Thơ Ca Về Nghề Tằm | Dongcadao

Thơ ca về nghề tằm

Nguyễn Thúy Hạnh sưu tầm và biên soạn

Một ngàn năm, một vạn năm

Con tằm vẫn kiếp con tằm giăng tơ

Ai ơi chín đợi mười chờ

Chờ ai, ai đợi, ai chờ, đợi ai

                                                                   (Ca dao)

-o0o-

 

Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy.

Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu.

Ngàn dâu xanh ngắt một màu.

Lòng chàng ý thiếp, ai sầu hơn ai ?

                                                                       (Chinh Phụ Ngâm)

-o0o-

 

Mồ hôi mà đổ xuống đồng

Lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nương

Mồ hôi mà đổ xuống vườn

Dâu xanh lúa tốt vấn vương tơ tằm.

                                                                 (Ca dao)

-o0o-

 

Anh ơi cố chí canh nông

Chín phần ta cũng dự trong tám phần

Hay gì để ruộng mà ngăn.

Làm ruộng cấy lúa, chăn tằm lấy tơ

Tằm có lứa, ruộng có mùa.

Chăm làm trời cũng đền bù có khi

                                                                 (Ca dao)

-o0o-

 

Ru em buồn ngủ buồn nghê Con tằm chín đỏ, con dê chín mùi

                                                                 (Ca dao)

-o0o-

 

Lên non đón gió lấy trầm Xui ong lấy mật, giục tằm nhả tơ.

                                                                 (Ca dao)

-o0o-

 

Đôi ta như thể con tằm Cùng ăn một lá, cùng nằm một nong Đôi ta như thể con ong Con quấn con quít, con trong con ngoài

 

-o0o-

 

Gặp em đây nắm chéo áo thở than

Em có chồng mược để anh ăn miếng chầu

Tiếc công anh vun vén hàng dâu

Dâu kia tươi tốt tằm đâu hổng thấy tằm

                                            (Ca dao)

-o0o-

 

Thơ anh làm em hát

Tơ em dệt anh may…

Vì tằm tôi phải chạy dâu…

Vì chồng tôi phải trăm điều đắng cay

 

-o0o-

 

Ca dao Nam Bộ có câu:

” Trai nào bằng trai hai huyện

Tháng ngày dệt lụa trồng dâu

Gái nào thảo bằng gái Tân Châu

                                     (Ca dao)

 

-o0o-

 

“Tay em hái lá dâu non

Tay em chăm nong tằm đỏ

Tay ươm tơ dệt lụa …”

                              (Ca dao)

 

-o0o-

 

Chiêm Sơn là lụa, mỹ miều

Mai vang tiếng cửi, chiều chiều tơ giăng

 

-o0o-

 

Nương dâu xanh thắm quê mình

Nắng lên Gò Nổi đượm tình thiết tha

Con tằm kéo kén cho ta

Tháng ngày cần mẫn làm ra lụa đời

                                          (Ca dao)

 

-o0o-

 

 Chiều chiều mang giỏ hái dâu

Hái dâu không hái, hái câu ân tình

 

-o0o-

 

Tằm nhà chục mủng ăn ba

Dâu gần bạn không hái, bạn hái dâu xa cho tốn tiền

 

-o0o-

 

Phận em là phận con tằm

Sinh ra phải chịu hằng trăm nẻo đường

 

-o0o-

 

Đã sinh ra kiếp con tằm

Không vương tơ nữa cũng phải nằm với tơ

 

-o0o-

 

Thương tằm ngửa áo bọc dâu

Tưởng tằm có nghĩa hay đâu bạc tình

 

-o0o-

 

Sáng trăng trải chiếu hai hàng

Bên anh đọc sách, bên nàng quay tơ

                                          (Ca dao)

 

-o0o-

Chăn tằm, kiếm cá, nuôi con

Trong ba việc ấy ai còn khoe hay

                                          (Ca dao)

 

-o0o-

 

Chẳng nên cơm cháo gì đâu

Thôi về cuốc bãi trồng dâu chăn tằm

Trồng dâu cho biết trồng dâu

Thứ dâu ăn quả thứ dâu chăn tằm

                                          (Ca dao)

 

-o0o-

 

 Cha bồng con lên con nhìn cái kén vàng tươi

Biết đâu đứt ruột ở nơi con tằm

 

-o0o-

 

Anh đi mô, không bóng không tăm

Năm canh em đợi, ruột tằm héo hon

 

