Review: Luận Cờ | (e) Tiểu Trầm Tư - Per Aspera Ad Astra

review: Luận Cờ | (e) Tiểu Trầm Tư

link wordpress: (tại đây)

categories: trường thiên (tổng cộng có 9 chương lớn bao gồm 60 chương, 3 phiên ngoại, 3 tiểu kịch trường)

tags: niên hạ, cường cường, tiếu binh hướng đạo – sentinel and guide (về phần giải thích của tiếu binh hướng đạo ở chương mục lục của Luận Cờ chị Trầm đã giải thích cặn kẽ rồi nên mình sẽ không nhắc lại nữa, mình sẽ để link chương mục lục dưới comment nhé)

pairing: Chanyeol, Baekhyun

_

Xin chào mọi người, lại là DSBNcBP đâyyyy. Vài hôm trước mình đã mở một poll bình chọn giữa LC của chị Trầm và Dpm của Một tách trà để nhờ mọi người vote và xin động lực để mình review bộ nào trước. Kết quả áp đảo gần 2/3 số phiếu đã thuộc về Luận Cờ của chị Trầm như mọi người đã thấy, vậy cho nên bây giờ mình sẽ bắt đầu review Luận Cờ đâyyyyy.

Đầu tiên, mình sẽ nói sơ lược về độ nhận diện của thể loại Sentinel Guide. Đối với cộng đồng đam mỹ thì mình nghĩ thể loại này cũng không còn xa lạ hay lạ lẫm gì mấy, nhưng đối với reader fanfic CB thì thực sự khá là mới lạ đó (kể cả mình luôn :3) Đây cũng chính là một trong những yếu tố đầu tiên của LC thu hút mình.

Tiếp theo là vấn đề “Niên Hạ”, chắc mọi người ai cũng biết là C của LC bé tuổi hơn (rất nhiều) so với B nhỉ. Nhưng mà mình thì không bị ảnh hưởng mấy, bởi vì mặc dù C tuổi đời chưa lớn nhưng tính cách lại khác xa với những người cùng lứa. Tính tình trầm ổn, thận trọng (chỉ cuống quýt với Biên lão sư thôi :v), rất là biết cam chịu luôn. Cho nên mình nghĩ mọi người hãy xem xét trước khi đọc nhé ~ Đừng vội vì một yếu tố mà bỏ qua một bộ truyện hay.

Tính ra thì mình theo LC từ những ngày đầu, mình cũng từng nói một lần khi LC hoàn rồi ấy. Lúc LC được up cùng với Tướng Cướp, hôm nào mình cũng hóng hoài để có truyện đọc. Rồi dần đến cả Tướng Cướp hoàn rồi Cận Chiến xuất hiện và cũng hoàn luôn mà LC thì vẫn trăm mối chưa giải quyết. Có lúc mình từng lười biếng không muốn theo nữa mà đợi đến khi hoàn luôn rồi đọc một thể, nhưng thật sự không ngừng được mọi người ạ. Và vì theo chân cho đến tận ngày đọc được chương cuối cùng, cảm xúc cũng nhiều và ý nghĩa hơn gấp bội.

Về độ dài và nội dung tổng quát, phải nói LC khá dài (60 chương). Còn mặt nội dung thì ban đầu khá bình thường và dễ hiểu, chỉ có khi bắt đầu xuất hiện thêm nhân vật và quay về quá khứ thì mạch văn mới đọc hơi “đuối” một chút bởi vì có quá nhiều chi tiết chồng chéo, liên kết với nhau.

Ôi nói nhiều như thế mà vẫn chưa vào được nội dung chính. Mình sẽ bắt đầu từ đây luôn nhé,

Trước đây LC rất “ngại” người đọc (vì độ dài, vì bản gốc vẫn đang tiến hành, vì đọc ngang sẽ không hiểu mạch truyện,…) Và một điều quan trọng đó là sẽ có lúc mọi người cảm thấy “đuối” khi đọc LC. Mở đầu 2 chương lớn của LC (có nghĩa là tầm 10-15 chương nhỏ) đa số toàn là scene H, rất rất nhiều H. Đó là một vòng lẩn quẩn giữa yêu và không yêu. Sau đó lại là yêu nhưng không thể tiến tới. Cảm giác cả hai dằn xéo lẫn nhau mà cũng như dằn vặt cả tâm lí người đọc.

