Yêu (Mộng Tướng Tùy) – Chương 19.2 - ROSY
Có thể bạn quan tâm
Chương 19.2
Lạc lối
“Từ khi đọc báo và biết được tin Diệp Tuấn Ngạn và Đỗ Tố Hành kết hôn, chị vẫn cố liên hệ với em nhưng không được, sau đó chị đi tìm Tâm Duyệt hỏi thăm mới biết được là em đã về nhà cùng ba mẹ. Cô ấy còn nói rằng từ khi em rời đi mọi người không thể liên lạc được với em, bọn họ cũng đang rất lo lắng cho em”. Chị kéo tay tôi ngồi xuống rồi nói một hơi “Em có biết chị tìm em bao lâu rồi không?”
Tôi nước mắt lưng tròng nhìn chị không thốt lên lời.
“Em dạo này sao rồi?” Linh Linh vén mấy sợi tóc lòa xòa của tôi sang một bên.
Tôi cầm lây tay chị tựa như túm được một chỗ dựa vững chắc, tôi bắt đầu đem chuyện Đỗ Hạo Hành, Đỗ Tố Hành và đám người đó tính kế với tôi và Quân Lâm thế nào, rồi sau đó kể chuyện tôi bị Quân Lâm tính kế. Sau đó kết luận một câu: “Bọn họ là một đám người đê tiện, sau này chắc sẽ có báo ứng”.
Chị nghe xong cũng nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt hai nắm đấm nói to: “Em khóc gì mà khóc, em mà lại để bọ họ bắt nạt dễ dàng thế này à? Trước kia chị đã dặn dò em là phải cẩn thận đề phòng rồi, vậy mà vẫn để những chuyện như thế này xảy ra, đúng thật là….”
Tôi lúc này mới nhớ lại lời dặn dò của Linh Linh ngày trước, lúc đó tôi thật vô tâm vô tư nên mới không để ý tới lời chị, giờ ân hận cũng quá muộn.
“Thôi được rồi, được rồi”. Chị đưa cho tôi chiếc khăn tay để lau nước mắt. “Thế giờ em tính thế nào?”
“Em định chờ ba bán hết cổ phần của Tân Vực đi, gia đình em thoát khỏi sự khống chế của Diệp Tuấn Ngạn, sau đó tất cả sẽ sang Úc bắt đầu cuộc sống mới”. Tôi vừa lấy khăn lau nước mắt vừa nói.
“Thực ra việc này em cũng không nên trách Diệp Tuấn Ngạn, anh ta cũng bị người ta tính kế nên mới bất đắc dĩ dùng biện pháp này với em”. Tôi thật không ngờ Linh Linh còn nói tốt cho anh ta, sao chị lại giống ba tôi đến thế?
Tôi không nói gì, chỉ bĩu môi nhớ tới việc trước kia Linh Linh luôn ngưỡng mộ tài năng của Quân Lâm, bao nhiêu lâu nay dường như sự hâm mộ đó không hề phai nhạt.
“Em cũng không nên đối với anh ta quá cứng nhắc, như vậy em sẽ chẳng được lợi lộc gì, hơn nữa đối với sự phát triển tâm lý của con gái em cũng không tốt đâu. Đúng không nào?”. Nghe Linh Linh nói tôi cũng bắt đầu suy tư.
Kỳ thật lời nói của chị cũng không phải là sai, cách sống của ba mẹ ảnh hưởng rất lớn tới sự phát triển tâm lý của con trẻ. Bình thường tôi không coi Quân Lâm ra gì trong nhà, Quân Lâm cũng không dám làm gì tôi cả. Tử Mĩ cũng được đà, luôn được tôi và mẹ che chở nên Quân Lâm cũng không thể tỏ ra uy nghiêm với bé, dần dần bé cũng coi như Quân Lâm không tồn tại. Điều này đã làm cho Quân Lâm cực kỳ giận dữ, tôi rất rõ ràng điều đó. Quan hệ của tôi và Quân Lâm không tốt và điều đó gián tiếp làm cho tình cha con của anh ta và Tử Mĩ trở nên xa cách.
