Đề Bài: Hãy Tả Sếp Của Em | Dryland's Note

Thưa cô và các bạn, em hiện có 1 người sếp rất là lợi hại và hôm nay em xin được phép kể chuyện về sếp của em. Em xin được viết bằng tiếng Việt, vì nhỡ sếp em có vào blog của em thì sếp cũng không hiểu em nói xấu gì sếp.

Ấn tượng đầu tiên của em về sếp là hôm đi phỏng vấn vào công ty. Hôm đấy em cũng ăn mặc lịch sự: quần tây áo sơ mi, caravat, giày đen bóng loáng đàng hoàng. Vòng đầu phỏng vấn bởi các đồng nghiệp tương lai cũng ko có gì đặc biệt. Đến lượt sếp lên nói chuyện thì em mém té ghế, vì nói thật trông sếp không khác gì thằng đạp xích lô ở gần nhà em: quần short, áo thun ba lỗ, người gầy gò, đầu đội nón ngược, đi chân đất, cầm theo chai Gatorade trông ngầu éo chịu được. Image

May mắn sao em được sếp chọn vào làm. Nói cho công bằng thì sếp làm việc rất tập trung và logic, nói chung là khá hiệu quả, và em học được từ sếp nhiều điều bổ ích. Sếp cương quyết, cứng rắn, đồng thời cũng mềm mỏng, dịu dàng khi nói chuyện với khách hàng, thuyết phục/từ chối họ để những đòi hỏi của họ không quá đáng, và chúng em bớt chuyện để làm. Mặc dù nhiều lúc sếp cực kỳ cứng đầu và độc quyền, em vẫn luôn thấy sếp tôn trọng nhân viên hết mực, tạo điều kiện cho chúng em đi làm trễ, ăn trưa lâu lắc, lướt web và viết blog vô thời hạn trong lúc làm việc.

Không chỉ thế, sếp còn luôn khuyến khích chúng em dùng thời gian ở cty để tập thể dục—rõ ràng là sếp muốn chúng em khỏe mạnh hơn để có thể lướt web không bệnh hoạn. Nói thật, em thấy sếp thể dục thể thao quá độ, chúng em “tuổi trẻ yếu đuối” không thể theo kịp sếp trong lĩnh vực này. Cô và các bạn thử tưởng tượng xem: sáng chủ nhật hàng tuần, sếp em dậy lúc 5h, đạp xe 100 dặm (đúng thế cô ạ, 160km/tuần) rồi về nhà khoảng 9h và ăn sáng. Không chỉ thế, hầu như mỗi ngày sếp đều đạp xe qua cái cầu to đùng gần cty vài bận (em đã thử đạp qua đạp lại 1 lần thôi là hộc máu rồi, mông nhức đúng 1 tuần mới ngồi thẳng lại được). Tất nhiên, xe đạp của sếp em thì nhẹ như lông hồng, đắt bằng nửa cái xe hơi của em; cái nón xe đạp của sếp (và cả bộ đồ nghề như của vận động viên xe đạp chuyên nghiệp ấy) thì đắt gấp đôi cái xe đạp người ta mua ngoài Walmart. Nhưng dù sao cái tinh thần thể thao của sếp ở cái tuổi này thì ăn đứt của em và bố em cộng lại. Image

Cô có biết không, sếp em rất quan tâm đến nhân viên dưới quyền. Sếp đã cãi nhau sống chết với các bà già trong HR (Human Resources) để nhân viên có được nhiều ngày nghỉ trong năm hơn. Em cũng rất biết ơn sếp khi sếp lại tiếp tục cãi nhau với “chúng nó” để em được hưởng lương xứng đáng (và do đó tạo điều kiện cho em đú) khi em phải rời công ty về VN vài tháng. Thỉnh thoảng, sếp còn tổ chức tiệc ở nhà, mời mọi người đến chơi, ăn uống, xem phim, chơi game, và du ngoạn trên du thuyền của sếp (mk nhà sếp là water-front—nghĩa là rất đắt, em hóng hớt được là nhà sếp giờ mà rao bán thì có giá gần 1 triệu đô Image, và có 2 cái thuyền lận).

Ở nhà sếp là người chồng người cha có trách nhiệm (tương đương với sợ vợ và thương con Image). Nói chung sếp chia sẻ công việc chăm sóc con cái và dành nhiều thời gian cho vợ sếp (chi tiết đáng nhớ: Vợ sếp đã từng là sếp của sếp ở công ty cách đây khoảng 5 năm ặc ặc ). Chỉ có thỉnh thoảng, khi niềm đam mê game của sếp trỗi dậy thì sếp mới gọi điện báo vợ là sẽ về nhà trễ vì công việc để ở lại office chơi game cùng chúng em Image.

Quả thật, sếp em là người rất thích chơi game, người ta gọi là già mà ham. Nói đến chơi game thì sếp luôn luôn là người đi đầu, dẫn dắt chúng em trong công cuộc dùng giờ làm việc để chơi game. Minh chứng là có sau khi em vào làm 4 tháng thì sếp gửi 1 email đến tất cả mọi người trong văn phòng, email ghi (tạm dịch):

“Từ nay chúng ta sẽ thiết lập lại thói quen cũ cách đây vài năm, mỗi tuần sẽ dành 1-1.5 tiếng để chơi game đồng đội. Tôi khuyến khích mọi người tham gia vì tham gia là giúp tôi và đồng nghiệp giảm stress, đem lại hiệu quả công việc cao hơn. Hi vọng mọi người vui vẻ tham gia.”

Em đã thật ngưỡng mộ sếp biết bao khi đọc được email đó, mặc dù từ khi có em thì sếp không còn làm trùm văn phòng về mặt game. Nói chung em ko đếm nổi đã giết sếp trong game bao nhiêu lần, nhưng cũng phải công nhận là ở tuổi sếp mà chơi ngang ngửa với em thì sếp cũng đã lợi hại lắm rồi hehe. Còn phải phục sếp hơn khi sếp không lấy thù riêng (trong game) mà trù dập em ngoài đời. Thỉnh thoảng còn lên lương và khuyến khích em chơi game nhiều hơn.

Trời ơi, em không ngờ viết về sếp cũng được dài như thế này. Cô và các bạn em đọc bài này được 1 nửa thì ngất xỉu đợi mai tỉnh dậy đọc tiếp mất. Em xin phép sếp, xin phép cô và các bạn cho em được tạm ngừng ở đây. Em hi vọng sếp luôn giữ được phong độ ổn định chói sáng như hiện nay và luôn là tấm gương sáng ngời để em noi theo. Image

Các bạn chấm xem bài văn tả thực này liệu em có được 7 điểm để tốt nghiệp phổ thông loại giỏi không ạ? Image

Share this:

  • Facebook
  • X
Like Loading...

Related

Từ khóa » Bài Văn Tả Sếp