Thuyết Minh Về Truyện Ngắn Lão Hạc (7 Mẫu) - Văn 8

Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao tuyển chọn 9 mẫu hay, đặc sắc nhất, giúp các em học sinh lớp 9 nắm rõ những thông tin về xuất xứ, giá trị nội dung và nghệ thuật của truyện ngắn Lão Hạc.

Lão Hạc

Truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao đã thể hiện vô cùng thành công đến tận cùng nỗi thống khổ và bi kịch của người nông dân trong xã hội phong kiến xưa. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download.vn để có thêm nhiều ý tưởng mới, viết văn thuyết minh thật hay.

TOP 9 bài tuyết minh truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao

  • Dàn ý thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc
    • Dàn ý 1
    • Dàn ý 2
  • Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 1
  • Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 2
  • Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 3
  • Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 4
  • Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 5
  • Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 6
  • Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 7
  • Thuyết minh về nhà văn Nam Cao và tác phẩm Lão Hạc
  • Thuyết minh tác phẩm Lão Hạc

Dàn ý thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc

Dàn ý 1

1. Mở bài

  • Giới thiệu về tác giả Nam Cao và truyện ngắn lão Hạc.

2. Thân bài

  • Giới thiệu xuất xứ của truyện: Năm sáng tác, trích từ đâu?
  • Tóm tắt nội dung câu chuyện.
  • Thuyết minh về nội dung (đặc biệt chú trọng giới thiệu nhân vật lão Hạc).
  • Thuyết minh về những đặc sắc nghệ thuật.

3. Kết bài

  • Giá trị của truyện ngắn lão Hạc trong thi đàn văn học Việt Nam, trong những sáng tác của Nam Cao và trong suy nghĩ, cảm nhận của người đọc.

Dàn ý 2

I. Mở bài

  • Giới thiệu về truyện ngắn Lão Hạc: “Lão Hạc” là một truyện ngắn nổi tiếng của Nam Cao. Tác phẩm nói về số phận cực khổ và tủi nhục của con người nghèo khổ thời xưa. Qua tác phẩm ta có thể thấy biết được số phận của các nhân vật xưa.

II. Thân bài

1. Giới thiệu tác phẩm

  • Lão Hạc vì quá túng thiếu nên đã bán con chó của mình.
  • Dù túng thiếu đến bao nhiêu Lão Hạc cũng không chịu bán mảnh vườn mà ăn khoai ăn sắn để sống qua ngày.
  • Sau đó, lão đã nhờ ông giáo giữ và ăn bả chó để tự tử.

2. Bố cục của truyện

  • Phần 1: Từ đầu đến “ông giáo ạ”: Giới thiệu sự việc và cuộc sống Lão hạc.
  • Phần 2: Tiếp đến “Binh Tư hiểu”: Sự việc bán chó và tình cảm của ông dành cho con chó của Lão Hạc.
  • Phần 3: Còn lại: Kết thúc sự việc, Lão Hạc chết đi nhưng vẫn cố gắng giữ mảnh vườn cho con.

3. Ý nghĩa truyện ngắn “Lão Hạc”

  • Tố cáo sự tàn ác, sự đối xử với người dân của chế độ thực dân và phong kiến.
  • Ca ngợi sự vượt lên, chịu khó, và chịu thương cần cù của người dân thời xưa.

III. Kết bài

  • Đây là câu chuyện lột tả thân phận thật sự của người dân thời xưa.
  • Chúng ta có thể thấy được cuộc sống chân thực của xã hội xưa.

Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 1

Nam Cao được biết đến như một nhà văn hiện thực xuất sắc giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám năm 1945. Những tác phẩm của ông phản ánh vô cùng chân thực, sinh động về cuộc sống lúc bấy giờ của con người. Nam Cao gắn liền tên tuổi của mình với những tác phẩm ghi dấu ấn đậm nét trong tâm hồn người đọc như Chí Phèo, Đời thừa, Sống mòn... Và không thể không nhắc đến lão Hạc, một trong những tác phẩm hay viết về đề tài người nông dân trước cách mạng tháng Tám.

Truyện ngắn lão Hạc được đăng báo vào năm 1943, là nội dung một bài học trong chương trình Ngữ Văn 8. Truyện ngắn kể về câu chuyện một nhân vật có tên lão Hạc, có hoàn cảnh rất đáng thương: Vợ lão mất sớm, lão phải sống một mình trong cảnh gà trống nuôi con.

Thế nhưng vì mưu sinh, vì cái đói nghèo bủa vây mà con trai cũng bỏ lão mà đi kiếm sống ở đồn điền cao su. Lão Hạc lại sống cuộc sống buồn tủi, cô đơn và chỉ biết làm bạn với cậu Vàng. Niềm vui duy nhất ấy của lão cũng không được trọn vẹn khi lão phải bán đi người bạn thân thiết nhất vì hoàn cảnh. Lão đau đớn, ân hận và vô cùng day dứt vì điều này.

Lão cố gắng dành dụm tiền bán mảnh vườn để dành cho con trai và lo chu toàn cho mình sau khi chết vì không muốn làm phiền, liên lụy đến mọi người xung quanh. Lão tìm đến cái chết như một sự giải thoát cho bản thân mình, cho số phận nghiệt ngã của mình. Cả cuộc đời lão Hạc là một chuỗi những bi kịch. Và đến cuối cùng, lão vẫn phải chịu bi kịch là cái chết đau thương, cay đắng.

Với câu chuyện thấm đượm tinh thần nhân đạo, Nam Cao đã vô cùng thành công khi khắc họa chân dung nhân vật lão Hạc, một người nông dân giàu tình cảm. Điều này được thể hiện rõ qua sự gắn bó, đau xót, tiếc thương của lão khi phải bán đi cậu Vàng.

Bên cạnh đó, lão còn là một người cha yêu thương con hết mực, luôn nghĩ cho con và dành dụm cho con. Lão cũng là người có lòng tự trọng. Dù sống trong hoàn cảnh thiếu thốn, khó khăn nhưng không có những suy nghĩ, việc làm trái với lương tâm và cũng không muốn ảnh hưởng, phiền hà đến bất cứ ai.

Bên cạnh thành công về nội dung, truyện ngắn còn gây ấn tượng với người đọc bởi nghệ thuật tác giả sử dụng vô cùng đặc sắc. Đầu tiên phải kể đến nghệ thuật xây dựng và khắc họa nhân vật vô cùng tiêu biểu, đậm nét. Lấy hình ảnh một con người để nói đến một bộ phận người.

