Thơ Ca Về Cờ Tướng | Phạm Xuân Duy

Phải nhìn cho rộng ,suy cho kỹ Kiên quyết ,không ngừng thế tấn công Lạc nước hai xe đành bỏ phí Gặp thời một chốt cũng thành công Hồ chí minh

Biết người ,biết ta trăm trận trăm thắng Tôn tử

Được thế bỏ xe cũng tốt Mất tiên khí tử chỉ toi công Bách tượng cuộc kỳ phổ

Vốn trước hai bên ngang thế lực, Mà sau thắng lợi một bên giành Tấn công phòng thủ không sơ hở, Đại tướng anh hùng mới xứng danh.

Vài câu thành ngữ trong Cờ Tướng: – Xe mười, Pháo bảy, Mã ba – Cờ tàn, Pháo hoàn – Tốt nhập cung, Tướng khốn cùng – Nhất Tốt độ hà, bán Xa chi lực – Khuyết Sĩ kị song Xa, khuyết Tượng kị song Pháo – Cụt Xe hơn què Tượng – Nhất Mã hoán lưỡng Tượng, kỳ thế tất anh hùng – Một Sĩ chòi góc cóc sợ Mã công – Pháo đầu, xuất Tướng, Xe đâm thọc – Cờ bí dí Tốt – Mã nhật, Tượng điền, Xa liên, Pháo cách – Tam tử đồng qui (Tam tử qui biên) – Nhất Xa sát vạn tử – Nhất Xa thập tử hàn

Đánh cờ

Hồ Xuân Hương

Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc, Ðét đồn lên đánh cuộc cờ người. Hẹn rằng đấu trí mà chơi, Cấm ngoại thuỷ không ai được biết. Nào tướng sĩ dàn ra cho hết, Ðể đôi ta quyết liệt một phen. Quân thiếp trắng, quân chàng đen, Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa. Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa, Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên. Hai xe hà, chàng gác hai bên, Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ. Chàng lừa thiếp đương khi bất ý, Ðem tốt đầu dú dí vô cung, Thiếp đang mắc nước xe lồng, Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu. Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu, Thua thì thua quyết níu lấy con. Khi vui nước nước non non, Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.

Học đánh cờ Nhàn rỗi đem cờ học đánh chơi, Thiên binh vạn mã đuổi nhau hoài; Tấn công, thoái thủ nên thần tốc, Chân lẹ tài cao ắt thắng người. Phải nhìn cho rộng, suy cho kỹ, Kiên quyết, không ngừng thế tấn công. Lạc nước hai xe đành bỏ phí, Gặp thời một tốt cũng thành công. Vốn trước hai bên ngang thế lực, Mà sau thắng lợi một bên giành; Tấn công, phòng thủ không sơ hở, Đại tướng anh hùng mới xứng danh. Hồ Chí Minh

Cảm xúc Cầm tay mai mốt đã xa rồi, Kỳ hữu mọi miền nhớ quá thôi Thi đua cố gắng còn xum họp Họa lại thơ nhau thắm nụ cười. Viết Bảo

Gửi bạn mê cờ Cầm quân đã mấy chục năm rồi Kỳ nghệ càng say chẳng muốn thôi Thi tài cao thập bao điều mới Họa sống trăm năm chẳng thể rời. Đàm Thiện Cảng

Cờ Tướng Trại địch kèn đầy dọa nuốt tươi, Bàn cờ lo tính mãi không nguôi! Công danh dẫu chẳng đầy tay nắm, Thua được thường luôn trước mắt coi. Ngoài dóng ngựa xe ngừa đuổi giặc, Trong giàn Sĩ, Tượng giữ yên ngôi. Muốn quên gươm giáo nhưng còn ngại, Lệch chuộng đường “văn”, việc “võ” lơi! Trên bàn cờ gỗ trận bày xong, Sĩ, Tượng quây tròn giữ cửu cung. Cặp ngựa bay nghiêng quen ngả tiến, Đôi Xe lặng tiếng, thẳng đường dong. Ân Lăng, Sở Bá nguy không đọ, Xích Bích, Chu Lang thế rõ hùng. Tàn trận sông dài Xe, Pháo hết, Trơ bầy Tốt hỉn múa lông nhông. Lê Thánh Tông (1442-1497)

