Top 25 Bài Thơ Về Hoa Gạo Tháng 3 - VOH
Có thể bạn quan tâm
- Thơ về hoa gạo đỏ hay nhất
- Mùa hoa gạo (Tác giả: Gió Phương Nam)
- Nỗi niềm hoa gạo (Tác giả: Vũ Đình Phận)
- Về ngang mùa hoa gạo (Tác giả: Thiên Ân)
- Cây hoa gạo (Tác giả: Lê Thị Mây)
- Bài thơ Mùa hoa gạo (Tác giả: Võ Quang Hân)
- Bài thơ Mùa hoa gạo (Tác giả: Đình Khải)
- Hoa gạo (Tác giả: Nguyễn Văn Thái)
- Nhớ mùa hoa gạo (tác giả: Đào Mạnh Thạnh)
- Hoa gạo (Tác giả: Nguyễn Khắc Hào)
- Mỗi tháng Ba về (Tác giả: Bình Nguyên Trang)
- Khúc giao mùa (Tác giả: Đăng Vinh Trần)
- Thơ về hoa gạo tháng 3 ý nghĩa
- Nắng tháng ba ai phơi mà thắm đỏ (Tác giả: Nguyen Thi Hoa Vien)
- Có ai về nhặt hoa gạo tháng 3 (Tác giả: Khuyết danh)
- Ta lại về nhặt hoa gạo tháng ba (tác giả: Lê Việt Linh)
- Hoài niệm tháng Ba (Tác giả: Tạ Thăng Hùng)
- Tháng ba hoa gạo đỏ (Tác giả: Lương Thiện Chiến)
- Nắng Vàng Sang Tiết Tháng Ba (Tác giả: Bùi Thu Nga)
- Tháng ba và hoa gạo (Tác giả: Phan Thu Hà)
- Tháng ba hoa gạo màu tim (Tác giả: Vũ Thắm)
- Em nhớ anh, mùa hoa gạo tháng ba (Tác giả: Hạnh Bùi)
- Có những lúc (Tác giả: Lưu Quang Vũ)
- Từ biệt (Tác giả: Lưu Quang Vũ)
- Mùa hoa gạo (Tác giả: Phan Thanh Tùng)
- Thơ hoa gạo lãng mạn
- Vẫn mãi thế (Tác giả: Nguyên Đỗ)
- Lời hẹn mùa hoa gạo (Tác giả: Nguyên Dũ)
- Nhớ mùa hoa gạo (Tác giả Trần Quang Hải)
- Giai điệu (Tác giả: Bùi Đức Vinh)
- Thơ tình mùa hoa gạo (Tác giả: Cao Hằng)
- Chiều trên phố (Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh)
- Nhớ (Tác giả: Tạ Thăng Hùng)
- Sắc đỏ tìm nhau (Tác giả: Nguyễn Hoàng)
- Thu muộn (Tác giả: Phan Huyền Thư)
- Mùa hoa gạo (Tác giả: Ngân Lê)
- Mùa hoa gạo (Tác giả: Mami Vam)
- Stt về hoa gạo lay đọng lòng người
- Những câu nói hay về hoa gạo
Có nhiều lý do để con người ta mê mẩn vẻ đẹp của tháng 3, đó có thể là tiết trời hiền hòa, “đủng đỉnh” đón chút rét muộn cuối cùng trước khi chào hạ về và hơn hết là bởi say đắm trước vẻ đẹp của muôn loài hoa khoe sắc. Trong số đó, dường như chẳng thể quên kể tới sắc hoa gạo rụng rơi như những đốm lửa đỏ dưới những gốc cây già.
1. Thơ về hoa gạo đỏ hay nhất
Hình ảnh hoa gạo nở đỏ rực cả một vòm trời như nhắc ta mùa hè cháy bỏng đang gần kề, khiến lòng người cũng rộn ràng và hân hoan khó tả. Vẻ đẹp bình dị, rất đỗi thân quen của loài hoa này đã được gợi lên đầy duyên dáng qua những vần thơ về hoa gạo đỏ hay nhất sau.
Mùa hoa gạo (Tác giả: Gió Phương Nam)
Em ở đây không có mùa hoa gạo đỏ rực trời đốt cháy tháng ba cho lòng ai thổn thức lúc chia xa quay quắt bước mà hồn còn một nửa hoa gạo đỏ như trái tim thắp lửa cây nêu xưa vươn thẳng giữa bầu trời lời hẹn ước mối tình nghèo dang dở nên thần mưa day dứt mãi không thôi hoa gạo nở…hoa gạo rơi… như muốn gởi một linh hồn bất diệt ước gì em một lần tận mặt nâng cánh hoa nghe rưng rức cùng người buổi sớm tinh sương vương hơi thở trên đồi từng bầy chim bay về kêu lảnh lót chích chòe, sáo nâu... râm ran đắng đót hút mật hương hoa cho tiếng hót vang trời gửi vào em một ít nhé anh ơi nhờ mây gió gói cái màu hoa đỏ như màu máu chảy tràn trong huyết quản dù mối tình kia vẫn xa đến muôn đời.
Nỗi niềm hoa gạo (Tác giả: Vũ Đình Phận)
Đời lính, Nam bắc ngược xuôi nhiều miền đất lạ. Đi đâu, ở đâu tôi cũng gặp em, Mỗi năm vào hạ! Em đỏ rực trời Đồng Văn, Quản Bạ... Rừng Hà Giang đỏ nhuộm sắc cờ. Tôi đến Tây nguyên, Đại ngàn nắng gió, Ngắm nhìn Pơ-Lang thắm đỏ, Buôn làng Ê Đê. Em gái Ê đê thắm hồng môi hôn. Như hoa Pơ-Lang em đã hóa hồn... Rực cháy mãi tình yêu sơn nữ. Người Tây nguyên gọi em là hoa Pơ -Lang, Người phương nam xứ Tàu gọi em là hoa Mộc Miên Miền quê tôi giản đơn gọi em là hoa Gạo Em thân thiết hiền lành, danh tiết thanh cao Tàn một đời hoa em nhắc nhở ngày mẹ ta tra hạt Khi kết trái, em cho đời bông trắng gối êm... Em gần gũi thân quen Che nắng dân làng tôi ngồi nghỉ mát Đồng xa, nắng hè Thả hồn thư thái lắng nghe Vòm xanh rộn rã tiếng ve Cành cao chim hót họa bè du dương... Sừng sững đơn côi đứng giữa đồng, em dãi nắng dầm sương, Mỗi tháng Ba về bừng bừng sắc đỏ Như bó đuốc giữa trời xanh Như ngọn hải đăng, hoa tiêu soi tỏ. Người xa quê không lạc nẻo về... Em gọi hè về! Lập lòe hoa lửa. Lũ trẻ chăn trâu chúng tôi, Về quanh em bao đứa Tụ tập vui chơi. Rồng rắn lên mây Thả diều thổi sáo Nhảy cò, nhảy dây Trồng hoa trồng nụ Đánh đáo, chơi cù Thả đỉa ba ba Mải mê tam cúc, cỏ gà Bỏ trâu ăn lúa người la ời ời... Nhớ mãi em ơi! Lượm lặt hoa rơi, Cài đầu mấy cô bạn gái, Hát đùa ghẹo chơi: " Em như hoa gạo trên cây Thân anh như đám cỏ may bên đường Lạy trời cho cả gió sương Hoa gạo rụng xuống, lại luồn cỏ may" ... Làng tôi nay không còn hoa Gạo Mỗi năm hè về Thấy sao trống vắng mênh mông đồng quê Không bóng mát cây che Bờ vùng bờ thửa chang chang nắng hè Thiếu vắng tiếng ve Chim sáo, chào mào không nơi làm tổ Không cây, chim chẳng tìm về Trẻ chăn trâu không nơi tụ hội Vui đùa lượm cánh hoa rơi... Trò cũ xưa rồi, không ai nhớ nữa! Ôi những ngày xưa Xao lòng tha thiết! Nhìn đồng không cây... lòng sao nhớ tiếc! Hoa Gạo không còn, như mất tuổi thơ! Gạo ơi! Em là cổ thụ Trầm mặc uy nghi Em như cổng làng, mái đình bến nước... Mầu hoa máu đỏ Chưa hề phôi pha Nôn nao nhung nhớ Lòng người đi xa Núi chặt tâm ta Dù qua vật đổi sao dời Nỗi niềm hoa Gạo Bao giờ cho vơi!