Ngôi kể của câu chuyện cũng vô cùng khách quan, tạo nên sự hấp dẫn của câu chuyện. Đó còn là nghệ thuật miêu tả chân dung đặc sắc qua những điểm nhấn chi tiết tạo nên giá trị của chi tiết nghệ thuật. Sự kết hợp giữa phương thức tự sự và trữ tình cũng tạo nên sự đa chiều của câu chuyện. Lúc là giọng văn tự sự mẫu mực, lúc lại khiến người đọc rưng rưng xúc động với những xúc cảm do tác giả thể hiện.

Truyện ngắn lão Hạc xứng đáng là một tác phẩm hay, một tác phẩm đẹp cả về nội dung lẫn nghệ thuật. Đây xứng đáng là một tác phẩm xuất hiện trong tủ sách của mỗi người, bởi nó chứa đựng những giá trị vĩnh viễn, luôn đúng với thời gian. Lão Hạc cùng với nhà văn Nam Cao vẫn luôn in đậm trong tâm trí của người đọc mọi thế hệ.

Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 2

Trong nền văn xuôi hiện đại nước ta, Nam Cao là nhà văn có tài năng xuất sắc và một phong cách độc đáo. Ngòi bút của Nam Cao vừa tỉnh táo, sắc lạnh, vừa nặng trĩu suy nghĩ và đằm thắm yêu thương. Văn của Nam Cao hết sức chân thực, ông coi sự thực là trên hết, không gì ngăn được nhà văn đến với sự thực, vừa thấm đượm ý vị triết lí và trữ tình. Tác phẩm Nam Cao để lại chủ yếu là truyện ngắn, trong số những truyện ngắn viết về người nông dân, thì “Lão Hạc” là một truyện ngắn xuất sắc và tiêu biểu.

Truyện ngắn “Lão Hạc” được đăng báo lần đầu năm 1943, truyện kể về nhân vật chính - lão Hạc, một lão nông dân nghèo khổ, có phẩm chất trong sạch, vợ lão Hạc mất sớm, để lại lão và cậu con trai, trong nhà tài sản duy nhất của hai cha con lão là một mảnh vườn và “cậu vàng” - con chó do con trai lão mua. Do không đủ tiền cưới vợ, con trai lão chán nản mà làm đơn xin đi mộ phu đồn điền cao su, để lão ở nhà một mình với cậu vàng. Lão Hạc hết sức thương con, lão chăm vườn, làm ăn dành dụm để khi con trai lão về thì cưới vợ cho nó. Thế nhưng, sau một trận ốm nặng, bao nhiêu tiền dành dụm cũng hết, sức khoẻ lão ngày một yếu đi, vườn không có gì để bán, lão Hạc trở nên đói kém hơn, phải lo từng bữa ăn. Lão ăn năn day dứt khi quyết định bán cậu vàng, người bạn thân thiết của lão. Lão gửi số tiền và mảnh vườn cho ông giáo và xin bả chó của Binh Tư để kết thúc cuộc sống túng quẫn của mình. Lão chết một cách đau đớn, nhưng cái chết làm sáng ngời phẩm chất trong sạch của lão Hạc.

Thông qua số phận và cái chết của lão Hạc, Nam Cao đã thể hiện một thái độ trân trọng và cái nhìn nhân đạo đối với lão Hạc nói riêng và người nông dân nói chung, những con người nghèo khổ nhưng sống trong sạch, thà chết chứ không chịu mang tiếng nhục, làm những điều trái với lương tâm cao cả của mình. Nam Cao cũng đã nêu lên một triết lý nhân sinh rằng: Con người chỉ xứng đáng với danh nghĩa con người khi biết trân trọng và chia sẻ, nâng niu những điều đáng quý, đáng thương.

Đồng cảm với những số phận đáng thương, Nam Cao thông qua tác phẩm đã lên tiếng tố cáo xã hội đương thời thối nát, bất công, không cho những con người có nhân cách cao đẹp như lão được sống. Tác phẩm “Lão Hạc” cũng mang một giá trị nghệ thuật sâu sắc, thể hiện được phong cách độc đáo của nhà văn Nam Cao. Diễn biến của câu chuyện được kể bằng nhân vật tôi, nhờ cách kể này câu chuyện trở nên gần gũi, chân thực với một hệ thống ngôn ngữ mộc mạc, dễ hiểu, già tính triết lí.

Trong tác phẩm có nhiều giọng điệu, kết hợp nhuần nhuyễn giữa hiện thực và trữ tình. Đặc biệt, bút pháp khắc hoạ nhân vật tài tình của Nam Cao cũng được bộc lộ rõ rệt với ngôn ngữ sinh động, ấn tượng, giàu tính tạo hình và sức gợi cảm.

Có thể nói “Lão Hạc” là một truyện ngắn hết sức thành công của Nam Cao. Nhà văn vừa thể hiện được tấm lòng nhân đạo của mình, đồng thời đánh bật được nét phong cách nghệ thuật độc đáo hiếm có của ông.

Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 3

Nam Cao - nhà văn và cũng là những người bạn luôn thấu hiểu, đồng cảm với nỗi lòng của người nông dân trước cách mạng tháng Tám. Khi nhận xét về hình ảnh người nông dân trên trang văn của ông, có nhà nhận định đã đưa ra ý kiến: “Truyện của Nam Cao thể hiện một tư tưởng chung là nỗi băn khoăn đến đau đớn trước thực trạng con người bị hủy hoại về nhân phẩm do cuộc sống đói nghèo đẩy tới”. Nhân vật Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên đã thể hiện một nhân cách cao đẹp, dù hoàn cảnh sống khốn cùng nhưng vẫn giữ cho mình những phẩm giá đáng quý.

Nam Cao sinh ra ở một làng quê nghèo vùng đồng bằng Bắc Bộ và cuộc sống của ông gặp nhiều khốn khó, dòng đời lận đận. Vì vậy, những chất liệu và hình ảnh thực đã đi vào trang văn của ông chân thực và sống động. Hình ảnh người nông dân nghèo khổ bị vùi dập, dồn để bước đường cùng đã hằn sâu trong tâm trí nhà văn. Cùng với các tác phẩm “Chí Phèo, Một bữa no”. Lão Hạc là một truyện ngắn xuất sắc của Nam Cao khi viết về đề tài này và được đăng báo lần đầu năm 1943. Truyện ngắn được giới thiệu trong chương trình sách Ngữ Văn lớp 8 tập 1, với độ dài gần tám trang giấy nhưng đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc về một người cha, người nông dân với những phẩm chất cao quý.