“Còn nữa, em định cứ như thế buông tha cho đám người kia sao?” Xem ra Linh Linh chưa bình tĩnh lại sau cơn phẫn nộ vừa rồi.
“Không bỏ qua thì em còn làm được gì đây?” Tôi bất đắc dĩ nói, thân tôi tôi còn khó chu toàn nữa là trả thù bọn họ.
“Em thật là kẻ không có tiền đồ gì cả”. Linh Linh trừng mắt nhìn tôi sau đó thở dài nói.
Hai chị em hàn huyên cả buổi chiều sau đó lại cùng nhau ăn cơm tối. Nhưng vì Ngọc Nhiễm vẫn đang ngồi cùng nên tôi không muốn nhắc đến những chuyện liên quan tới Quân Lâm, chủ đề của câu chuyện chủ yếu xoay quanh đề tài là em bé sắp ra đời của chị.
Lúc này Linh Linh đã mang thai 5 tháng, bụng đã to trông thấy, Tử Mĩ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào bụng Linh Linh, còn khẽ kéo kéo tay tôi chỉ chỏ khiến hai chị em không khỏi bật cười, rất lâu rồi tôi mới được cười thoải mái như vậy.
Buổi tối đến 9 giờ chúng tôi mới trở về tới nhà, lúc này Quân Lâm đã ở nhà. Vừa nào tới cửa tôi đã thấy anh ta đang ngồi trong phòng khách lật lật báo, cười cười hỏi Tử Mĩ: “Hôm nay con đi chơi ở đâu?”
Nhưng Tử Mĩ không để ý tới anh ta mà kỳ cạch mở ra túi quà Linh Linh tặng bé chiều nay, đó là một chú mèo Hello Kitty đáng yêu. Nhìn qua tôi thấy sắc mặt Quân Lâm không được tốt cho lắm, chợt nghĩ tới những lời khuyên của Linh Linh chiều nay, dù sao bé cũng là con gái của Quân Lâm. Tôi đành lên tiếng: “Bảo bối của mẹ, ba đang hỏi con cơ mà?”
Quân Lâm nghe xong khẽ nhăn mày lại sau đó lại giãn ra, miệng lộ vẻ tươi cười: “Không sao, cứ để con chơi đi”. Sau đó đứng lên bước đi, khẽ nói vọng lại với tôi: “Em cũng mệt rồi, nên đi nghỉ sớm đi”.
Thấy vẻ mặt vui sướng của anh ta tôi không khỏi cảm thấy buồn cười. Tôi chỉ mới nói giúp anh ta có một câu mà anh ta đã trở nên cao hứng như vậy sao? Tôi thầm nghĩ thời gian vừa rồi Quân Lâm sống cũng chẳng vui vẻ gì , từ nhỏ tới lớn anh ta có bao giờ phải lựa ý người khác mà sống như thời gian qua đâu.
Tắm rửa xong tôi thấy Tử Mĩ đã ngủ ngoan trên giường, lướt qua bé xong tôi đi đến trước bàn trang điểm, lâu lắm rồi tôi mới mở lại hộp kem dưỡng da thoa lên mặt một lớp. Hôm nay Linh Linh nói sắc mặt tôi tiều tụy hơn trước, có lẽ trước kia tôi hay trang điểm nên giờ đây để mặt mộc mọi người nhìn không quen mắt chăng? Kỳ thật tôi vẫn tin rằng nếu tôi chịu khó làm đẹp và ăn mặc như xưa thì tôi cũng vẫn xinh đẹp chẳng kém gì Ngọc Nhiễm. Hình như gần đây tôi có thói quen so đo sắc đẹp cùng Ngọc Nhiễm thì phải, chẳng lẽ vì cô ấy trẻ hơn tôi, xinh hơn tôi nên tôi ghen tị với cô sao?
Nghĩ đến thế tôi nhìn mình trong gưỡng khẽ cười nhạt.
“Cười gì vậy?” Quân Lâm ôm lấy eo tôi nhìn tôi trong gương hỏi.