-o0o-

 

Ruột tằm bối rối vò tơ

Tay khoan tay rẽ cho vơi mối sầu

 

-o0o-

 

Rút ruột tằm trả nợ dâu

Ruột tằm dày đoạn tơ vương

Thấy anh có nghĩa nấu nương đợi chờ

 

-o0o-

 

Ruột tằm ngày một héo hon

Tuyết sương ngày một hao mòn mình ve

 

-o0o-

 

 Ruột tằm ngày một héo khô

Gian nan là nợ, anh hào phải vay

 

-o0o-

 

Nào khi mô em nói với anh

Sông cạn mà tình không cạn

Vàng mòn mà nghĩa không mòn

Nay chừ nước lại xa non

Đêm nằm tơ tưởng héo hon ruột tằm

 

-o0o-

 

Với em, anh chăn tằm Với em, anh dệt vải Ta sẽ là vợ chồng Sẽ yêu nhau mãi mãi Sẽ xe sợi chỉ hồng Sẽ hát câu ân ái… (Một Lần Cuối – Văn Phụng, thơ Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 

Dòng sông vẫn chảy đôi dòng nhìn sang bên ấy em chạnh lòng Đò xưa bến cũ em vẫn mong Đôi bờ hàng dâu xanh ngát Nong tằm mùa kén vẫn xanh Tơ vàng ôm ấp đón chờ đón chờ người sang

                                         (không biết thơ của ai)

-o0o-

Quê em miền trung du

Đồng xuôi lúa xanh rờn,

Giặc tràn lên thôn xóm

Dâu bờ xanh thắm

Nong tằm chín lứa tơ

Không tay người chăm bón…

                                   (Nhạc Nguyễn Đức Toàn)

 

-o0o-

 

Dòng sông quê anh

Dòng sông quê em

Sóng xanh như mắt trẻ

Sao giống nhau đến thế

Tiếng mưa tiếng tằm ăn

 

-o0o-

 

Nhà em cuối xóm ghép đôi mái tranh nâu

trăng cài trước sau

Có tằm mến thương dâu, Có trầu vấn vương cau

(Đường về 2 thôn )

 

-o0o-

 

Ôi dòng nước Sông Lam chảy từ trên ngàn

Qua những quê ta ươm tơ chăn tằm

Còn nghe tiếng hò về khuya gọi trăng.

                                    (Tiếng hò trên đất Nghệ An)

 

-o0o-

 

Ta nhớ ta buồn

ta ước ta mơ

Con tằm rút tơ.

Cho đời diêm dúa

Cho đời trai lơ.

(Tôi bán đường tơ)

 

-o0o-

 

Đừng yêu anh bao giờ

Hai phương trời bao lối

Biết lòng em bối rối

Con tằm dứt lứa tơ

                                    (Giá em đừng yêu anh)

 

-o0o-

 

Người ngồi đó còn có nghe tôi

Tâm tình đầy vươn lên đắm đuối

Người đừng trách một kiếp cầm ca

Con tằm nào không muốn vương tơ

                                         (Phận con tằm -Hoàng Hải Thủy)

 

-o0o-

 

Rớt trên năm tháng những vui buồn

tình yêu ngày xưa còn nguyên trong tôi.

Trót mang thân xác kiếp tơ tằm vương tơ trả cho nguời.

(Còn mãi 1 tình yêu- Hoàng Hải Thủy)

-o0o-

 

Tấc son vật đổi, sao dời vẫn son.

Dẫu rằng sông cạn, đá mòn.

Con tằm đến thác vẫn còn vương tơ.

Quên em? Nào có bao giờ

                                     (Hoàng Hải Thủy)

 

-o0o-

 

Đường trần mới đến nửa chừng.

Mà guồng tơ cũ đã ngừng bánh xưa.

 

-o0o-

 

“Cành dâu cao, lá dâu cao

Lênh đênh bóng bướm trôi vào mắt em

Anh đi đèn sách mười niên

Biết rằng bóng bướm có lên kinh thành…”

                                     (Nguyễn Bính)

-o0o-

 

Con tằm được mấy tiền tơ,

Chao ôi! mà ước mà mơ lấy nàng?

                         (“Nhà tôi” Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 

 “Mẹ trông theo, mẹ thở dài, Một dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran Tôi ra đứng ở đầu làng, Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu xanh.

