãi. Nhưng Natsumi, nàng yêu Shuji thế kia, và trước đó nhiều người đã ngăn cản nàng yêu Shuji vì Shuji chỉ là thầy giáo nghèo, nàng cũng là cô giáo, thu nhập không hơn. Nàng yêu Shuji đến mức đã có con với Shuji, đã đính hôn với Shuji nhưng rồi khi biết Shuji ngủ với người con gái khác, quan tâm đến người con gái khác, không phải chỉ mình nàng… tim nàng tan nát. Và điều quan trọng nhất, nàng làm tôi cảm động lúc đó là nàng không hề lấy đứa con trong bụng mình như hôn ước làm vật trói buộc chàng. Nàng chỉ nói đơn giản là nếu anh không còn yêu em nữa thì mình không kết hôn. Tuy nhiên, nàng vẫn giữ đứa trẻ đó. Nàng nói nàng sẽ một mình tự nuôi nó, không cần sự trợ cấp của chàng.
Hai người không gặp nhau, không liên lạc với nhau một thời gian dài.
Và rồi có người để ý nàng. Người này điều kiện kinh tế khá giả. Nàng đang bắt đầu hẹn hò với người đó. Lúc này, Shuji đứng trên bờ vực mất nàng mới biết giá trị của nàng, mới sợ hãi nhiều hơn, hối tiếc nhiều hơn. Nàng là người đã lúc nào cũng dịu dàng, dịu dàng đến mức dường như không có cá tính, khó tạo được sự thú vị. Nàng chỉ có một thứ duy nhất là tình yêu dành cho chàng rất nhiều, rất sâu đậm… Khi Shuji gặp lại nàng, hỏi nàng về chuyện hôn nhân với người đó nàng đã nói câu ấy.
“Hôn nhân chỉ có tình yêu thì khó bền vững lắm. Anh có nghĩ điều đó không? Nếu chỉ có tình yêu, vậy thì khi hết yêu, người ta chấm dứt cuộc hôn nhân. Nếu như ngoài tình yêu ra, còn những thứ khác nữa, như kinh tế, nghĩa vụ, trách nhiệm chẳng hạn… thì hôn nhân sẽ bền vững hơn. Ít ra, khi hết tình yêu, người ta vẫn có gì đó níu giữ lại. Nếu như giữa em và anh chỉ có tình yêu vậy thì mình kết hôn làm gì?”
Chàng bối rối. Không biết trả lời như thế nào. Nàng bỏ đi.
Và rồi chàng nhận ra rằng: “Chính vì giữa chúng ta chỉ có tình yêu, nhưng điều đó, sự mong manh ấy, lại càng làm cho chúng ta phải cố gắng hơn, cố gắng để gắn kết nhau, cố gắng để bên nhau. Anh yêu em.”
Thực ra thì Natsumi chỉ nói thế thôi chứ chưa chắc nghĩ như thế. Nàng chỉ thử lòng chàng. Hoặc giả, nếu nàng có suy nghĩ như thế thật, đó cũng là những suy nghĩ chưa chắc chắn. Đương nhiên, một người con gái như nàng sao có thể bị đồng tiền làm mờ mắt được. Và hai người quay lại với nhau. Kết hôn, sống hạnh phúc. Toda trong phim cực kì xinh. Nàng có nụ cười hiền dịu.
Chỉ cần có tình yêu là có thể cứu rỗi phải không? Đôi khi tôi cũng muốn ngây thơ một chút, muốn tin như thế.
Làm người tốt mãi cũng chán
Ngoài chi tiết nàng hỏi chàng ý nghĩa hôn nhân nếu chỉ có tình yêu còn một chi tiết khác làm tôi suy nghĩ nữa. Đó là chi tiết: “Làm người tốt mãi cũng chán.”
