Thơ Xuân Diệu | Mychautrth
Có thể bạn quan tâm
Hãy để vang lên khúc nhạc hường tiếng hát của yêu thương Ngừng hơi thở lại, nghe trong ấy Có cả tiếng (lời (chim) ca lẫn sắc hương. ( ký ức về mấy dòng thơ Xuân Diệu ) Hãy tự buông cho khúc nhạc hường Dẫn vào thế giới của Du Dương: Ngừng hơi thở lại, xem trong ấy Hiển hiện hoa và phảng phất hương…
Hỏi : Hằng ngày em nói bao lời Với cha, với mẹ, với người xung quanh Với đường phố, với cây xanh, Sao em chưa nói với anh một lời?
YÊU Yêu là chết ở trong lòng một ít Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu. Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu; Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết…
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt. Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu, Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu! – Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt, Những người ai theo dõi dấu chân yêu; Và cảnh đời là sa mạc cô liêu. Và tình ái là sợi dây vấn vít. Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
Nụ cười xuân
Giữa vườn ánh ỏi tiếng chim vui Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời. Sao buổi đầu xuân êm ái thế! Cánh hồng kết những nụ cười tươi. Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao Cây vàng rung nắng, lá xôn xao; Gió thơm phơ phất bay vô ý Ðem đụng cành mai sát nhánh đào.
Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều Bên màu hoa mới thắm như kêu; Nỗi gì âu yếm qua không khí, Như thoảng đưa mùi hương mến yêu.
Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe Nhạc thầm lên tiếng hát say mê; Mùa xuân chín ửng trên đôi má Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người Chưa từng hẹn đến, – giữa xuân tươi Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy Thiếu nữ làm duyên đứng mỉm cười.
Chiều. Hôm nay trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…
Trăng
Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá; Ánh sáng tuôn đầy các lối đi, Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ… Im lìm, không dám nói năng chi. Bâng khuâng chân tiếc dậm lên vàng, Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang, Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá. Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.
Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh, Cho gió du dương điệu múa cành; Cho gió đượm buồn, thôi náo động Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.
Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ, Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ. Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá! Hai người, nhưng chẳng bớt bơ vơ.
Phải nói
“Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ? Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều. Anh biết rồi, em đã nói em yêu; Sao vẫn muốn nhắc mọi lời đã cũ? ” – Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ, Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng; Không tỏ hay, yêu mến cũng là không. Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.
Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích, Em biết không? Anh tìm kiếm em hoài. Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai… Thì ân ái có bao giờ lại cũ?
Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ, Phải nói yêu, trăm bận đến nghìn lần; Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm xuân, Ðem chim bướm thả trong vườn tình ái.
Em phải nói, phải nói, và phải nói Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày, Bằng nét vui, bằng vẽ thẹn, chiều say, Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết,
Bằng im lặng, bằng chi anh có biết! Cốt nhất là em chớ lạnh như đồng, Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng, Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ.
Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.
Mùa thi
Thơ ta hơ hớ chưa chồng Ta yêu, muốn cưới, mà không thì giờ Mùa thi sắp tới! – em thơ, Cái hôn âu yếm xin chờ năm sau!
Cảm xúc
Làm thi sĩ, nghĩa là ru với gió Mơ theo trăng, và vơ vẩn cùng mây, Ðể linh hồn ràng buộc bởi muôn dây, Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến. Ðây là quán tha hồ muôn khách đến; Ðây là bình thu hợp trí muôn hương; Ðây là vườn chim nhả hạt mười phương, Hoa mật ngọt chen giao cùng trái độc….
Ðôi giếng mắt đã chứa trời vạn hộc; Ðôi bờ tai nào ngăn cản thanh âm : Của vu vơ nghe mãi tiếng kêu thầm… Của xanh thắm thấy luôn màu nói sẽ…
Làm thi sĩ, nghĩa là ru với gió Mơ theo trăng, và vơ vẩn cùng mây, Ðể linh hồn ràng buộc bởi muôn dây, Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến. Ðây là quán tha hồ muôn khách đến; Ðây là bình thu hợp trí muôn hương; Ðây là vườn chim nhả hạt mười phương, Hoa mật ngọt chen giao cùng trái độc….
Ðôi giếng mắt đã chứa trời vạn hộc; Ðôi bờ tai nào ngăn cản thanh âm : Của vu vơ nghe mãi tiếng kêu thầm… Của xanh thắm thấy luôn màu nói sẽ…
Share this:
- X
Từ khóa » Bâng Khuâng Chân Tiếc Dậm Lên Vàng
-
Bài Thơ: Trăng (Xuân Diệu - Thi Viện
-
Lời Bài Thơ Trăng (Xuân Diệu)
-
Bài Thơ: "Trăng" - Xuân Diệu (Ngô Xuân Diệu) - OCuaSo.Com
-
Trăng – Xuân Diệu - Tao đàn
-
Trăng - 11 Bài Thơ Về Tình Yêu Hay Nhất Của Xuân Diệu
-
Xuân Diệu, “Trăng” - GOCNHIN.NET - Văn Hóa Việt Nam
-
Bài Thơ Trăng Của Xuân Diệu | BKTV
-
Trăng | Online Tình Yêu
-
Trăng – Xuân Diệu – Tác Giả: Xuân Diệu – Trình Bày - Theoyeucau
-
Bài Thơ: "Trăng" (Ngô Xuân Diệu) Tập Thơ Thơ (1938) - Chiều Tà
-
Trăng - Xa Lộ Thời Nay
-
Nhà Thơ Xuân Diệu & Tập 10 Bài Thơ Tình Về Trăng Buồn Và Sầu Bi