Về ngang mùa hoa gạo (Tác giả: Thiên Ân)
Về ngang một mùa hoa gạo Tháng ba e ấp má hồng Bàng hoàng tiếng kêu chim sáo Một trời hoa đỏ mênh mông Năm cánh mở ra dòng nhớ Cho anh nhích lại gần em Bừng lên sắc màu rực rỡ Chạy trong giai điệu khát thèm Em nâng niu từng cánh mỏng Đôi tà áo trắng thơ ngây Hồn cây lên men nhựa sống Thẳng,cao hoa lá rụng đầy Về ngang góc trời hoa gạo Em còn nhí nhảnh líu lo Ngâm nga câu thơ từ dạo Tháng ba trời đất chuyện trò Bức tranh dường như thắp lửa Cháy đỏ chân trời yêu thương Ai còn rụt rè mở cửa? Ai còn trông đợi bên đường? Về ngang tháng ba ôm ấp Trái tình đầy ắp môi ngoan Hoa gạo khoe muôn dáng dấp Thương từng cánh nhỏ dịu dàng.
Cây hoa gạo (Tác giả: Lê Thị Mây)
Cây hoa gạo đầu làng sao rồi em Chỗ em tiễn trời xanh trôi tới Anh sẽ về còn em mãi đợi Bóng nắng tròn trong tay áo bà ba Tựa như máu dễ nào phai mất Đỏ khôn nguôi hoa ríu bàn chân Mỗi độ đường tháng ba vẫy gọi Gió qua làng thổi dọc đoàn quân Hoa gạo ơi đừng vừa rơi vừa đợi Mỗi xuân đi gom nhặt sắc lặng im Em nghe thấu lời nhớ cây nhức nhối Rằng anh sẽ về như em đã tin...
Bài thơ Mùa hoa gạo (Tác giả: Võ Quang Hân)
Tháng Ba về hoa gạo trổ đầy bông Vương nắng nhạt ủ hương nồng trước ngõ Hôn lả lơi nhuỵ vàng bay theo gió Lá vô tình vò võ suốt canh thâu
Bóng nguyệt trần rọi hoa rụng úa màu Rơi vương vãi nhuốm âu sầu mộng ước Mùa hoa gạo ai sải chân vội bước Như cuộc tình mải vội lướt qua nhau
Tháng Ba về gợi nhớ những niềm đau Ngày hai đứa nói chung câu thề hẹn Em chúm chím nụ cười duyên bẽn lẽn Tình chúng mình ước hẹn mãi chung đôi
Để hôm nay tình ấp ủ chia phôi Câu hẹn ước chung tình trôi muôn nẻo Mùa hoa gạo nhuốm nỗi niềm sầu héo Ôm cuộc tình lạnh lẽo lắm người ơi!
Tháng Ba về góp nhặt mảnh tình rơi Níu giữ lại giữa khoảng trời sâu thẳm Mùa hoa nở tình trôi xa vạn dặm Nhớ em nhiều lệ ướt đẫm trào tuôn…
Bài thơ Mùa hoa gạo (Tác giả: Đình Khải)
Em nhắc anh hoa gạo Đã thắp lửa bến sông Anh giật mình, ừ nhỉ Nỗi nhớ đến nao lòng
Nhớ cái ngày xưa ấy Cây gạo đầu làng ta Cứ mỗi lần ra hoa Hai đứa mình say đắm
Anh say sưa ngồi ngắm Em nhặt cánh hoa rơi Và cài lên mái tóc Cho anh ngẩn ngơ người…
Vậy mà bao năm rồi Mình xa quê biền biệt Nên bây giờ nào biết Hoa gạo có còn không?
Nhớ quê đến nao lòng Nhớ màu hoa gạo đỏ Phải em ngày xưa đó Thắp lửa bên bến sông?
Hoa gạo (Tác giả: Nguyễn Văn Thái)
Đỏ trời rực sắc niềm kiêu Tháng năm sừng sững sáng chiều làng tôi Dãi dầu mưa nắng mặc trời Vào mùa hừng hực đỏ ngời sắc hoa
Tiễn người thắm đỏ thiết tha Bâng khâng ly biệt ngày xa…não lòng Người về, đỏ lửa yêu nồng Khoảng trời bát ngát cánh đồng bình yên
Trong veo cái tuổi hoa niên Nhặt bông gạo đỏ kết liền ngày hoa Nâng niu giọt lửa tháng ba Vô ưu thả cánh tình ca lên trời
Em về cổ tích quê tôi Lập lòe lửa đỏ...sinh sôi…hè về.