Shuji được xây dựng là một thầy giáo mẫu mực, gần như hoàn hảo, là người tốt, đẹp trai, cách giảng bài lôi cuốn, hòa nhã với học sinh, thương yêu vợ sắp cưới của mình v.v… Tóm lại, ở đầu phim, ta khó mà moi ra tính xấu nào của chàng. Nếu có một khuyết điểm nào đó trong chàng thì như những học sinh dạy chàng nói lại rằng: Shuji quá hoàn hảo nên hơi nhạt, thiếu cá tính khiến những cô cậu tuổi teen ấy dù thích nhưng vẫn thấy thầy giáo của mình có gì đó không nổi bật, không cuốn hút và thú vị. Chỉ là một mẫu thầy giáo tốt điển hình. Natsumi đầu phim cũng vậy. Một người yêu chung thủy, hiền lành, tốt đúng nghĩa.
Thông thường, một drama sẽ tạo nhiều kịch tích để nhân vật từ từ thay đổi tính cách. Có khi từ thiện thành ác, ác thành thiện. Nói chung, sẽ có những diễn biến tâm lí gây ra tác động thay đổi tính cách lớn mà ngoài đời chúng ta hiếm gặp. Trong khi đó, Taisetsu na koto wa subete kimi ga oshiete kureta thì lại khác. Phim không có nhiều tình tiết kịch tính, cũng không có nhiều diễn biến khiến nhân vật thay đổi hoàn toàn cách suy nghĩ, quan niệm sống. Phim chỉ nhẹ nhàng bóc tách từng lớp nội tâm nhân vật qua những tình tiết nhỏ. Qua đó, dần dần người xem khám phá được tính cách nhân vật nhiều hơn.
Thầy giáo mẫu mực như Shuji một ngày tỉnh dậy thấy bên cạnh mình là người học trò nhỏ đang ngủ. Cô học trò này thích thầy nên chụp hình lưu vào điện thoại di động. Sau đó, bạn bè trong trường phát hiện, đồn ầm cả lên. Đương nhiên, Shuji bị cách chức. Những học trò trước đây từng tin yêu thầy vì một chuyện như thế mà tất cả đều nói xấu, dè bỉu… kể cả những giáo viên khác cũng vậy, ngoại trừ Natsumi. Dù Shuji cố gắng giải thích như thế nào cũng không ai tin. Anh không nhớ ra việc đó. Anh không nhớ vì sao cô học trò ấy lại nằm trên giường cùng mình. Kể cả khi ấy, Natsumi vẫn chẳng gây áp lực làm khó dễ anh, buộc anh phải khai báo hay nổi giận đùng đùng như những cô nàng khác thường làm. Nàng chỉ trách móc anh nhẹ nhàng, nàng vẫn luôn ở bên cạnh anh. Và rồi nàng âm thầm tìm hiểu nguyên nhân tại sao chuyện đó xảy ra. Nàng phát hiện bi kịch của Shuji là phải cố gắng tỏ ra mình là một người tốt. Bởi vì gia đình Shuji có hai người con trai. Anh trai Shuji thuộc dạng hư hỏng, ăn bám. Chính vì thế, gánh nặng đè lên vai Shuji. Shuji không tự lựa chọn được con người mà mình muốn trở thành. Chỉ đơn giản vì trong nhà đã có một người anh hư, anh không thể lại tiếp tục là một đứa em hư được. Anh phải cố gắng tốt gấp đôi, gấp nhiều lần bình thường, không chỉ tốt cho phần anh, mà còn tốt cho cả phần anh trai nữa để cha anh hài lòng. Vỏ bọc anh tạo ra quá hoàn hảo, mọi người nhìn vào không biết cũng có nhiều lúc anh không muốn học, không muốn làm việc nữa, muốn nổi loạn, muốn đi chơi, muốn làm cái này cái kia… nhưng áp lực phải làm người tốt khiến anh không thể. Anh phải nghĩ đến người khác, mà cụ thể ở đây là cha anh trước khi làm một việc gì đó. Tuy nhiên, chịu đựng mãi, một lúc nào đó, anh cũng muốn giải phóng bản thân mình chút ít. Và kết quả là Shuji-một con người mẫu mực tưởng chừng sẽ không uống bia, nhậu nhẹt sau giờ làm đã âm thầm đều đặn những tối cuối tuần đến một quán nhậu nhỏ uống bia. Anh không cho Natsumi biết vì anh không muốn Natsumi thấy bản thân mình yếu đuối như thế. Và trong một lần không làm chủ được bản thân, anh đã uống quá say. Cô học trò ấy vì thấy dáng vẻ cô đơn của anh, thấy anh lúc nào đến đó cũng đều rất cô đơn dù dường như ở trường anh không cô đơn, anh được học sinh yêu mến, anh có một vị hôn thê xinh xắn đáng yêu, mọi chuyện dường như quá hoàn hảo với anh… Vậy mà khi đến đó, anh lại rất cô đơn, cô đơn giống như cô, cô bị cuốn hút và sau đó nhân lúc anh say, cô đưa anh về nhà và rồi chuyện xảy ra như chúng ta đã biết.
