Thơ Bùi Chí Vinh - Tài Liệu Text - 123doc

Tải bản đầy đủ (.doc) (66 trang)
  1. Trang chủ
  2. >>
  3. Giáo án - Bài giảng
  4. >>
  5. Ngữ văn
Thơ bùi chí Vinh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (218.64 KB, 66 trang )

T h ơ T ì n h B ù i C h í V i n h - 1Bùi Chí Vinh 1. Điểm danhBích ơi, Dung ơi, Thảo ơiPhương ạ, Giang ạ, Kim ạCác em có mặt như những điếu thuốc láĐể vành môi anh thở ra sương mùCác em trèo vào đời anh như những chiếc ghế đuĐể đôi tay anh mở ra thành vườn trẻCác em xuất hiện bằng đủ mọi danh xưng : đàn bà, cô béĐể đêm về anh đỏ mặt giống…con traiCác em đặt vào ngực anh vô số lỗ taiĐể thu hết tiếng trái tim đang đậpHỡi các em : những-khúc-xương-sườn-cụtChẳng hề hay tiểu sử Eva∗Bích à, Dung à, Thảo àPhương nữa, Giang nữa, Kim nữaCác em nắm tay nhau như lửaĐể anh bị cầm tù làm hiệp sĩ PrômêtêCác em là bộ đội, công nhân, cô giáo, kỹ sư…đủ mọi ngành nghềĐể anh nhìn thấy đâu cũng là đơn vị, xí nghiệp, cơ quan, trường họcCác em nheo nheo những cái đuôi ở mắtĐể anh thương hoài các đồng tử màu đenCác em giấu trong hồn một chục cây kimĐể da thịt anh nhiều lần đau nhóiHỡi các em : những-khúc-xương-sườn-không-có-tuổiChẳng hề hay tiểu sử đàn bà∗Vì anh là con cháu Adam, các em là con cháu EvaEva có khi là tiểu thư, có khi là nội trợCó khi lỡ yêu nhau ở một thời kỳ trái đất hơn bốn tỷ người theo điều tra dân sốNên anh hóa thành xấp hộ khẩu bỏ khôngMà các em có thể ghi tên tạm trú lúc xiêu lòng2. Tiểu muộiTiểu muội có tên là “con nhỏ”Bị sư huynh liên tục ký đầuTiểu muội rùng mình thành “cô bé”Huynh sững sờ lẽo đẽo đằng sauTiểu muội còn vũ trang xí muộiĐể huynh thèm ngơ ngẩn gì đâu∗Ở đời có một vài chữ “muội”Ám muội là không được rõ ràngMê muội là mất tiêu khí pháchTiểu muội là…một cái chấm than !3.Có một con mèoQuả tình em như một con mèo nguy hiểmVừa đanh đá lại vừa dễ thươngVừa thông minh lại vừa láu cáTiếng meo meo hết sức bất thường∗Một con mèo biết thèm tiếng rung chuôngMà anh : gả bán cà rem dạoNhư ly chanh tươi thiếu muỗng đườngEm vọc mõm khuấy đời anh nhão∗Quả tình đôi khi em dễ bảoCũng rụt rè, e ấp rất tiểu thưCũng nhí nhảnh và giả vờ lãng mạnẤy là khi anh nheo mắt có … ý đồ∗Anh vốn như con gấu xô bồĐi lầm lũi suốt mùa đông cô độcĐem trái tim quá đỗi giang hồChở vần điệu thi ca khó nhọc∗Còn em vốn như một con mèo lấc xấcKhoái trò chơi “bịt mắt bắt dê”Bao nhiêu gã đàn ông trúng gió Bị chấn thương mang bệnh não nề∗Nhưng với anh nào có hề gìTrong tử vi anh cầm tinh … con gấuCho dù em có kêu meo meoAnh cứ tỉnh bơ và kiêu ngạo∗Nếu em là mật ong, anh nhậuCòn em là bông vụ, anh quayĐừng nên làm con mèo thế nữaAnh đuổi theo hoài mệt hết hơi4.Như cây trái TếtMới đầu anh tưởng em là ổiXá lị mà ăn rất đã đờiDè đâu em biến thành xí muộiNgọt ngào mà chua