Những Bài Thơ Về Mẹ Của Tố Hữu ❤️️ Chùm Thơ Hay Nhất
Có thể bạn quan tâm
Những Bài Thơ Về Mẹ Của Tố Hữu ❤️️ Chùm Thơ Hay Nhất ✅ Tổng Hợp Bài Thơ Viết Về Mẹ Cảm Động Nhất Của Nhà Thơ Tố Hữu.
NỘI DUNG CHÍNH
- Những Bài Thơ Về Mẹ Của Tố Hữu Hay Nhất
- Bầm Ơi! – Bài Thơ Về Mẹ Của Tố Hữu Hay
- Mẹ Suốt – Thơ Lục Bát Về Mẹ Của Tố Hữu
- Mẹ Tơm
Những Bài Thơ Về Mẹ Của Tố Hữu Hay Nhất
Tố Hữu, tên thật là Nguyễn Kim Thành (4 tháng 10 năm 1920 – 9 tháng 12 năm 2002). Ông sinh ra tại làng Phù Lai, nay thuộc xã Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế.
Tố Hữu là một nhà thơ tiêu biểu của thơ cách mạng Việt Nam. Ngoài ra, ông còn là một chính khách, một cán bộ cách mạng lão thành. Ngoài việc sáng tác thơ, Tố Hữu từng từng giữ các chức vụ quan trọng trong hệ thống chính trị Việt Nam. Phong cách sáng tác của Tố Hữu mang tính chất trữ tình chính trị rất sâu sắc.
Thơ Tố Hữu mang đậm tính sử thi, coi những sự kiện chính trị lớn của đất nước là đối tượng thể hiện và cũng là nguồn cảm hứng cho thơ. Ngôn ngữ thơ gần gũi, sử dụng nhiều từ ngữ và cách nói dân gian, gần với lời ăn tiếng nói hàng ngày của nhân dân. Thơ Tố Hữu mang tính dân tộc rất đậm đà. Hồn thơ luôn hướng đến cái ta chung với lẽ sống lớn, tình cảm lớn, niềm vui lớn của con người cách mạng, của cả dân tộc.
Thể thơ trong các tác phẩm của Tố Hữu đậm chất dân tộc với thể lục bát, thơ thất ngôn. Các bài thơ đều thể hiện tư tưởng lớn của thời đại, những tình cảm lớn của con người/ Đồng thời nói lên nhiều sự kiện lịch sử trọng đại của dân tộc được phản ánh qua giọng thơ tâm tình, ngọt ngào, thương mến.
Trong sâu thẳm tiếng thơ Tố Hữu là hình ảnh về người mẹ. Thơ Tố Hữu là tiếng nói yêu thương. Có thể nói người mẹ là hình ảnh đẹp nhất của thơ Tố Hữu. Những bài thơ về mẹ của Tố Hữu tiêu biểu như: “Bà má hậu Giang”, “Bà mẹ Việt Bắc”, “Bầm ơi !“, “Bà Bủ” , “Mẹ Tơm”, “Quê mẹ”, “Mẹ Suốt” … đều rất cảm động, sâu lắng nhưng không kém phần hào hùng. Hình ảnh người mẹ nghèo khổ, gắn bó với cách mạng, tham gia đấu tranh xã hội. Trong tình cảm chung đó, có cảm xúc riêng dành cho người mẹ sinh thành vô cùng kính yêu của thi sĩ. Mời bạn đọc tham khảo thêm nội dung một số bài thơ của Tố Hữu nói về mẹ cảm động nhất.
Bà má Hậu GiangTác giả: Tố Hữu
Trời Hậu Giang, tù và dậy rúcPhèn la kêu, trống giục vang đồngĐường quê đỏ rực cờ hồngGiáo gươm sáng đất, tầm vông nhọn trờiQuyết một trận, quét đời nô lệQuăng máu xương, phá bẻ xiềng gông!
Hỡi ôi! Việc chửa thành côngHôm nay máu chảy đỏ đồng Hậu GiangGiặc lùng, giặc đốt xóm làngXác xơ cây cỏ, tan hoang cửa nhàMột vùng trắng bãi tha maLặng im, không một tiếng gà gáy trưa.
Có ai biết, ai ngờ trong đóCòn chơ vơ một ổ lều conĐạn bom qua, hãy sống cònNúp sau lưng rộng một hòn đá to.Có ai biết trong tro còn lửaMột má già lần lữa không điỞ đây sóng gió bất kỳMá ơi, má ở làm chi một mình?Rừng một dải U Minh tối sớmMá lom khom đi lượm củi khôNgày đêm củi chất bên lòAi hay má cất củi khô làm gì?Hay má lẫn quên vì tuổi tácHay má liều một thác cho yên?