                     (Lỡ bước sang ngang- Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 

Tằm em ăn rỗi hôm nay

Hái dâu em bận suốt ngày hôm qua.

Mong sao tằm tốt tơ già,

May đôi áo nái làm quà cho anh.

                       (Áo anh –Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 

Anh đi sương gió vật vờ,

Em về chọn kén chuốt tơ chăn tằm

                                  (Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 

Ruột tằm đứt cả tơ vương,

Ái ân sang đến nửa đường lại thôi

                              (Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 

Ruột tằm đứt đoạn tơ còn vướng

Giọt nến thành tro lệ bớt nhòa

 

-o0o-

 

Một mối tơ tình buộc chết ai

Bán văn buôn chữ kiếp nào thôi ?

Ruột tằm rút mãi chưa thành kén

Có nhẽ lôi thôi suốt cả đời!

                      (Bạt – Tản Đà)

 

-o0o-

 

Cho con nhện sợ giăng tơ

Cho tằm đứt ruột vỡ bờ thương đau

                             (Luân Tâm)

 

-o0o-

 

Đừng mơ rừng cũ người ơi

lối xưa đã khép màu trời trinh nguyên

đừng mơ xẻ ván đóng thuyền

sông xưa đã lấp mấy triền dâu xanh

                             (Nguyễn trọng tạo)

 

-o0o-

 

Em bỏ công lao tự thuở giờ,

Chăn tằm mong kén chút duyên tơ

Cứ ngày hai buổi em đi hái

Mở lá dâu về xắt nhỏ, to.

                         (Hái dâu – Hàn Mặc Tử)

 

-o0o-

 

Ruột tằm đày đoạn tơ vương,

Thấy anh có nghĩa náu nương đợi chờ.

                                           (Ca dao)

 

-o0o-

 

Khó gặp mà cũng khó xa

Gió xuân bất lực trăm hoa héo mòn

Ruột tằm đứt, tơ chẳng còn

Nến thành tro vụn lệ buồn mới khô

                                             (Lý Thương Ẩn)

 

-o0o-

 

Đầu xuân đi vãn cảnh chùa

Ngàn dâu xanh mướt nắng vừa trổ hoa

Bao năm mê mải đường xa

Thầm mong chùa ngát hương hoa dáng đời

                                           (Nguyễn Cát Chuyển)

 

-o0o-

 

Em ngân nga tiếng hát đầu xuân

Ngọt ngào như lời ru của mẹ

Có cánh cò chao nghiêng đồng lúa

Qua bãi bùng biêng biếc dâu xanh

                           (Nguyễn Uyên Thu)

 

-o0o-

 

Bãi bồi thêm lớp phù sa Vườn dâu xanh ngắt luống cà sai hoa Tình quê tha thiết đậm đà Nhớ sông nhớ cả đường ra lối về

                          (Hoàng văn Nga)

 

-o0o-

Thuyền tôi ghé bến Nam Đàn Xum xuê bãi mía, ngút ngàn nương dâu

                            (Đinh Nhật Hạnh)

 

-o0o-

 

Ngàn dâu xanh ngát mấy nếp tranh xa mờ

Tiếng sáo bay dập dìu đường về thôn xưa

 

-o0o-

 

Bên nương dâu đường xanh ngát.

Ta về đây chiều mơ gió mát.

Bóng chiều tà tràn thắm hương quê

 

-o0o-

 

Nương dâu xanh ngắt đôi bờ.

Thuyền ai nhẹ lướt lửng lơ trong chiều.

Giờ tôi thương nhớ bao nhiêu.

Bên sông một cánh sáo diều bay cao 

 

-o0o-

 

Em là con gái trong khung cửi

Dệt lụa quanh năm với mẹ già

                             (Nguyễn Bính )

 

-o0o-

 

 Thuyền rồng Chúa ngự nơi đâu

Thiếp thương phận thiếp hái dâu một mình.

 

-o0o-

 

 Sáng tối chuông khẻ giọng

Vẫn thanh thản bay lên chuyện kể

Xóm dưới làng trên reo vui hớn hở

Ươm sợi tơ vàng óng mượt

                               (Đinh Hồi Tưởng)

 

-o0o-

 

 “Ôi vui lắm biền dâu xanh mượt

Thân tằm hoá kiếp nhả tơ

Đồng chao sóng lúa hẹn bồ thóc thơm”

                                       (Thanh toàn)

-o0o-

 

Kén vàng em dệt nên tơ

Anh gom cá biển cho vừa nên duyên

                                    (Thái Huân)

 

-o0o-

 

Quê hương sông Nhuệ

Bãi dâu mươn mướt xanh bờ

Giặc mười năm chiếm đóng

Vắng bao nàng gái đẹp ươm tơ.