lét đôi môi∗Anh ê răng chạm vào trái cócEm lại đem xoài tượng ra mờiTim anh phân nửa là muối ớtNửa nước mắm đường nêm mê tơi∗Em khoe cả một vườn cây tráiMe dốt mùa xuân ngó bắt thèmTrái dâu nũng nịu trên đầu lưỡiCó xuýt xoa bằng anh nhớ em∗Em đỏng đảnh tương đương như TếtYểu điệu mà chua ngọt đủ điềuAnh nằm mộng suốt đêm trừ tịchThấy trái trong vườn cũng biết yêu5.Con mắt của béCon mắt của bé như con ghẹMà anh mua hai ký mười đồngRang muối sao mà thơm thấy … mẹNhư cái nhìn của bé phải không ?Có lẽ cần phải nêm gia vịLúc lai rai cũng đỡ lạnh lòngCon mắt có bò như con ghẹSao gắp vào đũa cóng tay run ?∗Con mắt bé còn như con ốcAnh bỏ quên ở biển Vũng TàuCó lẽ cần một cây kim gútĐể khều thì con mắt mới đauCó lẽ cần phải ra quán nhậuGọi dĩa mồi cho đỡ nhớ nhauAnh sẽ luộc ốc lên mà nhắmKhông mời con mắt bé ăn đâu∗Nói chung, con mắt là con gáiTắm biển dòm chơi đủ nhức đầu6.Sự so sánhAnh như một cái máng xốiCho em rửa chân khi cầnAnh còn giống một cái khănCho em soi gương lau mặtKhi em thấy mình nhan sắcLà anh giống thỏi son môiKhi em thấy mình dễ coiLà anh trở nên cái lượcThí dụ tóc em mà ướtAnh làm bồ kết gội đầuThí dụ em liếc đằng sauThì anh trở nên cục gạchNếu mà em cười khanh kháchAnh làm hai cái đồng tiền∗Nhưng nếu đời anh vô duyênThì em cũng nên … bạc phận7.Em và ParisEm đi như bài hátParis trên môi CườngParis trên môi SơnParis trên môi Phụng∗Paris Cung Trầm TưởngMặc áo len làm thơSài Gòn mùa này mưaAnh làm thơ ướt sũngXuống phi trường ParisMua giùm anh chiếc nónĐể ngày đưa tháng đónChia nhau đội trên đầuQuả cau đội lá trầuTa đòi tình vụng dạiEm đội đời con gáiAnh đội đời thanh niênĐể bài thơ yêu emTrú mưa mà không dộtĐể lúc ghé ParisMắt em chưa hề ướt∗Paris còn tên emHay là tên nào khácNhững madame đi lạcTrong trí nhớ của anhTrong trí nhớ có emTrở về như chim sẻAnh làm thơ như thởHôn em ngày chia lyAnh hát nhỏ ParisHôn em ngày tống biệtLên xe em đã khóc∗Em đã khóc lên xeEm có khóc ParisChưa bao giờ buồn thếChúng ta không tồi tệNhưng đời đầy vết thươngYêu nhau thường dọc đườngXa nhau trong quán trọLoài người như bầy thỏNgơ ngác giữa khu rừngDù biết kẻ đi sănMỗi ngày giương cung bắn∗Em đi nắng đến sớmAnh về mưa muộn màngMột người lang thang buồnNhớ một người di tảnNhớ rồi thương rồi giậnĐàn ông lẫn đàn bàCon bướm lẫn cành hoa∗Lên xe tiễn em điChưa bao giờ buồn thếChia tay để anh vềParis em ướt lệ8.Dép quốc doanhĐi bộ dép vỏ xe phồng ngónCon đào thương hại sắm dép daTrời xúi bàn chân quen xả lángXỏ vào nửa tháng đã te tua∗Tội nghiệp con đào tiền chắt bópNhịn tháng lương không dám ăn chèTa thân đói rách mà chơi “sộp”Nửa đường nhìn dép đứt giận ghê∗Thì đổ thừa tại đường lồi lõmLỗ Tấn mà đi cũng cụt giòHuống chi ta mỗi ngày lộn xộnGiang hồ chưa chịu lép Rimbaud∗Thì đổ thừa