[Review Sơ] Thương Tiến Tửu (将进酒) – Đường Tửu Khanh (唐酒卿)

9E5E3DB5-2E9A-48A6-8272-833C107FEC92
Artist: 惜君君君君

Đây chỉ là review sơ không spoiler – vì lời mình muốn nói còn nhiều lắm.

Mình cực ít mở miệng chê, chỉ trừ nó quá thảm và đáng phải nhắc, cũng ít khi góp ý trừ phi có người hỏi đến. Căn bản là thấy mình cũng chả phải tài cán gì mà đi chê, và lời của mình nói ra cũng không để làm gì, việc tiến bộ là quá trình riêng của mỗi người.

Nhưng mình chê đã ít, khen thực sự còn ít nữa. Trừ phi mình nói một cách explicit, không thể hiểu theo một nghĩa khác – ví dụ như nói “hay vãi,” “đỉnh vãi” – ngoài đó ra thì gần như chỉ dừng ở mức ổn trở xuống. Mình khen nhiều yếu tố, và chê nhiều yếu tố cùng một lúc. Tất cả các bộ truyện mình đọc trước đây đều có cái để chê, thậm chí là chê nhiều vãi lờ và có những cái to vãi lờ để chê, đó là yêu bất chấp lí trí.

Nhưng Thương Tiến Tửu thì khác. TTT có được tất cả những lời khen và không một lời chê nào của mình. Lúc mới đọc 60 chương đầu edit sau đó dừng lại, sau đó đọc lại thêm 5-6 lần nữa (vã quá mà), sau đó lại bẵng đi mấy tháng, đọc qua mấy bộ khác và hoàn toàn bị đứt mạch, mình còn sợ là bản thân hồi trước có phải thần thánh hoá TTT quá rồi không. Nhưng không, mình quyết định nhảy QT, và thật may vì mình không những không thần thánh hoá, mà còn là chưa thấy được một góc giá trị của nó nữa.

Nếu nói có những bộ mình yêu bất chấp lí trí, thì TTT là bộ mình phải yêu bằng cả lí trí. Vì TTT không phải là đam thông thường. Gọi nó là đam đơn thuần mình còn thấy sai, không bằng gọi là truyện chính trị cung đấu, tình cảm là một tuyến quan trọng, và là tuyến tình cảm hoàn mỹ nhất, đẹp nhất trong lòng mình tới thời điểm hiện tại, nhưng không phải là tuyến chính. Cả hai tuyến nội dung và tình cảm vai trò đều ngang nhau, không thể thiếu cái nào được, và cực kỳ cân bằng.

Để nói về tuyến nội dung thì – trong 5 năm hay thậm chí là 7-8 năm nữa, mình không nghĩ mình có thể đọc được một cuốn có nội dung trọn vẹn và hoàn mỹ như vậy. Cốt truyện đỉnh đến nổi da gà – cực kỳ rộng, cực kỳ thông minh, cực kỳ logic, không vướng deux ex machina, không dùng plot twist gây sốc. Mình không biết bộ não ĐTK chứa gì mà có thể viết nên một cái cốt truyện đỉnh đến lạnh gáy như thế. Cái cảm giác đọc mà bạn phải ngẫm nghĩ, sau đó đọc lại và nghiền ngẫm thêm, và hiểu ra cái mưu đằng sau nó, sau đó nổi da gà vì nó quá cao thâm, quá nhìn xa trông rộng – cái cảm giác đó nó thoả mãn đầu óc vl. Và điểm cộng cực cực cực kỳ lớn đó chính là mặc dù nội dung thần sầu như vậy, nhưng ĐTK viết rất gãy gọn, không rối rắm, không bị sa vào phức tạp hóa, đọc có thể hiểu hết hoặc gần hết nếu đọc cẩn thận, chứ không gây bối rối khó hiểu cho độc giả như các bộ đấu trí khác. Mình phải nhấn mạnh cực kỳ điểm này vì ĐTK là tác giả đam duy nhất đến nay mình thấy có thể làm được điều này.

Có một bạn nói với mình, lấy bừa một nhân vật phụ trong TTT cũng sâu sắc hơn khối nhân vật chính trong các truyện khác. TTT là bộ đam duy nhất mình đọc mà tất cả các nhân vật đều có chiều sâu, đều để lại dấu ấn, đều khiến người ta phải cảm khái. Trong TTT không có tốt hay xấu, chỉ có lập trường khác nhau. Đến tận cuối truyện, khi phe “xấu” ngã xuống, mình vẫn rơi nước mắt vì họ.