(Anh Thơ)

 

-o0o-

 

Đến hôm nay chim trắng bay về

Khói bếp rơm lại phơi phới bên sông quê

Bờ dâu xanh lại,

Và những người con gái

Lại trở về, đưa thoi dệt lụa hàng Vân…

(Anh Thơ)

-o0o-

 

 Và tôi muốn làm thơ

Kể chuyện bàn tay cô gái Việt

Mấy nghìn năm ủ kén ươm tơ…

(Anh Thơ)

-o0o-

 

Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ Xanh xanh bãi mía bờ dâu

(Bên kia sông Đuống – Hoàng Cầm)

-o0o-

 

 Ai qua đất Quảng mời ghé Duy xuyên

Để mua tơ óng lụa mềm Duy xuyên

Để nghe câu hát ân tình.

Bên nương dâu mượt, bên guồng tơ quay

 

-o0o-

 

 Mã Châu con gái mỹ miều.

Sớm mai dệt lụa, xế chiều ươm tơ

 

-o0o-

 

Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát

Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông

Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng

Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng

(Nguyên Sa)

-o0o-

 

Bóng chiếc thoi đưa ánh mắt long lanh

Trời đất Hà Tây tay em dệt lụa…

Cô gái Suối Hai chàng trai Cầu Giẽ

Giữ lấy màu xanh biếc cho tấm lụa thanh thiên

(Nhật Lai)

-o0o-

 

 Nào đâu cái yếm LỤA SỒI

Cái giây lưng ĐŨI nhuộm hồi sang xuân Nào đâu cái áo tứ thân Cái khăn mỏ quạ, cái quần NÁI đen

(Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 Trồng dâu ta nuôi tằm, tằm ăn cho tằm lớn Lớn lên tằm vàng ươm bóng tơ Vì đời tằm nhả tơ thỏa lòng ta mong chờ Dệt tấm lụa dựng cho đời bài thơ

(Bài thơ quê lụa)

 

-o0o-

 

Làng ta ươm dệt tơ tằm Tay thôi dịu nhút đũa tranh sợi vàng Vải ta chẳng dúng láng giềng Khổ tuy hẹp tré nhưng mình mịn thanh Lụa mỡ gà, vải Hà Đông Đông hàn ấm hỉn, hè nồng mát ghê Tuýt-so chỉ đánh hết chê Đúng bộ đồ lớn bắt mê bắt thèm Sa-tanh, hạnh phước đệm bông Mặc vô mướt rượt anh hoanh hơn nàng Trơn lu láng cón tay rờ Gái trai thêm ngộ, thêm gồ, thêm ngon

 

-o0o-

 

Ai về Hà Dục thì về

Thấy nong tằm chín khó bề bỏ đi

 

-o0o-

 

 Làm kiếp con tằm tơ phải nhả

Mặc thế nhân buông tiếng cợt đùa

 

-o0o-

 

Rồi sẽ phũ phàng một kiếp thơ

Khi máu trong tim đã cạn khô

Thơ sẽ chẳng còn nơi nương náu

Nợ tằm thôi trả hết cho tơ

 

-o0o-

 

Đầu năm khấn vái lâm râm

Kiếp sau làm kiếp con tằm sướng hơn

 

-o0o-

 

Em ơi em ở lại nhà

Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

(Lỡ bước sang ngang – Nguyễn Bính)

-o0o-

 

Bướm ơi ! Bướm hãy vào đây!

Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi…

Tại sao không thấy nàng cười,

Khi hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.

(Cô hàng xóm – Nguyễn Bính)

-o0o-

 

 Ruột tằm đứt cả tơ vương

Ái ân sang đến nửa đường lại thôi

(Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 

 Mái nhà ai xanh vùng khói biếc

Làng quê xanh bãi mía nương dâu

 

-o0o-

 

 Với em, anh chăn tằm Với em, anh dệt vải Ta sẽ là vợ chồng Sẽ yêu nhau mãi mãi Sẽ xe sợi chỉ hồng Sẽ hát câu ân ái… (Nguyễn Bính)

 

-o0o-

 

“Ai cày ruộng nuôi trâu,

 Ai trồng dâu nuôi tằm,

Ai hay nằm nhịn đói”.