Trong lòng tôi cả kinh, anh ta vào đây từ khi nào vậy? Phản ứng đầu tiên của tôi là đẩy anh ta ra: “Anh…tránh ra…”
Từ khi tới đây đã hơn nửa năm, vì tôi vẫn luôn oán hận anh ta nên anh ta cũng không dám chạm vào tôi, tự nhiên hôm nay lại xảy ra chuyện đụng chạm thế này khiến tôi không thích ứng nổi. Đang lúc tôi còn cự nự thì Ngọc Nhiễm đột nhiên xuất hiện rồi bế Tử Mĩ đi.
“Cô làm gì thế?” Tôi tránh khỏi vòng tay Quân Lâm rồi chạy theo Ngọc Nhiễm. Nhưng chỉ đi được hai bước tôi đã bị Quân Lâm ôm trở lại rôi bế bổng tôi tới trên giường. Sau đó đè ép cả người lên tôi.
Nụ hôn của anh ta còn đang dừng trên má tôi tôi ngậm chặt miệng để anh ta không thể hôn môi tôi, hai tay liên tục đấm đá: “Tránh ra, tránh ra…”
Vì mở miệng la hét mà đôi môi tôi bị Quân Lâm chiếm giữ, anh không ngừng xâm nhập vào bên trong khám phá vị ngọt ngào. Tôi vẫn vặn vẹo không ngừng nhưng không thể kêu lên được vì đã bị khóa chặt bởi môi anh ta.
Chỉ một lát sau tôi đã gần như không thể thở được vì nụ hôn quá lâu của anh, anh ta bắt đầu chuyển sang chỗ khác, nụ hôn nóng bỏng trượt từ môi xuống xương cổ rồi tới chỗ mẫn cảm của tôi phía trước. Cả người tôi nóng ran lên vì sự tiếp xúc da thịt với Quân Lâm, hai bàn tay của anh luồn vào trong váy ngủ vuốt ve xoa nắn khiến cho tôi như bị điện giật, theo phản xạ khép chặt lấy hai chân. Tinh thần tôi chợt trở nên cực kỳ thanh tỉnh, bàn tay này đã vuốt ve thân thể của người phụ nữ khác, đôi môi này đã chạm qua môi nữ nhân khác, hiện tại lại muốn làm tình với tôi, vậy anh ta coi tôi là loại người gì đây? Nhưng vì sao tôi không thể phản kháng mà vẫn thuận theo ham muốn của anh ta?
Trong đầu tôi xẹt lên một ý nghĩ ác độc, tôi ngừng giãy giụa mà hùa theo động tác của Quân Lâm sau đó thì thào: “…Thanh Vân…”
Âm thanh không lớn nhưng cũng đủ làm cho thân mình Quân Lâm chấn động. Vốn đang tấn công tôi mãnh liệt, Quân Lâm đột nhiên dừng lại động tác, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt tôi với con mắt xám xịt đầy nghi vấn, giống như một tòa băng cứng đờ bất động.
Tôi theo bản năng nhắm chặt mắt lại hưởng thụ cảm giác thỏa mãn về thể xác và tinh thần khi trả thù được anh ta nhưng không biết vì sao trong lúc đó nước mắt của tôi lại tuôn rơi ướt đẫm gối. ..
Quân Lâm buông tôi ra nghiêng nghiêng người nằm xuống, anh ta lẳng lặng nhìn tôi không nói gì. Vì sao tôi và anh ta lại có ngày hôm nay? Đây chắc chắn không phải là những gì tôi muốn và có lẽ cũng không phải là những gì anh ta muốn. Vì sao tôi phải phản bội lại ý nguyện của mình mà chấp nhận nhân nhượng? Vì sao anh ta còn cố chấp giữ tôi lại bên mình? Vì sao còn thèm muốn thân thể tôi?
Quân Lâm đột nhiên nghiêng người ôm chặt lấy vai tôi, mặt vùi vào cổ tôi thì thào: “Không sao , không sao cả. Cho dù người em yêu có là ai đi chăng nữa, cho dù em ở bên anh là vì lý do gì đi chăng nữa…. đều…không sao cả”.
