Epsilon 08 - Flip EBook Pages 51-100 | AnyFlip

  • Quick Upload
  • Explore
  • Features
  • Support
    • Contact Us
    • FAQ
    • Help Document
  • Pricing
Sign In Sign Up
  • Explore
  • Features
  • Support
    • Contact Us
    • FAQ
    • Help Document
  • Pricing
  • Enrichment
  • Business
  • Books
  • Art
  • Lifestyle
  • Religion
  • Home
  • Science
The words you are searching are inside this book. To get more targeted content, please make full-text search by clicking here. Home Explore Epsilon 08 View in Fullscreen

Tạp chí Epsilon số 08

Like this book? You can publish your book online for free in a few minutes!
  • Gặp gỡ Toán học
  • http://anyflip.com/anxl/ygol/
Download PDF Share

Related Publications

Discover the best professional documents and content resources in AnyFlip Document Base. Search Published by Gặp gỡ Toán học, 2018-04-27 09:22:12 Epsilon 08
    Pages:
  • 1 - 50
  • 51 - 100
  • 101 - 150
  • 151 - 191

Tạp chí Epsilon số 08

Keywords: ggth,GGTH,gapgotoanhoc,Gặp gỡ Toán học,epsilon

Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Các mặt, cạnh, và đỉnh của đa diện biến thành các mặt (cong), cạnh (cong), và đỉnh trên mặt cầu.Như thế, định lý trên của Euler về bản chất là một định lý về mặt cầu: Trong mọi cách phân mặtcầu thành các hình đa giác cong, số mặt trừ số cạnh cộng số đỉnh đều bằng 2. Hơn nữa, mọihình thu được từ mặt cầu bằng một phép biến đổi liên tục (tương tự như co dãn màng cao su) đềunghiệm đúng định lý này.Chúng ta vừa đạt được một bước tiến quan trọng trong cách nghĩ: Bài toán của Euler ban đầu xétrất nhiều đối tượng, là bất cứ đa diện lồi nào. Rút cuộc, nó là một bài toán về chỉ một đối tượngduy nhất, đó là mặt cầu.Đạt được bước tiến đó là do chúng ta sử dụng lập luận về các biển đổi kiểu “co dãn cao su”.Người ta gọi đó là các phép biến đổi tôpô.Bây giờ, thay cho mặt cầu đã nói ở trên, hãy lấy mặt xuyến (cái săm ôtô) làm thí nghiệm. Có thểphân chia cái săm bằng 2 đường (c D 2), một đường cắt theo vết măng-xông, đường kia cắt dọctoàn bộ chiều dài xăm. Hai đường này cắt nhau tại một điểm duy nhất (d D 1). Bị cắt hai đườngđó, săm trở thành một mặt hình chữ nhật (m D 1). Vậy, số mà Euler quan tâm của mặt xuyến(săm) là m c C d D 1 2 C 1 D 0. 51Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Tiếp theo, hãy lấy một mặt “xuyến kép”, có được bằng cách dính 2 chiếc săm ôtô vào nhau. Bạnhãy tự chọn một cách chia mặt “xuyến kép” thành các mặt giống như hình vuông (cong), cáccạnh (cong), và các đỉnh. Chẳng hạn, ta chọn cách chia mô tả bằng hình vẽ trên. Các đường đỏvà vàng cắt nhau ở 2 điểm (1 điểm nhìn thấy, 1 điểm là hình chiếu thẳng đứng của điểm nhìnthấy), vậy d D 2. Các đường đỏ và vàng được 2 đỉnh ấy chia làm 4 cạnh (4 nửa đường tròn),cộng thêm 2 đường mầu xanh, vậy c D 6. Sau khi cắt theo các đường ấy mặt xuyến kép bị chiathành ra 2 hình chữ nhật, vậy m D 2. Ta có m c C d D 2 6 C 2 D 2. Như thế, số Eulercủa xuyến kép là 2.Ta có thể dính nhiều săm ôtô với nhau để tạo thành một mặt xuyến có g lỗ. Số mà Euler quantâm đối với mặt đó bằng m c C d D 2.g 1/.Trong tôpô hiện đại, định lý Euler được tổng quát hoá như sau: Nếu chia bất cứ một vật thể nchiều nào thành các phần “giống như đa diện”, thì tổng số các phần với chiều chẵn trừ đi tổngsố các phần với chiều lẻ luôn là một hằng số, được gọi là đặc số Euler, của vật thể đó.Như thế, mỗi vật thể đều là sự tổng hoà nhịp nhàng của hai phần âm và dương, chẵn và lẻ nội tạicủa nó, không thể thay đổi. Đặc số Euler, cũng còn được gọi là đặc số Euler – Poincaré (bởi vìPoincaré (1854-1912) chính là người đầu tiên ý thức được chuyện này ở trường hợp số chiều tuỳý), của một vật thể chính là một loại “bản thể”, một loại “chứng minh thư”, một “ID Card”của vật thể ấy.Hệ quả là, nếu hai vật thể có đặc số Euler khác nhau, thì chúng không thể cái này biến thành cáikia sau một phép biến đổi thuận nghịch liên tục (kiểu như co dãn cao su). Người ta nói hai vậtthể đó không cùng kiểu tôpô.Như thế, mặt cầu, mặt xuyến, và mặt xuyến kép không cùng kiểu tôpô, vì chúng có đặc số Eulerkhác nhau (tương ứng bằng 2, 0, và 2). Về mặt trực giác, vì sao chúng không cùng kiểu tôpô?Lý do thật đơn giản: Mặt cầu không có lỗ nào; mặt xuyến có 1 lỗ (là cái chỗ người ta vẫn chuivào để biến săm thành phao bơi); còn mặt xuyến kép có 2 lỗ. Các nhà tôpô bảo mặt xuyến có 1lỗ, nên có giống (genus) bằng 1; mặt xuyến kép có 2 lỗ, nên có giống bằng 2; mặt cầu không cólỗ nào, nên có giống bằng 0. À ra thế, phải có lỗ thì giống mới không bị triệt tiêu. Các nhàtôpô thật giỏi ỡm ờ.Riemann còn chứng minh một định lý thật thâm thuý: Mọi mặt 2 chiều trơn (tức mịn màng), bịchặn (có thể giữ trong một căn phòng), và có hướng (tức là phân biệt được phía nào là ngoài da,phía nào là trong thịt) đều xác định được về mặt tôpô chỉ bằng cách đếm số lỗ trên nó. Chà chà,phải mời Picasso đến đây mới được.Những chuyện kể trên có thể dẫn chúng ta đến những gì? Sau đây là một kết luận thật khó tin.Khẳng định: Dù có nhào nặn một cục bột, hình cái bánh mì, kỹ đến mức nào, miễn là hình củacục bột lúc đầu và khi thôi nặn vẫn là cái bánh mì, nặn xong lại để cái bánh vào đúng chỗ cũ,khi đó luôn luôn có một hạt bột mì không thay đổi vị trí.Thật vậy, sau một phép biến đổi liên tục 2 chiều, cục bột hình cái bánh mì được biến thành mộthình cầu B. Gọi S là mặt cầu bao quanh B. Khẳng định trên được chứng minh bằng các bướcsuy luận sau đây: 52Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/20161) Không có phép biến đổi nào biến B thành S và vẫn giữ nguyên mọi điểm trên S . (Ý chứngminh: Giả sử tồn tại một phép biến đổi như thế. Trước phép biến đổi, S là biên của B, sau phépbiến đổi S phải là biên của chính S. Điều này vô lý.)2) Giả sử phản chứng, sau nhào nặn không có hạt bột mì nào giữ nguyên vị trí. Giả sử hạt bộtmì x được biến thành f .x/ sau nhào nặn. Nửa đường thẳng nối f .x/ với x (kéo dài) cắt mặtcầu S tại một điểm duy nhất, ký hiệu g.x/. Phép biến đổi x thành g.x/ chính là một phép biếnhình liên tục, biến B thành S và giữ nguyên mọi điểm trên S . (Nếu x nằm trên S, thì nửa đườngthẳng nối f .x/ với x cắt S tại chính x.) Điều này mâu thuẫn với điểm 1). Mâu thuẫn này bác bỏgiả thiết phản chứng.Hai bài toán được Euler nghiên cứu nói trên là những ví dụ đơn giản của các vấn đề hình họctrong đó kích cỡ không quan trọng, chỉ có hình dáng và vị trí tương đối đóng vai trò quyết định.Ngành toán học nghiên cứu những vấn đề như vậy ngày nay được gọi là Tôpô học (Topology).Ngẫm cho kỹ thì chuyện kích cỡ không quan trọng đã được tạo hoá duy trì như một trong nhữngnguyên lý hàng đầu, đóng vai trò “đảm bảo an ninh” không chỉ cho xã hội loài người, mà chotoàn bộ các giống loài trong tự nhiên. Nếu một người mua nhầm đôi giầy, chật quá hay rộng quá,tức là người ấy gặp một vấn đề về kích cỡ, thì anh ta đem đổi. Thế nhưng, nếu người ấy lấy vợ, vànếu như anh ta cũng gặp một vấn đề về kích cỡ, rồi đòi đổi, thì nguy hiểm vô cùng. Và nếu rấtnhiều người sau khi lấy vợ cùng gặp vấn đề về kích cỡ như thế, đều cần phải đổi, thì xã hội chắcchắn sinh loạn.Bà chúa thơ nôm Hồ Xuân Hương (1772–1822) chính là nhà Tôpô học đầu tiên của Việt Nam,người bằng trực cảm tuyệt vời đã phát biểu tường minh những ý tưởng táo bạo của tôpô từ hơn200 năm trước. Không nghiên cứu bài toán về 7 cái cầu hay bài toán về số mặt số cạnh số đỉnhtrong đa diện, nhưng bằng một tiếp cận đầy mẫn cảm, bà đã nhận ra chuyện này từ xưa. Bà viếtthật nhân văn: “Rộng hẹp nhỏ to vừa vặn cả Ngắn dài khuôn khổ cũng như nhau”.Hai câu thơ đó trích trong bài “Dệt cửi” của bà: “Thắp ngọn đèn lên thấy trắng phau Con cò* mấp máy suốt canh thâu Hai chân đạp xuống năng năng nhắc, Một suốt đâm ngang thích thích mau, 53Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 Rộng hẹp nhỏ to vừa vặn cả Ngắn dài khuôn khổ cũng như nhau Cô nào muốn tốt ngâm cho kỹ Chờ đến ba thu mới dãi màu.”Như thế, Hồ Xuân Hương (1772–1822) độc lập và gần như đồng thời với L. Euler (1707-1783),đã phát biểu tường minh quan điểm cơ bản của tôpô học. Nữ sĩ họ Hồ quả là đã khởi đầu đầysinh khí cho đám hậu sinh làm tôpô của Việt Nam, trong đó có kẻ học trò viết bài này: “Mát mặt anh hùng khi tắt gió Che đầu quân tử lúc sa mưa”.Theo được Hồ nữ sĩ quả là khó. May sao, "Mỏi gối chồn chân vẫn muốn trèo".Vậy mà lại bảo các nhà Tôpô là hâm thì nghe thế quái nào được, hở giời.Vĩ thanh:Lão Cò-nhà-đất đọc xong bài này cười phá lên, mà rằng: “Có mảnh đất cũng không biết nó tohay bé, vuông hay méo, lại bảo rằng như nhau tuốt. Thế thì nghèo suốt đời là phải. Bọn tôpô nàyxem ra chỉ lo chuyện giống thôi. 54CÁC BÀI TOÁN ĐOÁN BÀI Đặng Nguyễn Đức Tiến (Đại học Trento, Italy) Sân khấu bừng sáng trong tiếng hò reo vang dội. Và nhà ảo thuật hiện ra, sang sảng nói. “Các bạn, các bạn của tôi ơi, trò ảo thuật bài hay nhất đêm nay đang chờ đợi. Đây, hãy chọn 5 lá bài ngẫu nhiên. Chọn nào, bạn tôi ơi, ngẫu nhiên cũng được hay suy tư cẩn trọng đều cũng chẳng sao. Chọn đi nào, thật kín đáo khỏi mọi con mắt thế gian. Lựa chọn xong hãy giao cho người trợ lý của tôi những lá bài của bạn. Rồi anh ta sẽ đưa lại bốn lá trong số đó cho tôi. Xem nào, từng lá một: Bảy bích, đầm cơ, tám chuồng, cuối cùng là ba rô. Giờ trên tay người trợ lý chỉ còn lại một, duy nhất một lá mà thôi. Một lá bài mà chỉ anh ta và người lựa chọn biết là gì. Nhưng con mắt của nhà ảo thuật, đọc được thấu tâm can. Bạn tôi ơi, đó chính là già bích!”1. Năm lá bài của Fitch CheneyTiếp nối những số trước, chuyên mục giải trí kỳ này trân trọng giới thiệu với độc giả một loạt cácbài toán đố, và kỳ này là các bài toán đoán bài. Như thường lệ, chúng tôi bắt đầu chuyên mụcbằng bài toán kinh điển nhất và bài toán khởi đầu của lần này là bài toán năm lá bài của FitchCheney. Bài toán lần đầu tiên được in trong quyển Math Miracle của tác giả Wallace Lee vàonăm 1950. Trong quyển này, tác giả đã ghi nhận tác giả bài toán là William Fitch Cheney (1894- 1974), vẫn được gọi một cách thân mật là Fitch - nhà ảo thuật. Theo tác giả, trò ảo thuật nàyđược Fitch sáng tạo vào khoảng những năm 1920 và chúng tôi đã mượn chi tiết này để viết lạithành lời tựa cho chuyên mục kỳ này. Để đơn giản hơn cho việc tiếp cận bài toán, chúng tôi phátbiểu lại bài toán ở dạng toán đố như sau: Hai người A và B tham gia một trò chơi như sau: A được nhận ngẫu nhiên 5 lá bài từ bộ bài chuẩn 52 lá và B không biết A nhận những lá bài nào. Sau khi xem xong, A được phép giữ lại 1 lá tùy ý và đưa lần lượt 4 lá còn lại cho người quản lý trò chơi. Người quản lý sẽ lần lượt đặt các lá bài vào các vị trí được đánh số cho trước từ 1 đến 4. B nhìn vào 4 lá bài đó của A và được yêu cầu đoán lá bài còn lại, nếu đoán đúng, họ thắng trò chơi, nếu đoán sai, họ thất bại. Tìm chiến thuật cho 2 người để họ luôn luôn chiến thắng. 55Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Thoạt nhìn, điều này là không thể vì với 4 lá bài, chúng ta chỉ có thể tổ hợp thành 4Š D 24 trườnghợp khác nhau, trong khi bộ bài chuẩn có 52 lá. Tuy nhiên, với một chút mày mò và kiên nhẫn,hẵn bạn đọc sẽ nhanh chóng tìm ra cách thức để khám phá ra bí mật đoán bài của nhà ảo thuật.Ở đây, chúng tôi giới thiệu một cách giải đơn giản như sau:- Vì có 5 lá bài, nên chắc chắn tồn tại ít nhất 2 lá bài đồng chất (cùng là cơ, cùng rô, cùng chuồnhoặc cùng bích). Gọi 2 lá này là M và N .- Vì mỗi chất bài có 13 lá khác nhau, nên ta luôn tìm được cách ‘đếm tới’ để khoảng cách của 2lá tối đa là 6 (và tối thiểu là 1 do M và N cùng chất, không thể bằng nhau). Ví dụ nếu M D 7và N DBồi thì khoảng cách là 4 vì sau 7 là 8; 9; 10 và bồi, 4 lá. Nếu M D bồi và N bằng 3 thìkhoảng cách là 5 vì sau bồi là đầm, già, át, hai, ba, 5 lá. Không mất tính tổng quát, ta gán M cholá đầu tiên và N là lá được ‘đếm tới’.- Chiến thuật là giữ lại lá N và đặt lá M ở vị trí số 1. 3 lá còn lại, luôn có thứ tự lớn nhỏ ngầmđịnh trước (ví dụ thứ tự chơi tiến lên như cơ lớn hơn rô, rô lớn hơn chuồn..) nên có thể tạo thành6 hoán vị khác nhau, mỗi hoán vị ứng với 1 số cho biết khoảng cách của M và N .- Như vậy, với cách hoán vị 3 lá còn lại ở vị trí 2; 3; 4 và lá đầu tiên là lá M , ta biết được chấtcủa N và khoảng cách từ M đến N , nên xác định được N .Liệu rằng ta có thể làm tốt hơn, nghĩa là có thể tìm ra lá bài bằng 4 lá còn lại trong một bộ bàilớn hơn, ví dụ 100 lá thay vì chỉ 52 lá chẳng hạn?Hãy quay lại trò ảo thuật với cái nhìn toán học hơn một chút: chúng ta hãy xem một bộ 4 lá nhậnđược từ trợ lý là một thông điệp, do vậy có 52 51 50 49 thông điệp khác nhau. Nhà ảo thuậtthấy 4 lá bài và phải đoán lá còn lại, điều này nghĩa là nhà ảo thuật chỉ cần phải đoán trong tổ ! 52hợp chập 5 của 52 trường hợp. Vì 5 D 52 51 50 49 48=5Š nên số lượng thông điệpmà nhà ảo thuật nhận được là quá dư so với số trường hợp, gấp 5Š=48 D 2:5 lần. Và thật sự là tacó thể giải quyết bài toán với 124 lá bài chứ không phải chỉ với 52 lá.Chiến thuật cụ thể để với 4 lá bài có thể tìm ra lá còn lại trong số 124 lá bài chúng tôi xem nhưmột bài tập dành cho độc giả. Gợi ý: dựa trên số dư khi chia cho 5.Tổng quát hóa bài toán, cho m lá bài lấy từ n, có thể chọn giữ lại m 1 lá để từ đó xác địnhđượcn lá còn lại khi và chỉ khi n Ä mŠ C m 1.Tiếp tục mở rộng, với bộ ba .m; n; k/, n > m > k, với m lá bài lấy ra từ bộ bài n lá, có thể chọngiữ lại k lá sao cho từ đó xác định được m k lá còn lại khi và chỉ khi: ! n Ä n.n 1/.n 2/ : : : .n k C 1/: mVới bài toán 5 lá bài của Fitch Cheney tương đương bộ 3 .52; 5; 4/:Việc chứng minh chi tiết kết quả này nằm ngoài khuôn khổ của một bài toán giải trí, chúng tôichỉ giới thiệu ý vắn tắt thông qua lý thuyết đồ thị như sau: Xét một đồ thị hai phía G với hai tậpphân biệt S và T trong đó S là tập tất cả các bộ m lá bài lấy từ n lá và T là tập tất cả các cách sắpxếp k lá. Một cặp ghép trên đồ thị G chính là chiến thuật cần tìm. Theo định lý Ko¨nig-Egerváry, 56Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016độ lớn cực đại của một cặp ghép trên đồ thị hai phía bằng đúng kích thước của tập đỉnh phủ nhỏnhất (có thể dẫn về bài toán luồng cực đại - lát cắt cực tiểu), và điều kiện tối ưu sẽ đạt được khijS j D jT j.2. Bài toán 55 lá bàiTrong loạt 3 bài toán tiếp theo, chúng tôi sẽ trích chọn giới thiệu từ tác giả quen thuộc của chuyênmục toán học giải trí, Stan Wagon qua các bài toán số 922, 1219, và 1223.Và đây, bài toán 922, bài toán 55 lá bài: Có 55 lá bài, được gán các số khác nhau từ 1 đến 55 và đặt ngẫu nhiên, úp mặt, thành vòng tròn. Cứ mỗi lần ta sẽ được lật một lá bài và xem số trên đó. Tìm chiến thuật lật bài ít nhất sao cho tìm được 1 lá bài chắc chắn có giá trị lớn hơn lá bài bên trái và bên phải của nó.Bài toán này được Stan Wagon giới thiệu năm 2000, và theo ông nó bắt nguồn từ bài toánSharygin đăng trên trang cut the knot.Đáp án của bài toán là cần tối đa 10 lần mở bài, ta sẽ luôn tìm được một lá có giá trị lớn hơn hailá hai bên.Chúng tôi giới thiệu ở đây một lời giải như sau:- Gọi f .x/ là giá trị của lá bài tại vị trí x. Khi đó, xét một bộ 3 vị trí .m; n; k/ bất kỳ, ta luôn tìmđược một lá bài lớn hơn 2 lá còn lại. Không mất tính tổng quát, giả sử lá bài đó là n, lá bên trái làm và bên phải là k (do các lá bài xếp thành vòng tròn nên ta luôn tìm được bộ 3 thỏa mãn điềukiện này). Khi đó f .m/ < f .n/ và f .n/ > f .k/. Ta gọi một bộ 3 có tính chất như vậy là tínhchất S , nghĩa là lá ở giữa có giá trị lớn hơn 2 lá bên trái và phải.- Giả sử jn mj > 1, nghĩa là 2 lá m và n không nằm kế nhau. Chọn một lá t bất kỳ ở giữa m vàn. Có hai trường hợp: Nếu f .t/ > f .n/, ta có bộ 3 .m; t; n/ có tính chất S . Nếu f .t/ < f .n/,ta có bộ 3 .t; n; k/ có tính chất S . Như vậy, dù ở trường hợp nào thì bộ 3 mới tạo với t đều có cácchỉ số gần hơn so với bộ 3 .m; n; k/. Và cứ làm như vậy, cuối cùng ta sẽ thu được một bộ 3 màkhoảng cách các lá bằng 0, hay nói cách khác, là 3 lá liên tục thỏa mãn tính chất S , cũng chính làyêu cầu của đề bài.- Tiếp tục đơn giản hóa, với mỗi bộ .m; n; k/ ta có khoảng cách giữa các lá là fn m 1; k n 1g,tức là số lá bài ở giữa các lá của bộ 3 này. Như vậy mục tiêu của bài toán là tìm ra bộ 3 có khoảngcách f0; 0g.- Để rút về được f0; 0g trong tình huống xấu nhất thì trước đó sẽ là f0; 1g (chúng ta đang xéttrong tình huống xấu nhất, không quan tâm đến may rủi). Lần ngược tiếp tục, ta có bộ lớn nhấttrong tình huống xấu nhất có thể đưa về f0; 1g là f1; 2g. Lưu ý, ở đây, không mất tính tổng quát,ta thấy khoảng cách trái hay phải là như nhau, nghĩa là f1; 2g tương ứng với f2; 1g.- Tiếp tục lần ngược ta có: f0; 0g f0; 1g f1; 2g f2; 4g f4; 7g f7; 12g f12; 20g.- Như vậy, khởi điểm ta có thể chọn lá bài a bất kỳ, sau đó chọn lá bài b cách a 12 lá bài ở giữa,và sau đó chọn tiếp lá bài c cách b 20 lá. Khi đó, ta có nếu f .a/ hoặc f .b/ là lá lớn nhất trong 3 57Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016lá thì ta chỉ mở thêm tối đa 6 lá nữa là sẽ chắc chắn đưa về được 0; 0. Nếu f .c/ lớn nhất, ta tốnthêm một lần mở để đưa 20; 20 về 12; 20. Trường hợp này ta cần tối đa 7 lần mở bài.- Vậy trong tình huống xấu nhất, ta tốn tối đa 10 lần mở bài.Và, với cách làm như trên, nếu để ý ta sẽ thấy số lá bài tối đa với n lần lật bài ta sẽ chắc chắn tìmđược một lá bài có giá trị lớn hơn hai lá bên cạnh chính là số Fibonacci thứ n.3. Bài toán 1219Bài toán này được Stan Wagon phát biểu như là một bài toán về cai ngục, ở đây chúng tôi phátbiểu lại với dạng trò chơi đoán bài, như sau: A và B tham gia một trò chơi với luật như sau: A và B được mời vào một phòng riêng để chờ gọi ra tham gia trò chơi. Đầu tiên, người dẫn trò sẽ mời A ra và cho A xem một bộ bài chuẩn 52 lá được xếp ngửa mặt thành một hàng. Sau khi xem xong, A có quyền chọn 2 lá bài bất kỳ, nếu muốn và đổi chỗ 2 lá này. Sau đó, người dẫn trò lật úp lại toàn bộ các lá bài (giữ nguyên thứ tự) lại và mời B ra. Người dẫn trò sẽ nói tên một lá bài T tùy ý, và cho phép B lật các lá bài lên để tìm ra lá bài T này. Nếu sau tối đa 26 lần lật bài B tìm được lá bài T , họ chiến thắng trò chơi. Ngược lại, nếu sau 26 lần lật bài mà B không tìm ra lá T , họ thất bại. A và B trong quá trình chơi không được có bất cứ trao đổi gì với nhau, và họ chỉ được trao đổi chiến thuật với nhau trước khi chơi. Hãy chỉ ra chiến thuật cho A và B để họ luôn có thể thắng trò chơi.Số 26 trong đề bài là một trong những gợi ý quan trọng trong việc tìm ra chiến thuật. Trong phầnnày, chúng tôi giới thiệu một chiến thuật dựa trên chu trình như sau:- Đầu tiên A và B ngầm định đánh số các lá bài từ 1 đến 52. Khi B được người dẫn trò cho biết lácần tìm là lá bài T , B sẽ mở lá ở vị trí T . Nếu lá đó đúng là lá T , B đã tìm ra và dừng. Ngược lại,nếu lá đó có giá trị f .T / ¤ T , B sẽ mở tiếp lá bài ở vị trí f .T / tương ứng và tiếp tục như vậycho đến khi gặp T .- Một chuỗi các lá bài như vậy (bắt đầu từ một vị trí x, sau đó mở tiếp vị trí f .x/ trên lá bài tại xvà tiếp tục cho đến khi gặp lá x), được gọi là một chu trình. Và vì toàn bộ bộ bài chỉ có 52 lá,nên chỉ có thể tồn tại nhiều nhất một chu trình có độ dài hơn 52=2 D 26. Do vậy, chiến thuật củaA là tìm ra chu trình dài hơn 26, nếu có, và đổi chỗ 2 lá bài để cắt ngắn chu trình này thành 2 chutrình không vượt quá 26.- Việc "cắt" chu trình của A thực hiện khá đơn giản như sau: không mất tính tổng quát, giả sửchu trình dài hơn 26 là 1 2 3 N (nghĩa là f .1/ D 2; f .2/ D 3; : : : ; f .N / D 1),lúc này ta chỉ đơn giản hoán đổi vị trí lá thứ 26 và lá thứ N thì ta sẽ có 2 chu trình ngắn hơn là123 N và 27 28 26.Một câu hỏi khó hơn được chúng tôi xem như một bài tập dành cho độc giả là với cách làm nhưchiến thuật ở trên, kỳ vọng để B tìm ra lá bài T ngẫu nhiên bất kỳ trong số 52 lá bài E.52/ làbao nhiêu? Và tổng quát với n lá bài thì kỳ vọng E.n/ là bao nhiêu? Ví dụ ta có E.2/ D 1,E.3/ D 11=9. 58Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/20164. Bài toán 1223Bài toán cuối cùng mà chúng tôi giới thiệu ở chuyên mục lần này là một phát triển của bài toántrước, phát biểu như sau: A và B tham gia một trò chơi với luật như sau: A và B được mời vào một phòng riêng để chờ gọi ra tham gia trò chơi. Đầu tiên, người dẫn trò sẽ mời A ra và cho A xem 5 lá bài, đánh số từ 1 đến 5 và được xếp ngửa mặt thành một hàng. Sau khi xem xong, A có quyền chọn 2 lá bài bất kỳ, nếu muốn và đổi chỗ 2 lá này. Sau đó, người dẫn trò lật úp lại toàn bộ các lá bài (giữ nguyên thứ tự) lại và mời B ra. Người dẫn trò sẽ nói ngẫu nhiên một số nguyên T tùy ý trong khoảng từ 1 đến 5 và yêu cầu B tìm lá bài có số tương ứng trong số các lá bài đang lật úp. Nếu sau đúng 1 lần lật bài B tìm được lá bài T , họ chiến thắng trò chơi. Ngược lại, họ thất bại. A và B trong quá trình chơi không được có bất cứ trao đổi gì với nhau, và họ chỉ được trao đổi chiến thuật với nhau trước khi chơi. Hãy chỉ ra chiến thuật cho A và B để khả năng chiến thắng trò chơi là cao nhất.Ta có thể thấy nếu B chọn ngẫu nhiên 1 lá, không quan tâm đến A, khả năng họ thắng trò chơi là1=5. Nếu A luôn luôn đổi chỗ lá bài sao cho lá 1 sẽ nằm ở vị trí 1 và chiến thuật của B là nếuT D 1 thì sẽ mở lá ở vị trí 1, ngược lại mở ngẫu nhiên các lá ở vị trí từ 2 đến 5. Lúc này, xác suấtchiến thắng là 2=5 D 40%.Nếu A và B sử dụng chiến thuật cắt chu trình như ở bài toán trước, xác suất chiến thắng của họ làbao nhiêu? Ta thấy, với chiến thuật ngày thì B sẽ mở lá bài ở vị trí T khi người dẫn trò cho biếtlà cần tìm là T . Stan Wagon, do vậy, ký hiệu cho chiến thuật này là (12345) ứng với các vị trísẽ mở bài tương ứng. Chiến thuật của A như sau: nếu A gặp 1 cặp bị hoán đổi vị trí, A sẽ hoánđổi vị trí cặp này lại cho đúng. Ngược lại (nghĩa là không có cặp bị hoán đổi vị trí), A sẽ tìmchu trình có độ dài k 3 và cắt thành chu trình này, nếu có, thành chu trình ngắn hơn có độ dàik 1 và một lá rời. Dễ thấy, nếu không có chu trình k, các lá bài đã nằm đúng vị trí từ 1 đến 5.Với cách làm này có tất cả 284 trường hợp B sẽ tìm đúng lá T trong số 5:5Š khả năng, do vậy xácsuất để họ thắng trò chơi là 284 D 47 1%, lớn hơn 71% so với cách làm ở trên.5:5ŠƯ 3 3Stan Wagon đưa ra cách tìm công thức tổng quát để tính số trường hợp thành công f .n/ với n lábài với chiến thuật này là: f .n/ D 2:nŠ 1 C T .n/với T .n/ là số lượng các hoán vị của n số nguyên đầu tiên trong đó có tồn tại ít nhất một cặp bịhoán đổi vị trí. Một vài giá trị T .n/ đầu tiên là 0, 1, 3, 9, 45, 285, 1995. Trong trường hợp đầubài n D 5, ta có f .5/ D 2:5Š 1 C T .5/ D 2:120 1 C 45 D 284. Chứng minh chi tiết củaT(n) và f(n) có thể xem thêm tại trang nhà của Stan Wagon.Tuy nhiên, công thức tổng quát ở trên không phải là điểm thú vị của bài toán mà là kết quả bấtngờ sau đây: chiến thuật (11345) sẽ có khả năng thành công cao hơn chiến thuật (12345)! Và đâycũng chính là chiến thuật tối ưu. Chiến thuật này tóm tắt đơn giản là sau khi nghe người dẫn trònói lá bài T , B sẽ lật lá bài ở vị trí T tương ứng, trừ trường hợp T D 2 thì B sẽ lật lá bài ở vị trí 1. 59Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 2Tổng số khả năng thành công theo chiến thuật này là 286 và do vậy xác suất thắng lợi là 47 %, 3 1cao hơn % so với chiến thuật (12345). Chiến thuật này được Stan gọi là double-door (cửa đôi). 3Một câu hỏi mở vẫn chưa được giải đáp là với bộ bài chuẩn 52 lá, chiến thuật nào là tốt nhất? Vàvới n tổng quát? Hiện tại, kết hợp khảo sát bằng máy tính, Stan Wagon, tác giả của bài toán cũngchỉ mới chứng minh và đề xuất được cách làm tối ưu cho n trong phạm vi từ 1 đến 10.Tham khảo và trích dẫnĐộc giả có thể tham khảo chi tiết hơn cho các bài toán giới thiệu ở chuyên mục lần này ở các địachỉ và tài liệu sau:1. Các bài toán của Stan Wagon tại http://mathforum.org/wagon/2. Kleber, M., The Best Card Trick. Mathematical Intelligencer, 24 (2002).3. Simonson, S. and Holm, T., Using a Card Trick to Teach Discrete Mathematics. Primus:Problems, Resources and Issues in Mathematics Undergraduate Studies, 13 (2003):248-269. 60XUNG QUANH ĐỊNH LÝ BROKARD Nguyễn Trần Hữu Thịnh (Trường THPT Chuyên Lý Tự Trọng, Cần Thơ) Bài viết này sẽ nói về các vấn đề xoay quanh định lý Brokard quen thuộc và đượctrình bày bằng các công cụ hình học phẳng thuần túy.1. Mở đầuĐịnh lý Brokard [1] nói về tam giác được có các định là giao điểm của các cặp đường thẳng tạobởi một tứ giác nội tiếp và nhận tâm ngoại tiếp của tứ giác ấy là trực tâm. Bản thân Brokard cũnglà một trong những viên ngọc quý và có nhiều ứng dụng trong các cuộc thi học sinh giỏi cácnước. Sau đây tôi xin trình bày lại một cách chứng minh định lý này thông qua một bổ đề có khánhiều ứng dụng như sau:Định lý Brokard. Cho tứ giác lồi ABCD không là hình thang nội tiếp đường tròn tâm O.Gọi E; F; G lần lượt là giao điểm của AB và CD, AD và BC , AC và BD. Khi đó O là trựctâm của tam giác EF G. Lời giải sau được rút ra từ ý tưởng của thầy Đỗ Thanh Sơn về vấn đềgiao điểm của các tiếp tuyến trong một đường tròn.Ta có bổ đề sau:Bổ đề 1. Gọi H; I; J; K; L; M theo thứ tự là giao điểm của các cặp đường thẳng .dAI dB/;.dAI dC /; .dAI dD/; .dBI dC /; .dBI dD/; .dC I dD/1. Khi đó các bộ điểm .I I EI LI F /, .F I M I GI H /,.EI KI GI J / thẳng hàng.Chứng minh. Do vai trò của E và F là bình đẳng trên đường thẳng IL nên ta có thể giả sử Enằm trên đoạn thẳng IL. Gọi E là giao điểm của AB và IL. Áp dụng định lý Menelaus cho tamgiác IHL với cát tuyến ABE được: EI BL AH D 1 hay EI D AI :: EL BH AI EL BLGọi E0 là giao điểm của CD và IL. Tương tự ta cũng được: E0I CI AI DD E0L DL BLĐiều này chứng tỏ E và E0 chia trong đoạn IL theo cùng tỉ số. Do đó E trùng E0. Nên với E làgiao điểm AB và CD thì I; E; L thẳng hàng.Tương tự I; L; F thẳng hàng. Vậy bộ điểm .I I EI LI F / thẳng hàng. 1Để tiện cho việc chứng minh, ta quy ước dK là tiếp tuyến tại K của đường tròn đi qua K. 61Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Với cách chứng minh như vậy ta cũng suy ra được các bộ điểm .F I M I GI H /, .EI KI GI J /thẳng hàng.Một cách khác, ta có thể áp dụng định lý Pascal cho lục giác suy biến thành tứ giác ABCD đểsuy ra các bộ điểm nêu trên thằng hàng.Quay lại bài toán,Chứng minh. Ta có BOCK và AODJ là những tứ giác nội tiếp. Mặt khác do tứ giác ABCDnội tiếp nên: F C :FB D FD:FANên F nằm trên trục đẳng phương của .BOCK/ và .AODJ / nên OF ? KJ . Áp dụng bổ dềđược EG ? OF .Tương tự F G ? OE. Do đó O là trực tâm của tam giác EF G.Vậy ta có điều phải chứng minh.Nhận xét. Việc chứng minh các bộ điểm thẳng hàng như thế giúp hướng giải quyết được sángsủa hơn và đưa bài toán trở về với một tính chất quen thuộc về sự vuông góc giữa đường nối tâmvà trục đẳng phương của hai đường tròn. Với bài toán thú vị như vậy ta sẽ xét đến những mở rộngvà ứng dụng quan trọng của nó trong các bài toán quen thuộc và đề thi học sinh giỏi của một sốnước.2. Khai thác định lýTrong bổ đề trên ta thu được ba bộ điểm thẳng hàng và có những tính chất khá đẹp. Một tính chấtđược suy ra trực tiếp của bổ dề này đã được đưa vào bài hình trong kì thi China MO 1997. Taxét bài toán 62Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Bài toán 1 (China MO 1997). Cho tứ giác ABCD với các cạnh đôi một không song song nộitiếp. Gọi P; Q lần lượt là giao điểm của AB và CD, AD và BC . Gọi QE; QF lần lượt là tiếptuyến tại E; F của đường tròn ngoại tiếp tứ giác ABCD. Chứng minh rằng P; E; F thẳng hàng.Ta thấy nếu O là tâm đường tròn ngoại tiếp của tứ giác ABCD thì OQ ? EF . Mặt khác theođịnh lý Brokard thì P G ? OQ với G là giao điểm của AC và BD. Do đó nếu E; G; F thẳnghàng thì P; E; F thẳng hàng, ta xét bổ đề sauBổ đề 2. Cho tứ giác ABCD không là hình thang nội tiếp .O/. M; T lần lượt là giao điểm củaAB và CD, AC và BD. Vẽ ME; MF là các tiếp tuyến của đường tròn .O/ với E; F là tiếpđiểm. Chứng minh rằng E; F; T thẳng hàng.Chứng minh. Gọi H là giao điểm của OM và EF . Ta có: MA:MB D ME2 D MH :MODo đó tứ giác ABHO nội tiếp. Tương tự tứ giác CDOH nội tiếp. Suy ra: BH C D BHM C MH C D BAO C ODC ) BH C D BT CNên tứ giác BH T C nội tiếp. Tương tự tứ giác AH TD nội tiếp. Ta có: MH C D ODC D ODH và TH C D TBC D TAD D THDDo đó: 1 MHT D 2 MHC C THC C THD C Á D 90ı OHDNên TH ? OM . Do đó TH; EF trùng nhau, tức là ba điểm E; F; T thẳng hàng.Ta có điều phải chứng minh.Quay lại bài toán, 63Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Chứng minh. Từ bổ đề trên, ETF ? OQ và theo định lý Brokard thì ta cũng có P T ? OQ, vìvậy ta có ngay được E; F; P thẳng hàng.Bài toán đã được giải xong.Nhận xét. Lời giải trên sử dụng định lý Brokard như một ”chiếc cầu” để liên kết các điểm vớinhau. Hơn thế sau khi thông qua lời giải, rõ ràng bài toán đã được vận dụng khéo léo tính chấtcủa tiếp tuyến và được trình bày ngắn gọn thông qua hình học phẳng thuần túy.Nói về tứ giác thì hẳn vấn đề được quan tâm không kém hiện nay là tứ giác toàn phần cùng vớiđiểm Miquel của tứ giác này, và chúng có liên hệ với định lý Brokard thế nào, ta cùng xét hai bàitoán sau:Bài toán 2 (IMO 1985). Cho tam giác ABC . Một đường tròn tâm O đi qua A; C và cắt cácđoạn AB; BC theo thứ tự tại hai điểm K; N phân biệt. Giả sử M là giao điểm thứ hai của.ABC / và .KBN /. Chứng minh OMB D 90ı.Ta để ý thấy M là điểm Miquel của tứ giác toàn phần ACPNFB. Chứng minh OMB D 90ıtức là chứng minh M là chân đường cao kẻ từ O xuống BP . Mặt khác theo định lý Brokard thìOG là đường cao của tam giác GBP với G là giao điểm của AN và KC . Vậy ta chỉ cần chứngminh O; G; M thẳng hàng là xong.Chứng minh. Gọi M 0 là chân đường cao kẻ từ O xuống BP .Gọi D; E lần lượt là giao điểm của .dC I dK/; .dAI