tại ta tuổi ngựaThiếu yên cương ruổi vó sao đànhTiếng hí nghe buồn như tiếng sủaTiếng sủa buồn như dép-quốc-doanh∗Con đào sắm dép quên sắm képDép-quốc-doanh thì kép-cuốc-càyEm nhan sắc thuộc hàng kiện tướngChọn lầm ta. Duyên nợ thương thay∗Thương thay sĩ tử đông như vậyNỡ để Trạng Nguyên ngóng vỉa hèThương thay giày dép nhiều như vậyĐể thi hào mang lốp vỏ xe9.Phản Tống Biệt HànhĐi đến với những người hiếu kháchNgoài ba lô còn một cây đànBa lô để nhớ thời chân đấtCây đàn nghe sóng vỗ thênh thang∗Đưa người, ta cứ đưa sang sôngKhông sợ tiếng sóng ở trong lòngThâm Tâm lên núi mà Tống BiệtTa về biển mặn hóa dòng sông∗Nhích lại gần nhau nghe ngày xưaChàng An Tiêm lãng mạn trồng dưaCó cô công chúa đi làm rẫyCon mắt to giống như em vậy∗Con mắt to thành mắt con thuyềnCó người kéo lưới đợi thuyền lênCó người kéo lưới thương con mắtMắt con thuyền … A, con mắt em∗Người biết bơi nhớ mùa nước nổiLặn làm chi sặc sụa tâm hồnQuả dưa xẻ đặt trên đầu gốiEm một đầu, ta một đầu : hôn∗Ừ thôi về biển, ta về biểnCon cá ra khơi, con chim liệngChỉ e con sóng sắp bạc đầuSợ hãi vì người xanh tóc đến∗Đã bảo trong ba lô có biểnKhông, sao cây sác mọc thành rừngĐã bảo trong cây đàn có biểnKhông, sao âm nhạc thở tình nhân∗Đừng hàm hồ gọi đất-không-chânKhi ngón mỗi người đều có móngTóc biết bay và tay biết ômGió biết biển lúc nào xúc động∗Em có thể khóc chiều nay lắmNếu ta vờ đánh mất cây đànTa có thể khóc chiều nay lắmNếu biển vờ quên mặt dòng sông10.Ngón útĐưa anh ngón út anh cầmCái ngón ốm nhách mà em giấu hoàiKhông đưa, anh nắm bàn tayAnh nâng lên mũi hỏi ai bắt đền ?Mà đền thì nghĩ vô duyênĐến trời cũng sợ trước quyền yêu nhauCái mũi không có tội đâuĐánh hơi thấy sự ngọt ngào mới hônBàn tay thiệt đáng đánh đònBiểu đưa ngón út sao còn giấu đi ?∗Đưa anh ngón út khó gìAnh cầm, mai mốt đi thi đậu liềnBắt bướm là bướm ngồi yênHái hoa hoa sẽ nở trên tay màChưa kể lúc em pha tràCái ngón sẽ hát bài ca con ngườiAnh nâng ngón út vào môiCái ngón sẽ nói những lời trái tim∗Đừng đưa lộn ngón nghe emLỡ ai đeo nhẫn, anh tìm sao ra ?11.Cây dương ốmSẽ tìm được một cây dương ốm nhấtCởi áo ra ta đứng tựa trời trồngTiếp tục cởi hết quần dài quần cụtCác em nhìn ta có giống cây không ? ∗Sẽ đứng vậy bởi vì chiều lắm gióChiều im hơi ta sẽ duỗi chân nằmĐàn ông nằm thô tục hơn thiếu nữCác em nhìn ta giống bóng cây không ?∗Sẽ xuống biển nếu cây dương bật gốcCây dương quyên sinh ta phải tự trầmKể từ đó sóng buồn như khócCác em nhìn ta giống rễ cây không ? ∗Sẽ không chết nữa nếu cây dương mậpNếu các em cũng từ khước áo quầnNếu các em đừng nhìn ta lén lútÔi, biết biển còn nhớ đến cây không ?