Tôi thích cách yêu của Natsumi, thích sự dịu dàng của nàng. Khi xảy ra chuyện ấy, tưởng chừng nàng sẽ làm ầm ĩ lên về sự lừa dối của anh. Nhưng nàng chỉ âm thầm tìm hiểu để đồng cảm hơn với người mình yêu mà thôi. Và khi đã tỏ tường mọi chuyện, nàng tự trách mình trước đây đã không cố gắng quan sát và thấu hiểu anh hơn. Từ khi nàng biết chuyện ấy, nàng khuyên Shuji nên sống cho bản thân mình, đừng nghĩ đến người khác, đừng nghĩ rằng phải đối xử tốt với nàng cho tròn bổn phận là cha của đứa con trong bụng nàng, cuộc đời này là của anh, anh hãy làm những gì anh muốn, hãy nổi loạn, kể cả không còn yêu em nữa, anh cứ bỏ em, đừng vì trước đây chúng ta đã từng yêu nhau, từng trải qua nhiều chuyện với nhau mà làm khổ bản thân anh… Mấy ai làm được như thế? Mấy ai một mình vào bệnh viện với cái bụng bầu, nước mắt rơi nhưng vẫn mỉm cười xoa bụng, yêu đứa trẻ ấy vì đó là con của người ấy, mấy ai như nàng, mỉm cười với chàng và bảo chàng bỏ nàng đi dù trong bụng nàng đang có con của chàng. Natsumi… Ôi nàng thật là…
Những điều nhận ra sau hai năm
Drama này có lẽ không thích hợp lắm với tuổi teen. Đơn giản một điều là trong phim hầu như không có cảnh thân mật nào quá mức, vui đùa kiểu dễ thương của hai nhân vật chính cả. Natsumi yêu Shuji như thế nhưng suốt từ đầu đến cuối phim, hai người thậm chí không có với nhau một nụ hôn. Bởi vì phim bắt đầu khi hai người đã yêu nhau nhiều năm rồi, họ chuẩn bị cưới nhau. Cách yêu của người lớn nên cũng chững chạc hơn. Họ không thể hiện nhiều nữa, không làm những hành động lãng mạn kiểu tình yêu tuổi mới lớn. Họ chỉ đơn giản là nắm tay nhau cùng đi trên một con đường, là ngồi bên nhau ngắm hoa anh đào… Rất đơn giản. Nhưng cách Natsumi yêu, cách Toda diễn khiến tôi thực sự tin rằng nàng yêu anh. Cái yêu từ tận sâu thẳm đáy lòng. Nàng yêu và chấp nhận sự thay đổi của anh, chấp nhận cả con người Shuji với những khiếm khuyết mà trước đây nàng chưa từng biết. Có những người khi thấy người yêu mình thay đổi thì họ sốc, họ cũng thay đổi tình cảm của bản thân mặc dù có thể không phải là do người yêu thay đổi mà chỉ đơn giản là người yêu có những góc khuất mà trước đây mình đã không nhận ra. Nàng thì không như thế. Shuji vẫn luôn sợ hãi khi nàng phát hiện anh không hoàn hảo như nàng nghĩ, nàng sẽ không còn yêu anh nữa. Nhưng, nàng vẫn luôn yêu anh. Nàng chấp nhận sự thay đổi hay góc khuất mà nàng chưa biết đó như chấp nhận chính bản thân mình. Vì thế, bản nhạc Perfect của Pink lồng trong phim rất hợp. Sự hoàn hảo của người yêu không nằm ở chính bản thân người ấy mà nằm ở cách chúng ta nhìn và cảm nhận về người chúng ta yêu thôi.
