[Tác Giả] Thập Tứ Khuyết (hay Còn Có Tên Khác Là Y Lữ) | 3c

Các tác phẩm đã đọc

  • – Chờ đợi thời gian được bên nhau (truyện ngắn)
  • – Đồ Bích (truyện ngắn)
  • – Giang nam nhất mộng (truyện ngắn)
  • – Tiết . Mê (truyện ngắn)
  • – Lưu Quang Dạ Tuyết
  • – Mật thám thiếu niên
  • – Thất Dạ Đàm
  • – Thượng thượng ký
  • – Trúc mã không thanh mai

Muốn đọc: Tru Long (chưa edit xong :()

Mới phát hiện Thập Tứ Khuyết chừng 1 tuần nay thôi. Và mình đang mê mệt đi kiếm các tác phẩm của bạn í để lăn lộn đọc cho hết =))

Ấn tượng với phong cách hành văn của Thập Tứ Khuyết. Các tác phẩm luôn phảng phất nét buồn nhưng không sầu thảm, hoặc là có sầu thảm cũng không bi thương. Nghĩa là dù nhân vật có bất hạnh và đau khổ thế nào đi nữa, độc giả vẫn cảm thấy họ vẫn chưa gặp tuyệt lộ. Họ vẫn có cơ hội để được giải thoát, có cơ hội để mưu cầu hạnh phúc, cho dù cơ hội rất mong manh thì vẫn là cơ hội.

Thập Tứ Khuyết được biết đến nhiều nhất với tác phẩm “Thất Dạ Đàm” (tổng hợp 7 câu chuyện ngắn, thể loại liêu trai) nhưng mình lại không đánh giá cao tác phẩm này. Ấn tượng nhất có lẽ là câu chuyện đầu tiên (ma) và câu chuyện thứ năm (ma + hồ ly tinh). Hai phần cuối cho cảm giác tác giả cố gắng hơi nhiều, vì mong muốn nối kết các câu chuyện trước lại thành một chuỗi, ngược lại khiến mình cảm thấy tác phẩm trở nên ngượng ép.

Tính về khía cạnh liêu trai, mình thích “Đồ Bích” hơn. Sự day dứt của Đồ Bích ám ảnh hơn.

Tính về tình yêu, mình thích chuyện tình trong “Trúc mã không thanh mai”. Mặc dù chuyện này kết thúc mở, vừa mang đến cảm giác nuối tiếc và buồn bã, nhưng đồng thời cũng vẽ ra một tia hy vọng. Nó khiến độc giả trăn trở và nhớ dai hơn.

“Lưu Quang Dạ Tuyết”, “Thượng thượng ký”, và Mật thám thiếu niên (mới đọc xong)  là những chuyện hiếm hoi của Thập Tứ Khuyết vẽ ra kết thúc có hậu một cách rõ ràng. Lưu Quang Dạ Tuyết nhỉnh hơn về cách kể chuyện và sắp xếp sự kiện.

“Giang nam nhất mộng” là truyện… hài. Đọc đến chương cuối thấy nó lãng duyên đỡ không nổi luôn (haha)

“Tiết . Mê” là tình – thù – hận của cao thủ giang hồ. Không gây bất ngờ cho lắm. Có lẽ điều mình khoái nhất trong truyện này là thanh kiếm Khinh Bạc (tên đặt hay…hihi)

“Chờ đợi thời gian được bên nhau” là truyện hiện đại. Không bất ngờ về nội dung nhưng gây được cảm tình ở phong cách kể chuyện.

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Related

Từ khóa » đồ Bích Review