∗Thì ta cứ là cây dương ốm nhấtCho các em nhìn suốt bốn ngàn năm12. Sự cố đêm NoelCô bé ơi, những lời ca lạc hậuNgười ta đã sử dụng nó để làm trò giác đấuMua vui cho bầy-công-chức-triều-đìnhCó phải đột ngột anh bất thường nổi cáuQuay mặt về em tìm kiếm sự đồng tình∗Và câu trả lời của bé rất thông minhMột cái chớp mắt đủ làm anh mát ruộtĐủ làm anh làm đơn xin từ khướcNhững-bài-thơ-quốc-doanh đã in báo trước giờĐủ làm anh hiểu cái đầu của Goethe :“ Mọi lý thuyết đều xám xịt buồn xo ”∗Mà cây đời xanh lá rất tự doTự do tuyệt đối như anh cầm tay béXưa ông bà đã cầm tay như thếVà mẹ cha đã nắm chặt suốt đờiTa cũng phải làm những điều giống họĐể lập lại một cái gì truyền thống bé ơi∗Anh bất cần để ý những cái đuôiĐi lẽo đẽo ở đằng sau lưng béNội chuyện gặp nhau cũng bất ngờ quá thểAnh đã thốt lên và mắt bé chớp rồiMình chần chờ gì mà không ngồi xuống ghếNghe bé hát bài “ Biển Động ” buồn ơi∗Nghe anh kể về Duyên Hải xa xôiCó ngọn sóng giang hồ hăm bảy tuổiNgọn sóng con trai thì thương thầm con gáiNên đêm Noel bỏ biển nhảy lên bờNgọn sóng này gặp ngón sóng kia chạy lạiNhư bây giờ anh gặp bé đọc bài thơ∗Chào khu giải trí thanh niên hai mặt lập lờAnh và bé bước ra đường lương thiệnTrong các ngôi sao đêm nay ta tìm kiếmThiếu mất ngôi sao của Chúa Hài ĐồngChắc Thánh Giuse bận đi mua áo lạnhMáng cỏ còn một mình Đức Mẹ ( bé lạnh không ? )∗Ai bảo trời sinh mắt biếc môi hồngCho người bên cạnh phải trở thành thi sĩAi bảo trời sinh đàn ông hợp lýCho bé ôm đàn lãng mạn hát tình caTa sẽ đóng đinh tử hình ma quỷMời những thiên thần xuống nhảy “ cha cha cha ”∗Hoa quỳnh nở về đêm mới thật là hoaBé đã nở thành hoa trên mười ngónCho anh quàng vai cho anh ăn trộmLòng ngực lăng xăng tim đập chỗ nàoTên thánh của anh là gì không biết nữaNếu Chúa có buồn cũng thông cảm chứ sao !∗Bé ơi, đêm về lạnh lắm, tim đauHai đứa run rẩy vì không mang áo lạnh“ Đừng bỏ em một mình, trời lạnh lắm ”Bé hát hay ai ? Lạnh lắm, bỏ sao đànhSau này một mình về ngang cư xáKhi lạnh trong lòng bé còn nhớ đến anh ?∗Anh như muỗng đường, bé giống miếng chanhMình trộn vào nhau làm thành ly nước ngọtCơm áo quanh năm làm môi mình mặn chátĐổi một đêm nay : Đêm-Thánh-Vô-CùngMai anh ra biển yếu lòng vì tiếng hátAnh gọi bé hoài, bé có gọi anh không ? 13. Huế thơAnh sẽ làm thơ về Huế màNghĩa là Huế đêm nay áo trắngNghĩa là mắt anh vừa mới cậnChứ sao dụi mãi nhìn không raThảo nào hồi đó Hàn Mặc TửChỉ ngó sơ mà đã đậm đà∗Làm thơ về Huế thường dễ bịnhChẳng hạn như đêm nằm bịn … rịnSớm mai áo trắng làm anh mơTưởng lạc giữa sân trường Đồng KhánhTưởng trôi về tận đất cố đôLạc trôi đâu đó trong thành nộiMần răng bên nớ biết mà chờBên ni dù buốt lòng vẫn đợiMột đời tráng sĩ, một đời thơ∗Hai mươi bảy tuổi còn giang hồĐi bộ hơn rất nhiều thi sĩNhà trọ vốn thường không địa chỉLàm sao can đảm mời em quaSông Hương trong đục là như thếĐục phần anh, trong suốt Huế màThành thử nếu làm thơ áo trắngNhớ hát giùm anh : “ Mộng Dưới Hoa ”14. Hậu chùa HươngSớm mai em đi chùa HươngThì hoa cỏ mờ hơi sươngÔi, cái ông Nguyễn Nhược PhápSớm mai em phải đến trường∗Em bé lắm, ngây thơ lắmDây thun cột tóc đuôi gàMẹ dặn rằng may áo trắngRa đuờng cho giống người ta∗Mẹ dặn rằng mặc áo trắngVề nhà óng ả như trăngEm không sợ ai làm lấmTrái tim mười sáu như rằm∗Đừng ai ôm đàn đứng hátĐừng ai ngửa mặt đọc thơMẹ dặn rằng nghe thơ nhạcBùa mê thuốc lú không ngờ∗Ngày xưa mẹ mười sáu tuổiCó người quan họ ghé sangNgâm một bài thơ gió bụiRồi tay so nhẹ dây đàn∗Ngày nay em mười sáu tuổiTinh khôi áo trắng đến trườngNỡ nào làm em yếu đuốiMỗi ngày mấy bận soi gương15. Con gái ba miềnGÁI∗ HUẾCon gái Huế rất khó chơiTa dân Nam bộ thốt lời vũ phuKhó chơi vì hát như ruNói như chim hót, bước như rắn trườnCộng lại thì thành văn chươngTrừ ra thì dễ bất thường động tâm∗“ Sơn bất tận, thủy bất thâm ”Lên núi Ngự mới ớn thầm sông HươngTa từ xưa thích du dươngƯa trèo núi, khoía bơi xuồng lội sôngGiang hồ một phút yếu lòngKêu lên hai tiếng mặn nồng Huế ơi !Dù các em rất khó chơiNhưng ta cũng thử ngỏ lời bướm ong∗Các cô gái Huế nghe khôngKêu thêm tiểu muội đến bồng ta đi…GÁI∗ BẮCCon gái Bắc rất chịu chơiTa dân Nam bộ ngỏ lời cầu hônChịu chơi vì lắm hồi mônChẳng hạn răng khểnh, má tròn đồng xuChưa kể con mắt tiểu thưDáng đi công chúa, lời ru thiên thầnTa thường dễ động lòng trầnThấy con gái đẹp manh tâm ngó hoài∗Các em mình hạc xương maiThấp cao vẫn nhớ, mập gầy vẫn thươngChanh chua vẫn ngọt như đườngNói xạo cách mấy vẫn tương tư hoàiNhớ nhau “ lồi hết vành tai Lõm hai con mắt, lồi mười ngón chân ”Em tên Bích, Thảo hay DungHay Loan, Oanh, Yến có lần chịu chơiTừng yêu khi mới chào đờiĐêm nay gọi các em ơi, ta buồn∗Hà Nội băm sáu phố phườngNgó môi em hết nhớ đường về NamGÁI∗ NAMCon gái Nam rất ham chơiTa dân cùng xứ ngỏ lời biểu dươngHam chơi đến lúc lên giườngEm còn xuống giọng cải lương rất… mùiiSáng đèn nhớ lúc tối thu iGiàu sang em nhớ khoai lù i dính tro Các em như miếng cá khoNgó vô thấy đã, cắn vô thấy… bàCắn vô xương gỡ không raTrừ khi trình diện ông già của em∗Lên Đồng Nai, xuống Long XuyênCác em má lúm đồng tiền bắt hamChỉ người điên mới không thamTa tỉnh táo muốn gỡ làm vốn riêngKệ “đồng tiền ” trắng hay đenNgày ta bỏ túi, đợi đêm bỏ … mùngCác em mới liếc đã … khùngHèn chi thi sĩ anh hùng phải tiêuMỹ nhân nghĩ thiệt trớ trêuXưa nay danh tướng biết điều dưới “ cơ ”Vòng Bến Tre, bọc Cần ThơỞ đâu ta cũng choán giờ cơ quanNước dừa em tắm thả giànTa vốn đàng hoàng cũng lén rình coi∗Rình coi con quạ kêu rồiQuạ kêu “ nam đáo ” nữ ơi, đề phòngPhải không Đào, Cúc, Thu, HồngTa trai khác họ đem lòng nhớ thương16.Lời rao của sự cô đơnTìm em không phải tìm hạnh phúcCó khi bạc mệnh cả một đờiCó khi cả một