Nhớ mùa hoa gạo (tác giả: Đào Mạnh Thạnh)
Tháng ba về hong nắng vàng rực rỡ Cây gạo ven đường hoa đỏ lên ngôi Hương bưởi xưa bao quyến luyến bồi hồi Hoa xoan tím lạc trôi miền nhung nhớ
Anh về đây nhớ nhung tình ngày đó Bông gạo rực hồng dạo đó đã chênh chao Dấu yêu ơi ký ức của ngày nào Ta hẹn ước trao ngọt ngào tha thiết
Tháng năm dài bước chân trần mải miết Nay chở về miền da diết ngày xưa Cây gạo giờ vài bông đỏ nưa thưa Xơ xác lá bởi nắng mưa năm tháng
Cơn gió chiều xuôi ta về dĩ vãng Hẹn ước ngày nào năm tháng chia xa Ta cô đơn trong bóng xế chiều tà Bông gạo rụng, khiến lòng ta hoang vắng
Kỷ niệm xưa nay đã thành dĩ vãng Chốn chờ trông càng trống vắng đìu hiu Cơn gió chiều lay bóng ngả liêu siêu Chân bước lạc với bao điều da diết
Ta cuồng say trong mơ màng tha thiết Bông gạo ngày nào ta biết tìm đâu...
Hoa gạo (Tác giả: Nguyễn Khắc Hào)
Gặp tháng ba mùa hoa gạo nở Thức một khoảng trời vạt sông quê Kìa mắt ai ngước nhìn mơ mộng quá Ta như quen như lạ lẫm lối về.
Không nuôi sống ai mà thành hoa gạo Vô tư như chẳng biết có ai nhìn, Khát vọng gì gửi trong màu hoa ấy Cuối xuân rồi hoa gọi nắng hè lên.
Ơi hoa gạo vẽ lên trời sắc đỏ Thảm cỏ xanh, giàn đuốc, tháng ba xanh Đường quê mưa mẹ ngang vai gánh mạ Tay lượm bông hoa gạo cho mình.
Ơi hoa gạo đẹp kiêu kỳ đến vậy Rụng xuống rồi vẫn thắm đỏ như son, Có ai biết những ngày hoa gạo trút Một khoảng trời trơ trụi nỗi cô đơn.
Mỗi tháng Ba về (Tác giả: Bình Nguyên Trang)
Có thể đó là một câu chuyện dài Ám ảnh tôi mưa bụi và hoa gạo Và bến đò ngàn năm không phai màu áo Nên dáng nằm cũng cổ kính rêu phong
Tâm hồn tôi là một cánh đồng Bình yên tiếng chuông trong chiều sương lãng đãng Nỗi buồn của tôi mang màu dĩ vãng Chảy ngọt ngào sâu nặng một dòng sông
Trái tim tôi màu hoa gạo rất hồng Đập nhọc nhằn mùa tháng ba đói khổ Tôi không được quyền quên dù chỉ một viên sỏi nhỏ Mòn mỏi những chiều nước chảy bèo trôi
Cơm mẹ áo cha là bài học đầu đời Tôi gìn giữ để không bạc lòng cùng quá khứ Khói bếp mịt mù những ngày bão lũ Những khoai sắn tình người ươm tôi lớn khôn.
Tôi níu giữ ngày xưa để nương tựa linh hồn Để giữa phố phường không thấy mình lạc lối Để mỗi sớm trong ngực mình nghe con chim hót gọi Bài hát đượm nồng như miếng trầu say
Có đôi khi tôi mê mải tháng ngày Tôi phung phí thời gian và tuổi trẻ Rồi mỗi tháng ba nhói lòng hoa khế Tôi tìm về nhặt hoa gạo hố vôi
Còn lại một điều mãi mãi ám ảnh tôi Sau tất cả mọi vui buồn lầm lỗi Là quá khứ tháng ba về hiện hữu Tôi chưa bao giờ lớn hơn một chú cỏ gà
Tôi chưa bao giờ lớn khôn trong mắt mẹ cha Mà thiên hạ không nhìn tôi như đứa trẻ Ôi nỗi buồn hãy luôn là màu xanh nhé Để mỗi tháng ba cuộc sống lại bắt đầu.
Khúc giao mùa (Tác giả: Đăng Vinh Trần)
Tháng ba, hoa gạo gọi hè , Lập lòe đỏ lửa đường quê đầu làng Xa lâu, gặp lại ngỡ ngàng , Ai mang lửa đỏ vãi ngang lưng trời.
Tiếng chào mào hót chơi vơi, Mây trôi gió thổi tình tôi đắng lòng "Ai mang con sáo sang sông ", Để hoa tơi tả đỏ lòng ngóng trông.
Lời thề còn đọng môi hồng , Mà em đã vội ngược dòng sang ngang Để lòng ai mãi bẽ bàng , Để hoa gạo rụng nát tan bên đường.
Lạ thay còn chút vấn vương , Lất lây gió thoảng giọt sương rơi sầu Nhìn bông hoa gạo nhạt nhàu , Bâng khuâng một cõi mà đau đớn lòng .
Hè về xanh ngắt từng không, Vàng vàng nắng trải cánh đồng mộng mơ. Sen hồng ngan ngát vần thơ , Tình xưa phảng phất bến bờ chiều hôm.
Xem thêm: Tổng hợp 30 bài thơ về hoa bay bổng khiến trái tim thổn thức 20 bài thơ về hoa dại ven đường ngắn gọn và hay ý nghĩa Chùm thơ về hoa hồng hay nhất chạm đến trái tim người đọc
2. Thơ về hoa gạo tháng 3 ý nghĩa
Những bài thơ về hoa gạo tháng 3 vẫn luôn khiến lòng người yêu thơ ca không khỏi bồi hồi và xốn xang. Có chăng trong từng lời thơ giản dị, mộc mạc ấy là cả một khung trời bình yên, trong veo, chất chứa bao kỉ niệm.
Nắng tháng ba ai phơi mà thắm đỏ (Tác giả: Nguyen Thi Hoa Vien)
Tháng ba về ai đem nắng ra phơi Con đường vắng rụng rơi hoa gạo đỏ Những đốm lửa giỡn đùa vui trong gió Em đi tìm nơi nào đó không anh Tháng ba về từng sợi nắng mong manh Đôi mắt biếc tròng trành trong gió sớm Chùm hoa xoan tím tóc thề nghịch ngợm Có lẽ đã chớm rét Nàng Bân
Tháng ba rồi trời đất vẫn phân vân Mùi hương bưởi bần thần trong giá lạnh Em lại đi giữa mưa buồn nhặt nhạnh Chút nồng nàn đặc quánh sắc hương yêu Tháng ba rồi từng hạt nắng liêu xiêu Như nhắn gửi biết bao điều khờ dại Về nơi ấy có một người mê mải Gom vần thơ khắc khoải đến cho đời Tháng ba về chùm hoa gạo rụng rơi Như hạt nắng... Ai phơi... Mà thắm đỏ!