Lão Hạc là truyện kể về cuộc đời của người nông dân sống ở làng quê nghèo khó. Lão có một đứa con trai, một mảnh vườn và một con chó mà lão rất yêu quý với tên gọi cậu Vàng. Đứa con trai của lão vì hoàn cảnh nghèo khổ mà không lấy được vợ, phẫn uất nên anh ta bỏ đi đồn điền cao su, bỏ lại người cha cô đơn với cậu Vàng. Sau một trận ốm thập tử nhất sinh, lão Hạc không còn đủ sức đi làm thuê làm mướn, rồi trận bão đã phá sạch sành sanh hoa màu trong mảnh vườn. Cuộc sống ngày càng khó khăn, lão kiếm được gì ăn nấy và không nhận sự giúp đỡ của bất kỳ ai. Và khi không còn kiếm được gì ăn, lão cũng không muốn bán mảnh vườn nên lão phải bán cậu Vàng và quyết định ấy đã khiến lão đau khổ và buồn bã. Lão mang hết tài sản của mình gửi cho ông giáo giữ hộ. Một hôm nọ, lão xin Binh Tư bả chó và nói là để đánh bả một con chó làm thịt. Ông giáo nghe được câu chuyện đó đã rất buồn rồi bỗng dưng nghe tin lão Hạc chết. Một cái chết đau đớn và dữ dội, lão đã dùng bả chó để kết thúc cuộc đời mình. Cả làng không ai hiểu vì sao, chỉ có ông giáo và Binh Tư hiểu.

Dù với dung lượng khá ngắn và cốt truyện đơn giản nhưng truyện đã rất thành công khi khắc họa hình ảnh người nông dân trước Cách mạng. Lão Hạc trước hết là một người cha mẫu mực, yêu thương con hết lòng. Vợ mất sớm, một mình lão gà trống nuôi con trưởng thành. Khi đứa con không thể cưới vợ vì không có tiền và phẫn uất bỏ đi làm ăn. Người cha như lão Hạc ở hoàn cảnh đó không khỏi đau đớn, day dứt khi không làm tròn trách nhiệm của mình. Vì thế mà ngày đêm lão mong ngóng đứa con trai trở về. Lão thường tâm sự với cậu Vàng như nói về bố của trẻ. Được đồng nào từ hoa màu của mảnh vườn, lão chắt chiu dành cả cho con. Tấm lòng của người cha nghèo khổ thật đáng trân quý biết bao.

Không chỉ vậy, lão Hạc còn là người có lòng tự trọng và nhân cách cao đẹp. Dù rơi vào hoàn cảnh nghèo khó, không còn gì ăn và sức lực cạn kiệt nhưng lão quyết từ chối sự giúp đỡ của những những người láng giềng. Còn chút tiền tiết kiệm được, lão gửi cả ông giáo để sau này lão chết sẽ lo ma chay cho lão, khỏi phiền hà hàng xóm. Cũng chính bởi lòng tự trọng gần như hách dịch ấy, đã khiến lão tìm đến cái chết như sự giải thoát. Quyết định bán cậu Vàng có lẽ là quyết định khó khăn và đau đớn nhất của lão. “Lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậc nước”, “mặt lão co rúm lại”, “những vết nhăn xô lại với nhau”… những chi tiết miêu tả tâm trạng lão Hạc sau khi bán cậu Vàng thật xúc động. Lão coi con chó như họ hàng, như con cháu vậy mà lão lỡ lừa bán nó. Một nhân cách cả đời sống trung thực, chẳng biết làm hại ai như lão đau khổ, day dứt về việc mình đã làm. Lão đã chọn cái chết để kết thúc cuộc đời mình bằng một liều bả chó mà lão xin của Binh Tư. Cái chết của lão khiến người đọc day dứt, thương xót và cũng đầy suy ngẫm. Lão hoàn toàn có thể lựa chọn cho mình một cách ra đi nhẹ nhàng, thanh thản hơn thay vì cái chết dữ dội, đau đớn ấy. Phải chăng lão muốn tự trừng phạt mình sau khi lão lừa bán cậu Vàng. Cái chết là cách để lão giữ lại vẹn nguyên tấm lòng trong sạch của mình trong bước đường cùng của số phận.

Nét đặc sắc nhất về nghệ thuật của tác phẩm là tài năng miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế và sâu sắc của nhà văn Nam Cao. Ngòi bút của ông đã đã thể hiện được những nỗi lòng, tâm tư sâu kín của nhân vật một cách chân thật. Truyện có giá trị nhân đạo sâu sắc, nâng niu những phẩm giá cao đẹp của con người dù trong hoàn cảnh tăm tối nhất. Bên cạnh đó, truyện đã lên án xã hội thực dân nửa phong kiến, đẩy những người nông dân lương thiện đến tận cùng của nghèo đói, những giá trị tốt đẹp của con người dần bị chôn vùi.

Hơn nửa thế kỷ trôi qua nhưng truyện ngắn Lão Hạc vẫn mãi trường tồn với thời gian bởi những giá trị của nó để lại. Truyện cũng cho chúng ta những bài học về cách xây dựng tình huống truyện, nghệ thuật khắc họa tâm lí nhân vật tuyệt sắc của nhà văn Nam Cao. Vì thế, tác phẩm Lão Hạc trở thành một trong những truyện ngắn tiêu biểu của giai đoạn văn học trước Cách mạng được lựa chọn đưa vào chương trình sách giáo khoa để học sinh tìm hiểu.

Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 4

Nam Cao (1917 - 1951) là một nhà văn hiện thực lớn của Việt Nam, một trong những nhà nhân đạo chủ nghĩa tiêu biểu nhất thế kỷ XX. Sáng tác của ông đã vượt qua được những thử thách khắc nghiệt của thời gian. Thời gian càng lùi xa, tác phẩm của Nam Cao càng bộc lộ ý nghĩa hiện thực sâu sắc, tư tưởng nhân đạo cao cả và vẻ đẹp nghệ thuật điêu luyện, độc đáo.

Ông có nhiều đóng góp quan trọng đối với việc hoàn thiện truyện ngắn và tiểu thuyết Việt Nam ở nửa đầu thế kỷ XX. “Lão Hạc” là một trong những tác phẩm thành công nhất của Nam Cao. Tác phẩm “Lão Hạc” ra mắt bạn đọc năm 1943. Câu chuyện kể về số phận của người nông dân Việt Nam trong bối cảnh đe dọa của nạn đói và cuộc sống cùng túng đã để lại xúc động sâu sắc trong lòng độc giả. Đặc biệt, tác giả đã diễn tả tập trung vào tâm trạng nhân vật chính là lão Hạc - xoay quanh việc bán chó đã giúp ta hiểu thêm tấm lòng của một người cha đáng thương, một con người có nhân cách đáng quý và một sự thực phũ phàng lên những cuộc đời lương thiện.