dN /. Theo bổ đề của định lý Brokard thìE; B; M 0; D; P thẳng hàng.Từ đó ta dễ dàng suy ra các ngũ giác AEM 0NO và KM 0DCO nội tiếp. Nên: AM 0C D AM 0O C OM 0C D ANO C OKC D 180ı KAC NCA D ABCDo đó tứ giác ABM 0C nội tiếp. Tương tự KBM 0N nội tiếp. Nên M 0 là giao điểm thứ hai của.ABC / và .KBN /. Suy ra M 0 trùng M .Vậy ta có điều phải chứng minh. 64Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Nhận xét. Một bài toán không quá khó nhưng vẫn tiếp tục áp dụng bổ đề quen thuộc này. Songđó ta tiếp tục phát hiện một tính chất khá hay ở đây, .AKNC /; .AONM /; .KOCM / đều nhậnG là giao điểm của hai đường chéo. Điều này dễ dàng thu được thông qua khái niệm tâm đẳngphương của ba đường tròn. Vậy ta có thể chứng minh định lý Brokard bằng kết quả này haykhông? Ta cùng quay lại với định lý thú vị này:Chứng minh. Gọi N; P lần lượt là chân đường cao kẻ từ O; E xuống EF; FO.Khi đó các ngũ giác OBNKD và AOCNH nội tiếp. Mặt khác ta cũng có tứ giác ABCD nộitiếp. Áp dụng kết quả ta được AC; BD; ON đồng quy tại G hay O; G; N thẳng hàng.Tương tự vậy ta cũng cần chứng minh bộ ba tứ giác ABCD; AP CE; BPDE nội tiếp. Thật vậy, 65Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016ngũ giác AMDPO nội tiếp. Do đó: ACE D ACB C BCE D ACB C BAD D 90ı C ADO D 90ı C APO D APESuy ra tứ giác AP CE nội tiếp. Theo đó ta cũng được EBPD nội tiếp. Áp dụng kết quả ta đượcAC; BD; EP đồng quy tại G hay E; G; P thẳng hàng.Vậy ta có điều phải chứng minh.Nhận xét. Lại thêm một phát kiến thú vị về định lý này thông qua tâm đẳng phương G của sáuđường tròn. Thậm chí, qua Bài toán 2, ta còn thấy điểm Miquel của tứ giác toàn phần là chânđường cao kẻ từ tâm O xuống cạnh EF . Không những vậy, ta có thể thu được tính chất với nhiềuứng dụng như sau:Tính chất 1. Chân ba đường cao của tam giác EF G chính là ba điểm Miquel của tứ giáctoàn phần ABECDF .Tính chất 2. Tâm O của đường tròn ngoại tiếp tứ giác ABCD nằm trên đường tròn Miquel củatứ giác toàn phần ABECDF .Ta lại nghĩ đến tính chất đường thẳng Steiner của tứ giác này đi qua các trực tâm, vậy điểm G cóquan hệ gì với đường này không? Ta có bài toán sau:Bài toán 3. Cho tam giác nhọn ABC . Đường tròn tâm O đi qua B và C cắt AB; AC lần lượttại M; N . Gọi P là giao điểm của BN và CM . Gọi H; K lần lượt là trực tâm của tam giácABC và tam giác AMN . Chứng minh rằng P; K; H thẳng hàng.Ta nhận thấy K; H cùng nằm trên đường thẳng Steiner nên P cũng phải nằm trên đường này.Nhìn vào giả thiết đề bài thì ta khó định hướng được lối đi, nhưng ta để ý đến tính chất của đườngthẳng Steiner của tứ giác toàn phần thông qua một bổ đề sau:Bổ đề 3. Cho tứ giác toàn phần ABF CDE. Chứng minh rằng đường thẳng Steiner của tứgiác là trục đẳng phương chung của .AC /; .BD/ và .EF /.Chứng minh. Gọi H1; H2 là trực tâm của CDE; ABE.Gọi H; I lần lượt là hình chiếu của H1 lên ED; CD. Ta thấy H 2 .AC /; I 2 .EF /.Ta có tứ giác HH1ID và CHIE nội tiếp nên: H1H :H1C D ID:IC D HD:HE D H1I :H1ENhư vậy H1 nằm trên trục đẳng phương của .AC / và .EF /. Tương tự H2 cũng nằm trên trụcđẳng phương của .AC / và .EF /. Hoàn toàn theo cách ấy ta cũng suy ra H1H2 là trục đẳngphương của .BD/ và .EF /.Ta kết luận đường thẳng Steiner của tứ giác toàn phần ABF CDE là trục đẳng phương chungcủa .AC /; .BD/ và .EF /.Vậy ta có điều phải chứng minh. 66Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Với bổ đề quan trọng này, bài toán sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn, ta cùng trở lại:Chứng minh. Vì P là giao của BN và CM nên: PM :P C D PN :PBSuy ra P nằm trên trục đẳng phương của .BN / và .CM /. Áp dụng bổ đề ta thu được P nằmtrên đường thẳng Steiner của tứ giác toàn phần AMBPNC . Như vậy P; K; H thẳng hàng.Vậy ta có điều phải chứng minh.Nhận xét. Bài toán trên đã khéo léo vận dụng một ”viên ngọc quý” trong tứ giác toàn phần, tứđó đưa ta đến một tính chất khác nữa của định lý Brokard:Tính chất 3. Trực tâm G của tam giác OEF nằm trên đường thẳng Steiner của tứ giác toàn phần 67Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016ABECDF .Do định lý Brokard cho ta một hệ thống tam giác trực tâm nên thông qua bài toán sau talại có thêm một tính chất đẹp như sauBài toán 4 (Romanian Master of Mathematics 2013). Cho tứ giác ABCD không là hình thangnội tiếp đường tròn !. Gọi P; Q; R lần lượt là giao điểm của AB và CD, AD và BC , AC vàBD. Gọi M là trung điểm của PQ. MR cắt ! tại K. Chứng minh rằng đường tròn ngoại tiếptam giác KPQ và ! tiếp xúc nhau.Đây là một bài toán hay và khó, ta sẽ sử dụng hai bổ đề, trước hết đường thẳng vuông góc vớiOR tại R cắt ! tại P1; Q1 như hình vẽBổ đề 4. AP1 cắt CQ1 tại một điểm thuộc PQ.Chứng minh. Gọi X; Y lần lượt là giao điểm của AP1 với CQ1, AQ1 với CP1.Áp dụng định lý Pascal cho lục giác suy biến thành tứ giác AP1CQ1 ta dễ dàng suy ra đượcđường thẳng X Y chứa P và Q nên AP1 và CQ1 cắt nhau tại một điểm thuộc PQ.Ta có điều phải chứng minh.Bổ đề 5. PP1; QQ1 cắt nhau tại K.Chứng minh. PP1 cắt ! tại P2. Ta sẽ chứng minh P2Q1 đi qua Q.Áp dụng định lý Pascal cho lục giác P2Q1CDAP1 kết hợp với bổ đề 1 ta có giao điểm của P2Q1 68Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016và AD, Q1C và AP1 cùng với giao điểm của AD và P1P2 là P thẳng hàng. Mặt khác theo bổđề 1 ta có Q1C cắt AP1 tại một điểm thuộc PQ, do đó giao điểm của P2Q1 và AD cũng nằmtrên PQ, tức là điểm Q. Vậy P2Q1 đi qua Q.Ta có điều phải chứng minh.Quay trở lại bài toán,Chứng minh. Áp dụng bổ đề 4 và bổ đề 5, ta có tứ giác PQP1Q1 là hình thang, M; R lần lượtlà trung điểm của PQ; P1Q1 và K là giao điểm của PP1; QQ1 nên ta dễ dàng suy ra đườngtròn ! ngoại tiếp tam giác KP1Q1 và KPQ tiếp xúc nhau.Vậy bài toán đã được giải xong.Nhận xét. Việc sử dụng khéo léo định lý Pascal đã giúp ta giải quyết gọn gàng bài toán trên.Như ta đã biết, một tư giác nội tiếp không là hình thang bất kỳ chỉ tạo ra một tam giác trực tâm,ta tạm gọi theo ánh xạ tam giác trực tâm ấy là ảnh của tứ giác nội tiếp thông qua một ánh xạBrokard. Nhưng điều ngược lại thì chưa đúng, tức là một tam giác trực tâm có thể có nhiều tạoảnh. Cụ thể, ta xét tam giác nhọn OEpF , trực tâm G, đường cao EK. Bằng công cụ phương tích,ta dựng đường tròn tâm O bán kính OE2 GE:KE, đây chính là đường tròn ngoại tiếp cáctạo ảnh mà ta đề cập đến, với một cát tuyến từ P cắt .O/ tại hai điểm sẽ cho ta một tạo ảnh củatam giác trực tâm OEF .Từ nhận xét này, ta có cách phát biểu rộng hơn cho bài toán 4 như sauBài toán 5. Cho tam giác ABC trực tâm H . Đường tròn đường kính AB; AC cắt nhau tại X .Gọi ! là đường tròn tâm A bán kính AX. Gọi M là trung điểm của BC . Đường thằng MH cắt! tại E; F . Chứng minh rằng đường tròn ngoại tiếp các tam giác BCE và BCF tiếp xúc !.Bài toán trên còn có thêm một tính chất như sauBài toán 6. Cho tam giác ABC trực tâm H . Đường tròn đường kính AB; AC cắt nhau tại X .Gọi !A là đường tròn tâm A bán kính AX . Gọi M là trung điểm của BC . Đường thằng MHcắt !A tại A1 sao cho A1 nằm giữa M và H . Định nghĩa tương tự cho B1; C1. Chứng minh rằngAA1; BB1; C C1 đồng quy. 69Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Các bài toán trên, đặc biệt là bổ đề được nêu ra có thể sử dụng định lý Pascal để giải quyết vấnđề. Như thế, việc phát triển từ tứ giác nội tiếp đường tròn sang tứ giác có bốn điểm nằm trên mộtconic là hoàn toàn có thể. Phần tiếp theo tác giả xin giới thiệu việc vận dụng định lý Pascal chobốn điểm nằm trên một conic, từ đó cho thấy bản chất của định lý Brokard về tứ giác nội tiếptrong một đường tròn. Ta có bổ đề sau là phát triển rộng hơn của bổ đề đã nêu ở đầu tài liệuBổ đề 6. Cho bốn điểm A; B; C; D nằm trên một conic C tạo thành một tứ giác lồi không là hìnhthang. M; N lần lượt là giao điểm của AD và BC , AB và CD. P; Q là giao điểm tiếp tuyếncủa C tại A và C , B và D. Khi đó bốn điểm M; N; P; Q thẳng hàng.Chứng minh. Áp dụng định lý Pascal cho lục giác suy biến thành tứ giác AABC CD ta cóM; N; P thẳng hàng. Áp dụng định lý Pascal cho lục giác suy biến thành tứ giác ABBCDD tacó M; N; Q thẳng hàng. Tóm lại ta có M; N; P; Q thẳng hàng.Ta có điều phải chứng minh.Từ bổ đề trên ta có tiếp hệ quả như sauHệ quả. Cho conic C tiếp xúc các cạnh AB; BC; CD; DA của tứ giác ABCD theo thứ tự tạiM; N; P; Q. Khi đó AC; BD; MP; NQ đồng quy.Rõ ràng bổ đề trên là một mở rộng đẹp của bổ đề đã nêu ở đầu bài đối với ellipse, parabol hayhyperbol. Trong trường hợp là ellipse, chỉ cần thực hiện một phép co thành hình tròn thì ta lại cóngay những ứng dụng mới mẻ nữa. Bổ đề tiếp theo chính là mở rộng của Bổ đề 2:Gọi A1A2A3A4 là tứ giác không là hình thang nội tiếp trong một conic C và M1; M2; M3 lần lượtlà giao điểm của A1A2 và A3A4, A2A3 và A4A1, A3A1 và A2A4. Gọi N1; N2; N3; P1; P2; P3là giao điểm của tiếp tuyến của conic tại A1 và A2, A1 và A4, A1 và A3, A3 và A4, A2 vàA3, A2 và A4. Gọi U1; U2 là tiếp điểm của hai tiếp tuyến của conic đi qua M1. Định nghĩatương tự V1; V2 đối với M2 và W1; W2 đối với M3. Bổ đề 1 cho ta ba bộ điểm thẳng hànglà .M2I M3I N1I P1/; .M3I M1I N2I P2/, .M1I M2I N3I P3/. Lần lượt gọi ba đường thẳng ấy làm1; m2; m3. 70Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Bổ đề 7. U1; U2 nằm trên m1, V1; V2 nằm trên m2 và W1; W2 nằm trên m3.Chứng minh. Trong mặt phẳng xạ ảnh tồn tại phép chiếu ' biến conic C thành đường tròn C0.Như ta đã biết, phép chiếu ' bảo toàn sự thẳng hàng của các bộ điểm nên thông qua phép biếnhình này ta có ngay Bổ đề 2 và theo đó các bộ điểm điểm .M2I M3I U1I U2/; .M1I M3I V1I V2/;.M1I M2I W1I W2/ thẳng hàng.Ta có điều phải chứng minh.Một kết quả đẹp lại được chứng minh. Gọi O là tâm của conic C, từ kết quả này ta xét tam giácOM1M2 sau: 71Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Khi conic C là đường tròn thì lần lượt theo tính chất của tiếp tuyến ta có m1 ? OM1 vàm2 ? OM2 và như thế ta đã hiểu được tại sao định lý Brokard lại có phát biểu như vậy. Cuốicùng, tác giả xin đề xuất một số bài tập để bạn đọc có thể rèn luyện thêm những tư duy khác vềđịnh lý Brokard này.3. Ứng dụngBài toán 7 (Trường hè Bắc Trung Bộ 2015 - Ngày 2). Cho tam giác nhọn ABC có đườngcao AH , trực tâm K. Đường thẳng BK cắt đường tròn đường kính AC tại D; E (BD < BE).