[REVIEW] Nam Thiền – Đường Tửu Khanh - Trầm Ngư
Có thể bạn quan tâm
Truyện viết đề tài linh thần dị quái, bối cảnh là “ngụy thần”, không theo khuôn mẫu.
Câu chuyện xảy ra trong một thời đại với đủ loại thần, phật, yêu, quỷ, nhân. Các vị thần đứng trong Cửu Thiên Giới, cai quản mọi việc nhân gian, cũng quản việc hàng yêu phục ma, các thần đều có ti viện. Người phân phong chư thần chính là Cửu Thiên Quân, dưới trướng có tám vị nghĩa tử vì hắn mà nam chinh bắc chiến, thống lập nên Cửu Thiên Giới. Tịnh Lâm là một trong số họ, công cao trác việt, được ban hiệu Quân thần, danh Lâm Tùng Quân. Sự thống nhất của Cửu Thiên Quân thực ra là mượn sức mạnh của một tai họa. Năm đó huyết hải giáng xuống, ma quỷ tàn sát bừa bãi vạn giới, hắn liên hợp tứ phương bình định huyết hải nên thống nhất được chín tầng trời. Nhưng không ai biết rằng Cửu Thiên Quân dã tâm còn lớn lao hơn thế, mục tiêu của hắn là diệt trừ những kẻ không cùng chính kiến. Hắn lợi dụng nghĩa tử Tịnh Lâm để rút vảy ngược của Thương Long, sau đó giậu đổ bìm leo tru sát Thương Long trong trận huyết hải. Tịnh Lâm và Thương Long yêu nhau, nhưng không biết âm mưu của nghĩa phụ, ái nhân đã chết, y đau khổ thề phải báo thù, dưới sự ngầm đồng ý của các huynh đệ khác y giết chết nghĩa phụ Cửu Thiên Quân. Từ đó tâm như tro tàn, mặc kệ các huynh đệ vì quyền lực mà tìm mọi cách vu tội cho y, rồi bị chân Phật toái tẫn hồn phách.
Nào ngờ hai người đã chết đều sống lại một cách kỳ lạ. Thương Tễ không còn thân thể rồng, hóa thành một con cá chép được Tịnh Lâm nuôi, không có thần trí. Tịnh Lâm đã quên hết việc quá khứ, trọng thương không khỏi. Tịnh Lâm đánh mất một đồng linh, hai người kết bạn cùng nhau đi tìm đồng linh, gặp đủ mọi việc kỳ quái, cuối cùng làm sáng tỏ chân tướng năm xưa.
Plot twist tương đối lớn, cho dù ngay từ đầu đã biết chắc rằng giữa Tịnh Lâm và Cửu Thiên Quân nhất định có nhân quả nhưng không nghĩ đến lại có một quá khứ khó lường. Đan vào những bày mưu tính kế, rốt cuộc ai thật lòng với ai hoàn toàn nhìn không thấu.
Toàn bộ quá trình thiết lập âm mưu và tìm kiếm chân tướng sử dụng thủ pháp flashback, quá trình đi tìm chân tướng lấy đồng linh làm manh mối, lấy bát khổ làm sợi dây liên kết.
Trên người Tịnh Lâm có một đồng linh, đồng linh này có sinh linh trí, không hiểu vì sao luôn đuổi theo một người nào đó, phải giải quyết chuyện của người này Tịnh Lâm mới có thể đi lấy nó. Các câu chuyện tương hợp với bát khổ của nhân thế. Bát khổ nhân gian, sáu câu chuyện, đen trắng thiện ác của con người trong đó được đan xen một cách tài tình.
Mỗi câu chuyện đều cực kỳ tự nhiên, liên hệ với cốt truyện chính một cách đầy tinh tế, từ âm mưu của Cửu Thiên Quân, chuyện cũ của Tịnh Lâm và Thương Tễ đều rất liền mạch và sống động, đọc vô cùng hào hứng.
Truyện viết chữ “tình” rất tốt. Tình yêu khiến Lâm Tùng Quân biến thành một Tịnh Lâm, mất đi tình yêu cũng giết chết Tịnh Lâm. Trước khi chết Thương Tễ nói với người yêu rằng “Phải sống”, sau khi sống lại thì nói rằng mình nói sai rồi, sao có thể bỏ Tịnh Lâm sống một mình được. Tình thân viết cũng rất hay, ví dụ như tình thương của mẹ đối với con, mẹ Tịnh Lâm vì muốn con sống lại mà hao tổn quá nhiều tinh lực, cuối cùng chết dưới tay tiểu nhân.
Truyện cũng diễn giải sâu sắc về bản chất con người. Người Trần gia ngược đãi cháu gái cũng là người thân của họ. Tiểu cô nương cứu một người xa lạ. Lạc Ngôn lén sửa mệnh phổ vì người yêu mình, hại chết người khác. Thiên Ngọc không quan tâm đến sống chết của người yêu, người yêu lại không buông bỏ được. Hoàng đế vì muốn trường sinh mà khiến vô số thiếu nam thiếu nữ phải chết. Cửu Thiên Quân tự cho là cao cao tại thượng nắm tất cả trong tay lại động tâm vì Nữ Thần, hắn nuôi đàn con làm quân cờ, cuối cùng đều giết chết hắn. Thiện ác, bi hoan, không thể đánh giá, cũng không muốn đánh giá.
Về tình tuyến, ai đọc “Thương Tiến Tửu” sẽ biết, Đường Tửu Khanh cực kỳ giỏi viết tình thoại. Thương Tễ có rất nhiều tình thoại khiến người ta cảm động.