Mất Pháo, Mã cờ yếu thế, mất Tượng cờ dễ nguy. Khuyết Sĩ kị song Xa, khuyết Tượng kị Pháo. Một Sĩ chỏi lên góc, cóc sợ Mã tấn công. Nhất Xe sát vạn. Cờ tàn, Pháo về làng. Tốt cận năng thắng (Tốt càng gần đối phương càng dễ chiến thắng) Ai muốn sống lâu thì cầu Đế Thích Cờ ăn nhau về cuối

Được thế bỏ Xe cũng tốt Mất tiên khí tử chỉ toi công. Bách cuộc Tượng kỳ phổ

Bỏ quân thì cần giành được nước tiên. Ăn quân thì chớ để bị thất thế. Quất trung Bí

Cầm kỳ thi tửu Cờ Đế Thích đi về xe pháo mã…

I Trời đất cho ta một cái tài, Giắt lưng dành để tháng ngày chơi. Dở duyên với rượu khôn từ chén, Trót nợ cùng thơ phải chuốt lời. Cờ sẵn bàn son, xe ngựa đó, Đàn còn phím trúc, tính tình đây. Ai say, ai tỉnh, ai thua được, Ta mặc ta mà ai mặc ai.

II Đường ăn chơi mỗi vẻ một hay Đàn năm cung réo rắt tính tình dây Cờ đôi nước dập dìu xe ngựa đó Thơ một túi phẩm đề câu Nguyệt lộ Rượu ba chung điêu sái cuộc yên hà Thú xuất trần ta vẫn là ta Sánh Hoàng Thành, Xích Tùng ờ cũng đáng!

Thơ rằng: Cầm tứ siêu nhiên kỳ tứ sảng Thi hoài lạc hý tửu hoài nồng Một chữ “nhàn”giá lại đáng muôn chung Người ở thế trăm năm là mấy Sách có chữ “Nhân sinh thích chí” Đem ngàn vàng chác lấy chuyện cười Chơi cho lịch sự mới là chơi Chơi cho đài các cho người biết tay Tài tình dễ mấy xưa nay!

III Thi tửu cầm kỳ khách, Phong vân tuyết nguyệt thiên. Nợ tang bồng hẹn khách thiếu niên, Cuộc hành lạc vẫy vùng cho phỉ chí. Thơ một túi gieo văn Đỗ Lý, Rượu một bầu rót chén Lưu Linh. Đàn Bá Nha gảy khúc tính tang tình, Cờ Đế Thích đi về xe pháo mã. Lúc vị ngộ, Vị tân Sằn dã, Lấy bút nghiên mà hẹn với non sông. Xe Thang Văn nhất đáng tao phùng, Bao nhiêu nợ tang bồng đem giả hết. Tri mệnh thức thời duy tuấn kiệt, Hữu duyên hà xứ bất phong lưu. Ngô nhân hà cự hà ưu? Nguyễn Công Trứ

Bốn bên thành quách luỹ cao…

Bốn bên kín cổng cao thành Sông không có nước, cá giành vào ra Voi đi đến đó chẳng qua Hai bên văn võ nghĩa mà làm sao?

Bốn bên thành quách luỹ cao Muốn chơi con nào, nắm tóc kéo ra • Hai mẹ sinh ba mươi con Ở chung mà còn sinh sự đánh nhau Đánh nhau thì đánh trên đầu Thiên hạ chạy tới coi lâu nó mòn

Đánh giá:

Chia sẻ:

  • Facebook
  • X
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Câu Thơ Về Con Chốt