đời nóng nựcTôi vẫn tìm một chút mưa rơi∗Tìm em không hẳn tìm ngay đượcCó khi đến chết vẫn còn tìmEm thấp thoáng như là kiếp trướcĐậu xuống hồn tôi : chỗ yếu tim∗Tìm em thật giống tìm nguồn cộiTôi lạc tôi biết mấy tuổi đờiTôi vừa kén vợ vừa mai mốiThấy bóng mình đổ xuống chung đôi17.Khi nghe tin cô gái thứ bảy trên thế giới chịu thí nghiệm sinh con mà không cần đàn ôngRồi thế giới sẽ bất cần đàn ôngEm không cần thiết phải lấy chồngEm tiếp tục bảo toàn trinh tiếtEm sẽ giống Đức Mẹ Maria, giống hệtNgười phụ nữ đồng trinh đầu tiên chỉ biết cỡi lừaCòn bây giờ em biết lái ôtôBiết nhai kẹo cao su trong đêm hòa nhạcEm sẽ là Đức Mẹ Maria văn minh nhấtTụi anh thành Thánh Giuse vì em đã bất cần∗Vì tụi anh vốn là đàn ôngĐàn ông lấy vợ để thành chồngEm chẳng có chồng dù tưởng như là vợEm vẫn tiếp tục ô-ri-gin sau khi sinh nởEm vẫn là con gái muôn năm∗Này đứa con gái thứ bảy trên hành tinhVào nhà bảo sanh mà chưa hưởng thụ ái tìnhEm thánh thiện chẳng thua gì Đức MẹNhưng em ngu ngốc chẳng thua gì đau đẻEm chối từ sự có mặt của tụi anhGiống được vị tha, can đảm, tốt lànhBiết hé miệng lúc môi em chờ đợiBiết hướng dẫn em bài học mà ông Adam bà Eva chưa nhắc tớiBiết cách làm hôn thú thật nhanh∗Này đứa con gái thứ bảy trên hành tinhVào nhà bảo sanh mà chưa hưởng thụ ái tìnhHãy nhổ nước bọt vào những người xúi giục“Tinh trùng ống nghiệm vô danh kết hợp với noãn sào của em” hợp thành hai tiếng khócĐứa bé khóc vì không biết mặt chaEm sẽ khóc vì thành một masoeurĐể anh làm dấu thay vì săn sóc∗Hỡi những thí nghiệm mang danh y họcCác bạn làm ơn nghiên cứu con ngườiỞ Trung Phi vừa có dịch cùiUng thư vú xâm lăng Bắc MỹGiang mai ở Đại Hàn vẫn còn nguyên giá trịTuổi lên mười nước Việt bệnh còi xươngMa túy nước Anh chờ tuổi trẻ đầu giườngCác virus mãi bò lên chất xám∗Hỡi trí tuệ chúng ta, những chàng trai dũng cảmHãy tỏ tình mạnh dạn với các emĐừng để Đức Mẹ đồng trinh vầng trán nhăn thêm18.Kẻ đáng sợ Anh sẽ không ném đá vào gã Gôliát khổng lồĐể trở thành vua ĐavítAnh cũng không cần cầm gươm đi thích kháchĐể trở thành liệt sĩ Kinh KhaVì kẻ chạm trán với anh là một ông giàCó đầy đủ quyền uy thế lựcCó một thứ mà Gôliát và Tần Thủy Hoàng thèm chết được∗Hắn đã gây sợ hãi cho anhBuổi sáng hắn ngồi vào chiếc ghế bànhĐể nghiên cứu binh thư kim cổBuổi trưa hắn định thần nhìn qua cửa sổQuan sát mục tiêu xâm nhập bất thườngBuổi tối trời ơi, anh đến bấm chuôngMới chứng kiến hết tà công ghê gớmHắn mới liếc sơ mà anh đã tăng độ cậnHắn liếc lâu chắc anh thành Tôn TẩnChỉ một cái nhìn đủ rụng đôi chânHắn còn hét lên một cách hung hăng :“ Em-đi-vắng ”∗Với Gôliát khổng lồ chỉ cần một hòn đá nhọnAnh sẽ làm Đavít dễ như chơiVới Tần Thủy Hoàng chỉ một nhát gươm thôiAnh sẽ cho hắn về chầu tiên tổNhưng với hắn thì anh