Qua những tình tiết diễn biến của truyện ngắn, số phận đau khổ đến cùng cực của người nông dân trước cách mạng hiện lên với những gì chân thực nhất, đẫm nước mắt nhất. Cuộc đời lão Hạc là một chuỗi những khổ đau: vợ mất sớm, ở vậy nuôi con, con trai thất tình bỏ đi làm công nhân đồn điền cao su bỏ lại mình lão thui thủi ra vào. Một trận ốm rút hết chút sức tàn của lão, tiền dành dụm bấy lâu tiêu hết, thiên tai mùa màng thất bát, thất nghiệp, lão Hạc lâm vào đường cùng không lối thoát.

Mỗi ngày trôi đi là một ngày lão sống trong dằn vặt đau khổ. Lão khổ vì lão bất lực trước cuộc sống, lão bất lực vì không lo nổi một đám cưới cho con khiến con lão phải bỏ đi, và giờ đây lão bất lực vì không thể lo nổi cho chính bản thân mình. Hình ảnh lão Hạc là hình ảnh tiêu biểu của những người nông dân Việt Nam trong đêm đen mịt mùng. Cuộc sống của họ được dựng nên bằng những lời kể rất thật của Nam Cao, ông viết văn mà thực như cuộc đời.

Mỗi người nông dân đều thấy bóng dáng mình thấp thoáng trong những tác phẩm của nhà văn: ở hiền mà chẳng gặp lành, nghèo đói, túng quẫn, đau khổ nhưng lương thiện. Nam Cao - với giọng văn rất riêng, với phong cách độc đáo của mình đã thể hiện tình yêu thương vô bờ, niềm cảm thông sâu sắc và hết lòng ca ngợi, trân trọng những phẩm chất tuyệt vời của người nông dân Việt Nam trước cách mạng.

Dường như những đức tính tốt đẹp ấy hội tụ đầy đủ trong nhân vật lão Hạc. Trước hết, lão là một người cha mẫu mực, trọn đời sống vì con, chăm lo cho con, yêu thương con trai một cách tha thiết. Sau khi không lo nổi đám cưới cho con để nó quẫn chí phải bỏ đi, lão Hạc luôn sống trong dằn vặt đau khổ. Lão ngày đêm trăn trở vì con, tính toán lo toan cho cuộc sống của con khi nó trở về dù chẳng biết là đến khi nào.

Tình yêu lão Hạc dành cho con chính là những cung bậc cao đẹp nhất, tuyệt vời nhất của tình phụ tử thiêng liêng. Tình yêu con được lão Hạc truyền cả vào tình yêu con chó Vàng mà con lão để lại. Dù nó chỉ là một con chó nhưng lão đối với nó như con người, ăn chung, ngủ cùng, tâm sự như những người bạn. Dường như cao trào của câu chuyện chính là đoạn Nam Cao miêu tả sự đau khổ tột cùng của lão Hạc khi phải bán con chó.

Lão yêu nó là thế, thương nó là thế mà phải bán nó đi. Còn gì đau khổ hơn khi phải bán đi người bạn của mình. Nhưng lão Hạc làm thế, tất cả cũng chỉ vì lo cho tương lai của đứa con ở xa. Bán con Vàng xong lão lại ân hận. Cái lương thiện, sự nhân hậu của một con người cả đời không làm điều ác khiến lão Hạc chua xót, dày vò bởi nỡ lừa bán một con chó. Lão coi nó như con, như bạn mà lại nỡ bán nó đi.

Điều ấy khiến lão bị dằn vặt đau khổ cho tới lúc chết. Cuộc đời của một lão bần nông khiến lão Hạc chẳng có lấy một ngày no đủ. Nhưng phẩm chất lương thiện tốt đẹp của một con người chân chính khiến lão dù nghèo nhưng chưa bao giờ trộm cắp của ai, dù thiếu thốn nhưng chưa ngửa tay xin ai cái gì. Cũng chỉ vì yêu thương con, lo lắng cho tương lai của nó và bảo vệ đến cùng bản tính lương thiện của mình, lão Hạc đã đi đến quyết định đau đớn nhất cuộc đời: lão tự tử bằng bả chuột.

Chắc hẳn ai đã từng một lần đọc “Lão Hạc” thì không thể cầm lòng được trước cái chết đau đớn, khốc liệt của lão. Nhưng lão chết mà vẫn còn lo lắng sắp đặt cho cái chết của mình, lão bình tĩnh lo hậu sự để không phiền đến bà con xóm giềng. Lão chấp nhận chết để bảo toàn số tiền cho con, chết để giữ lại lương thiện, chết trong đau đớn nhưng trong sạch.

Mỗi lời văn của Nam Cao là một lời ca ngợi những phẩm chất tốt đẹp của người nông dân. Ông yêu mến họ, thương cảm họ và trân trọng họ. Những người nông dân phải sống cuộc sống tăm tối khổ đau trước cách mạng nhưng vẫn giữ trọn những gì trong sáng nhất, cao cả nhất, đẹp đẽ nhất của những con người lương thiện. Thành công của truyện ngắn “Lão Hạc” không chỉ dừng lại ở nội dung hiện thực phê phán hết sức tiêu biểu và sinh động mà còn thành công bởi giá trị nghệ thuật đặc sắc.

Đọc tác phẩm của Nam Cao, ta thấy như đang được nghe kể những câu chuyện có thật trong cuộc đời bởi cách kể chuyện, dẫn dắt chuyện rất tự nhiên. Lời văn của Nam Cao mộc mạc, chân thành dường như tự bản thân nó đã thế, chẳng cần trau chuốt cầu kỳ. Điều đó khiến độc giả càng hiểu hơn, càng cảm thông và yêu thương hơn những người nông dân Việt Nam nghèo khó, đau khổ nhưng cao đẹp tuyệt vời.

Có lẽ, văn chương Nam Cao chính là cuộc đời, là tiếng lòng của mỗi con người. Văn chương và cuộc đời dường như không còn ranh giới, khoảng cách. Nam Cao là nhà văn có biệt tài đi sâu miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật mà khó có nhà văn nào sánh được. Dưới ngòi bút Nam Cao, từng chi tiết nhỏ nhất, sâu kín nhất của nhân vật cũng được thể hiện một cách chân thực.

Lão Hạc, sau khi bán con Vàng đã ân hận, đau khổ khôn nguôi. Lão cố giấu đấy, nhưng càng giấu càng lộ, bởi lão đau khổ quá rồi. “Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước. Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc...”. Khuôn mặt lão Hạc hiện ra với những cung bậc tình cảm đau đớn nhất, ân hận đến tột cùng.

Ngòi bút miêu tả của nhà văn đã thực sự thành công trong đoạn văn này. Những chi tiết nhỏ nhất trên khuôn mặt nhân vật được Nam Cao “vẽ” nên bằng ngôn từ biểu cảm. Có lẽ chính tình yêu thương con người thiết tha đã giúp Nam Cao có những cảm nhận tinh tế, miêu tả sắc nét đến như vậy.

