Chốt Sang Sông | Lam Giáo Đầu

Đợi khi thế sự rối nùi...

Đợi khi thế sự rối nùi…

Đêm qua cùng nhóm bạn phổ thông vào Chợ Rẫy thăm thằng bạn bị tai nạn giao thông ở quê, vừa chuyển vô hôm thứ 7. Thăm xong cả bọn đói quá, ra quán Huế chỗ chợ An Đông ngồi. Mà quán này hay, gọi bún bò một hồi lâu tưởng sắp được ăn thì nhơn viên ra nói hết nước lèo rồi, các anh chị cô bác chọn cho món khác. Lúc này có cái vui là bỗng gặp stt của ông bạn Tâm Bình Định (Nguyễn An Nguyên), thế này:

“Đời ta như Chốt sang sông Tung hoành ngang dọc chứ không được lùi” P/s Mượn ý của cô gái thích đánh cờ tướng.

Hoan hỷ cái ý “không được lùi” nên bèn vào còm:

Một khi làm phận chốt cùi Bên này sông cũng có lùi được đâu,

Và lão Tâm cũng phấn khích, vào làm tiếp:

“Đợi cho qua cuộc bể dâu Chốt cùi sẽ tiến chứ đâu thèm lùi“. Và hỏi thêm: Vậy được không lão nạp Nguyễn Lam Điền?

hehe, vậy là không còn đường lùi thiệt, lại còm:

Đợi cho qua cuộc bể dâu Tướng tan sĩ tác còn đâu chốt cùi,

Và lão Tâm cũng tiến:

Cuộc đời ôi thế ngậm ngùi Tướng sỹ mất hết, chốt cùi sống chi?

Tất nhiên là chốt cùi vẫn tiến một còm nữa:

Quân cờ là cứ phải đi Tướng xe mã pháo… riêng chi chốt cùi,

Đến đây thì lão Tâm Bình Định bỗng có ý định… lùi, nên còm thế này:

“Móa, lão nạp dí ta vào đường cùng bằng vần ui. Hại ta chỉ có thể là bạn ta. Trời sinh ra An Nguyên sao còn có thêm Lam Điền Hic hic”

Thế là mình bèn tiến lên chốt lại một cùi:

Đợi khi thế sự rối nùi Voi quỳ ngựa quỵ chốt cùi nhập cung Bạn mình đừng nói lung tung Nhớ chiêu tàn cuộc là bung chốt cùi…!!!

hehe

Lam Giao Đầu

Chia sẻ:

  • Facebook
  • X
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Câu Thơ Về Con Chốt