                               (Đồng dao)

 

-o0o-

 

Con tằm Đại Lộc xe tơ

Bãi dâu Đại Lộc lờ mờ bên sông

Hỡi cô buôn thị bán hồng

Đi qua Đại Lộc thấy tằm nong mà thèm

 

-o0o-

 

Thuyền rồng mái đẩy đi đâu Để cho em đứng hái dâu một mình

 

-o0o-

 

Chiều chiều mang gió hái dâu

Hái dâu không hái, hái câu ân tình

                                       (Ca dao)

 

-o0o-

 

Kén tằm thì mới nhả tơ.

Kén chồng em mới nhả thơ thật tình. …

                                     (Ca dao)

 

-o0o-

 

Anh về Bình Định chi lâu Bỏ em kéo sợi, hái dâu một mình

 

-o0o-

 

Nấu cơm sôn sổn

Đội nón quai hương là dân ở Huế

Bắt ngựa mà tế là quân chăn trâu

Cuốc đất trồng dâu là quân nuôi tằm

Ăn no rồi nằm là quân làm biếng

Kiếm miếng cho ngon

Kiếm vợ cho giòn

Nó chửi mà nghe

 

-o0o-

Ai ơi! nhớ lấy lời này

Tằm nuôi ba lứa, ruộng cày ba năm

Nhờ Trời hòa cốc phong đăng

Cấy lúa lúa tốt, nuôi tằm tằm tươi

Được thua dù cả tại Trời

Đừng thấy sóng cả mà rời tay co

 

-o0o-

 

Anh đi vui thú (buôn bán) đâu đâu

Để em ở lại hái dâu nuôi tằm!

 

-o0o-

 

Đặng Sơn người đẹp nước trong,

Dâu non xanh bại, tơ tằm vàng sân

 

-o0o-

 

Em đi hái dâu, lá dâu xanh xanh

Nuôi tằm dệt áo, dâng anh chờ ngày

Trúc mai có đó có đây

Có tay Nguyệt Lão buộc dây tơ hồng

 

-o0o-

 

Gái Thanh Khiết chuyên nghề cải, giá

Trai Sung Tích chuyên nghề kén, dâu

 

-o0o-

 

Quê anh có cửa biển sâu

Có ruộng lấy muối, có dâu nuôi tằm.

Quê em hai dải cù lao

Có dừa ăn trái, có cau ăn trầu.

                                       (Ca dao Bến Tre)

 

-o0o-

 

Thiếp trách chàng một nỗi,

Vội vạch tá tìm sâu,

Chưa nuôi tằm đã vội kể tiền dâu với tằm.

Khi ra viếng vào thăm,

Anh vội vàng công kể.

                                (Ca dao Nghệ Tĩnh)

 

-o0o-

 

Trời mưa lác đác ruộng dâu

Cái nón đội đầu, cái thúng cắp tay

Vào vườn hái thúng dâu đầy (*)

Nuôi tằm cho lớn mong ngày ươm tơ.

Thương em chút phận ngây thơ Lầm than đã trải, nắng mưa đã từng.

Xa xôi ai có tỏ lòng?

Gian nan tân khổ, ta đừng quên nhau!

 

-o0o-

 

Hôm qua dệt cửi thoi vàng,

Sực nhớ đến chàng, cửi lại dừng thoi.

Cửi rầu, cửi tủi chàng ơi,

Ngọn đèn sáng tỏ bóng người đằng xa.

 

-o0o-

 

Bước chân xuống bãi dâu này,

Nuôi tằm cho lớn mong ngày ươm tơ.

Thương em chút phận ngây thơ,

Lầm than đã trải, nắng mưa đã từng.

Xa xôi ai có tỏ chừng,

Gian nan tận khổ, ta đừng quên nhau.

