Bài Thơ: Người Dệt Tầm Gai (Vi Thuỳ Linh) - Thi Viện

Thi Viện ×
  • Tên tác giả/dịch giả
  • Tên bài thơ @Tên tác giả
  • Nội dung bài thơ @Tên tác giả
  • Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
  • Tên chủ đề diễn đàn
  • Tìm với Google
Toggle navigation
  • Tác giả
    • Danh sách tác giả
    • Tác giả Việt Nam
    • Tác giả Trung Quốc
    • Tác giả Nga
    • Danh sách nước
    • Danh sách nhóm bài thơ
    • Thêm tác giả...
  • Thơ
    • Các chuyên mục
    • Tìm thơ...
    • Thơ Việt Nam
    • Cổ thi Việt Nam
    • Thơ Việt Nam hiện đại
    • Thơ Trung Quốc
    • Đường thi
    • Thơ Đường luật
    • Tống từ
    • Thêm bài thơ...
  • Tham gia
    • Diễn đàn
    • Các chủ đề mới
    • Các chủ đề có bài mới
    • Tìm bài viết...
    • Thơ thành viên
    • Danh sách nhóm
    • Danh sách thơ
  • Khác
    • Chính sách bảo mật thông tin
    • Thống kê
    • Danh sách thành viên
    • Từ điển Hán Việt trực tuyến
    • Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập ×

Đăng nhập

Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký 454.69Thể thơ: Thơ tự doThời kỳ: Hiện đại8 người thíchTừ khoá: tình yêu (928) thơ phổ nhạc (602)
  • Chia sẻ trên Facebook
  • Trả lời
  • In bài thơ
  • Tài liệu đính kèm 2

Một số bài cùng từ khoá

- Không đề (I) (Quang Dũng)- Nỗi tình trên súng (Phan Nhự Thức)- Thơ viết ở biển (Hữu Thỉnh)- Buổi sáng đời ta (Huy Cận)- Từ xa bờ cỏ đường quê (Xuân Diệu)

Một số bài cùng tác giả

- Dòng sông không trở lại- Ngôi nhà- Anh- Nói với anh- Tạo hoá

Một số bài cùng nguồn tham khảo

- Tiếc nuối (Vi Thuỳ Linh)- Người đêm khuyết (Vi Thuỳ Linh)- Gọi nguồn (Vi Thuỳ Linh)- Bảo tàng và những giá trị (Vi Thuỳ Linh)- Khi em tựa cửa (Vi Thuỳ Linh)

Đăng bởi Cam Sành vào 12/05/2008 02:48

Dệt tầm gai - Ngọc Đại phổ nhạc, Nguyễn Kiều Anh thể hiện

Đang tải...

Dệt tầm gai - Ngọc Đại phổ nhạc, Trần Thu Hà thể hiện

Người yêu!Chúng mình ở hai miềnNgày nào em cũng khóc...Anh yêu của emEm yêu Anh cuồng điênYêu đến tan cả emÀo tung ký ứcTim em rộn lênEm đếm từng ngày Anh đếnNgày dài hơn mùaEm mong mỏiEm (có lúc) như một tội đồ nông nổi...Em nghe thấy nhịp cách êm ái ânGió làn gió thổi sương thao thácĐêm run theo tiếng nấcVề đi Anh!Cài then tiếng khóc của em bằng đôi môi AnhĐưa em vào giấc ngủ nồng nàn, quên đi những đêm chập chờn, trĩu nặngNgày nối ngày bằng hy vọngEm là người dệt tầm gai...Em nhẫn nại chắt chiu từng niềm vuiNhưng lại gặp rất nhiều nỗi khổTruân chuyên đè lên thanh thảnÔi sự trái ngược - những sợi tầm gai!Không kỳ vọng những điều lớn laoEm lặng lẽ dệt hạnh phúc từ những nỗi buồn - những sợi tầm gai - không ai nhìn thấyGai tầm gai đâm em đau đớnEm chờ Anh mãi...Tưởng chừng không thể vượt qua nổi cái lạnh, em đã khóc trên hai bàn tay trầy xướcNhững giọt tâm hồn thấm xót mười ngón tay rớm máuNgay cả khi Anh làm em thảng thốtEm vẫn hướng về Anh bằng tình yêu trọn vẹn của mìnhDệt tầm gai đến bao giờ?Mỗi ngày dài hơn một mùaDệt tầm gai đến bao giờ?Về đi Anh!Cài then những ngón tay trầy xước của em bằng Anh!Về đi Anh!Cài then emBằng Anh!

9.7.1998Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngọc Đại phổ nhạc thành bài hát Dệt tầm gai.[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

© 2004-2024 VanachiRSS

Từ khóa » Sự Tích Dệt Tầm Gai