Khoản đẹp Trai Thì Vương Đình Huệ Chạy Theo Tớ Chẳng Kịp | Đi & Gặp

- “Dù uống bia hay chơi nhạc, lúc nào cũng phải đàng hoàng, không mặc... quần thì đừng có ngồi với Dỵ” – lần nào ông cũng doạ, nghe có mất hồn không cơ chứ?

[links()] Tiền uống bia 1 năm mua được ô tô xịn Mùng 1 Tết, lang thang chán, bỗng dưng lại nhớ đến ngón đàn guitar của Văn Dỵ, vậy là lóc cóc mò đến nhà ông ở ngõ Nhạc Viện. Chả cần nhìn cũng biết là ngoài cửa sẽ có một cái khóa to đùng để người ta biết là Dỵ không có nhà. Chiêu này chẳng cũ nhưng cũng lừa được khối kẻ nhẹ dạ. Kiên trì đứng bấm chuông, đến hồi thứ 8 hay thứ 9 gì đó thì thấy Văn Dỵ ngó ra ngán ngẩm: “Sao biết tớ ở nhà?”.

Chơi đàn trên vai
Chơi đàn trên vai

Cứ nghĩ “tóm” được Dỵ ở nhà thì sẽ được thấy một Văn Dỵ luộm thuộm một chút, ít ra là xấu xấu, bẩn bẩn hơn mình, nhưng đáng tiếc, Dỵ vẫn “đẹp rạng ngời” trong bộ “củ sếch” sẫm màu, caravat xanh, sơ mi trắng sọc đỏ. Riêng mấy cái sọc sọc đỏ đỏ thì mình thua chắc rồi. Văn Dỵ tủm tỉm: “Trừ những lúc tớ tắm và đi ngủ, đố cậu tìm thấy tớ lúc nào không mặc comple”. Rồi Dỵ véo von: “Chim khôn thì khôn cả lông. Khôn cả cái lồng người xách cũng khôn. Tớ chả hiểu sao nhiều người sống mặc áo rách, chết chôn áo lành. Tớ á, sở trường là guitar và ăn nhậu, tiền bia 1 năm của tớ phải mua được cái ô tô xịn. Nhưng tớ không cần, đi cái xe máy vớ vẩn thôi, tiền đó để uống bia sướng hơn”. Có nhiều hôm Dỵ uống từ sáng đến trưa, hội bạn mời đánh ghi ta, lại ngồi tiếp đến chiều, rồi thêm mấy hội nữa hẹn đến nghe đàn, lại vừa uống vừa đàn hát đến đêm mới lững thững về nhà. Thế mà chẳng thấy Dỵ say bao giờ. “Lúc nào tớ cũng là người đứng dậy sau cùng nhưng luôn biết điểm dừng nên đừng hòng có ai gặp được thằng Dỵ say nhé. Hồi đầu chỉ uống bia rẻ tiền thôi, sau nhiều thằng mời quá mình chuyển sang uống loại bia thật đắt cho chúng nó sợ. Thế mà chúng nó có sợ đâu, còn mua luôn cả vài chục két để ở quán quen cho mình. Uống chưa hết đã có thằng mua thêm nên muốn trốn cũng không trốn được”. Khoản đẹp trai thì Vương Đình Huệ chạy theo tớ chẳng kịp Lịch của Văn Dỵ luôn kín đặc, muốn hẹn gặp xem đàn cũng không phải đơn giản. Có những người cất công bay cả ngàn cây số từ TP Hồ Chí Minh ra đây chỉ để ngồi uống mấy cốc bia, nghe Dỵ tán phét, xem Dỵ đàn. Nói là xem đàn, là bởi, Dỵ có “tuyệt kỹ” chơi guitar ngược, nên chẳng chỉ là nghe. “Khi tớ dạy, có những bài học sinh kêu khó quá, luyện mãi mà không được. Tớ mới nghĩ ra một cách là tự mình luyện chơi guitar ngược để cho học sinh thấy rằng chỉ cần mình muốn thì cái gì cũng có thể làm được, đánh đàn bằng đầu chứ đâu chỉ bằng tay, bằng mắt. Từ đó học sinh gặp bài khó cũng chỉ cố lao vào mà luyện thôi chứ chẳng dám than vãn nữa”. Văn Dỵ xách đàn, biểu diễn cái tuyệt kỹ đặc biệt này bảo là mừng tuổi tôi. Nghe bản nhạc “Tiếng chày trên sóc Bom Bo” thật không thể tin được nó lại được phát ra từ một cây đàn đang kê vào đầu, để lộn ngược trên vai.

Tuyệt kỹ chơi guitar ngược
Tuyệt kỹ chơi guitar ngược

Tôi lò mò sờ soạng vào đống album của Dỵ, thấy tôi ngờ ngợ một bức hình, Dỵ nhòm vào cười khanh khách: “Huệ đấy, Vương Đình Huệ. Nhà báo thì phải biết chứ, Bộ trưởng Bộ Tài chính cơ mà, ngày xưa học cùng tớ, cũng đánh guitar, khoản đẹp trai thì chạy theo tớ cũng chẳng kịp”.

Dỵ chỉ vào mấy tấm hình đã chụp cách đây 30 năm, từ hồi còn học bên Tiệp: “Đây này, cái thằng gầy còm này là Huệ còn cái thằng đẹp trai đứng cạnh là Dỵ đấy. Xem đi, xem thằng nào đẹp trai hơn”. Văn Dỵ vừa nói chuyện, vừa ngồi hì hục cắt cắt, ghép ghép những trang báo vào 2 tập sách - một tập nói về đàn ông và tập kia nói về đàn bà. Họ có những đặc điểm tâm sinh lý như thế nào, hay dở ra sao đều được Dỵ ghi chép lại cẩn thận, thậm chí cắt lại những bài báo liên quan dán thành một quyển. “Tưởng đơn giản thế thôi, chứ cũng mất công phết đấy. Tết nào đám bạn cũng đòi tớ photo ra cả đống để mừng tuổi chúng nó. Mừng tuổi kiểu nghệ sĩ nó thế”. Tôi nhìn cái cười sáng loá của Dỵ, gật gù: “Ờ, cũng có tí đẹp trai”, Dỵ lại cười tít mắt...

Năm 1984 ông là 1 trong 9 thí sinh trúng tuyển đi học Guitar ở nước ngoài. Năm 1992 ông là người châu Á duy nhất tốt nghiệp xuất sắc khoa Guitar nhạc viện Bratislava (Tiệp Khắc), một trong những cái nôi của âm nhạc cổ điển châu Âu. Về nước, Nguyễn Văn Dỵ bắt tay vào việc đào tạo sinh viên Guitar tại Nhạc viện Hà Nội.

B.A.U

Từ khóa » Nguyễn Văn Dị Guitar