“Bát khổ của nhân gian ta đã nếm trải hết rồi. Không cầu Phật, nhưng cầu ngươi.”
“Một ngày ta muốn nhìn ngươi trăm ngàn lần, lòng muốn cùng ngươi trăm ngàn lần.”
“Ta biết đường hoàng tuyền, ta chắc chắn sẽ đuổi kịp. Ngươi đợi ta một lát, ta cắt đuôi cho ngươi. Ngươi và ta cộng sinh một mạng, vĩnh viễn không chia cách.”
Thương Tễ ôm Tịnh Lâm mũi chân cách mặt đất, hắn cọ vào má Tịnh Lâm, khó khăn nói: “Là Tịnh Lâm của ta.” Là Tịnh Lâm ta trân trọng như bảo vật, cất giấu trong ngăn tim.
Giữa họ là sống chết có nhau oanh oanh liệt liệt, là phong hoa tuyết nguyệt lưu luyến triền miên, vừa có đau khổ và tuyệt vọng, vừa có ngọt ngào và hân hoan.
Cho dù Thương Tễ có mất trí nhớ biến thành cá chép, cũng vẫn tồn tại ái dục đối với Tịnh Lâm từ trong xương tủy. Hắn cố sống cố chết giữ lấy Tịnh Lâm, sau ham muốn ăn thịt mãnh liệt là tình yêu khắc cốt ghi tâm. Ở đây thiết lập rất hay, cho dù nguyên thân là Thương Long hay cá chép thì đều là tình yêu, mang theo thú tính, dù là thực dục hay ái dục cũng vô cùng hợp lí, người yêu chẳng phải con mồi sao?
Hắn nói với Tịnh Lâm, ta sợ gì đều có ngươi che chở. Cho dù đã quên hết quá khứ nhưng hắn vẫn nhận ra bằng bản năng rằng, người này luôn bảo vệ hắn.
Trong đoạn quá khứ xa xôi nào đó, hai người gặp nhau, hiểu nhau rồi yêu nhau. Tim gan Tịnh Lâm đều bị Thương Tễ ăn sạch sẽ, kể từ đó hiểu thế nào là thất tình lục dục. Nghịch lân của Thương Tễ vì người này mà sinh ra, hắn đặt Tịnh Lâm sâu trong tâm khảm. Thương Tễ trong trận mưa to năm đó cố tình không bung dù, Thương Tễ lúc sắp chết nói Tịnh Lâm phải sống, hắn yêu Tịnh Lâm là yêu nhiều như thế.
Không có hắn sao Tịnh Lâm có thể sống một mình? Y đau khổ cầu xin huynh đệ tha cho Thương Tễ, một thiếu niên cao ngạo là vậy tuyệt vọng nói, van xin ngươi.
Tịnh Lâm không phải một người lạnh lùng, y sẽ cười gọi Thương Tễ là “cá béo”, thấy hắn mặc quần ngược cũng không nhắc, vừa thấy phải lao động chân tay thì giả vờ yếu đuối, dạy Thương Tễ kiếm pháp, cùng Thương Tễ bắt nạt thạch đầu nhân, vì ghen mà nghe lén thạch đầu nhân, rõ ràng đều là tâm tư bị chôn sâu của Tịnh Lâm. Lâm Tùng Quân năm đó đã chết theo Bắc Thương Đế, sống chết của Tịnh Lâm tất cả đều từ Thương Tễ.
Cho dù mất trí nhớ y vẫn nói với Thương Tễ, lúc ta và ngươi thành thân chắc chắn là vui vẻ. Sau khi lấy lại trí nhớ, Tịnh Lâm vuốt ve vết thương nơi yết hầu của người trong lòng, dùng cách thức trẻ con mình học được lúc còn nhỏ, thổi vết thương cho hắn. Thương Tễ nói, sau này ta cũng thổi cho ngươi, muốn Tịnh Lâm của chúng ta không đau không nạn, tự do tự tại.
Cuối cùng họ cũng được bù đắp sở nguyện, dây tơ hồng vĩnh viễn gắn kết với nhau. Từ đó Tịnh Lâm có một con rồng có thể nói với y rằng, tim ta yêu ngươi.
Share this:
Related
Từ khóa » đường Tửu Khanh Review
-
GIỚI THIỆU TÁC... - Tủ Rượu Số 97 Của Đường Tửu Khanh
-
Review | Thương Tiến Tửu – Đường Tửu Khanh | Nguyệt Cầm
-
Tủ Rượu Số 97 Của Đường Tửu Khanh
-
[Review] Thương Tiến Tửu – Đường Tửu Khanh - Gemmy
-
[Review] Thương Tiến Tửu – Đường Tửu Khanh - Bún Thang
-
[TG] Đường Tửu Khanh | Kurokochii
-
Thời Hạn Săn Thú – Đường Tửu Khanh | Little Archive
-
[Đang Lấp] | Nam Thiền – Đường Tửu Khanh - Genka De Jung
-
[Review Sơ] Thương Tiến Tửu (将进酒) – Đường Tửu Khanh (唐酒卿)
-
Review Thương Tiến Tửu-đường Tửu Khanh - LoveTruyen
-
Thương Tiến Tửu – Đường Tửu Khanh – Mời Uống Rượu
-
Thương Tiến Tửu - Truyện FULL
-
ĐƯỜNG TỬU KHANH – THỜI HẠN SĂN THÚ (EDIT HOÀN) - August3
-
Review Đam Mỹ – Thương Tiến Tửu | Anime, Tiểu Thuyết, Hình ảnh