C thì cố chấp, tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu cứ đinh ninh yêu thì chính là yêu, một khi đã thử được trái “cấm” liền muốn thử mãi, sức chiếm hữu cực kỳ mạnh. Còn B đã là một người thành thục, tính cách trầm ổn như có như không, trên người vì mang quá nhiều trọng trách và cũng đừng kinh qua những hồi máu me ghê tợn của lịch sử cho nên đối với tình cảm của người thiếu niên nhiệt liệt như lửa kia, B không thể nhận và sợ mình sẽ vấy bẩn thiếu niên ấy. Bởi vì lí do như vậy mà dẫn đến một hồi chạy đuổi quanh co, nhưng cuối cùng thì Biên lão sư vẫn không thể nào từ chối thiếu niên ấy. Và dĩ nhiên trong quá trình này, đã có rất nhiều tình tiết xảy ra (mình sẽ không spoil nhaaa)

À nhưng để tránh các bạn thắc mắc + lời qua tiếng lại thì mình sẽ spoil và phân tích về chuyện B được HL “liên kết tinh thần”. Đó chỉ là đánh dấu tạm thời thôi nhé nên mọi người an tâm, mình nghĩ cũng giống như là trong ABO việc đánh dấu tạm thời sẽ giúp tinh thần của Dẫn đường trở nên bình tĩnh hơn ấy. Và lí do vì sao B và HL liên kết với nhau thì mình không rõ (mình đoán chắc có lẽ là sau cái chết của BMT?) nhưng dù sao thì liên kết ấy cũng đã bị phá bỏ rồi. Mình thấy có khá nhiều bạn đặt nặng vấn đề này, kiểu giống như nhân vật ấy khiết hay không khiết vậy (mình edit thêm đoạn này nhé, giữa B và HL chỉ xảy ra liên kết tinh thần, chứ chưa hẳn là liên kết hoàn toàn nhé cho nên cũng không có xảy ra bất cứ đụng chạm gì). Nhưng mình thì thấy những chi tiết này không quan trọng mấy, cái quan trọng nhất là dù chỉ đánh dấu tạm thời nhưng việc phá bỏ liên kết cũng rất tốn nhiều công sức (cái này mình cũng thấy lạ vì trong ABO thường thì đánh dấu tạm thời sau đó sẽ tự động bị nhạt mùi đi ấy). Điều này đủ thấy rằng khi đó B đã quyết tâm rời khỏi HL như thế nào, coi như cũng là một phần không dính líu gì đến Liên Bang nữa.

Tình tiết truyện bắt đầu trở nên gây cấn kể từ khi C giác tỉnh lần thứ hai và trở thành Lính gác Hắc Ám tối cao, cùng lúc đó, B cũng đã buông bỏ được chấp niệm của mình với Liên Bang cũ, nơi đã sớm mục rữa từ bên trong. Phân tích một chút ở đoạn giác tỉnh của C, mình nghĩ sở dĩ một phần C có thể trở thành Lính gác Hắc Ám sớm như vậy một phần là tố chất bẩm sinh nhưng đồng thời cũng do B tác động đến. Ôi nói thật luôn nhé lúc C giác tỉnh và chạy đến khu biệt giam cứu B mình đọc mà run cả người, mặc dù đang bị lần giác tỉnh thứ hai khống chế nhưng C vẫn không quên được Biên lão sư dù thế nào đi chăng nữa.

Sau này B cũng chính là người dẫn dắt C và cũng chỉ có một mình tinh vân của mỗi một mình B phá vỡ được phòng tuyến cuối cùng trong tiềm thức của C mà thôi. (Đoạn này mình khá là thích, vì C lúc này dù sao vẫn là một thiếu niên mới 17 tuổi vẫn còn nhiều cố chấp. Sau một hồi quanh co không muốn Biên lão sư tiến vào tiềm thức của mình vì sợ bị phát hiện những suy nghĩ kỳ quái của tuổi trẻ. Mình đọc mà cảm thấy đoạn này C đáng yêu dã man /=)))/ nhưng cũng thấy thương hết sức)

Trong chuyện tình cảm, cả hai đối với nhau đều cực kỳ thâm tình. À nhé, về sau bận đi đánh nhau nên rất ít H luôn (hình như gần cuối mới có) nên cứ coi như là nửa đầu ăn thịt cho đã thì nửa sau coi mấy anh đánh lộn thôi /=)))/

Sau khi Biên Bá Hiền cuối cùng cũng buông bỏ được Liên Bang. Lúc này đã thực sự nhận ra rằng Liên Bang mà trước đây B đã dành cả thanh xuân để chiến đấu gầy dựng nên và phải đánh đổi bằng cả tính mạng của anh trai và những người đồng đội khác mà thành đã không còn như trước nữa. Đây chính là lúc cuộc chiến bắt đầu.