Không những thế, nhà văn tài ba Nam Cao còn đọc được cả những băn khoăn trăn trở của lão Hạc, những lo toan tính toán vun vén cho con trai ngày nó trở về thể hiện tấm lòng của một người cha đáng kính. Dưới ngòi bút miêu tả của Nam Cao, lão Hạc trở thành một hình mẫu người nông dân Việt Nam điển hình: nghèo đói nhưng lương thiện, đau khổ nhưng cao đẹp, lo toan cho gia đình cả đến khi nhắm mắt xuôi tay.

Những dòng cuối cùng của truyện ngắn “Lão Hạc” kết thúc, độc giả vẫn thấy day dứt khôn nguôi. Ta không chỉ thương cảm cho số phận những người nông dân khốn cùng, không chỉ cảm thông, chia sẻ cùng nỗi đau, sự vất vả của họ mà còn thêm trân trọng họ bởi những đức tính cao đẹp và lương thiện.

Đó chính là thành công lớn nhất của nhà văn khi ông tìm được sự đồng cảm của độc giả với những nhân vật của mình. Với sự quan sát tỉ mỉ thực tế cuộc sống, với cảm nhận tinh tế về số phận con người và nhất là với tấm lòng yêu thương trân trọng con người đến thiết tha sâu nặng, Nam Cao đã viết nên những tác phẩm bất hủ đến muôn đời.

Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 5

Khi nhắc đến nhà văn Nam Cao, chắc hẳn bạn đọc đều sẽ nghĩ đến một nhà văn hiện thực xuất sắc. Tác phẩm tiêu biểu của ông bên cạnh Chí Phèo, còn có Lão Hạc - một truyện ngắn xuất sắc viết về người nông dân.

Nhân vật chính của truyện là Lão Hạc - một người nông dân lao động nghèo khổ, bất hạnh. Lão sống trong tuổi già cô đơn đầy lo nghĩ. Cả đời làm lụng vất vả, vợ chồng lão cũng chỉ tậu được mảnh vườn, nhưng mảnh vườn ấy cũng không giúp lão lo được hạnh phúc cho con. Anh con trai vì không đến được với người mình yêu mà bỏ lại lão sống một mình lủi thủi để đi đồn điền cao su. Lão xót xa cay đắng khi nhận ra đứa con cứ tuột dần khỏi tay mình “hình của nó người ta chụp, ảnh của nó người ta giữ, nó là người của người ta rồi chứ đâu còn là con của tôi nữa”. Và từ đấy lão sống một mình, bầu bạn với lão chỉ có con vàng.

Vợ chết, con đi xa, lão cô đơn làm sao. Đến ông giáo cũng cảm nhận được nỗi cô đơn của lão “già rồi mà ngày cũng như đêm, suốt ngày chỉ thui thủi một mình thì ai mà chả phải buồn”. Ấy vậy thiên tai, mất mùa khiến cuộc sống khó khăn, lão đành phải bán con Vàng - nguồn an ủi duy nhất lúc này của lão.

Cuộc sống của lão càng ngày càng túng thiếu chật vật. Già rồi, đến tuổi vui thú điền viên, được con cháu phụng dưỡng mà lão vẫn phải đi làm thuê làm mướn để kiếm sống. Nhưng ốm đau không chừa lão. Lão đã ốm một trận thừa chết thiếu sống đến hơn tháng trời. Lão kiên quyết không tiêu vào tiền của con, “lão tìm được món gì, ăn món ấy, khi bữa trai bữa ốc, khi củ khoai củ ráy”. Cuộc sống đã khổ ngày càng khổ hơn, bế tắc hơn.

Sống đã khổ, đến chết cái khổ cũng không buông tha lão. Ta hãy cùng Nam Cao bước sang nhà lão để chứng kiến những giây phút cuối cùng của đời lão “lão đang vật vã đầu tóc rũ rượi… hai mắt long sòng sọc… bọt mép sùi ra…”. Tác giả tả thực, tả tỉ mỉ từng cử chỉ, hành động của lão trước khi từ giã cõi đời. Cái chết của lão sao mà đau đớn, dữ dội, bất ngờ và bí ẩn đến thế.

Xót xa thay, thương cảm thay cho một kiếp người sống trong túng đói, dằn vặt, cô đơn, chết trong đau đớn vật vã. Sống trong khổ đau bất hạnh, nhưng Lão Hạc vẫn sáng lên vẻ đẹp của nhân cách. Lão thương yêu con trai. Lão luôn nhớ đến con. Đang nói chuyện với ông giáo về việc bán con Vàng, lão cũng nhắc đến con “thằng bé nhà tôi dễ đến hơn một năm không có thư từ gì đấy ông giáo ạ” nói chuyện với con vàng, lão cũng nhắc đến con. Có lẽ hình ảnh đứa con lúc nào cũng hiện lên trong nỗi nhớ. Lão trông mong từng ngày con trai trở về. Nhớ con bao nhiêu, lão chắt chiu dành dụm cho con bấy nhiêu. Đến khi ốm đau không làm được, phải tiêu vào tiền của con, lão dằn vặt “bây giờ tiêu một xu cũng là tiêu vào tiền của cháu”. Vì vậy, dù yêu quý con Vàng, lão cũng phải bán đi. Lão chấp nhận cuộc sống đắp đổi qua ngày chứ quyết không phạm vào tiền của con. Khi không vừa tự kiếm sống, vừa bòn vườn cho con, lão gửi ông giáo mảnh vườn để “con lão về thì nó nhận vườn làm”. Khi không còn tự kiếm sống được nữa thì lão tự kết liễu đời mình bằng bả chó. Lão đã chọn cái chết trong còn hơn sống đục.

Và ngay đến cả đám ma của mình, lão cũng gửi tiền lại hờ bà con làm ma cho. Một biểu hiện thật cao đẹp mà cũng thật chua xót của lòng tự trọng. Lão Hạc thà chết để giữ trọn đạo làm cha, nhân cách làm người, không thể đi ăn trộm như Binh Tư, không thể phạm vào tiền của con, lão đã âm thầm “dọn cho mình con đường sạch sẽ nhất để đi đến nhà mồ” (Văn Giá).

Một nỗi nghẹn ngào trào dâng khi ta hiểu rằng: con người cô đơn bất hạnh ấy đã sống bằng một tình yêu thương sâu sắc, bằng nhân cách cao thượng và chết đi trong ý thức tự trọng vô cùng lớn lao. Cái chết của lão là câu trả lời cho ai đó chỉ thấy vẻ bề ngoài “gàn dở bần tiện” hay chỉ làm bộ đạo đức giả. Lão Hạc - người nông dân bình thường, nhỏ nhoi, nghèo đói, nhưng từ lão lại tỏa ra ánh sáng rạng ngời của nhân cách.