Thật lạ. Hiếm có drama nào tôi xem xong không suy nghĩ gì mà đến tận gần hai năm sau mới suy nghĩ và viết vài dòng cảm nhận. Drama này tôi xem vào tháng 6.2011. Lúc đó khi vừa xem xong, cảm giác của tôi về phim cũng bình thường. Phim êm đềm quá, ít kịch tính quá nên cứ trôi tuột qua đầu tôi giữa bộn bề cuộc sống, bộn bề các drama khác, movie khác, quyển sách khác… Thường thì tôi thích phim nào là sẽ thích ngay lúc đó. Phim này thật lạ khi nó vừa kết thúc thì tôi nghĩ nó cũng được được thôi. Tôi nghĩ tôi sẽ sớm quên nó. Mà đúng là tôi đã gần như quên nó thật. Để rồi hơn một năm sau khi xem xong, tôi bỗng nhớ về nó, mọi hình ảnh chi tiết thật sống động, tôi vẫn chưa quên… Và giờ tôi mới nhận ra, tôi đã thích nó như thế nào… Tôi cũng không hiểu vì sao nó lại trở về trong tâm trí tôi nữa. Có lẽ vì tôi cần một ai đó chấp nhận bản thân mình, chấp nhận những khuyết điểm của mình, kể cả dù có vẻ như tôi đang dần thay đổi, người đó vẫn vì tôi mà cố gắng hiểu tôi hơn, không vì chấn động mà bỏ rơi tôi, có lẽ vì tôi cần một ai đó yêu tôi giống như kiểu tình yêu mà Natsumi đã dành cho Shuji bởi vì đã quá nhiều người bỏ rơi tôi rồi.
Tôi thích Natsumi. Tôi thích cách yêu của Natsumi.
“Có lẽ người ta phạm lỗi lầm chỉ đơn giản bởi vì họ đã quá cô đơn.” (Tokyo Babylon – Clamp)
Share this:
- Tumblr
Từ khóa » Em Dạy Cho Anh Biết Trân Trọng
-
Em Đã Cho Anh Biết Điều Gì Là Quan Trọng Nhất Tập 1 Vietsub
-
Em Đã Cho Anh Biết Điều Gì Là Quan Trọng Nhất - Nguồn Phim
-
Em Đã Cho Anh Biết Điều Gì Là Quan Trọng Nhất: Tập 1 - Lướt Phim
-
Phim Em Đã Cho Anh Biết Điều Gì Là Quan Trọng Nhất - Nguồn TV
-
CHÚNG TA DỪNG LẠI Ở ĐÂY THÔI_ NGUYỄN ĐÌNH VŨ - YouTube
-
Chúng Ta Dừng Lại Ở Đây Thôi - Nguyễn Đình Vũ [Audio Official]
-
Lời Bài Hát Chúng Ta Dừng Lại Ở Đây Thôi - TimMaSoKaraoke.Com
-
SkyBooks - "Anh Không Hiểu Trân Trọng Là Gì. Em Sẽ Chỉ ... - Facebook
-
Phim Em Dạy Cho Anh Biết Trân Trọng - Tin Tức đời Sống, Xã Hôi, Văn Hóa
-
EM ĐÃ DẠY In English Translation - Tr-ex
-
TÔI MUỐN ANH BIẾT RẰNG Tiếng Anh Là Gì - Trong Tiếng Anh Dịch
-
Chúng Ta Dừng Lại Ở Đây Thôi - Nguyễn Đình Vũ