Và một điều tôi phải nhấn mạnh một ngàn ngàn ngàn lần là KHÔNG BÀN TAY VÀNG. Cho dù nhân vật chính có cao thâm đến đâu, vẫn có thể mắc mưu, vẫn có thể thất bại, thậm chí là trả giá đau đớn cho thất bại của mình. Chính vì thế mà nhìn quá trình trưởng thành của họ mới càng có ý nghĩa. Mình là đảng sủng thụ, nhưng TTT là bộ duy nhất mình không sủng, mà mình thích hay ít nhất là đồng cảm được với tất cả các nhân vật (mà bởi vậy mới nói TTT không phải đam, mà là truyện cung đấu, vì mình không chỉ quan tâm đến cặp chính, mình quan tâm đến tất cả mọi người).

Văn phong, bút lực của Đường Tửu Khanh – mình thật sự không tìm ra một khiếm khuyết nào, ít nhất là với TTT. Ngoài CTHH viết cổ trang siêu đẹp, thì gái 97 là tác giả còn lại duy nhất có thể tạo không khí qua ngôn từ đỉnh đến vậy với mình. Mỗi chi tiết nhỏ đều có ý vị, đọc truyện mà cảnh hiện ra trước mắt mình sống động như phim. Đặc biệt kết chương 281 với mình là một trong những cảnh đỉnh nhất mình đã và sẽ đọc trong bất kỳ cuốn sách truyện nào. Cái cảm giác đọc mà bạn thậm chí có thể tưởng tượng được nhạc nền trong đầu nó kì diệu và gây xúc động lắm.

Lời thoại – lời thoại của TTT là một trong những, hoặc nói không ngoa là lời thoại đỉnh nhất mình từng đọc. Không thừa không thiếu, rất nội hàm, rất sâu sắc, nhưng KHÔNG HỀ sáo rỗng, và RẤT TỰ NHIÊN. Mình lưu không biết bao nhiêu thoại của ĐTK, dù là thoại thường hay tình thoại đều có thể khiến bạn cực kỳ cảm khái hoặc cực kỳ quắn quéo. Nếu được nghe lời thoại này lên phim, chắc mỗi tập tốn mình mấy bịch giấy quá.

À nhưng mình không quên tuyến tình cảm nhé. Như đã nói ở trên, đây là tuyến tình cảm hoàn mỹ nhất, đẹp nhất trong lòng mình tới thời điểm hiện tại. Khi mới đọc 60 chương đầu, mình đã nghĩ TTT là bộ duy nhất mình chấp nhận chuyển thể mà thành tình huynh đệ, vì tuyến nội dung quá đỉnh. Nhưng càng đọc về sau, mình lại thay đổi suy nghĩ, vì tuyến tình cảm của TTT quá đẹp. Với mình gọi nó là tình yêu là không đủ, nói đúng ra nó là sự tương trợ, là tâm tư tương thông, đồng bệnh tương liên, là ngang bằng, là cộng sinh không thể thiếu nhau. Nếu lên phim biến nó thành tình huynh đệ thực sự là một sự xúc phạm.

Rất là sốc khi biết ĐTK sinh năm 97 mà có thể viết ra một bộ truyện không tì vết thế này. Mình dùng từ hoàn mỹ rất nhiều lần vì TTT với mình đúng là như vậy – không có khuyết điểm. TTT với mình đã vượt xa cái tầm văn học mạng, văn học giải trí thông thường. Thật sự thật sự mong ĐTK cùng truyện sẽ nhận được nhiều sự công nhận hơn, và không chỉ bị bó hẹp ở trong ranh giới của đam mỹ, của giải trí.

Mình đọc QT còn nhiều đoạn không hiểu lắm, bỏ lỡ mất rất nhiều cái hay. Đợi nhà nào edit hoàn rồi nhất định phải đọc lại.

Mà phải là Thương Tiến Tửu không phải Tương Tiến Tửu đâu nha mọi người (╬ ̄皿 ̄)凸

Rải hoa 🌹

  • Click to share on Twitter (Opens in new window)
  • Click to share on Facebook (Opens in new window)
Like Loading...

Từ khóa » đường Tửu Khanh Review