Truyện xây dựng theo cốt truyện tâm lý, đi sâu vào miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật. Xuyên suốt truyện, ta thấy từng suy tính, cân nhắc, lựa chọn của lão Hạc. Nào lão tính toán thời gian con đi, nào tính giá tiền từng bữa ăn của con Vàng, nào tính toán việc bán con Vàng, thậm chí “liệu đâu vào đấy cả” cho cái chết của mình.

Qua nhân vật Lão Hạc, nhà văn phơi bày hiện thực về số phận của người nông dân trong xã hội phong kiến đồng thời lên án gay gắt cái xã hội bất lương, vô nhân đạo ấy. Từ bi kịch về cái nghèo, về nhân phẩm của Lão Hạc, nhà văn đã thể hiện tiếng nói đồng cảm, trân trọng và nâng niu vẻ đẹp ở lão Hạc, giúp người đọc có niềm tin yêu vào con người. Truyện thể hiện tinh thần nhân văn, nhân đạo sâu sắc.

Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 6

Nam Cao là một nhà văn hiện thực xuất sắc với những truyện ngắn, truyện dài về chân thực về hai mảng đề tài chính là người tri thức nghèo và người nông dân. Một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về người nông dân là truyện ngắn Lão Hạc.

“Lão Hạc” được đăng báo lần đầu năm 1943. Truyện kể về Lão Hạc - một người nông dân nghèo khổ, sống một mình cùng với con chó Vàng - người bạn duy nhất của lão. Lão có một đứa con trai nhưng vì nhà nghèo, không có tiền lấy vợ nên bỏ đi đồn điền cao su. Cả gia tài của lão chỉ có mảnh vườn vốn là của hồi môn của con trai và con chó Vàng sống cùng để bầu bạn. Sau trận ốm thập tử nhất sinh, nhà lão không còn gì để ăn. Lão đành phải bán con Vàng đi. Số tiền bán chó và bán mảnh vườn, lão đem gửi ông giáo và nhờ khi nào anh con trai về sẽ trao lại cho anh. Còn bản thân thì đến xin Binh Tư một ít bả chó, nói dối là để đánh bả con chó nhưng thực ra là để tự tử.

Nam Cao đã vô cùng thành công khi khắc họa chân dung nhân vật lão Hạc, một người nông dân giàu tình cảm. Điều này được thể hiện rõ qua sự gắn bó, đau xót, tiếc thương của lão khi phải bán đi cậu Vàng. Bên cạnh đó, lão còn là một người cha yêu thương con hết mực, luôn nghĩ cho con và dành dụm cho con. Không chỉ vậy, Lão cũng là một người có lòng tự trọng. Dù sống trong hoàn cảnh thiếu thốn, khó khăn nhưng không có những suy nghĩ, việc làm trái với lương tâm và cũng không muốn ảnh hưởng, phiền hà đến bất cứ ai.

Bên cạnh những thành công về nội dung, truyện ngắn còn gây ấn tượng với người đọc bởi nghệ thuật tác giả sử dụng vô cùng đặc sắc. Đầu tiên phải kể đến nghệ thuật xây dựng và khắc họa nhân vật vô cùng tiêu biểu, đậm nét. Lấy hình ảnh một con người để nói đến một bộ phận người. Tiếp đến là nghệ thuật miêu tả chân dung nhân vật vô cùng tài tình. Sự kết hợp giữa phương thức tự sự và trữ tình cũng tạo nên sự đa chiều của câu chuyện. Có lúc là giọng văn tự sự mẫu mực, có lúc lại khiến người đọc rưng rưng xúc động với những xúc cảm do tác giả thể hiện.

Tóm lại, truyện ngắn Lão Hạc của nhà văn Nam Cao xứng đáng là một tác phẩm hay. Truyện không chỉ thành công bởi những giá trị về nội dung mà còn cả bởi giá trị về nghệ thuật.

Thuyết minh truyện ngắn Lão Hạc - Mẫu 7

Tác phẩm Lão Hạc của nhà văn Nam Cao ra mắt bạn đọc năm 1943. Câu chuyện về số phận thê thảm của người nông dân Việt Nam trong bối cảnh của nạn đói và cuộc sống cùng túng đã để lại xúc động sâu xa trong lòng độc giả. Đặc biệt, tác giả đã diễn tả tập trung vào tâm trạng nhân vật chính Lão Hạc xoay quanh việc bán chó đã giúp ta hiểu thêm tấm lòng của một người cha đáng thương, một con người có nhân cách đáng quý và một sự thực phũ phàng phủ đè lên những cuộc đời của những con người lương thiện.

Con chó cậu Vàng như cách gọi của lão là hình ảnh kỷ niệm duy nhất của đứa con. Hơn thế, cậu Vàng còn là nguồn an ủi của một ông lão cô đơn. Lão cho cậu ăn trong bát, chia sẻ thức ăn, chăm sóc, trò chuyện với cậu như với một con người. Bởi thế, cái ý định “có lẽ tôi bán con chó đấy” của lão bao lần chần chừ không thực hiện được. Nhưng rồi, cuối cùng cậu Vàng cũng đã được bán đi với giá năm đồng bạc.

Cậu Vàng bị bán đi. Có lẽ đó là quyết định khó khăn nhất đời của lão. Năm đồng bạc Đông Dương kể ra là một món tiền to, nhất là giữa buổi đói. Nhưng lão bán cậu không phải vì tiền, bởi “gạo thì cứ kém mãi đi” mà một ngày lo “ba hào gạo” thì lão không đủ sức. Cậu Vàng trở thành gánh nặng, nhưng bán cậu rồi lão lại đau khổ dày vò chính mình trong tâm trạng nặng trĩu.

Khoảnh khắc “lão cố làm ra vui vẻ” cũng không giấu được khuôn mặt “cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước”. Nỗi đau đớn cố kìm nén của lão Hạc như cắt nghĩa cho việc làm bất đắc dĩ, khiến ông giáo là người được báo tin cũng không tránh khỏi cảm giác ái ngại cho lão. Ông giáo hiểu được tâm trạng của một con người phải bán đi con vật bầu bạn trung thành của mình. Cảm giác ân hận theo đuổi dày vò lão tạo nên đột biến trên gương mặt: “Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu máo như con nít. Lão hu hu khóc…”. Những suy nghĩ của một ông lão suốt đời sống lương thiện có thể làm người đọc phải chảy nước mắt theo: “Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó”. Bản chất của một con người lương thiện, tính cách của một người nông dân nghèo khổ mà nhân hậu, tình nghĩa, trung thực và giàu lòng vị tha được bộc lộ đầy đủ trong đoạn văn đầy nước mắt này. Nhưng không chỉ có vậy, lão Hạc còn trải qua những cảm giác chua chát tủi cực của một kiếp người, ý thức về thân phận của một ông lão nghèo khổ, cô đơn cũng từ liên tưởng giữa kiếp người, kiếp chó: “Kiếp con chó là kiếp khổ thì ta hoá kiếp cho nó để nó làm kiếp người, may ra có sung sướng hơn một chút kiếp người như kiếp tôi chẳng hạn”.