Bỗng đâu một buổi mai lênTrên đường quê ấy, qua miền nghĩa quânMột toán quỷ rầm rầm rộ rộMắt mèo hoang, mũi chó, râu dêSúng trường nhọn hoắt lưỡi lêKhét nồng khí chết, tanh dề máu oan!Chúng rảo bước. Lính quan nện gótMắt nhìn quanh lục mót dạng ngườiĐồng không, lạnh vắng, im hơiChỉ đôi bóng quạ ngang trời loáng quaÁch-là! Thằng quan ba dừng bướcRút ống dòm, và ngước mắt nheoXa xa, sau lớp nhà xiêuMột tia khói nhỏ ngoằn ngoèo bay lên…Hắn khoái trá cười điên sằng sặcNhe hàm răng sáng quắc như gươmVẫy tay lũ tớ gườm gườmNhư bầy chó đói chực chồm miếng ăn.Rồi lặng lặng bước chân hùm sóiTiến dần lên tia khói, vây quanh…
Má già trong túp lều tranhNgồi bên bếp lửa, đun cành củi khôMột mình má, một nồi toCơm vừa chín tới, vùi tro, má cười…Chết! Có tiếng gì rơi sột soạt?Má già run, trán toát mồ hôiChạy đâu? Thôi chết, chết rồi!Gót giày đâu đã đạp rơi liếp mành.Một thằng cướp, mắt xanh mũi lõĐốc gươm dài tuốt vỏ cầm tayRung rinh bậc cửa tre gầyNghênh ngang một ống chân đầy lối đi!
Hắn rướn cổ, giương mi, trơn mắtNhư hổ mang chợt bắt được mồiTrừng trừng trông ngược trông xuôiTrông vào bếp lửa: Một nồi cơm to.Hắn rống hét: “Con bò cái chết!Một mình mày ăn hết này sao?Đừng hòng che được mắt taoKhai mau, du kích ra vào nơi đâu?Khai mau, tao chém mất đầu!”Má già lẩy bẩy như tàu chuối khôMá ngã xuống bên lò bếp đỏThằng giặc kia đứng ngõ trừng trừngMá già nhắm mắt, rưng rưng“Các con ơi, ở trong rừng U MinhMá có chết, một mình má chếtCho các con trừ hết quân Tây!”Thằng kia bỗng giậm gót giàyĐạp lên đầu má: “Mẹ mày, nói không?”Lưỡi gươm lạnh toát kề hông“Các con ơi! Má quyết không khai nào!”Sức đâu như ngọn sóng tràoMá già đứng dậy, ngó vào thằng TâyMá hét lớn: “Tụi bay đồ chó!Cướp nước tao, cắt cổ dân tao!Tao già không sức cầm daoGiết bay, có các con tao trăm vùng!Con tao, gan dạ anh hùngNhư rừng đước mạnh, như rừng chàm thơm!Thân tao chết, dạ chẳng sờn!”Thương ôi! Lời má lưỡi gươm cắt rồi!Một dòng máu đỏ lên trờiMá ơi, con đã nghe lời má kêu!Nước non muôn quỷ ngàn yêuCòn in bóng má sớm chiều Hậu Giang.
Bà BủTác giả: Tố Hữu
Bà Bủ nằm ổ chuối khôBà Bủ không ngủ bà lo bời bời…Đêm nay tháng chạp mồng mườiVài mươi bữa nữa Tết rồi hết năm.Bà Bủ không ngủ bà nằmBao giờ thằng út về thăm một kỳ?Từ ngày nó bước ra điNó đi giải phóng đến khi nào về?Bao giờ hết giặc về quê?Đêm đêm Bà Bủ nằm mê khấn thầm…
Bà Bủ không ngủ, bà nằmCàng lo càng nghĩ, càng căm càng thùNgoài hiên gió núi ù ùMưa đêm mưa tự chiến khu mưa về…Đêm nay bộ đội rừng kheMưa ướt dầm dề, gió buốt chân tayNó đi đánh giặc đêm nayBước run, bước ngã, bước lầy, bước trơnNhà còn ổ chuối lửa rơmNó đi đánh giặc, đêm hôm sưởi gì?Năm xưa cơm củ ngon chiNăm nay cơm gié nhà thì vắng con!