 

-o0o-

 

Nhớ quê Đại Lộc êm đềm,

Biển dâu, nà bắp tình thêm đậm đà…

 

-o0o-

 

Phú Bông dệt lụa dệt sa,

Kim Bồng1 thợ mộc, Ô Da thợ rừng

 

-o0o-

 

Quảng Nam có lụa Phú Bông,

Có khoai lang Trà Đỏa, có sông Thu Bồn

 

-o0o-

 

Hội An bán áo con trai,

Quế Minh bán nón, Xuân Đài bán tơ

 

-o0o-

 

Ai về nhắn bạn La Khan,

Mua dâu lấy lá, ươm tằm lấy tơ

 

-o0o-

 

Tiếng đồn ba xã Phú Chiêm

Trồng dâu có mã, ươm tằm được tơ

 

-o0o-

 

Chợ dệt có làng Chi Lai,

Đông Yên, Tứ Mã gái trai biết điều

 

-o0o-

 

Khen cho con gái Bảo An

Ban ngày dệt lụa, tối đan mành mành

 

-o0o-

 

Ai về Gò Nổi quê ta,

Đồng xanh dâu biển, mỗi nhà đầy tơ

 

-o0o-

 

Lụa tơ Trà Kiệu, Mã Châu

Đã từng có tiếng dài lâu chắc bền

 

-o0o-

 

Hội An bán gấm bán điều

Mã Châu dệt lụa, Trà Nhiêu bán hành

 

-o0o-

 

Hà Lam đường mía cũng nhiều

Mùi thơm phảng phất gió chiều bay xa

Nơi đây bắp rẫy, dâu nà

Ươm tơ dệt lụa cũng là từ lâu

 

-o0o-

 

Đã mang lấy cái thân tằm,

Không vương tơ cũng nằm với tơ

Đêm nằm tơ tưởng, tưởng tơ

Chiêm bao thấy bậu, dậy sờ chiếu không

 

-o0o-

 

Tơ tằm đã vấn thì vương

Đã trót dan díu thì thương nhau cùng

 

-o0o-

 

Tấm lụa điều mưa mai không lợt

Nắng chiều không phai lợt gắt gay.

 

 

-o0o-

Thân em vất vả trăm bề, Sớm đi ruộng lúa, tối về ruộng dâu. Có lược chẳng kịp chải đầu,  Có cau chẳng kịp têm trầu mà ăn.

-o0o- Anh làm thợ mộc Thanh Hoa,  Làm cầu, làm quán, làm nhà khéo thay. Lựa cột anh dựng đòn tay, Bào trơn đóng bén nó ngay một bề. Bốn cửa anh chạm bốn dê, Bốn con dê đực chầu về tổ tông. Bốn cửa anh chạm bốn rồng, Trên thì rồng ấp dưới thì rồng leo. Bốn cửa anh chạm bốn mèo, Con thì bắt chuột, con leo xà nhà. Bốn cửa anh chạm bốn gà, Đêm thì nó gáy, ngày ra làm vườn. Bốn cửa anh chạm bốn lươn, Con thì thắt khúc, con trườn ra xa. Bốn cửa anh chạm bốn hoa, Trên là hoa sói, dưới là hoa sen. Bốn cửa anh chạm bốn đèn, Một đèn dệt cửi, một đèn quay tơ. Một đèn đọc sách ngâm thơ, Một đèn anh để đợi chờ nàng đây.

-o0o- 

Đêm hè gió mát trăng thanh,  Em ngồi canh cửi còn anh vá chài. Nhất thương là cái hoa lài, Nhì thương ai đó áo dài ấm thân. Gặp người sao có một lần, Để em thương nhớ tần ngần suốt năm.

-o0o- Em về dệt cửi trên khung,  Để anh đọc sách cùng chung một đèn. Vải em, em bán lấy tiền,  Em mua lụa may áo liền cho anh. Trong thì lót tím lót xanh, Ngoài thêu đôi bướm lượn cành phù dung. Em về dọn quán bán hàng, Để anh là khách đi đàng trú chân. Khôn ngoan chẳng lọ thực thà, Lường thưng tráo đấu chẳng qua đong đầy.

-o0o- Hỡi cô thắt lưng bao xanh,  Có về Vạn Phúc với anh thì về. Vạn Phúc có cội cây đề, Có sông uốn khúc, có nghề quay tơ. Kẻ Dầu có quán Đình Thành, Kẻ Hạc ta có Ba Đình, Ba Voi. Mười tám cất thuyền xuống bơi, Mười chín giã bánh, hai mươi rước thần.

-o0o- Muốn ăn cơm tấm, canh cần,  Thì về Trinh Tiết chăn tầm với anh.

-o0o-

Núi Truồi ai đắp mà cao, Sông Gianh ai bới ai đào mà sâu. Nong tằm, ao cá, nường dâu, Đò xưa bến cũ nhớ câu hẹn hò.

-o0o- 

(Theo vietseri.vn)

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Câu Thơ Về Lụa