Đường thẳng CK cắt đường tròn đường kính AB tại F; G (CF < C G). Đường tròn ngoại tiếptam giác DHF cắt BC tại điểm thứ hai là P . a) Chứng minh rằng các điểm G; H; P; E cùng thuộc một đường tròn. b) Chứng minh rằng các đường thẳng BF; CD; PK đồng quy.Bài toán 8. Cho tứ giác lồi ABCD không là hình thang nội tiếp đường tròn tâm O. Gọi E; F; Glần lượt là giao điểm của AB và CD, AD và BC , AC và BD. Gọi X; Y theo thứ tự là trungđiểm của AC; BD. Kéo dài XY cắt EF tại Z. Kéo dài GZ cắt đường tròn ngoại tiếp tam giácOFE tại Q. Đường tròn đường kính GQ cắt đường tròn ngoại tiếp tam giác OFE tại K khácQ. Gọi H là điểm Miquel của tứ giác toàn phần ABCDEF . Chứng minh rằng đường trònngoại tiếp các tam giác KQG và KZH tiếp xúc nhau.Bài toán 9 (Lê Bá Khánh Trình). Cho tam giác ABC nội tiếp .O/ có B; C cố định, A chạytrên cung nhỏ BC . M; N là trung điểm AB; AC . Lấy P trên đường thẳng MN thỏa mãnBP C C ABC C ACB D BAC . Đường tròn .ABP / cắt AC tại E, .ACP / cắt AB tại F .Chứng minh rằng .AFE/ đi qua một điểm cố định.Bài toán 10 (Lê Bá Khánh Trình). Cho tam giác ABC nội tiếp .O/, trung tuyến AI cắt .O/tại D. AB cắt CD tại E. AC cắt BD tại F . .ABF / cắt .ACE/ tại K. .O1/; .O2/ là các đườngtròn đi qua B tiếp xúc với AC tại A và đi qua C tiếp xuc với AB tại A. Chứng minh ba đườngtròn .O1/; .O2/ và .OK/ có một điểm chung.Bài toán 11. Cho tam giác ABC nội tiếp .O/, điểm P nằm trong tam giác sao cho AP vuônggóc BC . Đường tròn đường kính AP cắt đường thẳng AC; AB lần lượt tại E; F và cắt .O/ tạiđiểm G khác A. Chứng minh rằng BE; CF; GP đồng quy.Bài toán 11 có thể xem ở [6].Bài toán 12 (USA TST 2012). Cho tam giác ABC nhọn, đường cao AA1; BB1, C C1. Gọi A2là giao điểm của BC và B1C1. Định nghĩa B2; C2 tương tự. Gọi D; E; F theo thứ tự là trungđiểm của BC; CA; AB. Chứng minh rằng đường thẳng vuông góc kẻ từ D tới AA2, E tới BB2và F tới C C2 đồng quy.Bài toán 13. Cho tứ giác ABCD nội tiếp .O/. Gọi E; F lần lượt là giao điểm của AB và CD,AD và BC . Gọi M; N theo thứ tự là trung điểm của AC; BD. Gọi H; K lần lượt là trực tâmcủa tam giác MEF và tam giác NEF . Chứng minh rằng HNKM là hình bình hành. 72Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Bài toán 14 (Trần Quang Hùng). Cho tam giác ABC . Đường tròn tâm K đi qua B; C cắtCA; AB lần lượt tại E; F . BE; CF cắt nhau tại H . D là hình chiếu của K xuống AH . M; Ntheo thứ tự di chuyển trên DE; DF sao cho BM ? BE; CN ? CF . Chứng minh rằng đườngđối trung xuất phát từ đỉnh A của tam giác ABC chia đôi cạnh MN .Bài toán trên có tham khảo trong [7]. Hơn nữa ta còn có thêm hai mở rộng sauBài toán 15 (Trần Quang Hùng). Cho tam giác ABC và điểm P . AP; BP; CP lần lượt cắtBC; CA; AB tại D; E; F . Trên DE; DF lần lượt lấy M; N sao cho BM k AC; CN k AB. GọiS; T theo thứ tự là trung điểm của EF; MN . Chứng minh rằng A; S; T thẳng hàng.Bài toán 16 (Trần Quang Hùng). Cho tam giác ABC và điểm D nằm trên cạnh BC . .DAB/;.DAC / cắt CA; AB lần lượt tại E; F . M; N nằm trên DE; DF sao cho BM k AC; CN k AB.Gọi S; T lần lượt là trung điểm của EF; MN . Chứng minh rằng ST song song với đường đốitrung xuất phát từ đỉnh A của tam giác ABC .Bài toán 17 (Chọn đội tuyển quốc gia Khoa học tự nhiên 2014). Cho tứ giác ABCD nội tiếp. PD BD2M; N lần lượt là trung điểm của CD; AB. P nằm trên CD sao cho P C D AC 2 . AC cắt BDtại E. Gọi H là hình chiếu của E lên PN . Chứng minh rằng đường tròn ngoại tiếp các tam giácHMP và EDC tiếp xúc nhau.Trên đây là tổng hợp của tác giả về định lý Brokard, xin cảm ơn anh Ngô Quang Dương - lớp12A2 trường THPT chuyên KHTN đã có những trao đổi quý báu giúp bài viết được hoàn thiệnhơn.Tài liệu tham khảo [1] Định lý Brokard. http://www.imomath.com/index.php?options=334&lmm=0. [2] Đỗ Thanh Sơn, Một số chuyên đề Hình học phẳng bồi dưỡng học sinh giỏi Trung học phổ thông, NXB Giáo dục, 2013. [3] Nguyễn Văn Nho, Những định lí chọn lọc trong hình học phẳng qua các kì thi Olympic, NXB Giáo dục, 2007. [4] Romanian Master of Mathematics 2013 - Problem 3. http://www.artofproblemsolving.com/community/c6h523072p3558896 [5] IMO 2015 - Problem 3. http://www.artofproblemsolving.com/community/c6h1112748p5079655 [6] Concurrent problem. http://www.artofproblemsolving.com/community/c6h1161051p5527875 [7] Symmedian bisects segment. http://www.artofproblemsolving.com/community/c6h1192618p5839116 73Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/201674TỨ GIÁC NGOẠI TIẾP ĐƯỜNG TRÒN Đỗ Xuân Anh (Trường THPT Chuyên KHTN, Hà Nội) Tứ giác ngoại tiếp là một chủ đề không quá mới đối với bất kỳ ai đam mê vớimôn toán và đặc biệt là môn hình học nhưng có không nhiều những tài liệu viết vềchủ đề này. Vậy nên trong bài viết này tôi xin đề cập đến vấn đề này với kiến thức vànhững ứng dụng cơ bản nhất của tứ giác ngoại tiếp.1. Một số tính chất cơ bản của tứ giác ngoại tiếp đường trònKhi nhắc tới tứ giác ngoại tiếp đường tròn, chúng ta nên để ý đến những tính chất hay sử dụngnhư sau:Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I /. .I / tiếp xúc AB, BC , CD, DA lần lượt tại M ,N , P , Q.Đặt AM D AQ D a, BM D BN D b, CN D CP D c, DQ D DP D d .Định lý 1.(Định lý Pithot) AB C CD D BC C DA.Định lý 2.1. (Định lý Newton) AC , BD, MP , NQ đồng quy tại T2. AT D a BT D b , :CT c DT d B M A T N Q I DP CChứng minh. Gọi T1 là giao điểm của AC với MP và T2 là giao điểm của AC với NQ. 75Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Ta sẽ chứng minh T1 Á T2 Á T . Thật vậy, áp dụng định lí sin, ta có: T1A D AM sin ∠C T1M sin ∠AMP T1C sin ∠AT1M CP sin ∠CPM AM D CPTương tự, T2A D a nên T1, T2, T trùng nhau. Tính chất được chứng minh. T2C cĐịnh lý 3. AC , MN , PQ đồng quy tại V và AV D a BV D b . Từ đó suy ra .AC; T V / D , C V c DV d1. V A M B Q T N I DP CChứng minh. Lấy V trên AC sao cho AV D a Áp dụng định lí Menelaus cho 4AB C ta có . CV cM , N , V thẳng hàng. Tương tự suy ra P , Q, V thẳng hàng. Vậy tính chất trên cũng được chứngminh.Định lý 4. Đường thẳng qua A vuông góc với AB cắt BI tại X, đường thẳng qua A vuông gócvới AD cắt DI tại Y thì XY vuông góc với AC . B A Y I F X E C D 76Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Chứng minh. Gọi F là hình chiếu của X lên BC ; E là hình chiếu của Y lên CD.Ta có AX 2 XC 2 D AX 2 XF 2 F C 2 D F C 2. AY 2 Y C 2 D AY 2 YE2 EC 2 D EC 2:Mà F C D BC AB D DC AD D EC nên AX 2 XC 2 D AY 2 Y C 2.XA2 C C Y 2 AY 2 CX 2 D XA2 C AC 2 CX 2 .AY 2 C AC 2 C Y 2/ D 2A!X A!C 2A!Y A!C D 2A!C Y!XDo đó AC ? XY . Vậy ta đã chứng minh xong định lí 4.Ngoài ra, chúng ta cũng nên biết một số công thức tính các yếu tố trong tứ giác ngoại tiếp đườngtròn. Việc chứng minh xin dành cho các bạn đọc.Trong các tính chất dưới đây, ta đặt r là bán kính đường tròn nội tiếp tứ giác ABCD và ∠DAB D ˛; ∠ABC D ˇ; ∠BCD D ; ∠CDA D ı:Định lý 5. AB D NQ IA:IB : : 2 r2 M B A B' A' N Q I DP CChứng minh. Gọi IA, IB lần lượt cắt QM , MN tại A0, B0 Ta có IA:IA0 D IB:IB0 D r2 nên A0B0 IA0 IB:A0B0 IB:IA NQ4I A0 B 0 4IBA suy ra D . Từ đó, AB D D : . Vậy định lí 5 AB IB IA0 r2 2được chứng minh. IB2 ID2Định lý 6. D. AB:BC CD:DA 77M Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 A B Q I N DP CChứng minh. Từ định lí 5, ta có CD D IC:ID NQ AB IA:IB : suy ra D . Tương tự r2 2 CD IC:IDBC IB:IC AB BC IB2 IB 2 ID2 D suy ra D hay D .AD IA:ID CD AD ID2 AB:B C CD:DA pĐịnh lý 7. IA:IC C IB:ID D AB BC CD DA A M P' B Q I N D P M' CChứng minh. Gọi M 0, P 0 lần lượt đối xứng M , P qua I . Ta có 4MIB 4NM 0M suy M 0N D MM 0 hay M 0N MM 0:MI 2r 2 2r 2 2r 2ra D D . Tương tự M 0Q D , P 0Q D ,MI IB IB IB IA ID 2r 2P 0N D . Áp dụng định lí Ptoleme cho tứ giác P 0NM 0Q và định lí 5, suy ra I A:I C C IpCIB:ID D AB BC CD DA. Vậy định lý được chứng minh.Định lý 8. IA:IC D .a C c/:r : sin ˛C 2 78Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 U B A M Q N I DP CChứng minh. Lấy U trên tia MB sao cho M U D NC suy ra I U D IC nên SAI U D 1 .a C c/:r D 1IA:I U: sin ∠AI U D 1IA:IC: sin ˛ C 2 2 22hay IA:IC D .a C c/ r . Vậy định lí được chứng minh. sin ˛C 2 p ˛CĐịnh lý 9.SABCD D AB BC CD DA: sin 2 : B M A N Q I DP C .a C b C c C d / r pChứng minh. Theo định lí 7 và 8, ta có IA:IC CIB:ID D D AB:BC:CD:DA p sin ˛C 2˛ Csuy ra SABCD D .a C b C c C d / r D AB BC CD DA: sin 2 . Ta có điều phảichứng minh.2. Một số bài tập áp dụngBài toán 1. 4ABC cân ngoại tiếp đường tròn .I /. Lấy E thuộc AB, F thuộc AC sao cho EFlà tiếp tuyến của đường tròn .I / và EF k BC . ED vuông góc với BC tại D. Gọi H là giaođiểm của BI với đường thẳng qua F vuông góc với BC . Chứng minh rằng DH vuông góc vớiEC . 79Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 A EF H I BD GCChứng minh. Gọi FH cắt BC tại G. Dễ thấy E; I; G thẳng hàng và F; I; D thẳng hàng.Tacó ∠BEG D ∠BEI D ∠IEF D ∠GEF D ∠EGB nên tam giác BEG cân tại B, suy raBE D BG. Do đó BEH D BGH (c.g.c) vì vậy ∠BEH D ∠BGH D 90ı hay EH vuônggóc EB tại E. Áp dụng định lý 4, suy ra DH vuông góc với EC . Vậy bài toán được chứngminh.Nhận xét. Chúng ta có thể sử dụng tính chất 4 để chứng minh một bài toán trong Mathley [5]bởi thầy Trần Quang Hùng như sauBài toán. 4ABC , đường tròn nội tiếp .I / tiếp xúc CA, AB tại E, F . Lấy P di chuyển trênEF . BP cắt CA tại M , MI cắt đường thẳng qua C vuông góc AC tại N . Chứng minh rằngđường thẳng qua N vuông góc với P C luôn đi qua điểm cố định khiP di chuyển.Bài toán 2. Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I /. AB giao CD tại E, AD giao BCtại F . Chứng minh rằng đường tròn nội tiếp 4AEF , 4CEF tiếp xúc tại một điểm trên EF . F B X=Y P AQ S I DR CE 80Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Chứng minh. .I / lần lượt tiếp xúc AB, BC , CD, DA tại P , Q, R, S ; đường tròn .I1/ và .I2/lần lượt là đường tròn nội tiếp 4AEF và 4CEF , hai đường tròn lần lượt tiếp xúc EF tại X , Y .Ta cóF C CE D FQ C QC CR RE D F S EP D FA C AS AP EA D FA EA. 8 FX D 1 C FA EA/ .FE nên, FX D F Y suy ra X Á Y . Vậy bài toán được ˆ 12 < CE/Mặt khác ˆ FY D .FE C FC : 2chứng minh.Nhận xét. Ngoài ra, nếu để ý kĩ ta thấy trên hình vẽ cũng có hai tam giác có đường tròn nội tiếptiếp xúc nhau là 4ABC , 4ADC (Tương tự là cặp tam giác 4ABD, 4CBD).Trong bài toán, ta để ý rằng F C CE D FA EA chính là định lý Pithot mở rộng cho tứ giáclừm ngoại tiếp đường tròn. Áp dụng định lý trên ta có thể chứng minh được bài toán sau.Bài toán. Tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I /. AB, AD lần lượt cắt CD, BC tại E, F .Gọi EP , FM cắt BC , CD tại Q, R; EP cắt FM tại N . Chứng minh rằng nếu tứ giác AMNPngoại tiếp thì QNRC ngoại tiếp.Bài toán tiếp theo được đề nghị bởi A.Golovanov trên diễn đàn AoPS [1].Bài toán 3. Cho tứ giác ABCD vừa ngoại tiếp vừa nội tiếp. Đường tròn nội tiếp tiếp xúc vớiAB, CD tại X , Y . Đường thẳng vuông góc với AB, CD tại A, D cắt nhau tại U ; tại X , Y cắtnhau tại V ; tại B, C cắt nhau tại W . Chứng minh rằng U , V , W thẳng hàng. 81Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016P E CUB W F AX VDYChứng minh. AD cắt BC tại P , đường tròn .E/ là đường tròn nội tiếp 4PAB, tiếp xúc vớiAB tại F . U V cắt đường thẳng qua C vuông góc CD tại W 0. Ta có 4PAB 4P CD (g.g) U V DY BF AXvà X , F đối xứng với nhau qua trung điểm của AB. Nên W 0V D Y C D FA D XB , suy raAU k X V k BW 0. Từ đó W 0 Á W . Vậy bài toán được chứng minh.Tiếp theo là một kết quả hết sức nổi tiếng của tứ giác ngoại tiếp.Bài toán 4 (Đường thẳng Newton của tứ giác ngoại tiếp). Cho tứ giác ABCD ngoại tiếpđường tròn .I / thì trung điểm hai đường chéo AC , BD và I thẳng hàng. 82Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 F A B M G IN CH D EChứng minh. Gọi M , N lần lượt là trung điểm của AC , BD. Ta có AB C CD D AD C BC 1nên SIAB C SICD D SIAD C SIBC D 2 SABCD. Ta xét 2 trường hợp:Trường hợp 1. AB k CD thì dễ thấy trung điểm AC , BD và I cách đều AB, CD nên chúngthẳng hảng.Trường hợp 2. Giả sử AB cắt CD tại E. Lấy G trên tia EA, lấy H trên tia ED sao cho EG D 11AB, EH D CD. Ta có SIEG C SIEH D SIAB C SICD D 2 SABCD nên SIHG D 2 SABCD 81 ˆ SNAB C SNCD D 2 SABCD < 1 . SuySEHG. Dễ thấy các điểm M , N có tính chất tương tự nên ˆ SMAB C SMCD D 2 SABCD :81 ˆ SNHG D 2 SABCD SEHG < 1 Do đó SIHG D SMHG D SNHG nên I , M , N thẳng hàng.raˆ SMHG D 2 SABCD SEHG:Vậy bài toán được chứng minh.Tôi đề xuất thêm bài toán sau để bạn đọc ứng dụng định lý trên.Bài toán. Tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I /. Đường tròn .I / tiếp xúc AB, BC , CD,DA tại E, F , G, H . Chứng minh rằng nếu I thuộc FH thì I thuộc EG.Bài toán sau tham khảo [2]Bài toán 5. Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I /. .I / tiếp xúc AD, BC tại P , Q.Gọi AB cắt CD tại S (A 2 SB). Gọi .I1/ là đường tròn nội tiếp 4SAD và tiếp xúc với AD tạiK. Gọi .I2/ là đường tròn bàng tiếp ứng với đỉnh S của 4SBC và tiếp xúc BC tại L. Lấy M ,N lần lượt là trung điểm của AD, BC . Biết rằng S 2 LK. Chứng minh rằng I thuộc MN vàIA:IC D IB:ID. 83Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 T B AQ I2 P N M I1 L KSD CLời giải theo Luis González. Ta sẽ sử dụng 2 bổ đề.Bổ đề 1. 4ABC ngoại tiếp đường tròn .I /. Đường tròn bàng tiếp .Ia/ ứng với góc A của4ABC tiếp xúc BC tại D. Gọi M là trung điểm của BC . Chứng minh AD k IM . (IM đượcgọi là đường thẳng Nagel).Bổ đề 2. 4ABC ngoại tiếp đường tròn .I /. Đường tròn đó tiếp xúc BC tại D. Gọi Ia là tâmđường tròn bàng tiếp góc A của 4ABC . Gọi M là trung điểm của BC . Chứng minh rằngAD k IaM . (IaM được gọi là đường thẳng Gergonne).Áp dụng 2 bổ đề vào bài toán, ta có I N k SL k IM k SK. Lại có S , K, L thẳng hàng dođó I , M , N thẳng hàng. Ta thấy P , K đối xứng với nhau qua M (M là trung điểm của AD)và Q, L đối xứng với nhau qua N (N là trung điểm của BC ) suy ra PQ k MN k KL.Gọi AD cắt BC tại T . Do đó 4TMN 4TPQ ( g.g ). Mặt khác 4TMN cân tại T nên∠T NI D 90ı ∠ATB D ∠AIB ( do I là tâm đường tròn bàng tiếp góc T của 4TAB ). Suy 2 IB NB NCra 4IAB 4NIB ( g.g ) do đó D D . Tương tự, ta có 4I NC 4DIC ( g.g ) IA NI NI IC NC IC IBsuy ra D . Từ đó, ta có D nên IA:IC D IB:ID. Vậy bài toán được chứng ID NI ID IAminh.Bài toán 6. Tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I /. Đường tròn .I / tiếp xúc với AB, BC ,CD, DA lần lượt tại M , N , P , Q. BQ, BP lần lượt cắt đường tròn .I / tại E, F . Chứng minhrằng ME, NF , BD đồng quy. 84Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 B N M Aj Q EK F X I DP CChứng minh. Gọi ME giao NF tại K. Ta có AC , BD, MP , NQ đồng quy tại X. Áp dụngđịnh lý Pascal cho lục giác MEQNFP suy ra K, B, X thẳng hàng do đó ME, NF , BD đồngquy. Vậy bài toán được chứng minh.Bài toán 7 (Romania TST 2012). Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn sao cho ∠ABC C∠ADC < 180ı và ∠ABD C ∠ACB D ∠ACD C ∠ADB. Chứng minh rằng một trong haiđường chéo của tứ giác ABCD đi qua trung điểm đường chéo còn lại. B A E C DChứng minh. Đường tròn ngoại tiếp 4ABC cắt BD tại E. Dễ dàng nhận thấy ∠DAE D DA DE DE DC∠DCE. Áp dụng định lý sin, ta có D D D . sin ∠AED sin ∠DAE sin ∠DCE sin ∠DEC DA sin ∠AED sin ∠ACB ABSuy ra DC D sin ∠DEC D sin ∠BAC D . Lại có tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn BC DA BC C DA CDdo đó AB D BC C DA CD. Nên D . DC BCHay .BC CD/.DA CD/ D 0 suy ra BC D CD hoặc CD D DA.Khi BC D CD thì AB D DA. Do vậy AC là trung trực của BD hay AC đi qua trung điểmcủa BD. Chứng minh tương tự với trường hợp CD D DA. Vậy bài toán được chứng minh.Đặc biệt, trong IMO Shortlist cũng từng xuất hiện nhiều bài toán liên quan đến tứ giác ngoại tiếpvà một số bài toán sau là điển hình. 85Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Bài toán 8 (IMO Shortlist 2009). Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn. Một đường thẳng.d / bất kỳ qua A cắt BC tại M , cắt CD tại N . Gọi .I1/; .I2/; .I3/ là đường tròn nội tiếp4ABM , 4MNC , 4NDA. Chứng minh rằng trực tâm 4I1I2I3 nằm trên .d /. BA I1 X H F I3 ND E M I2 CChứng minh. Gọi X là giao điểm của .d / với tiếp tuyến kẻ từ C với đường tròn .I1/ nênABCX là tứ giác ngoại tiếp hay CX D BC C AX AB. Lại có ABCD ngoại tiếp nênAD D AB C CD BC . Suy ra CX C AD D AX C CD hay tứ giác AXCD ngoại tiếp đườngtròn.I3/. Gọi E; F lần lượt đối xứng với C qua I2I3, I2I1; H là trực tâm 4I1I2I3. Dễ thấyE, F thuộc .d /. Lại có F I2HI1, I3HEI2 nội tiếp, do đó ∠FHI2 D ∠F I1I2 D ∠CI1I2 D∠CI3I2 D ∠EI3I2 D ∠EHI2 hay H thuộc .d /. Ta có điều phải chứng minh.Nhận xét. Trong quá trình tìm hiểu, tôi nhận thấy bài toán số 5 trong đề thi VN TST 2015 đượccoi là mở rộng từ bài toán trên.Bài toán. 4ABC nhọn và có điểm P nằm trong tam giác sao cho ∠APB D ∠AP C D ˛ và˛ > 180ı ∠BAC . Đường tròn ngoại tiếp 4APB cắt AC ở E, đường tròn ngoại tiếp 4AP Ccắt AB ở F . Q là điểm nằm trong 4AEF sao cho ∠AQE D ∠AQF . Gọi D là điểm đối xứngvới Q qua EF , phân giác ∠EDF cắt AP tại T .a) Chứng minh rằng ∠DET D ∠ABC ; ∠DF T D ∠ACB.b) Đường thẳng PA cắt các đường thẳng DE, DF lần lượt tại M , N . Gọi I , J lần lượt là tâmđường tròn nội tiếp các 4PEM , 4PF N và K là tâm đường tròn ngoại tiếp 4DIJ . Đườngthẳng DT cắt .K/ tại H . Chứng minh rằng HK đi qua tâm đường tròn nội tiếp của 4DMN .Bài toán 9 (IMO Shortlist 2007). Cho điểm P nằm trên cạnh AB của tứ giác ABCD. Gọi .I /,.I1/, .I2/ lần lượt là đường tròn nội tiếp 4CPD, 4APD, 4CPB. Biết rằng đường tròn .I /tiếp xúc vời đường tròn .I1/, .I2/ tại K, L. Gọi E, F lần lượt là giao điểm của AC , BD vàAK, BL. Chứng minh rằng E, I , F thẳng hàng. 86Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 D C K F I1 I E L I2 A PBM NChứng minh. Gọi M , N là giao điểm của hai tiếp tuyến chung ngoài của .I /, .I1/ và .I /, .I2/. AD C DP AP DP C DC P C CP C BC BP DC C CP DPTa có D và D , 2 222 AD C CP D AP C CDnên BP C CD D DP C BC hay tứ giác AP CD, BPDC ngoại tiếp đường tròn.Áp dụng định lý Monge & d’Alembert cho bộ ba đường tròn .I /, .I1/, .AP CD/ và .I /, .I2/,.BPDC / thì M; A; C và N; B; D. Tương tự, áp dụng định lý Monge & d’Alembert cho bộ bađường tròn .I /, .I1/, .I2/ suy ra KL, AB, MN đồng quy. Ta tiếp tục áp dụng định lý Desarguescho 4KAM và 4LBN ; suy ra E, I , F thẳng hàng. Vậy ta có điều phải chứng minh.Bài toán 10 (Sharygin Geometry Olympiad 2014). Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn.I /. Đường tròn .I / tiếp xúc BC; DA tại E; F sao cho AB; EF; CD đồng quy. Đường trònngoại tiếp tam giác AED và BF C lần lượt cắt .I / tại điểm thứ 2 lần lượt là E1,F1. Chứngminh rằng EF k E1F1. 87Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 P R N BE M E1 C A G H F1 I F DChứng minh. Đường tròn .I / tiếp xúc với AB và CD lần lượt tại G và H . Gọi P là điểmđồng quy của AB, EF , CD suy ra BC , AD, GH đồng quy tại R. Lấy EE1 giao AD tại M . ( MF 2 D ME:ME1 (do M là tâm đẳng phương của .I /; .AED/; .AID/ ). SuyTa có ME:ME1 D MA:MDraMF 2 D MA:MD. Áp dụng định lý Ceva cho 4PAD với AC , BD, PF đồng quy, ta cóFA CD BP D 1. Ta lại áp dụng định lí Menelaus cho 4PAD với R, B, C thẳng hàng, taFD CP BA RD BA CP RD FDcó D 1. Từ đó suy ra D do vậy .AD; RF / D 1. RA BP CD RA FATừ đó và kết hợp hệ thức Newton, suy ra M là trung điểm của RF . Tương tự, FF1 giao BC tạiN , suy ra N là trung điểm của RE. Mà RE2 D RF 2 D RG:RH , nên 4REF cân tại R. Suyra ∠NFE D ∠NEF . Lại có tứ giác EFE1F1 nội tiếp đường tròn .I / do đó tứ giác EFE1F1 làhình thang cân. Suy ra EF k E1F1. Vậy bài toán được chứng minh.Bài toán 11. Tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I /. Lấy M đối xứng A qua BD. Gọi DMcắt BC tại E, BM cắt DC tại F . Chứng minh rằng tứ giác CEMF ngoại tiếp đường tròn. 88Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 B A K E IM J D FC BK DKChứng minh. Gọi CI cắt BD tại K nên CK là phân giác ∠BCD suy ra D . Gọi BC DC 1phân giác góc ∠MBC giao CI tại J1 suy ra ∠IBJ1 D ∠ABM D ∠ABD D ∠MBD do 2 IK J1K BKđó ∠IBK D ∠CBJ1 D ∠MBJ1. Từ đó ta có IC D . /2. Gọi phân giác ∠CDM J1C BC IK J2K D . DK /2. Từ những điều trên, suy ra J1K D J2Kcắt CI tại J2.Tương tự, ta có IC J2C DC J1C J2Chay J1 Á J2 Á J . Nên CJ , FJ , EJ MJ lần lượt là phân giác của ∠F CE, ∠CFM , ∠CEM ,∠FME do vậy J tâm đường tròn nội tiếp tứ giác CEMF . Vậy bài toán được chứng minh.Bài toán sau đây tham khảo [4] là một ứng dụng của các định lý từ 6 đến 9 về các công thức liênquan đến các yếu tố trong một tứ giác ngoại tiếp.Bài toán 12. Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I / không có 2 cặp cạnh nào song song.Chứng minh rằng I là trọng tâm của ABCD khi và chỉ khi IA:IC D IB:ID. B ME A N Q F HI D PG CChứng minh. Trước tiên, ta chứng minh chiều thuận của bài toán nghĩa là nếu I là trọng tâmtứ giác ABCD thì IA:IC D IB:ID đặt AM D AQ D a, BM D BN D b, CN D CP D c,DP D DQ D d suy ra QH D ja dj D jb cj ; NF . 22Gọi E, F , G, H lần lượt là trung điểm của AB, BC , CD, DA. Ta có I là trọng tâm tứ giácABCD nên I là trung điểm HF suy ra HQ D NF hay ja d j D jb cj.Trường hợp 1: 89Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016a d D b c nên a C c D b C d . Theo định lý 8, ta có IA:IC D IB:ID. Trường hợp 2:a d D c b nên a C b D c C d . Tương tự a b D c d suy ra a D c, b D d . Do đó tứgiác ABCD là hình bình hành (do tứ giác ABCD không có 2 cặp cạnh nào song song). Ta đóchứng minh xong phần thuận của bài toán.Tiếp theo, ta chứng minh phần đảo, tức là IA:IC D IB:ID thì I là trọng tâm tứ giác ABCD.Ta có IA:IC D IB:ID suy ra HQ D NF , IF D IH hay I thuộc đường trung trực của FH .Tương tự I thuộc đường trung trực của EG. Mà EG và FH không song song suy ra I là trọngtâm của ABCD. Vậy bài toán được chứng minh xong.3. Bài tập tự luyệnBài toán 13. (Sharygin Geometry Olympiad 2014). Cho I là tâm đường tròn nội tiếp tứ giácABCD. Tiếp tuyến tại A và C của đường tròn ngoại tiếp 4AIC cắt nhau tại X . Hai tiếp tuyếntại B và D của đường tròn ngoại tiếp 4BID cắt nhau tại Y . Chứng minh rằng X , Y , I thẳnghàng.Bài toán 14. Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn .I /. Gọi H1, H2, H3, H4 lần lượt làtrực tâm 4IAB, 4IBC , 4ICD, 4IDA. Chứng minh rằng H1, H2, H3, H4 thẳng hàng.Bài toán 15. Cho tứ giác ABCD nội tiếp. Một đường tròn bất kỳ đi qua C , D giao AC , AD,BC , BD tại A1, A2, B1, B2. Một đường tròn khác đi qua A, B giao CA, CB, DA, DB tại C1,C2, D1, D2. Chứng minh rằng tồn tại một đường tròn tiếp xúc với A1A2, B1B2, C1C2, D1D2.Bài toán 16. Cho hai đường tròn .O1/ và .O2/ tiếp xúc trong với .O/ tại A, B. Từ A kẻ tiếptuyến At1, At2 tới .O2/, từ B kẻ tiếp tuyến Bz1, Bz2 tới .O1/. Gọi At1 cắt Bz1 tại X , At2 cắtBz2 tại Y . Chứng minh rằng AXBY ngoại tiếp đường tròn.Bài toán 17. Cho tứ giác ABCD ngoại tiếp đường tròn. Đường trung trực của DA, AB, BC ,CD lần lượt cắt trung trực của AB, BC , CD, DA tại X , Y , Z, T . Chứng minh rằng tứ giácX Y ZT ngoại tiếp đường tròn.Bài toán 18. Cho 4ABC , lấy D, E thuộc BC . Gọi .I1/, .I2/, .I3/, .I4/ lần lượt là đường trònnội tiếp 4ABD, 4ACE, 4ABE, 4ADC . Chứng minh rằng tiếp tuyến chung ngoài khác BCcủa .I1/, .I2/, .I3/, .I4/ cắt nhau trên BC .4. Lời kếtTôi xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới thầy Trần Quang Hùng giáo viên trường THPTchuyên KHTN, Hà Nội, và anh Ngô Quang Dương học sinh lớp 12A2 Toán trường THPTchuyên KHTN, Hà Nội, đã đọc kỹ bản thảo và đưa ra những lời góp ý quý báu, xác đáng để tàiliệu được hoàn chỉnh hơn. Mặc dù đã cố gắng hết sức nhưng tài liệu còn có nhiều thiếu sót, tôirất mong nhận được sự góp ý phê bình của bạn đọc để chuyên đề được hoàn thiện hơn.Tài liệu tham khảo [1 ] http://www.artofproblemsolving.com/community/q1h490078p2747906 90Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 [2 ] http://www.artofproblemsolving.com/community/q1h569004p3338258 [3 ] Blog hình học sơ cấp http://analgeomatica.blogspot.com/ [4 ] http://www.artofproblemsolving.com/community/c6h35309p220212 [5 ] Mathley No 1, (January 2014). [6 ] DarijGrinberg, Circumscribed quadrilaterals revisited, 2012. [7 ] The IMO Compendium. [8 ] Đề thi Vietnam Team Selection Tests 2015. 91Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/201692MỘT SỐ ỨNG DỤNG CỦA CỰC VÀ ĐỐI CỰC Trần Quang Hùng (Trường THPT Chuyên KHTN, Hà Nội) Nguyễn Tiến Dũng (Đại học Ngoại thương, Hà Nội) Bài viết sẽ tóm tắt lại một số kiến thức về cực và đối cực đối với một đường tròn đồng thời đưa ra một số ví dụ nâng cao cho thấy ứng dụng khó thay thế của các khái niệm này trong thực hành giải toán.1. Mở đầuKhái niệm điểm liên hợp xuất phát từ việc ta chia điều hòa đoạn thẳng bởi một đường tròn nghĩalà khi cho đường tròn cắt đoạn thẳng tại hai điểm thì hai điểm đó liên hợp điều hòa với hai đầumút đoạn thẳng. Khái niệm về cực và đối cực được định nghĩa thông qua khái niệm về điểm liênhợp, điều đó có nghĩa là nó gắn chặt với các khái niệm về hàng điều hòa và chùm điều hòa. Tuynhiên trong một số bài toán việc dùng cực đối cực thực sự là cần thiết mà việc sử dụng các kháiniệm điều hòa thông thường không thể thay thế được, hoặc nếu cố muốn thay thế thì lại dẫn đếnsự rườm rà trong trình bày. Do đó chúng tôi viết bài này với mục đích tổng kết lại những ý chínhtrong cách sử dụng công cụ cực đối cực. Mặt khác chúng tôi cũng muốn đưa ra một số ví dụ xácthực cho thấy cần thiết phải dùng cực đối cực chứ không muốn sử dụng khái niệm này một cáchhình thức theo kiểu dùng cũng được mà không dùng cũng được.2. Tóm tắt lý thuyếtTrong mục này tôi sẽ tóm tắt lại một số ý chính từ việc định nghĩa cực đối cực cho tới một sốtính chất hay dùng để giải toán. Cực và đối cực có nhiều cách định nghĩa nhưng với đường tròn,định nghĩa sau theo chúng tôi là hay nhất. Cách định nghĩa này được tham khảo trong [3]. Cáckhái niệm cực và đối cực cùng các vấn đề liên quan khác các bạn có thể tham khảo [1,2]. Ta bắtđầu từ khái niệm điểm liên hợpĐịnh nghĩa 3. Cho đường tròn .O/ hai điểm A; B gọi là liên hợp với .O/ nếu đường tròn đườngkính AB trực giao với .O/.Khái niệm cực và đối cực được định nghĩa thông qua khái niệm điểm liên hợp như sauĐịnh nghĩa 4. Cho đường tròn .O/ và điểm P . Tập hợp tất cả các điểm liên hợp với P là mộtđường thẳng vuông góc với OP . Đường thẳng đó gọi là đường đối cực của P đối với .O/. ĐiểmP gọi là cực của đường thẳng đó đối với .O/.Định lý sau có thể coi là định lý cơ bản nhất của các khái niệm về cực và đối cực 93Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Định lý 1 (La Hire). Đối với cùng một đường tròn thì A nằm trên đối cực của B khi và chỉ khiB nằm trên đối cực của A.Hệ Quả 2.0.1. Đối với cùng một đường tròn thì các đường đối cực đồng quy khi và chỉ khi cựccủa chúng thẳng hàng.Hệ Quả 2.0.2. Đối với cùng một đường tròn thì tỷ số kép của chùm đối cực bằng tỷ số kép củahàng cực tương ứng.Định lý tiếp theo là một cách khác ngoài định nghĩa nhận biết khái niệm điểm liên hợpHệ Quả 2.0.3. Cho đường tròn .O/ và đoạn thẳng AB cắt .O/ tại M; N thì A; B liên hợp với.O/ khi và chỉ khi hàng điểm .AB; MN / điều hòa.Định lý sau nhận biết một số điểm đặc biệt khác trên đường đối cực từ đó kết hợp định nghĩa tasẽ có thêm nhiều tình huống nhận ra cực và đường đối cựcĐịnh lý 2. Cho đường tròn .O/ và P .i) Nghịch đảo của P qua .O/ nằm trên đường đối cực của P đối với .O/.ii) Nếu kẻ được các tiếp tuyến PA; PB tới .O/ với A; B thuộc .O/ thì A; B nằm trên đối cựccủa P đối với .O/Các ứng dụng của cực đối cực có thể tóm gọn qua hai định nghĩa, ba định lý và hai hệ quả trên.Mặc dù nếu triển khai các khái niệm đó ra thì sẽ còn ra nhiều định lý khác nhưng chúng tôi muốndành lại sự linh hoạt đó cho bạn đọc khi giải toán. Chúng tôi không muốn viết về lý thuyết mộtcách quá hình thức và rườm rà vì quan điểm rằng muốn ứng dụng một khái niệm và định lý tronghình học sơ cấp thì trước hết khái niệm và định lý đó phải đơn giản và dễ hiểu, những định lýcàng đơn giản mà không tầm thường thì ứng dụng trong giải toán hình học sẽ càng cao.3. Một số định lý ứng dụngĐịnh lý sau tham khảo [4]Định lý 3 (Định lý Salmon). Cho đường tròn .O/ và P; Q là hai điểm bất kỳ. Gọi K; L làlần lượt là hình chiếu của P; Q lên đường đối cực của Q; P đối với .O/. Chứng minh rằngOP PK D.OQ QL KP SU Q VOT L 94Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Chứng minh. Gọi S; T là nghịch đảo của P; Q đối với .O/ thì S; T nằm trên đường đối cực củaP; Q đối với .O/. OP; OQ lần lượt cắt K T; LS tại U; V . Ta thấy ngay tứ giác ST V U nội tiếp OU OVnên OS:OU D OV:OT mặt khác OS:OP D OT:OQ. Từ đó OP D OQ nên U V k PQ. Tadễ thấy hai tam giác KP U và LQV PK D PU D OU D OP đồng dạng g.g nên , ta hoàn QL QV OV OQtất chứng minh.Định lý sau rất quen thuộc với các bạn học sinh phổ thông ở Việt Nam qua các bài toán Olympic,tuy nhiên tên gọi của định lý không nằm trong một tài liệu chính thức nào mà được tham khảoqua [5,6]Định lý 4 (Định lý Brokard). Cho tứ giác ABCD có thể không lồi nội tiếp trong đường tròn .O/.Gọi AB cắt CD tại E. AD cắt BC tại G và AC cắt BD tại G. Chứng minh rằng EF; F G; GElần lượt là đường đối cực của G; E; F đối với đường tròn .O/. F A B QG P O C EDChứng minh. Trên BC; AD lấy P; Q sao cho các hàng điểm .BC; PF / và .AD; QF / điềuhòa như vậy P; Q đều là liên hợp của F đối với .O/ nên PQ là đối cực của F . Mặt khác.FP; BC / D 1 D .FQ; AD/ nên AB; CD và PQ đồng quy tại E. Đồng thời .FP; BC / D 1 D .FQ; DA/ nên AC; BD và PQ đồng quy tại G. Từ đó PQ đi qua E; G hay EG là đốicực của F . Tương tự F G là đối cực của E. Vậy hiển nhiên G là cực của EF .Bản chất của lời giải này là việc dựng ra các điểm liên hợp của F đối với .O/ trên BC và AD.Tuy nhiên trong nhiều tài liệu khi chứng minh định lý này thường dựng ra các tiếp tuyến đối với.O/ đi qua F . Điều này không cần thiết và cũng chưa thực sự chính xác vì với điều kiện một tứgiác không cần lồi thì chưa chắc F đã nằm ngoài .O/ để dựng tiếp tuyến.