Văn 9 - Lặng Lẽ Sa Pa - HOCMAI Forum

Cộng đồng Học sinh Việt Nam - HOCMAI Forum Cộng đồng Học sinh Việt Nam - HOCMAI Forum
  • Diễn đàn Bài viết mới Tìm kiếm trên diễn đàn
  • Đăng bài nhanh
  • Có gì mới? Bài viết mới New media New media comments Status mới Hoạt động mới
  • Thư viện ảnh New media New comments Search media
  • Story
  • Thành viên Đang truy cập Đăng trạng thái mới Tìm kiếm status cá nhân
Đăng nhập Đăng ký

Tìm kiếm

Everywhere Đề tài thảo luận This forum This thread Chỉ tìm trong tiêu đề By: Search Tìm nâng cao… Everywhere Đề tài thảo luận This forum This thread Chỉ tìm trong tiêu đề By: Search Advanced…
  • Bài viết mới
  • Tìm kiếm trên diễn đàn
Menu Install the app Install Văn 9Lặng lẽ sa pa
  • Thread starter Takudo
  • Ngày gửi 8 Tháng bảy 2020
  • Replies 1
  • Views 1,696
  • Bạn có 1 Tin nhắn và 1 Thông báo mới. [Xem hướng dẫn] để sử dụng diễn đàn tốt hơn trên điện thoại
  • Diễn đàn
  • NGỮ VĂN
  • TRUNG HỌC CƠ SỞ & TIỂU HỌC
  • Ngữ Văn lớp 9
  • Văn bản nghị luận
  • Nghị luận văn học
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.You should upgrade or use an alternative browser. Takudo

Takudo

Học sinh tiến bộ
Thành viên 3 Tháng tám 2019 518 1,688 206 Hà Nội Thất học :( [TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Nêu cảm nhận về anh thanh niên trong đoạn trích sau : Anh hạ giọng, nửa tâm sư, nửa đọc lại một điều rõ ràng đã ngẫm nghĩ nhiều: - Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa, cháu cũng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình. Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa. Vả, khi ta việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi việc của cháu gắn liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất. Còn người thì ai mà chả “thèm” hở bác? Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc? Đấy, cháu tự nói với cháu thế đấy. Bác lái xe đi, về Lai Châu cứ đến đây dừng lại một lát. Không vào giờ “ốp” là cháu chạy xuống chơi, lâu thành lệ. Cháu bỗng dưng tự hỏi: Cái nhớ xe, nhớ người ấy thật ra là cái gì vậy? Nếu là nỗi nhớ phồn hoa đô hội thì xoàng. Cháu ở liền trong trạm hằng tháng. Bác lái xe bao lần dừng, bóp còi toe toe, mặc, cháu gan lì nhất định không xuống. Ấy thế là một hôm, bác lái phải thân hành lên trạm cháu. Cháu nói: “Đấy, bác cũng chẳng “thèm” người là gì?” Anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe, chân cô đung đưa khe khẽ, nói: - Và cô cũng thấy đấy, lúc nào tôi cũng có người trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà. Mỗi người viết một vẻ. Mọi người cho em phần dàn bài chi tiết với ạ :< @Trần Tuyết Khả
  • Like
Reactions: Trần Tuyết Khả and ruthenii Trần Tuyết Khả