Mình nghĩ sẽ có một số bạn cảm thấy tuyến nhân vật được xây dựng bị “thái quá”, nói chung là overrated quá mức. Nhưng mà về sau, mọi người sẽ cảm nhận được vốn dĩ cũng chỉ là người bình thường thôi. Biết yêu, biết hận, biết đau thương và tuyệt vọng.

Khi Biên Bá Hiền lập nên Tân Quân cho đến khi Tân Quân giao chiến với quân Liên Bang cũ, đây là đoạn mình thích nhất của Luận Cờ. Một cái nền chiến tranh quá hoàn hảo, được xây dựng cực kỳ trau chuốt. Từng hồi diễn ra đều chảy đều và gây cấn (caution: nếu mọi người đọc không quen sẽ cảm thấy hơi mệt ấy…) Mình cảm giác vibe của đoạn này rất giống The Hunger Game luôn /=))))/ ncl thích cực. Đã thế còn đến đoạn của KCN và NTH ôi huhu em Mo quỳ rạp dưới hình tượng của hai anh luôn, ngầu không tả!!! Mình từng bảo là KCN với NTH giống Gimli và Legolas của TLOTRs ấy /=))))/ vì đoạn hai ông tướng thách nhau diệt được bao nhiêu tên giặc cũng giống lúc Gimli cược với Legoalas giết bao nhiêu con Orc vậy.

Nhưng có một điều khiến mình hơi hụt hẫng ở đoạn này là tác giả không vẽ thêm vài chi tiết về Liên Bang. Sở dĩ vì đâu mà những binh sĩ của Liên Bang cũ lại bán mình để giành cho bằng được? Họ luyến tiếc vinh quang xưa mà không nhìn nhận được thực tại, vậy nếu cái vinh quang được tô rõ nét thêm lần nữa thì hay biết mấy. Cảnh tượng đối lập giữa Biên Bá Hiền và quân Liên Bang cũ – những người mà trước đây đã từng tôn thờ cậu, cùng Bá Hiền gầy dựng nên một đế chế từ bàn tay trắng là chi tiết ăn điểm mình nhất, cũng như lúc Phác Xán Liệt xém chút mất kiểm soát ấy càng tô rõ thêm dù có là Lính gám Hắc Ám hay Dẫn đường Tối Cao thì họ vẫn là con người, sinh ra từ máu thịt mà thôi.

Về những đoạn sau cùng kết quả thì mình sẽ không bàn đến (dĩ nhiên là HE rồi)

Đọc đến đây rồi, mình hồi tưởng lại suốt những ngày theo dõi Luận Cờ. Vì thế khi đọc đến câu, <Đây là một thời đại truyền kì, mỗi một người liên quan đều có một trang nổi bật trong lịch sử. Một đời của bọn họ, đáng giá được khắc ghi vĩnh viễn.

Nhưng thứ đời sau ghi khắc không chỉ là công lao to lớn khai sáng lịch sử của bọn họ, mà còn có hai nhân vật vĩ đại dốc hết một đời làm bạn cùng nhau trong đó.> thì mình lại bồi hồi không tả nổi, cảm giác cảm nhận thật sự được sự hoành tránh của Luận Cờ giống y như được chứng kiến bằng mắt thường vậy.

Thật sự Luận Cờ rất mới, rất lạ. Cái gì mới và lạ đều gây cho người khác sự tò mò, nhưng không phải ai cũng có thể hiểu hết được. Mình thì vẫn chưa thể truyền tải hết được ý nghĩa của Luận Cờ, nhưng mình chắc chắn đã nói được hết cảm nhận của mình rồi. Mình mong mọi người hãy kết hợp bài review của mình và một số bài review về Luận Cờ ở những nơi uy tín khác, sau đó cân nhắc để đọc thử nhé.

Một đời đánh cờ, vạn thế bất diệt.

(c) Tak9_xo

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Từ khóa » điềm Mật Luân Hãm Chanbaek