Có ai về nhặt hoa gạo tháng 3 (Tác giả: Khuyết danh)
Nếu một ngày em quay lại tháng ba Về quê cũ đất đai một thời cằn cỗi Nơi tuổi thơ trôi qua rất vội Nhớ nhặt giùm tôi một cánh gạo cuối làng Nếu một ngày em về lại lang thang Hoa gạo đổ tháng ba giữa trời rực rỡ Cầm một bông gửi cho tôi nỗi nhớ Tự thuở nào đã quên cả mùi hương
Nếu một ngày em về cuối con đường Từng cánh hoa thắp cháy trời màu đỏ Bao năm qua chưa quay về xóm nhỏ Chợt nặng lòng năm tháng tha phương Nếu một ngày em còn biết nhớ thương Hãy quay về gốc cây ngày xưa ấy Kỷ niệm bâng quơ vẫn còn để lại đấy Lại đau đáu lòng, những ngày cũ lao xao Nếu một ngày lại thấy nao nao Tháng ba gọi , hoa gạo nở đầy con đường cũ Em hãy về cùng tôi và nhắn nhủ Vẫn nhớ một mùa hoa gạo đỏ thôn quê.
Ta lại về nhặt hoa gạo tháng ba (tác giả: Lê Việt Linh)
Ta lại về nhặt hoa gạo tháng ba Rơi rớt khắp cả triền đê rực cháy Nhặt lời yêu quên trên môi run rẩy Ai cất giùm ngày ấy tuổi thơ em?
Ta lại về tìm hàng phượng thân quen Ve thoát xác đợi cất lên bản nhạc Ngồi sau xe thì thầm xưa em hát Bản tình ca mùa hạ khắc trong lòng
Ta lại về vớt kỷ niệm ngoài sông Gom hồi ức ra hong phơi đầu hạ Dáng ai gầy vừa lướt qua vội vã Ngỡ em về hối hả dấu ngày xưa
Ta lại về đứng đợi dưới chiều mưa Che tóc thề mùa đi quên bỏ lại Bỗng chợt nhớ tên một loài hoa dại Đứng bâng khuâng khâu lại phút nao lòng.
Hoài niệm tháng Ba (Tác giả: Tạ Thăng Hùng)
Tháng ba đi qua bỗng thấy lòng trống trải Sao nhớ mùa hoa bưởi hoa ban Hoa gạo tươi rưng rức đỏ đầu làng Hò hẹn đợi chờ rét nàng Bân trở lại. Anh nhớ tháng ba đã bao lần em hỏi Sao vầng trăng không tỏ sáng một lần Dẫu tình mình đẹp hơn cả mùa xuân Anh bối rối đùa em chị Hằng đang giận dỗi. Bay đi đâu hỡi đàn ong mê mải Kiếm hoa rừng làm mật ngọt tháng ba Con tàu anh vội vã tới sân ga Chẳng giữ được tháng ba em ở lại. Lá thư tình viết xong rồi ngần ngại Chưa kịp trao năm tháng đã xa rồi Ngơ ngác sông quê bên lở bên bồi Con đò chở xôn xao mùa hoa gạo. Ôi nhớ lắm những ngày xưa đi dạo Mưa bụi bay ướt áo đường về Má hồng lung linh em hát say mê Ngạt ngào mái tóc em về hương bay. Tháng ba thẹn thùng chẳng dám cầm tay Hoa sưa nở trắng một thời con gái Đã yêu nhau sao ngại ngùng không nói Để hoa xoan rụng đầy theo gió tháng ba qua...
Tháng ba hoa gạo đỏ (Tác giả: Lương Thiện Chiến)
Lối cũ chiều nay tôi lại về Hoa Gạo đang mùa đỏ ven đê Vẫn gió tràn qua từ trong nội Thoảng chút hương xưa tự một khuya Dốc nhỏ còn in dấu chân ai In xuống bóng tôi, bóng đổ dài Nghe lòng dậy khúc buồn tê tái Trên cành con sáo hót mỉa mai Tôi đi tìm giữa đống tro tàn Đang nguội lạnh dần với thời gian Một đốm lửa hồng còn âm ỉ Khơi lên thiêu cháy cả mùa Xuân Tôi muốn đốt cháy cả hồn em Cho hết thẳm sâu giếng mắt huyền Môi không hình tim, không đỏ nữa Để em là mãi của…Tôi điên Nhưng em đã đi tận cuối trời Lửa lòng lại thiêu đốt hồn tôi Tôi cháy bùng lên trong nuối tiếc Rực hồng trong nỗi nhớ không nguôi Không hẹn nhưng tôi vẫn trở về Tháng Ba hoa Gạo đỏ chân đê Đỏ như những mảnh tim ai vỡ Thắp lửa tình yêu cháy say mê.
Nắng Vàng Sang Tiết Tháng Ba (Tác giả: Bùi Thu Nga)
Tháng ba về rồi em có biết không...? Những vạt nắng hanh hao nồng hương lúa mới, Mùa Hoa gạo thắm đường làng trong nắng sớm..... Gió thì thầm hát.....khúc tình ca..... Em không thể nào quên được tháng ba..? Màu Hoa gạo đỏ rực trời thương......nhớ..... Hương Hoa bưởi dịu dàng bên song cửa.... Làn khói bếp nhà ai lan tỏa đến....mơ màng. Tháng ba về Hoa gạo đỏ đường quê.... Mình tìm nhau trên đường xưa làng cũ.... Ngày Anh đi mưa buồn....trên xóm nhỏ.... Hoa xoan trắng rụng đầy trên ngõ vắng nhà em.... Câu Thơ buồn....em ướt đẫm đêm đêm.... Khúc (Hương Thầm) nghe như chừng vụn vỡ.... Tháng ba về mang nổi nhớ không tên...? Nơi miền kỷ niệm dấu yêu.....Mình đã..... Tháng ba về tơ trời xanh thuở ấy..... Chợt thấy thèm vai tựa một bờ vai..... Tháng ba về hỏi ai có chờ ai..? Mùa Gạo đỏ quanh co.....đường làng vắng..... Mái chèo khuya nghe...ngưng....từng nhịp thở..... Khắc khoải chờ.....duyên nợ hợp duyên..... ai...?
Tháng ba và hoa gạo (Tác giả: Phan Thu Hà)
Anh có về thăm hoa gạo tháng Ba Để nhớ về một thời hoa đỏ Cái thời em hay mơ màng nhìn qua khung cửa sổ Và thả hồn mình vào những cánh buồm mây
Hoa gạo vương đầy trên lối cỏ chiều nay Nghe rưng rức một triền đê ngập nắng Hoa vẫn đỏ giữa khoảng trời trống vắng Mỗi cánh hoa như tia lửa mặt trời
Trong âm thầm từng cánh hoa rơi Có nỗi nhớ không tên vẫn còn đọng lại Như nụ môi hồng một thời con gái Hôn nồng nàn tháng Ba Anh có về thăm lại một mùa hoa?