Quân Lâm một lần nữa cắn mút da thịt tôi, giọng lạc đi vì ham muốn: “Bởi vì anh sẽ không bao giờ rời khỏi em”. Anh trằn trọc hôn lên môi tôi, mắt tôi…và chỉ một lát sau tôi có cảm giác một giọt chất lỏng mát lạnh rơi xuống mặt tôi, đó chính là nước mắt….. Tại thời khắc này tôi cảm giác được Quân Lâm có yêu tôi nhưng vì sao chúng tôi yêu nhau nhiều như thế mà lại luôn thương tổn lẫn nhau?
Tôi mở mắt nhìn mông lung, qua ánh sáng của đèn thủy tinh tôi thấy rõ Quân Lâm đang triền miên trên cơ thể tôi, tôi cũng không kìm nén nổi khoái cảm của mình, có lẽ đây là hậu quả của sự mong nhớ, là kết tinh của một thứ tình yêu luôn bị kìm hãm. Buổi sáng tỉnh dậy tôi với áo ngủ định mặc vào để đi rửa mặt, còn chưa ngồi thẳng dậy đã bị Quân Lâm áp chế xuống. Anh ta ôm chặt lấy tôi thì thầm: “Em nằm với anh một lát, hơn nửa năm nay anh chưa được ngủ ngon như hôm qua rồi”.
Tôi cười lạnh một chút: “Anh không phải luôn có mỹ nhân bên cạnh sao?”
Anh ta lại nhìn tôi cười: “Em không tin à? Từ khi gặp em, anh không có hứng thú với người phụ nữ nào khác. Nó giống như một dạng miễn dịch vậy”. Vừa nói anh ta vừa ghé môi vào mặt tôi hít hà rồi nói thêm: “Và cũng giống như bị hạ bùa chú vậy”.
Câu nói của anh làm tôi cảm giác như tâm hồn mình tan chảy thành từng giọt, giống như cảnh trong mơ đang tái hiện lại lần nữa…
Từ đêm hôm đó Quân Lâm lại một lần nữa trở lại phòng ngủ của tôi và bắt đầu danh chính ngôn thuận nằm cạnh tôi giống như ngày xưa.
Đối mặt với tất cả những chuyện vừa xảy ra, tâm tình của tôi rất phức tạp, tựa như đứa trẻ bị lạc lối giữa đồng hoang. Thái độ của tôi với Quân Lâm cũng thường xuyên thay đổi, có lúc thì đạm mạc lạnh lùng, có lúc thì ham muốn cuồng si. Mà tâm tình của Quân Lâm cũng cực kỳ khác trước, cho dù tôi có cáu giận vô lý hay là vui vẻ đùa cợt anh ta cũng vẫn tỏ ra rất ôn hòa chiều chuộng.
Chia sẻ:
Có liên quan
Từ khóa » Diệp Tuấn Ngạn
-
[Review] Yêu – Mộng Tướng Tùy - Jaepi's House
-
Yêu – Mộng Tướng Tùy - Hoa Ban
-
Đảo Ngôn Tình - TOPIC: Các Soái Ca Họ Diệp (Phần 2) 26....
-
Lâm Ngạn Tuấn - Evans, Fans, Kiểu Tóc - Pinterest
-
Kpop - Pinterest
-
Không Dám Cắt Tóc Vì Sợ 'Bằng Chứng Thép 4' Phải Quay Lại - Ngôi Sao
-
Bắc Giang Xảy Ra 7 Vụ Tai Nạn Giao Thông, 2 Người Tử Vong
-
"Bao Thanh Thiên" Đàm Tuấn Ngạn Sang Việt Nam: "Tôi áp Lực Nhất ...
-
Bộ Máy Tổ Chức - Xã Cao Ngạn
-
Danh Sách Diễn Viên Trung Quốc – Wikipedia Tiếng Việt
-
Tiêu Ân Tuấn – Wikipedia Tiếng Việt
-
Đối Thủ / 对手 - Lâm Ngạn Tuấn (Evan Lin) - NhacCuaTui
-
Khám Phá Video Phổ Biến Của Lâm Ngạn Tuấn Phim | TikTok