Bà Bủ gan ruột bồn chồnCon gà đã gáy đầu thôn sáng rồi…
Tặng bạn tuyển tập 👉 THƠ TỐ HỮU [Đầy đủ nhất]
Quê MẹTác giả: Tố Hữu
Huế ơi, quê mẹ của ta ơi!Nhớ tự ngày xưa, tuổi chín mườiMây núi hiu hiu, chiều lặng lặngMưa nguồn gió biển, nắng xa khơi…
Tiếng hát đâu mà nghe nhớ thương!Mái nhì man mác nước sông HươngHà ơi, tiếng mẹ ru nhè nhẹCay đắng bao nhiêu nỗi đoạn trường!
Ôi những đêm xưa, tối mịt mùngCon nằm bên mẹ, ấm tròn lưngNgoài hiên nghe tiếng giày đi rỏnMẹ bấm con im: Chúng nó lùng
Con hỏi vì sao chúng nó tìmTìm ai, con hỏi, mẹ rằng: Im!Mẹ ơi, đời mẹ buồn lo mãiThắt ruột mòn gan, héo cả tim
Mẹ không còn nữa, còn đây HuếCon lớn lên, con biết lẽ rồi:Nước mất nhà tan, đời khổ thếKhông làm nô lệ đứng lên thôi!
Con lớn lên, con tìm Cách mạngAnh Lưu, anh Diểu dạy con điMẹ không còn nữa, con còn ĐảngDìu dắt con khi chửa biết gì.
Huế không buồn nữa, Huế ta ơiMắt ướt trăm năm đã hé cườiNghìn mảnh tương lai về phấp phớiTruyền đơn cờ đỏ gió tung trời.
Roi điện cùm xai toé máu tươiXà lim không thể khoá hồn ngườiBừng bừng tiếng hát rung song sắtTiếng hát ta bay lộng giữa đời…
Tháng Tám vùng lên Huế của taQuảng – Phong ơi, Hương Thuỷ, Hương TràPhú Vang, Phú Lộc đò lên HuếĐỏ ngập dòng sông rộn tiếng ca.
Từ ấy, xa quê mẹ đến ràyLắng nghe từng buổi, nhớ từng ngàyGiặc về giặc chiếm đau xương máuĐau cả lòng sông, đau cỏ cây!
Cắn răng gian khổ tám năm trờiHuế của ta không một bước lùiHuế của ta đây cầm vững súngChúng bay không thể có đường vui
Chúng bay không thể có ngày maiChết dưới chân bay vạn bẫy gàiChết xuống đầu bay từng hốc núiHải Vân thăm thẳm huyệt đêm ngày!
Làng ta giặc đốt mấy lần quaMà đất Phù Lai vẫn tốt càMà quít Hương Cần ta vẫn ngọtNhớ anh du kích trấn Dương Hoà
Chí ta như núi Thiên Thai ấyĐỏ rực chiều hôm dậy cánh đồngLòng ta như nước Hương Giang ấyXanh biếc lòng sông những bóng thông…
Lửa chiến tranh nay đã tắt rồiMà lòng ta vẫn cháy không nguôiMẹ ơi dưới đất còn chua xótNhững tiếng giày đinh đạp núi đồi!
Ôi Huế ngàn năm, Huế của taĐường vào sẽ nối lại đường raNhư con của mẹ về quê mẹHuế lại về vui giữa Cộng hoà.
Lắng đọng tình mẹ con trong những 🍀Bài Thơ Mẹ Tôi🍀
Bầm Ơi! – Bài Thơ Về Mẹ Của Tố Hữu Hay
Bài thơ Bầm Ơi là một trong những bài thơ về mẹ của tác giả Tố Hữu nói về nỗi nhớ mẹ ở quê nhà của người chiến sĩ ngoài mặt trận. Người con xa nhà luôn nhớ về mẹ già làm lụng vất vả dù trời giá rét và lo lắng cho đàn con đi chiến đấu. Cùng Thohay.vn đọc và cảm nhận lời thơ sau bạn nhé.