Suy cho cùng, việc bán chó cũng xuất phát từ tấm lòng của một người cha thương con và luôn lo lắng cho hạnh phúc, tương lai của con. Tấm lòng ấy đáng được trân trọng. Hiện thực thật nghiệt ngã đã dứt đứa con ra khỏi vòng tay của lão, cái đói cái nghèo lại tiếp tục cướp đi của lão người bạn cậu Vàng. Bản thân lão như bị dứt đi từng mảng sự sống sau những biến cố, dù cho cố “cười gượng” một cách khó khăn nhưng lão dường như đã nhìn thấy trước cái chết của chính mình. Những lời gửi gắm và món tiền trao cho ông giáo giữ hộ sau lúc bán chó có ngờ đâu cũng là những lời trăng trối. Kết cục số phận của lão Hạc là cái chết được báo trước nhưng vẫn khiến mọi người bất ngờ, thương cảm. Quyết định dữ dội tìm đến cái chết bằng bả chó là giải pháp duy nhất đối với lão Hạc, để lão đứng vững trên bờ lương thiện trước vực sâu tha hoá. Kết thúc bi kịch cũng là thật sự chấm dứt những dằn vặt riêng tư của lão Hạc, nhưng để lại bao suy ngẫm về số phận những con người nghèo khổ lương thiện trong xã hội cũ.

Như vậy, truyện “Lão Hạc” đã thể hiện một cách chân thực, cảm động số phận đau thương của người nông dân trong xã hội cũ và phẩm chất tiềm tàng của họ. Đồng thời, truyện còn cho thấy tấm lòng yêu thương, trân trọng đối với người nông dân và tài năng nghệ thuật xuất sắc của nhà văn Nam Cao.

Thuyết minh về nhà văn Nam Cao và tác phẩm Lão Hạc

Nam Cao là cây bút hiện thực xuất sắc của nền văn học hiện đại Việt Nam với phong cách nghệ thuật độc đáo. Tuy sự nghiệp cầm bút không quá dài nhưng Nam Cao đã đóng góp vào kho tàng văn học quý giá ấy nhiều tác phẩm quý giá. Truyện ngắn “Lão Hạc” là sáng tác tiêu biểu của ông.

Nam Cao (1917 - 1951) tên khai sinh là Trần Hữu Tri. Trước Cách mạng, ông là nhà văn hiện thực lớn. Về sau, ông cũng tham gia kháng chiến, trở thành nhà báo và chiến sĩ. Bên cạnh bút danh Nam Cao thân thuộc, ông còn có một số bút danh khác được ít người biết đến như Thúy Rư, Nhiêu Khê, Xuân Du.

Nam Cao sinh ra trong một gia đình công giáo bậc trung. Nam Cao làm rất nhiều công việc mưu sinh khác nhau. Ông từng làm thư ký cho một hiệu may, dạy học, viết báo kiếm sống,.. Với vốn sống phong phú Nam Cao đã cho ra đời rất nhiều tác phẩm có giá trị. Ông viết văn từ khá sớm, bắt đầu từ khi mười tám tuổi, Nam Cao đã bắt đầu viết những truyện ngắn đầu tay như “Cảnh cuối cùng”, “Hai cái xác”. Trước cách mạng tháng tám, Nam Cao chủ yếu viết về người tri thức nghèo và người nông dân khốn khổ. Ở nhân vật người trí thức nghèo, ông khai thác bi kịch nội tâm mà họ phải chịu đựng trong xã hội những năm 1945. Với những người nông dân, Nam Cao bày tỏ niềm thương cảm với tầng lớp thấp cổ bé họng dù bị đẩy vào đường cùng nhưng vẫn khao khát được sống lương thiện.

Truyện ngắn “Lão Hạc” là tác phẩm xuất sắc của Nam Cao được đăng báo vào năm 1943, kể về câu chuyện một nhân vật có tên lão Hạc, có hoàn cảnh rất đáng thương. Lão Hạc là một người nông dân nghèo. Vợ lão mất sớm, nhà chỉ còn lão và một người con trai. Vì nghèo không có tiền lấy vợ nên cậu con trai lão đã bỏ đi làm đồn điền cao su nên lão Hạc sống cùng cậu Vàng – con chó mà đứa con lão để lại. Một mình lão phải tự lo liệu mưu sinh. Sau trận ốm thập tử nhất sinh, nhà lão không còn gì nữa, lão đành phải cắn răng bán cậu Vàng - một người bạn mà lão hết mực yêu thương. Sau đó, lão đã mang hết số tiền bán chó và bán mảnh vườn gửi nhờ ông Giáo. Quá đau khổ và day dứt, lão tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Lão cũng đã tính đến cả việc lo chu toàn cho mình sau khi chết vì không muốn liên lụy đến ai. Một hôm, lão xin Binh Tư ít bả chó, nói dối là đánh bả con chó hay sang vườn để giết thịt ăn. Thực ra, lão tự kết liễu cuộc đời mình. Cái chết của lão Hạc dữ dội, vật vã, chẳng ai hiểu vì sao lão chết ngoại trừ ông Giáo và Binh Tư. Cuộc đời của lão là một chuỗi những bi kịch, đến cả cái chết cũng đầu đau đớn và cay đắng.

Về giá trị nội dung, Nam Cao đã thể hiện sự chân thực và cảm động về số phận đau thương của người nông dân trong xã hội phong kiến cũ và ca ngợi những phẩm chất cao quý của họ. Đồng thời, Nam Cao cũng thể hiện sự trân trọng và yêu thương họ, thương cảm cho cuộc đời, số phận bi kịch của những lớp người ấy.

Về giá trị nghệ thuật, Nam Cao đã thể hiện tài năng nghệ thuật của mình trong việc miêu tả tâm lí nhân vật, cách kể chuyện tự nhiên chân thực, giọng điệu linh hoạt và tình huống độc đáo. Ông đã có sự tài tình khi kết hợp nhuần nhuyễn giữa hiện thực và trữ tình, tăng thêm tính chân thực và biểu cảm cho mạch truyện ngắn.