Trần Tuyết Khả

Cựu Mod Văn | Cựu phó CN CLB Địa
Thành viên 13 Tháng hai 2018 2,356 6,278 616 21 Hà Nội Trường THPT Hoài Đức A
Takudo said: Nêu cảm nhận về anh thanh niên trong đoạn trích sau : Anh hạ giọng, nửa tâm sư, nửa đọc lại một điều rõ ràng đã ngẫm nghĩ nhiều: - Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa, cháu cũng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình. Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa. Vả, khi ta việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi việc của cháu gắn liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất. Còn người thì ai mà chả “thèm” hở bác? Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc? Đấy, cháu tự nói với cháu thế đấy. Bác lái xe đi, về Lai Châu cứ đến đây dừng lại một lát. Không vào giờ “ốp” là cháu chạy xuống chơi, lâu thành lệ. Cháu bỗng dưng tự hỏi: Cái nhớ xe, nhớ người ấy thật ra là cái gì vậy? Nếu là nỗi nhớ phồn hoa đô hội thì xoàng. Cháu ở liền trong trạm hằng tháng. Bác lái xe bao lần dừng, bóp còi toe toe, mặc, cháu gan lì nhất định không xuống. Ấy thế là một hôm, bác lái phải thân hành lên trạm cháu. Cháu nói: “Đấy, bác cũng chẳng “thèm” người là gì?” Anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe, chân cô đung đưa khe khẽ, nói: - Và cô cũng thấy đấy, lúc nào tôi cũng có người trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà. Mỗi người viết một vẻ. Mọi người cho em phần dàn bài chi tiết với ạ :< @Trần Tuyết Khả Bấm để xem đầy đủ nội dung ...
Em tham khảo nhé MB: Giới thiệu tác giả, tác phẩm, nhân vật anh thanh niên TB: * Hoàn cảnh sáng tác * Cảm nhận về anh thanh niên trong đoạn trích - Anh là một người yêu nghề, có trách nhiệm cao trong công việc, sống có lý tưởng + Anh làm việc có một mình, không người giám sát nhưng anh đã vượt qua tất cả khó khăn, gian khổ của hoàn cảnh để làm việc một cách nghiêm túc. + Đối với anh gian khổ nhất là phải đối mặt với sự cô đơn, một mình. Anh từng nghĩ “ngôi sao” kia cũng lẻ loi giống mình. Nhưng anh đã vượt qua điều đó, coi ngôi sao kia và mình là đôi bạn, không còn cảm thấy cô đơn nữa + Anh làm việc say mê với suy nghĩ thật cao đẹp: được cống hiến hết mình cho đất nước, cho sự nghiệp xây dựng tổ quốc - Anh có suy nghĩ, quan điểm thật cao đẹp + Anh hiểu rằng "khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được". Nhờ có công việc mà anh không còn cảm thấy cô đơn nữa, giúp cuộc sống vui vẻ hơn, ý nghĩa hơn + Anh còn hiểu ra rằng công việc của mình gắn liền với công việc của bao anh em đồng chia dưới kia "công việc của cháu gian khổ thế đấy chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất". Với anh, công việc là cuộc sống + Quan niệm về hạnh phúc của anh cũng thật giản đơn nhưng vô cùng đẹp. Khi biết một lần do phát hiện kịp thời một đám mây khô mà anh đã góp phần vào chiến thắng của không quân ta bắn rơi máy bay Mĩ trên cầu Hàm Rồng, anh thấy mình "thật hạnh phúc". + Cuộc sống của anh không hề buồn tủi như bao người nghĩ bởi anh biết tự tạo niềm vui ngay trong công việc: trồng hoa rực rỡ sắc màu, nuôi gà, anh tìm niềm vui ở sách, sách giống như người bạn để anh trò chuyện, là cánh cửa mở ra thế giới bên ngoài và cũng để anh chống chọi với vắng lạnh quanh năm trên đỉnh núi cao 2600m. - Anh là người cởi mở, chân thành, hiếu khách + Khi những vị khách đến chơi, anh vô cùng vui mừng, tỏ rõ sự hiếu khách và trân trọng từng giây, từng phút khi được trò chuyện với họ + Anh kể anh từng rất "thèm người", tới mức phải lấy cây chắn ngang đường ô tô để được nghe tiếng người, trò chuyện với mọi người. Nhưng về sau anh nghĩ "Nếu là nỗi nhớ phồn hoa đô hội thì xoàng" và anh đã vượt qua để bất cứ ai một lần gặp gỡ cũng đều mang theo ấn tượng sâu sắc - Anh thanh niên chính là tiêu biểu cho vẻ đẹp của thế hệ trẻ thời kháng chiến chống Mĩ cứu nước.... KB: Nhấn mạnh lại vẻ đẹp của anh thanh niên, liên hệ tới thế hệ trẻ ngày nay
  • Like
Reactions: ~ Su Nấm ~ You must log in or register to reply here. Chia sẻ: Facebook Reddit Pinterest Tumblr WhatsApp Email Chia sẻ Link
  • Diễn đàn
  • NGỮ VĂN
  • TRUNG HỌC CƠ SỞ & TIỂU HỌC
  • Ngữ Văn lớp 9
  • Văn bản nghị luận
  • Nghị luận văn học
Top Bottom
  • Vui lòng cài đặt tỷ lệ % hiển thị từ 85-90% ở trình duyệt trên máy tính để sử dụng diễn đàn được tốt hơn.

Từ khóa » Cái Nhớ Xe Nhớ Người ấy Thật Ra Là Cái Gì Vậy