Ai về thăm mẹ quê taChiều nay có đứa con xa nhớ thầm…Bầm ơi có rét không bầm!Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùnBầm ra ruộng cấy bầm runChân lội dưới bùn, tay cấy mạ nonMạ non bầm cấy mấy đonRuột gan bầm lại thương con mấy lần.Mưa phùn ướt áo tứ thânMưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!Bầm ơi, sớm sớm chiều chiềuThương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!Con đi trăm núi ngàn kheChưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầmCon đi đánh giặc mười nămChưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.Con ra tiền tuyến xa xôiYêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
Cảm nhận về ☀️Bài Thơ Về Thăm Mẹ☀️ của tác giả Đinh Nam Khương
Mẹ Suốt – Thơ Lục Bát Về Mẹ Của Tố Hữu
Bài thơ Mẹ Suốt là một trong những bài thơ về mẹ của nhà thơ Tố Hữu được viết vào năm 1965. Nội dung bài thơ nói về một người mẹ đêm đêm vẫn chèo đò chở những người con của cách mạng qua sông trong những ngày chiến đấu ác liệt. Hình tượng người mẹ già anh hùng đã trở thành biểu tưởng của chủ nghĩa cách mạng, một tấm gương tiêu biểu của người phụ nữ Việt Nam anh hùng.
Lặng nghe mẹ kể ngày xưaChang chang cồn cát nắng trưa Quảng BìnhMẹ rằng: Quê mẹ Bảo NinhMênh mông sông biển, lênh đênh mạn thuyềnSớm chiều, nước xuống triều lênCực thân từ thuở mới lên chín mười
Lớn đi ở bốn cửa ngườiMười hai năm lẻ, một thời xuân quaLấy chồng, cũng khổ con raTám lần đẻ, mấy lần sa, tội tình!Nghĩ mà thương mẹ cha sinhThương chồng con lại thương mình xót xaBây chừ sông nước về taĐi khơi đi lộng, thuyền ra thuyền vào
Bây giờ biển rộng trời caoCá tôm cũng sướng, lòng nào chẳng xuân!Ông nhà theo bạn “xuất quân”Tui nay cũng được vô chân “sẵn sàng”Một tay lái chiếc đò ngangBến sông Nhật Lệ, quân sang đêm ngày
Sợ chi sóng gió tàu bayTây kia mình đã thắng, Mỹ này ta chẳng thua!Kể chi tuổi tác già nuaChống chèo xin cứ thi đua đến cùng!
Ngẩng đầu, mái tóc mẹ rungGió lay như sóng biển tung, trắng bờ…Gan chi gan rứa, mẹ nờ?Mẹ rằng: Cứu nước mình chờ chi ai?Chẳng bằng con gái, con trai
Sáu mươi còn một chút tài đò đưaTàu bay hắn bắn sớm trưaThì tui cứ việc sớm trưa đưa đò…Ghé tai mẹ, hỏi tò mò:Cớ răng ông cũng ưng cho mẹ chèo?Mẹ cười: Nói cứng, phải xiêuRa khơi ông còn dám, tui chẳng liều bằng ông!
Nghe ra, ông cũng vui lòngTui đi, còn chạy ra sông dặn dò:“Coi chừng sóng lớn, gió toMàn xanh đây mụ, đắp cho kín mình!”Vui sao, câu chuyện ơn tìnhNắng trưa cồn cát Quảng Bình cũng say…
Trọn bộ câu thơ trong 🌿Bài Thơ Mẹ Suốt Của Tố Hữu🌿 về người mẹ anh hùng
Mẹ Tơm
Bài thơ Mẹ Tơm là một trog những bài thơ về mẹ của Tố Hữu được sáng tác vào tháng 7 năm 1961. Bài thơ này có trong danh sách bài đọc thêm ở chương trình SGK Văn học 12 giai đoạn 1990 – 2006. Mời bạn tham khảo nội dung bài Mẹ Tơm tại Thohay.vn.
Tôi lại về quê mẹ nuôi xưaMột buổi trưa, nắng dài bãi cátGió lộng xôn xao, sóng biển đu đưaMát rượi lòng ta ngân nga tiếng hát…
Mười chín năm rồi. Hôm nay lại bướcĐoạn đường xưa, cát bỏng lưng đồi.Ôi có phải sóng bồi thêm bãi trướcHay biển đau xưa rút nước xa rồi?
Hòn Nẹ ta ơi! Mảng về chưa đóCó nhiều không con nục con thu?Chào những buồm nâu thuyền câu Diêm Phố!Nhớ nhau chăng, hỡi Hanh Cát, Hanh Cù?
Tôi lại về đây, hỡi các anh:Hỡi rừng sa mộc, khóm dừa xanhHỡi đồi cát trắng rung rinh nắngHỡi những vườn dưa đỏ ngọt lành!
Như đứa con đi, biệt xóm làngNửa đời bỗng nhớ bóng quê hươngNhớ lều rơm ướt sương khuya sớmBãi vắng đìu hiu lạc dấu đường…
Con đã về đây, ơi mẹ TơmHỡi người mẹ khổ đã dành cơmCho con, cho Đảng ngày xưa ấyKhông sợ tù gông, chấp súng gươm!