Nam Cao là nhà văn lớn của những người nông dân nghèo khổ, bất hạnh và tầng lớp trí thức tiểu tư sản bế tắc với thời cuộc. Những đóng góp lớn lao của ông đã góp một phần không nhỏ trong việc hoàn thiện và cách tân nền văn xuôi Việt Nam.

Thuyết minh tác phẩm Lão Hạc

Nam Cao tên thật là Trần Hữu Tri, ông được sinh ra ở tỉnh Hà Nam. Gắn bó với những người nông dân dưới chế độ cũ vô cùng sâu đậm nên ông có vốn am hiểu và họ thường xuất hiện trong các tác phẩm của ông. Dưới ngòi bút tài năng của mình, Nam Cao đã tái hiện lại hình ảnh người nông dân với nhiều nét tính cách tốt đẹp nhưng họ vì hoàn cảnh và khó khăn cực nhọc phải chọn đến cái chết để giải thoát cho số phận của mình. Và nhân vật lão Hạc trong tác phẩm được Nam Cao khắc họa và tái hiện lại sẽ chạm đến với trái tim của mọi người.

Lão Hạc là một người nông dân nghèo sống dưới chế cũ đầy khó khăn và gian nan. Gia tài của lão chỉ có một mảnh vườn duy nhất, còn lại lão chẳng có thứ gì, ngay cả đến miếng ăn qua ngày cũng vô cùng thiếu thốn. Lão có một người con trai và một con chó Vàng. Vì vợ lão mất sớm nên lão phải nuôi con một mình và làm bạn với cậu Vàng sớm hôm. Hoàn cảnh gia đình thiếu thốn, lão chẳng lo được gì cho con. Người con của lão cũng không đủ tiền cưới vợ nên đã bỏ nhà đi đến đồn điền cao su. Rồi lão Hạc bị một trận ốm đau không còn sức để đi làm thuê cho người ta, nhưng lão chẳng hề kêu than và không muốn nhận được sự giúp đỡ của bất kỳ ai. Lão có mảnh vườn đó nhưng nhất quyết không đụng vào vì đó là của để dành mà lão dành cho con của mình.

Ở lão Hạc, một người đại diện cho những người nông dân dù nghèo khổ nhưng họ có phẩm chất tốt đẹp và đáng trân trọng. Rồi lão quyết định bán cậu Vàng, người bạn mà lão luôn gắn bó bấy lâu nay. Lão đau lắm, vì sợ người ta làm thịt nó nhưng còn cách nào khác khi bây giờ trong tay lão chẳng còn gì và cũng chẳng thể lo được cho ai. Và, lão bán đi mảnh vườn, đem số tiền đó đến cho ông giáo để nhờ ông sau này đưa cho đứa con trai của mình.

Cho đến khi, lão quyết định kết thúc cuộc đời mình. Lão đến nhà Binh Tư để xin bả chó và đánh lừa dùng nó để làm thịt, nhưng thực chất lão dùng bả để tự tử và kết thúc cuộc đời mình. Cái chết của lão Hạc là một cái chết đau đớn và cho thấy được sự đau khổ của một con người dù trong lúc sống vẫn phải luôn chịu đựng những khó khăn một mình mà không muốn ai can thiệp. Lão Hạc đại diện cho những người nông dân trước cách mạng tháng tám phải sống trong một thời kì đầy khó khăn nhưng ở họ vẫn mang những nét tính cách và phẩm chất tốt đẹp.

Bên cạnh đó, lão Hạc còn có nhân cách cao đẹp và một lòng tự trọng cao vì dù rơi vào sự thiếu thốn nhưng nhất quyết không cho ai giúp đỡ. “Lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậc nước”, “mặt lão co rúm lại”, “những vết nhăn xô lại với nhau”... và đó là những trạng thái, cảm xúc của lão Hạc khi phải quyết định bán đi một người bạn kề cạnh mình trong gian nan và khổ cực. Những chi tiết miêu tả tâm trạng lão Hạc sau khi bán cậu Vàng thật khiến cho người đọc vô cùng xúc động và dành cho lão một niềm trân trọng. Lão đối xử vô cùng tốt bụng và thương yêu đối với cậu Vàng như những người thân trong gia đình của mình. Cậu Vàng đã giúp lão bớt cô đơn trong những ngày không có con bên cạnh, là một người bạn mà lão có thể tâm tình dù là chuyện vui hay chuyện buồn.

Lão có một tình yêu to lớn và sâu đậm dành cho đứa con trai của mình. Vì vợ mất sớm nên lão hiểu sự thiếu thốn trong tình thương của đứa con. Dù trong lúc túng thiếu nhất, lão vẫn nghĩ cho con, sẵn sàng hy sinh và từ bỏ mọi thứ để sau này con có một cuộc sống tốt đẹp hơn mình. Lão còn biết đến nghĩ đến làng xóm, đến những người xung quanh. Lão sống túng thiếu thật, nhưng chẳng hề muốn ai can dự cuộc sống của lão vì lão sợ phiền đến mọi người.

Ngòi bút tài năng của Nam Cao đã thành công trong việc phân tích và miêu tả tâm lí nhân vật. Ông đã diễn tả được những cảm xúc bên trong con người lão Hạc, đó là những cảm xúc giằng xé và đau đớn khi phải đưa ra những quyết định chẳng hề dễ dàng chút nào. Nam Cao đã vẽ và khắc họa hình ảnh con người với một sự trân trọng và thương yêu dành cho họ, vì dù ở hoàn cảnh nào thì đức tính và phẩm chất của họ vẫn được tỏa sáng. Ngoài ra, Lão Hạc của Nam Cao cũng là một lời tố cáo, lên án chế độ cũ với những chế độ khắc nghiệt đã khiến cho những người nông dân phải chịu nhiều khổ cực. Nhưng dù có thế nào thì họ vẫn thực sự là những con người có sức mạnh, có giá trị và có nghị lực để vượt qua tất cả.

Lão Hạc là một truyện ngắn mang nhiều nội dung và ý nghĩa đặc biệt. Là một tác phẩm nổi bật vào thời kì trước cách mạng tháng tám, Lão Hạc của Nam Cao đã mang đến cho người đọc một cái nhìn bao quát về cuộc đời và số phận của những người nông dân dưới chế độ cũ lúc bấy giờ. Ở họ, luôn mang những nét tính cách, phẩm chất tốt đẹp, và được tỏa sáng trong hoàn cảnh dù là khắc nghiệt nhất. Nam Cao có lẽ đã chạm được đến trái tim người đọc, với những gì gần gũi và chân thật khi ngòi bút của ông đã viết nên những hiện thực của hoàn cảnh lúc bấy giờ.

Từ khóa » Cách Vẽ Lão Hạc đơn Giản