Tháng ba hoa gạo màu tim (Tác giả: Vũ Thắm)
Tháng Ba hoa gạo màu tim Ánh mắt xa vắng đưa tìm bóng xưa Thoảng trong làn gió nhẹ đưa Ngỡ ngàng ai bước như vừa quen thân Tháng Ba thoáng chút tần ngần Lời thơ năm cũ ghép vần chưa trao Người đi xa khuất phương nào Có còn nhớ đến nôn nao thẹn thùng Tháng Ba một chút ngại ngùng Trên đường chợt gặp đi chung lối về Qua rồi ngày tháng đam mê Hoa gạo vẫn đỏ lời thề nhạt phai… Nhặt đưa lên mái tóc cài Rực lên một nét trang đài đáng yêu Giờ đây mong nhớ từng chiều Mình em một bóng cô liêu bên thềm!
Em nhớ anh, mùa hoa gạo tháng ba (Tác giả: Hạnh Bùi)
Em nhớ anh những ngày mưa, Ứớt dầm dề những phố, Những ánh đèn vàng trên từng ô cửa, Chẳng làm thôi buồn những bước anh qua,
Viết cho anh, mùa hoa gạo tháng ba, Cồn cào cháy bản tình ca không tuổi, Bản tình ca chỉ mình em, Một chiều viết vội, Tiếc nuối một thời, Lỡ để giấc mơ trôi... Em nhớ anh, lại nhớ những ngày mưa Buông miệt mài lên từng ô cửa, Bước chân mình rêu phong một thuở, Để nghẹn ngào mùa hoa gạo tháng ba...
Có những lúc (Tác giả: Lưu Quang Vũ)
Có những lúc tâm hồn tôi rách nát Như một chiếc lá khô như một chồng gạch vụn Một tấm gương chẳng biết soi gì Một đáy giếng cạn không một hốc mắt đen sì Trời chật chội như chiếc lồng trống rỗng Thành phố đầy bụi bặm Những mặt người lì nhẵn chen nhau.
Tôi biết làm gì tôi biết đi đâu Tôi chẳng còn điếu thuốc nào Đốt lên cho đỡ sợ Yếu đuối đến cộc cằn thô lỗ Tôi xấu xí mù loà như đứa trẻ mồ côi Tình yêu trong lòng tôi chẳng ích lợi cho ai Những gì mọi người cần, tôi chẳng thiết Tôi khao khát yêu người Mà không sao yêu được Cuộc đời như một mụ già dâm đãng Một núi giây thừng bẩn thỉu rối ren Tôi chán cả bạn bè Mấy năm rồi họ chẳng nói được câu gì mới Tôi bỏ ra đi, họ ngồi ở lại Tôi đi một mình trong phố vắng ban đêm Tôi chẳng dám về gian phòng nhỏ của em Tấm áo đẹp của em và chiếc đồng hồ em xinh xắn Mặt tôi âm u như khu rừng rậm Nghe em cười giữa bè bạn đông vui.
Những bức tường dựng đứng quanh tôi Có những lúc tôi xuôi tay đuối sức Nhưng từ đáy nỗi buồn tôi thăm thẳm Một cái gì như nhựa thắm trong cây Một cái gì trắng xoá tựa mây bay Là hoa gạo của lòng tôi chẳng tắt Tôi đập tay lên bức tường lạnh ngắt Dù tiếng tôi chỉ một người nghe Tôi phải đốt lên một cái gì Cho sáng rực giữa chênh vênh vực thẳm Dẫu bao lần người làm tôi thất vọng Tôi vẫn yêu người lắm lắm người ơi Tình yêu tôi như một tiếng chuông dài Làm run rẩy hoa hồng trên ngực nắng.
Từ biệt (Tác giả: Lưu Quang Vũ)
Thôi nhé, em đi Như một cánh chim bay mất Phòng anh chẳng có gì ăn được Chim bay về những mái nhà vui.
Nghĩa gì đâu kỷ niệm tháng năm dài Lời thương mến nhớ lại thành chua chát Lòng ta cạn hay tại đời quá hẹp Nghĩ cho cùng, nào dám trách chi em.
Những ngày qua không thể dễ nguôi quên Em lạc đến đời anh tia nắng rọi Anh thuở ấy lòng thơm trang giấy mới Mối tình đầu tóc dại tuổi mười lăm.
Anh làm sao quên được những con đường Lá vàng rơi trên cỏ Nhớ vai em chập chờn hoa gạo đỏ Nhớ vầng trăng xẻ nửa lúc xa xôi Nhớ lời yêu trong những lá thư dài Sao em muốn anh quên nhanh chóng thế Anh cũng lạ cho mình xe cát bể Chắp đời em vào với cánh buồm anh Anh giặt áo cho em, anh dọn bếp sửa buồng Lúc em vắng anh thường ngồi tựa cửa Anh cứ nghĩ thương nhau là tất cả Nhưng em cười khi anh chẳng thể vui Hai ta không đi một ngả đường dài Không chung khổ đau không cùng nhịp thở Những gì em cần, anh chẳng có Em không màng những ngọn gió anh trao Chiếc cốc tan, không thể khác đâu em Anh nào muốn nói những lời độc ác Như dao cắt lòng anh như giấy nát Phố ngoài kia ngột ngạt những toa tàu Tiếng bán mua tiếng cãi chửi ồn ào Những nhà cửa nhỏ nhoi những mặt người bụi bẩn Cuộc sống này chẳng có gì đáng trọng Khiến người ta không thể tốt cùng nhau
Cánh chim vàng lạc đến đỉnh rừng hoang Nay trở lại với cỏ mềm quả ngọt Hãy ra đi sung sướng "Thật ra mà nói, chẳng có gì để nói" Giã từ.
Mùa hoa gạo (Tác giả: Phan Thanh Tùng)
Chị ơi! hoa Gạo nở rồi Tháng ba nắng nhạt tiết trời mọn xuân Mấy chùm hoa rụng bâng khuâng Vấn vương theo gió như chừng đợi ai...
Chị tôi năm tháng hao gầy Đứng trông, ngồi ngóng người trai bên làng Lâu rồi chả thấy anh sang? Một lần chớp nhoáng vội vàng cũng không!
Vậy mà chị chẳng lấy chồng Mấy người dặm hỏi, đến xong rồi về Chị rằng chị có hẹn thề Mặc cho thiên hạ khen chê nọ này.
Bao lần duyên muộn qua đây Cứ như hoa Gạo rụng xoay trong trời Chị ơi! thương quá chị ơi! Hy sinh xuân sắc một đời cho ai?
Chị cô đơn cả đời này? Bởi lời thề ước... Hỏi ai hiểu lòng... Như cây hoa Gạo giữa đồng Mênh mông cô quạnh trổ bông cuối mùa!
Hôm nay người ấy về chưa? Thương bông hoa Gạo rụng thưa thớt buồn Chờ nhau chớp bể mưa nguồn Chờ nhau biển cạn, sóng cuồng đại dương!
Chị ngồi thơ thẩn soi gương Còn đâu má thắm, môi hường ngày xưa... Mảy may còn chút duyên thừa Vùi theo nấm mộ người chưa lấy chồng.