Nhà ai mới nhỉ, tường vôi trắngThơm nức mùi tôm nặng mấy nongNgồn ngộn sân phơi khoai dát nắngGiếng vườn ai vậy, nước khơi trong?
Ngơ ngác trông quanh, lạ mấy lầnHỏi thăm cô gái má bồ quânMái đầu tóc xoã xanh bên giếng
Vâng, đúng nhà em, bác nghỉ chân
Ô kìa, cô bé nói hay sao!Nhà của tôi, ai lại hỏi chàoNhư thể khách đường xa ghé lạiBố đi đâu, hĩm, mẹ đâu nào?
Nhiều đấy ư em, mấy tuổi rồi?
Hai mươi
Ờ nhỉ, tháng năm trôiSóng bồi thêm bãi, thuyền thêm bếnGió lộng đường khơi, rộng đất trời!
Ông mất năm nao, ngày độc lậpBuồm cao đỏ sóng bóng cờ saoBà “về” năm đói, làng treo lướiBiển động: Hòn Mê, giặc bắn vào… *
Bâng khuâng chuyện cũ: một chiều thuMười chín năm xưa, mấy bạn tùVượt ngục, băng rừng, tìm mối ĐảngDuyên may, dây nối, đất Hanh Cù.
Đầu thôn, cồn vắng, túp lều rơm;Tổ ấm chim về. Có mẹ TơmHai đứa trai ngày đi cúp dạoNồi khoai sớm tối lót thay cơm.
Thương người cộng sản, căm Tây – NhậtBuồng Mẹ – buồng tim – giấu chúng conĐêm đêm chó sủa… Làng bên động?Bóng Mẹ ngồi canh lẩn bóng cồn…
Chợ xa, Mẹ gánh mớ rau xanhThêm bó truyền đơn gọi đấu tranhBãi cát vàng thau in bóng MẹChiều về… Hòn Nẹ… Biển reo quanh…
Sóng hãy gầm lên, gió thét lên!Triều dâng. Chèo mạnh, thuyền ơi thuyền!Vui chăng, hỡi Mẹ, đời vui đó:Cờ đỏ ta lay động mọi miền!
Nhưng một đêm mưa, ướt bãi cồnLính về, lính trói cả hai conMáu con đỏ cát đường thôn lạnhBóng mẹ ngồi trông, vọng nước non!
Ôi bóng người xưa, đã khuất rồiTròn đôi nắm đất trắng chân đồi.Sống trong cát, chết vùi trong cátNhững trái tim như ngọc sáng ngời!
Đốt nén hương thơm, mát dạ NgườiHãy về vui chút, mẹ Tơm ơi!Nắng tươi xóm ngói, tường vôi mớiPhấp phới buồm dong, nắng biển khơi…
Tặng bạn đọc những 🔰Bài Thơ Con Cò Về Mẹ🔰 ấn tượng nhất
Từ khóa » Thơ Lục Bát Về Mẹ Của Tố Hữu
-
Những Bài Thơ Về Mẹ Của Tố Hữu đặc Sắc Nhất - TopLoigiai
-
Những Bài Thơ Hay Về Mẹ Của Tố Hữu - 123doc
-
Tuyển Tập 15 Bài Thơ Hay Nhất Của Tố Hữu (Nguyễn Kim Thành)
-
Những Bài Thơ Về Mẹ Hay Nhất - Thủ Thuật Phần Mềm
-
Bài Thơ: Mẹ Suốt (Tố Hữu - Nguyễn Kim Thành) - Thi Viện
-
Chùm Thơ Về Mẹ 4 Chữ, Thơ Lục Bát Về Mẹ Hay, ý Nghĩa Nhất
-
Tuyển Chọn Những Bài Thơ Tố Hữu Hay Nhất
-
Những Bài Thơ Về Mẹ ý Nghĩa Nhất Chạm đến Trái Tim Người đọc - Vntrip
-
[Chọn Lọc] 99 Bài Thơ Hay Của Tố Hữu "sống" Mãi Cùng Thời Gian
-
Thơ Về Mẹ Hay Nhất ❤️1001 Bài Thơ Lục Bát Về Mẹ Yêu Con
-
Những Bài Thơ Về Mẹ Hay Cảm động Và Chân Thành Nhất
-
Top 10 Bài Thơ đáng đọc Nhất Của Nhà Thơ Tố Hữu
-
Chùm Thơ Về Mẹ, Tình Mẹ Cao Cả Hay, Giàu Cảm Xúc Nhất - GiupBan