Định lý sau được phát biểu tổng quát trên Conic tham khảo [7], trong bài viết này chúng tôichứng minh cho trường hợp đường trònĐịnh lý 5 (Định lý Conway). Cho tam giác ABC và một đường tròn .K/ bất kỳ. Gọi X; Y; Zlần lượt là cực của các đường thẳng BC; CA; AB đối với .K/. Chứng minh rằng AX; BY; C Zđồng quy. 95Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016V A Y D K ZF H EXUB C WChứng minh. Gọi Y Z; ZX; XY cắt BC; CA; AB tại U; V; W , theo định lý Desargues ta cầnchứng minh U; V; W thẳng hàng, mặt khác khi áp dụng định lý Menelaus cho tam giác trungbình thì U; V; W thẳng hàng khi và chỉ khi trung điểm của AU; BV; C W thẳng hàng. Ta lạidễ thấy trực tâm H của tam giác ABC có cùng phương tích với các đường tròn đường kínhAU; BV; C W nên muốn chỉ ra trung điểm của AU; BV; C W thẳng hàng ta chỉ cần chứng minhcác đường tròn đường kính AU; BV; C W đồng trục. Do Y; Z lần lượt là cực của CA; AB nên Alà cực của Y Z. Từ đó hình chiếu D của A lên Y Z chính là nghịch đảo của A qua .K/. Tương tựta có E; F . Dễ thấy D; E; F đều nằm trên các đường tròn đường kính AU; BV; C W mặt kháctheo tính chất nghịch đảo thì KD:KA D KE:KB D KF:KC nên K có cùng phương tích vớicác đường tròn này, điều đó có nghĩa KH chính là trục đẳng phương của các đường tròn đườngkính AU; BV; C W , ta hoàn thành chứng minh.Điểm đồng quy được gọi là tâm thấu xạ của tam giác ABC và đường tròn .K/. Hai tam giácABC và X Y Z được gọi là hai tam giác liên hợp đối với đường tròn .K/. Định lý trên cũng làmột tính chất quan trọng của cực và đối cực được ứng dụng nhiều trong các bài toán về tam giác.Ba bài toán sau có thể coi là hệ quả trực tiếp của bài toán trênHệ Quả 3.0.4. Cho tam giác ABC và đường tròn .K/ bất kỳ. Chứng minh rằng đối cực củaA; B; C với .K/ cắt BC; CA; AB theo ba điểm thẳng hàng.Hệ Quả 3.0.5. Cho tam giác ABC và P bất kỳ. D; E; F là hình chiếu của P lên BC; CA; AB.Trên PD; PE; PF lần lượt lấy các điểm X; Y; Z sao cho PD:PX D PE:P Y D PF :P Z.Chứng minh rằng AX; BY; C Z đồng quy. 96Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Hệ Quả 3.0.6 (Mở rộng tính chất của cát tuyến trực giao). Cho tam giác ABC và P bất kỳ.D; E; F lần lượt nằm trên PA; PB; P C sao cho PD:PA D PE:PB D PF :P C . Chứng minhrằng đường thẳng qua D; E; F lần lượt vuông góc với PA; PB; P C cắt BC; CA; AB theo bađiểm thẳng hàng.Qua định lý Brokard ta dễ thấy rằng trong một tứ giác nội tiếp thì tam giác tạo bởi giao điểm haiđường chéo và các cạnh đối tự liên hợp với đường tròn ngoại tiếp tứ giác đó. Hệ quả sau có thểcoi là phát biểu ngược của định lý Brokard.Hệ Quả 3.0.7. Nếu một tam giác tự liên hợp đối với một đường tròn thì tâm của đường tròn đóphải là trực tâm tam giác.Tên gọi và nội dung định lý quan trọng sau được tham khảo trong [13]Định lý 6 (Định lý Steinbart). Cho tam giác ABC có đường tròn nội tiếp .I / tiếp xúcBC; CA; AB tại D; E; F . X; Y; Z nằm trên .I / sao cho DX; EY; F Z đồng quy. Chứng minhrằng AX; BY; C Z đồng quy. A G X E H FK I U BM D CChứng minh. Gọi tiếp tuyến tại X; Y; Z của .I / lần lượt cắt BC; CA; AB tại U; V; W . Dễ thấyba đường đồng quy DX; EY; F Z lần lượt là đối cực của U; V; W đối với .I / nên U; V; W thẳnghàng. Gọi AX; BY; C Z lần lượt cắt BC; CA; AB tại M; N; P . Gọi UX cắt CA; AB tại G; H thìtứ giác BC GH ngoại tiếp. Theo tính chất quen thuộc thì CH; BG và DX đồng quy tại K nên tacó biến đổi tỷ số kép .BC; UM / D A.BC; UM / D .HG; UX/ D K.HG; UX/ D .CB; UD/.UB MB UC DC MB UB2 DCTừ đó ta suy ra W D W hay D . Do AD; BE; CF đồng quy UC MC UB DB MC UC 2 DBvà U; V; W thẳng hàng nên khi nhân các tỷ số tương tự ta dễ thu được MB NC PA D 1 M C NA PBdo đó AX; BY; C Z đồng quy.Chứng minh trên do chúng tôi đưa ra sử dụng cực và đối cực theo chúng tôi là rất mới cho địnhlý kinh điển này. Chứng minh này dựa trên ý tưởng xuất phát của bạn Ngô Quang Dương họcsinh lớp 12 Toán THPT chuyên KHTN khi bạn Dương giải một bài toán tổng quát hơn.Một hệ quả đơn giản được rút ra từ một phần cách chứng minh định lý trên như sauHệ Quả 3.0.8. Cho tam giác ABC có đường tròn nội tiếp .I /. P thuộc .I /. Tiếp tuyến tại P MB UB2 DCcủa .I / cắt BC tại U . AP cắt BC tại M thì M C D UC 2 DB 97Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016Việc phát biểu lại hệ quả trên sẽ cho chúng ra thấy tầm áp dụng rộng hơn của hệ quả này.Hệ Quả 3.0.9. Cho đường tròn .K/ tiếp xúc đoạn BC tại D. Từ B; C vẽ các tiếp tuyến khácBC cắt nhau tại X . P thuộc .I /. Tiếp tuyến tại P của .I / cắt BC tại U . XP cắt BC tại MMB UB2 DCthì D MC UC 2 DBMặc dù tưởng chừng cách phát biểu thứ hai không có ý nghĩa vì nó vẫn chính là hệ quả thứ nhấtnhưng thực chất nó có rất nhiều giá trị trong các bài toán thực hành khác nhau vì chú ý rằngkhi phát biểu như vậy .K/ có thể là đường tròn bàng tiếp tam giác XBC chứ không bắt buộc làđường tròn nội tiếp.Định lý sau là một định lý kinh điển của hình học xạ ảnh được chứng minh đơn giản bằng cựcđối cực và định lý La HireĐịnh lý 7 (Định lý Brianchon). Chứng minh rằng các đường chéo chính của một lục giác ngoạitiếp đồng quy. A M B S F O N RE C Q P DX Y ZChứng minh. Giả sử lục giác ABCDEF ngoại tiếp đường tròn .O/. Các tiếp điểm của .O/với AB; BC; CD; DE; DF; FA là M; N; P; Q; R; S . Thấy ngay giao điểm của các cặp đườngthẳng MN và RQ, NP và SR, PQ và SM lần lượt là cực của các đường thẳng BE; CF vàAD đối với đường tròn .O/. Theo định lý Pascal các điểm này thẳng hàng nên AD; BE; CFđồng quy.Một cách ngược lại khi công nhận định lý Brianchon ta hoàn toàn có thể chứng minh định lýPascal bằng cực đối cực bằng cách dựng ra các tiếp tuyến đối với đường tròn cắt nhau tạo ra lụcgiác ngoại tiếpĐịnh lý 8 (Định lý Pascal). Chứng minh rằng giao điểm của các cạnh đối trong một lục giácnội tiếp thẳng hàng. 98Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/2016 MA X N F O SB ER P D C Q Y ZChứng minh. Xét lục giác ABCDEF nội tiếp đường tròn .O/ ta cần chứng minh giao điểmX; Y; Z theo thứ tự của các cặp đường thẳng AB và DE, BC và FE, CD và FA thẳng hàng.Gọi tiếp tuyến tại A; B; C; D; E; F của .O/ cắt nhau lần lượt tạo thành lục giác MNPQRSngoại tiếp như hình vẽ. Dễ thấy X; Y; Z lần lượt là cực của các đường thẳng MQ; PS và NR.Theo định lý Brianchon thì MQ; PS và NR đồng quy nên X; Y; Z thẳng hàng.Lục giác trong hai định lý trên có thể suy biến không nhất thiết phải lồi như hình minh họa vàchúng ta cũng nên hiểu một linh hoạt các khái niệm "đường chéo chính" và "cạnh đối" của lụcgiác trong phát biểu định lý.Mặc dù khi đặt hai chứng minh này cạnh nhau chúng tưởng chừng như không có ý nghĩa vì dùngđịnh lý này để chứng minh định lý kia, nhưng không phải vậy. Trong hình học sơ cấp chúng tabiết nhiều cách khác chứng minh định lý Pascal và Brianchon khi đó chúng ta hoàn toàn có thểdùng định lý này để chứng minh định lý kia thông qua phương pháp sử dụng công cụ cực và đốicực như trên. Tuy nhiên mục đích chính của chúng tôi khi trình bày hai chứng minh này cạnhnhau để làm nổi bật sự đối ngẫu của hai định lý kinh điển là Pascal và Brianchon thông qua haikhái niệm đối ngẫu quan trọng khác của hình học xạ ảnh là cực và đối cực.Như vậy cùng với định lý cơ bản của La Hire thì các định lý của Salmon, Brokard, Conway,Steinbart, Brianchon và Pascal cũng là các định lý rất quan trọng gắn liền với hình học xạ ảnh vàđược trình bày một cách thống nhất trong bài viết này thông qua các khái niệm và định lý củacực và đối cực. Mặt khác mỗi định lý trên đều là các định lý lớn mà những khai thác cũng nhưtổng quát chúng đã được đề cập và viết nhiều đến mức khó có thể liệt kê ra hết, do đó với mộtbài viết nhỏ chúng tôi chỉ muốn giới thiệu các định lý cùng với một cái nhìn thống nhất dưới kháiniệm cực và đối cực chứ không có tham vọng đi sâu vào một định lý nào. 99Tạp chí Epsilon, Số 08, 04/20164. Một số ví dụCác bài toán ví dụ chúng tôi đề nghị trong mục này mang hơi hướng chủ đạo là các bài toán thiOlympic chứ không phải là các bài toán thuộc về đối tượng nghiên cứu chuyên sâu. Trong mộtsố bài toán chúng tôi sẽ sử dụng các định lý ở phần trước nhưng chúng tôi cũng không có thamvọng dùng hết tất cả các định lý, vì mỗi định lý đó còn có những ứng dụng chuyên sâu mà mộtbài viết dài cũng chưa thể viết hết.Bài toán đầu tiên tham khảo [19]Bài toán 1. Cho tam giác ABC với đường tròn nội tiếp .I /. P là điểm bất kỳ. PA; PB; P C cắtBC; CA; AB tại K; L; N . Gọi X; Y; Z lần lượt là cực của các đường thẳng LN; NK; KL đốivới .I /. Chứng minh rằng AX; BY; C Z lần lượt cắt BC; CA; AB tại ba điểm thẳng hàng trênmột đường thẳng và đường thẳng này tiếp xúc với .I /. S X A TV W E Q L N F I PZU B DK C YChứng minh. Gọi AX; BY; C Z lần lượt cắt BC; CA; AB tại U; V; W . Trước hết ta sẽ chứngminh YB; C Z đồng quy với EF , từ đó ta dễ thấy V W tiếp xúc .I /. Tương tự thì U W; U Vtiếp xúc .I / nên U; V; W thẳng hàng trên đường thẳng tiếp xúc .I /, thật vậy. Gọi DE; DFlần lượt cắt KL; KN tại S; T do AD; BE; CF đồng quy và AK; BL; CN cũng đồng quy nênD.KA; EF / D 1 D K.DA; LN / do đó A; S; T thẳng hàng. Vì B; Y lần lượt là cực củaDF; NK nên T là cực của BY . Tương tự S là cực của C Z. Mặt khác A là cực của EF . VìA; S; T thẳng hàng nên dễ thấy BY; C Z và EF đồng quy. Vậy đó là điều phải chứng minh.Bài toán sau tham khảo [18] 100

    Pages:
  • 1 - 50
  • 51 - 100
  • 101 - 150
  • 151 - 191
Click to View FlipBook Version

Từ khóa » Cực Và đối Cực Trần Quang Hùng