Xem thêm: Tuyển tập thơ về hoa sen - biểu tượng của nét đẹp Việt Nam 17 bài thơ về hoa thược dược nhuốm màu ký ức Thơ về hoa đào - Chùm thơ rực rỡ sắc xuân
3. Thơ hoa gạo lãng mạn
Mùa hoa gạo đến khiến cho lòng người dâng lên bao nỗi nhung nhớ, vấn vương. Hoa gạo hiện diện trong cuộc sống đời thường, trong thơ và nhạc, để mỗi lần đọc lên một bài thơ về hoa gạo hay nghe một bản nhạc, lòng lại thấy bình lặng đến dịu dàng.
Vẫn mãi thế (Tác giả: Nguyên Đỗ)
Vẫn mãi thế, mùa Xuân về luôn mãi Buổi tháng Ba hoa gạo nở khoe tươi Tay vẫy tay ca múa hát xoang cười Cô gái Thượng sắc Jrai thôn dã Em còn nhớ chàng thanh niên bản lạ Nói tiếng Kinh làm thầy giáo vô tư Sáng sáng lên trên rẫy, dậy từ từ Từng cô gái, từng thanh niên hiếu học Em còn nhớ lúc anh về em "hrớt" khóc Dặn nhớ mau về làng cũ thôn xưa Trên cao nguyên dẫu không có bóng dừa Bóng cây gạo bóng "kơ nia" râm mát Em còn nhớ hoa "pơ blang" ngào ngạt Màu đỏ tươi rực rỡ giữa thôn buôn Nhiều năm qua khi thoáng nhớ chợt buồn Nhớ vò rượu "nhum pai" say lướt khướt Điệu "xoang" múa em đi vòng lả lướt Đôi chân trần cô sơn nữ trên nương Dưới ánh trăng trông diễm ảo lạ thường "Giàng" yêu quý ban ơn và phúc lộc.
Lời hẹn mùa hoa gạo (Tác giả: Nguyên Dũ)
Tháng Ba hoa gạo nở rồi Chiều gom nắng nhạt anh ngồi chờ em Lật từng kỷ niệm ra xem Trinh nguyên còn giữ chẳng lem bụi trần Thầy u mấy lượt ân cần Tìm duyên mai mối xa gần nỉ non Một lời thề nguyện sắt son Còn bông hoa gạo vẫn còn chờ nhau Soi gương đếm sợi bạc màu Thuỷ chung vẫn trọn nhưng đau xót lòng Như cây hoa gạo giữa đồng Mênh mông hiu quạnh trổ bông cuối mùa Người ta phố thị đón đưa Để bông hoa gạo rụng thưa thớt buồn Chiều qua trời đổ mưa tuôn Thương bông hoa gạo gió cuồng chốt xoay Lật xem rung ngón tay gầy Nhớ từng kỷ niệm đong đầy yêu thương Trôi dài hạt nhớ vấn vương Ướt bông hoa gạo bên đường tháng Ba.
Nhớ mùa hoa gạo (Tác giả Trần Quang Hải)
Anh vừa trở lại bến sông Đúng mùa hoa gạo trổ bông rực trời Ngậm ngùi nhặt cánh hoa rơi Bâng khuâng nỗi nhớ một thời bên nhau
Những ngày anh ở tuyến đầu Nhớ em đẫm mấy giọt sầu đêm trôi Đã quen giá lạnh đơn côi Mà sao vẫn thấy chơi vơi ngập lòng
Anh về lặng đứng bến sông Thấy con sáo sậu phiêu bồng bay xa Mưa rơi mờ mịt chiều tà Hoa gạo vẫn đỏ… ngói nhà đã nâu
Qua nhà chẳng thấy em đâu Hỏi thăm em đã qua cầu đi xa Câu thơ dành để làm quà Giờ đây còn lại nhạt nhòa dư âm.
Xa em mới có mấy năm Lá thư người gửi hỏi thăm dối lòng Trời chiều nay trở gió đông Thấy hoa gạo rụng bến sông não nề
Chiến tranh, đi chẳng hẹn về Ở đâu cũng nhớ tình quê đậm đà Nhớ mùa hoa gạo rộ hoa Bỗng dưng khoé mắt thấy nhòa nhạt cay
Nhặt bông hoa gạo chiều nay Nhớ màu hoa đỏ đắm say một thời.
Giai điệu (Tác giả: Bùi Đức Vinh)
Mai con đi rồi tháng ba có mỏi mong Hốc hác ngọn đèn khuya chênh chao bên cửa gió Rét nàng Bân sướt mướt ngoài lối nhỏ Hoa gạo rưng rưng cời lửa xuống làng nghèo
Cánh bèo lang thang cút côi mơ tím chiều kỷ niệm Tất tưởi chuyến đò chở khát vọng đời quê Ai còn mải phiêu bạt chẳng kịp hẹn ngày về Nên phù sa quê mình bồi mài vào trông ngóng
Tháng ba thì vẫn cứ nồng nàn như câu hát Tĩnh nặng cha về mắt khuyết rạn chân chim Con mười tám năm chưa ngơi nghỉ kiếm tìm Khát khao trôi qua những bến đời yên ả
Hoa gạo đêm nay cháy đỏ rực triền đê Chạng vạng luống cày hắt lên màu no đủ Ôi giọt nước mắt mẹ tôi chảy mát dòng sông cũ Con nằm trở mình thao thức cả ban mai.
Thơ tình mùa hoa gạo (Tác giả: Cao Hằng)
Em có nhớ mùa hoa gạo trước Xưa một thời nguyện ước ta trao Với anh luôn thấy nghẹn ngào Vì rằng nó đã in vào đáy tim. Ngày tạm biệt em tìm đường mới Dẫu biết rằng chới với lo toan Hẹn nhau sau nếu chu toàn Không quên mùa gạo em ngoan sẽ về Anh tìm kiếm đam mê thuở dại Của những ngày hứa mãi trao nhau Nhặt bông hoa rụng úa màu Nâng niu tự hỏi mà đau cõi lòng Nhớ ngày ấy chong chóng mộng ước Mong đến ngày kiệu rước em qua Kết duyên se thắm mặn mà Mà giờ cách trở, nhạt nhòa tháng Ba.
Chiều trên phố (Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh)
Có một chiều như thế Hoa gạo thắp lửa hè Con phố nằm thao thức Ru tình say lắng nghe. Có một chiều như thế Tà áo lụa bay bay Dáng người qua con phố Hoa vờn theo bóng lay . Rồi một chiều như thế Bóng người khuất chân mây Cho lòng ai lặng lẽ Xác tàn rơi tiếng ve . Rồi một chiều như thế Hoài cảm cứ dâng đầy Ước người qua trở lại Xuân tình tay trong tay.
Nhớ (Tác giả: Tạ Thăng Hùng)
Không thể nào anh nhớ Hết những ngày tuổi thơ Nhưng nồng nàn nỗi nhớ Chuyện chúng mình ngày xưa. Ngày đó anh ngây thơ Tuổi mới vừa mười tám Thẹn thùng nên chẳng dám Cầm tay cùng sánh đôi. Khi hoa gạo đỏ trời Anh lên đường bộ đội Chiều bên nhau không nói Lặng ngắm màu hoa rơi. Thôi về đi em ơi Ngày mai còn đến lớp Thương em chiều nghiêng xuống Đôi mắt tròn long lanh. Theo chiều dài chiến tranh Anh mang bao nỗi nhớ Làng quê mùa nước lũ Dáng mẹ chờ bên sông... Càng xa càng nhớ hơn Nụ cười em tỏa nắng Long lanh màu đôi mắt Với một mùi tóc thơm.
Sắc đỏ tìm nhau (Tác giả: Nguyễn Hoàng)
Mùa sẽ đến, hoa gạo xưa lại đỏ Ta cứ mơ kỉ niệm cũ ngày nào. Góc quán nhỏ tiếng xe rung vụn vỡ Lọt tán lá chùm nắng khẽ xôn xao. Đừng xa nhau, em có nghe thì thào Lời của gió níu chân người ngày ấy. Ta âm thầm bắt đầu cuộc trốn chạy, Để biết rằng tim lại rộn nhịp đau. Ta nhận ra sắc đỏ sự khởi đầu Cũng là lúc ta thốt lời hẹn cuối. Niềm mê đắm bên em không thể nói Ta đành về lưu luyến ấy chôn sâu. Mùa đã đến, giờ em ở nơi đâu Gửi cho ta chút thoáng hương ngày ấy? Vỗ về ta trong nhớ thương sóng dậy Chờ một ngày sắc đỏ lại tìm nhau.
Thu muộn (Tác giả: Phan Huyền Thư)
Em đích thực chân trần dang tay chạy dưới mưa Anh lập lòe trong đêm tìm hoa gạo thắp từng nụ hôn choi chói lưng trời
Em xa xôi trong tay người hoa gạo lã chã Thu về nhanh quá, trên tay anh xác ve lột đẫm sương Tiếng ve chơi vơi đóm đóm tàn lụi những tàn lửa rơi rơi cháy vội lần cuối Lần cuối rồi thôi nhé
Thu muộn Ở lưng trời khát cháy sa mạc Xa rồi… lã chã... hoa gạo.
Mùa hoa gạo (Tác giả: Ngân Lê)
Tháng ba hoa gạo nở hồng Đỏ tình em sợi tơ lòng vấn vương Mùi thơm hoang thoảng đưa hương Như níu chân giữa quãng đường em qua
Một thời kỷ niệm đã xa Bóng hình xưa cũ nhập nhòa trong tim Người xa biền biệt cánh chim Sông tương mấy khúc đâu tìm được nhau
Duyên xưa se sợi chỉ màu Một lời hẹn ước mai sau lại buồn Lối về cây gạo vẫn còn Bao mùa hoa đỏ rụng mòn bước chân
Tháng Ba trời đẹp trong ngần Lời tình yêu vẫn đang ngân rộn ràng...
Mùa hoa gạo (Tác giả: Mami Vam)
Tháng ba về ngập trời hoa gạo nở Nhắc cho em nhớ lại chuyện chúng mình Tặng cô bé bông hoa gạo đẹp xinh Lời tỏ tình... anh trao từ dạo ấy.
Tháng ba về lòng bồn chồn đến vậy Thấy bâng khuâng luyến tiếc chuỗi ngày qua Những tháng ngày biền biệt ở chốn xa Kỉ niệm cũ chắc gì người đã nhớ!
Cái xao xuyến của ngày đầu gặp gỡ Cái thẹn thùng bỡ ngỡ buổi đầu tiên Cái ngây thơ trong trắng nét dịu hiền "Anh thích lắm sự hồn nhiên của bé!"
Em e thẹn nép vào anh cười khẽ Anh ngại ngùng nhè nhẹ nắm tay em Ôi tháng ba nhiều kỉ niệm êm đềm Mãi theo em lạc vào miền ký ức.
Tháng ba về khiến lòng buồn thổn thức Ký ức xưa đâu đó chợt ùa về Anh thị thành em tận chốn làng quê Hẹn thề cũ đã trôi cùng năm tháng.
Xem thêm: 7 bài thơ về hoa đậu biếc hay và ý nghĩa nhất 14 bài thơ về hoa mận mùa xuân đẹp rung động lòng người 21 bài thơ về hoa nhài hay và ý nghĩa nhất
Stt về hoa gạo lay đọng lòng người
Một chút nhớ thương theo mùa hoa gạo tìm về, chuyên chở những ký ức thanh bình của thuở hồn nhiên đầy mơ mộng, khát khao để rồi khi năm tháng qua đi tất cả kỷ niệm đều được gửi gắm vào những stt hoa gạo đẹp mà buồn.
- Hoa gạo đầu đình hay đầu làng, trong tâm trí của những người con xa quê, nó còn chứa đựng cả một miền ký ức tuổi thơ thanh bình.
- Hoa gạo đua nhau chen chúc nở rộ khoảng năm đến bảy ngày, sau đó rụng xuống một thời gian thì mới ra lá. Bỗng làm tôi nhớ đến bài học hồi lớp vỡ lòng, có nhà văn đã miêu tả rằng: “Bộp. Một đóa hoa gạo rụng, làm tôi giật nảy mình”.
- Độ tháng 3 về, cũng là lúc hoa gạo nở rộ. Chỉ cần nhìn lên các đồi núi sẽ thấy cây hoa gạo cứ như những chiếc ô màu đỏ khổng lồ nổi bật trên nền trời xanh thẳm.
- Chúng ta, ai cũng có một tuổi trẻ đẹp. Cuộc đời này giống như một bông hoa gạo, có lúc sẽ héo úa nhưng đừng quên đã từng rực rỡ.
- Tháng 3, miềm bắc phải hứng chịu nồm ẩm khắp nơi, theo đó là cảm giác ảm đạm của những cơn mưa bụi đầy phiền toái, sương mù giăng khắp lối. Nhưng thời điểm này cũng là lúc hoa gạo nở rộ, lan tỏa khắp làng quê, khiến cho những con xa xứ mỗi lần nhìn thấy lại ngẩn ngơ.
- Truyền thuyết kể rằng, hoa gạo là hóa thân kỷ vật tình yêu của một chàng trai nghèo và cô sơn nữ xinh đẹp. Hoa gạo rực rỡ như mối tình nồng thắm nhưng dang dở vì số phận của họ.
- Tháng3 về, đứng từ rất xa tôi vẫn còn nhìn thấy tháp lửa đỏ rực vươn lên trời cao của cây gạo đầu làng. Hoa gạo gọi về ba nhiêu là chim chót hót líu lo, ríu rít chuyền cành.
- Năm nay, hoa gặp nở vào tầm giữa tháng 3. Hiện đã có rất nhiều người tìm đến đây chụp ảnh, ghi lại những khoảnh khắc lãng mạn, “cứu vớt” cảm xúc cho những ngày mưa dầm ủ dột.
- Hoa gạo mạnh mẽ, đến khi rơi rụng vẫn vẹn nguyên sắc đỏ, còn nguyên cả đóa hoa. Sắc đỏ của hoa gợi cho người ta cảm giác ấm áp đến nao lòng.
- Hoa gạo rụng đỏ đường làng, đỏ đầu đỏ. Người xưa coi hoa gạo như một phần của đời sống nông thôn. Còn tôi, tôi xem hoa gạo như ký ức tuổi thơ của mình.
Những câu nói hay về hoa gạo
Hoa gạo từ lâu đã trở thành linh hồn của mỗi làng quê. Những câu nói về hoa gạo vừa gần gũi nhưng cũng đầy day dứt, thương cảm. Với nhiều người, hoa gạo là ký ức tuổi thơ và trong hành trang của những người đi xa, đâu đó vẫn còn vương vít một sắc đỏ chói chang của chùm hoa gạo.
- Ai cũng có một thời tuổi trẻ đẹp đẽ và đầy hoài bão. Cuộc đời này giống như một bông hoa gạo, có lúc rực rỡ nhưng rồi sẽ có lúc héo úa.
- Tháng 3 đến, lá gạo cứ thế theo mua về hết với đất mẹ, cây và cành trơ tụi như những cánh tay khẳng khiu vươn dài. Đến mùa xuân, những nụ hoa gạo cứng cỏi nứt ra từ các nhánh cây tưởng chừng đã khô vì cái giá rét và khi tháng 3 đến chúng sẽ cùng bung nở.
- Hoa gạo - một cái tên chân chất giống như vẻ đẹp của nó, rực rỡ mà không kiêu sa, mạnh mẽ, tràn đầy sức sống, nhưng đời hoa cũng mong manh và ngắn ngủi. Hoa gạo đẹp giống như những người dân quê chất phác, rắn rỏi và kiên cường.
- Tháng 3, lộc non biêng biếc nõn nà, giăng mắc nẻo xuân qua. Không gian các miền quê thoang thoảng hương xoan, hương bưởi… ngất ngây. Mùa xuân đến, trên nền xanh miên man, bỗng rộ lên một màu đỏ rực của loài hoa gạo.
- Tháng 3, khi cái rét nàng Bân làm tê tái lòng ngừi, khi những đợt mưa bụi cuối xuân làm cho những con đường đất trong làng nhão nhoét, lồi lội và trơn tuột. Khi những cánh hoa xoan li ti màu tim tím nở, đưa hương hoa ngan ngát cũng là lúc những chùm hoa gạo bung ra, đỏ rực như một đài lửa khổng lồ làm sáng bừng cả đường làng ngõ xóm.
- Hoa gạo gắn liền với mùa xuân xứ Bắc. Hầu như ngôi làng nào cũng có một gốc gạo cổ thụ, mỗi năm vào dịp tiết trời sang xuân lại bung nở những cánh hoa đỏ thắm, sức sống mạnh mẽ.
- Sức sống hoa gạo cứ bất tận như tình yêu, như con người mãi chung tình với quê hương xứ sở. Có lẽ, không có vẻ đẹp nào tạo nên độ chín của mùa xuân bằng sắc đỏ chói chang của loài hoa bình dị này.
- Hoa gạo có năm cánh dày như bàn tay xòe rộng, giữa là chụm nhị và nhụy có màu nhạt hơn cánh. Đài hoa cũng dày và có màu xanh. Sắc hoa màu đỏ đậm hoặc pha cam vô cùng bắt mắt.
- Thuở nhỏ, ai cũng từng bị dọa “thần cây đa, ma cây gạo” nhưng rồi, tuổi thơ hồn nhiên, đâu lại vào đấy, những đứa trẻ vẫn ngày ngày quấn quýt bên cây gạo. Đề rồi khi lớn lên, ai cũng mang trong mình mỗi nỗi nhớ về quê hương và không thể thiếu nỗi nhớ về hoa gạo.
- Hoa gạo nở gợi nhắc về mùa thi, thường khiến cho những cô cậu học trò thổn thức. Những người thầy, người cô đứng trên bục giảng cũng không giấu được nỗi niềm khi thấy hoa gạo nở bùng, báo hiệu một mùa thi nữa lại về.
Tháng 3 về cho ta thả hồn mình theo những vần thơ về hoa gạo, để ta thêm yêu cái mỏng manh, dịu dàng nhưng cũng thật rực rỡ, cuốn hút chỉ ghé tới một lần trong năm ấy.
Đừng quên theo dõi VOH Sống đẹp để cập nhật thêm những thông tin mới nhất và nhanh nhất nhé!
Từ khóa » Những Bài Thơ Hay Về Hoa Gạo Tháng Ba
-
Top 20 Bài Thơ Hay Về Mùa Hoa Gạo Tháng Ba
-
Thơ Về Hoa Gạo Tháng 3, Những Câu Nói, Status Hay Về Hoa Gạo
-
Chùm Thơ Hoa Gạo Hay, Tình Thơ Hoa Gạo Tháng 3 Mới Nhất | KyUc.Net
-
1001 Bài Thơ Hoa Gạo Hay Nhất Viết Cho Tháng 3 đang Về
-
Thơ Về Hoa Gạo Tháng 3 ❤️️ Chùm 35+ Bài Thơ Hay Nhất
-
Top 12 Bài Thơ Hay Viết Về Mùa Hoa Gạo Tháng Ba
-
Thơ HOA GẠO Hay (tuyển Tập Thơ Tình Sắc đỏ Mộc Miên, Pơ-Lang)
-
Top 10 Bài Thơ Hay Về Mùa Hoa Gạo Tháng Ba - TopZ
-
Thơ Về Hoa Gạo Nở Tháng Ba Hay, ý Nghĩa Nhất - Thủ Thuật
-
22+ Bài Thơ Về Hoa Gạo Tháng 3 (Sắc Đỏ Mộc Miên & Pơ Lang)
-
Những Bài Thơ Hay Về Hoa Gạo đỏ Rực Góc Trời Gọi Hè Về
-
Top 7 Bài Thơ Hay Về Mùa Hoa Gạo Tháng Ba
-
Chùm Thơ Tháng 3 Yêu Thương – Tháng 3 Mùa Hoa Gạo Nở
-
Top 20 Bài Thơ Hay Về Mùa Hoa Gạo Tháng Ba - Vik News