đành thúc thủDù võ nghệ anh chẳng đến nỗi hènKẻ đáng sợ họ tên gồm bốn chữ :“ Ông-già-của-em ! ”19.Cái lưỡi của Ê-dốpNghe Ê-dốp nói về cái lưỡiTôi hoảng hồn ngó lại tìm em∗Thiên hạ sợ nhau vì cái lưỡiCuộc bon chen thô tục buồn phiền∗Thỉnh thoảng tôi cũng cần cụt lưỡiLưỡi làm thơ đâu lại trái tim∗Nhưng riêng em chớ bao giờ cắn lưỡiĐừng dọa tôi kiểu chết thiếu êm đềm∗Nghe Ê-dốp nói về cái lưỡiSao em còn lè lưỡi bắt tôi xem ?20. Anh và quả bóngĐời sống có hơn gì quả bóngTay trơn không níu được bao giờHạnh phúc có hơn gì quả bóngLủng mấy lần xì hết ước mơ∗Vậy mà anh vẫn rất trẻ thơThấy bóng lăn là chân động đậyBóng lăn đến một nơi nào vậySao bàn chân mãi ở bậc thềm ?∗Bàn chân có lúc cạnh chân emKhi hai đứa dìu nhau trên sỏiBàn chân có lúc lạ chân emKhi trên cỏ : banh và đồng đội∗Biết nói thế nào về cái lướiVề xà ngang, cột dọc, khung thànhHay chỗ đó lọt vào nông nổiQuả bóng tình em buốt ngực anh∗Quả bóng tròn như thể công danhAnh chụp suốt một đời không dínhChỉ thương thầm những cọng cỏ xanhKhông lớn nổi trên sân mùa lạnh∗Sau trận đấu khán đài hiu quạnhNhư Charlot, anh hát một mìnhCó ngọn cỏ biết yêu buồn quáNếu giày anh để đến thăm em21. Anh chỉ là một con cừuCướp hết tình yêu dành cho mẹ anh điEm cướp hết như người đi chinh phụcKể từ bây giờ không còn ai thân thuộcAnh mồ côi trong đôi mắt em rồi∗Hãy an ủi anh bằng những nụ hôn môiHãy xoa dịu anh bằng vòng tay con gáiHãy dạy anh đánh vần và tập nói :“Yêu, yêu, yêu …” cho đến lúc lìa đời∗Em đã trở thành một bà mẹ nhân đôiĐi chăn dắt một con cừu thần thoạiMột con cừu chứ sao ? Đầy vụng dạiAnh là một con cừu tình nguyện được mồ côi22. Cao và thấpBao nhiêu lần em kiễng chân lênVẫn không thể cắn vành tai anh đượcAnh có bổn phận phải cao gần hai thướcĐể xoa đầu em một cách dễ dàngAnh có nhiệm vụ lớn bằng người ngoại quốcĐể cùng em dạo phố thiệt hiên ngang∗Nếu anh cao một thước tám mươi lămChỗ cư trú thường là sân bóng rổCao một thước tám mươi tư cũng khổKhông đi bơi anh cũng đánh bóng chuyềnCao một thước tám mươi ba lại càng buốt tim emVì môn thể thao mới sẽ là bóng đáEm sẽ tốn tiền mua dầu nóng bôi vào mắt cáCầu thủ như anh hay bị đốn bất ngờNhưng mà … cao dưới một thước năm mươi thì em sẽ buồn xoThấy anh bò lết cả ngày vì tập tạAnh sẽ “đô” như Hercule nhưng thê thảm quáDạo phố ngoài đường chỉ đứng đến vai em∗Vì vậy hôm nay em kiễng chân lênAnh mới thí dụ để mình không mặc cảmCái chiều dài thường bị thua chiều ngắnLúc hôn nhau phải biết lấy thăng bằngCao cho dữ cũng đành thua lùn xủnLúc hai cái đầu chụm lại rất tình nhânPhải vậy không em ? Kiễng chân thì dễ … sợNên lúc rụt về em thấp đến dễ … thương !23. Cơn giận hợp lýCon gái có hai con mắtĐể ban đêm nhắm chặt vàoĐể ban ngày thành ngôi saoBay lung linh trên đường phố∗Con trai gặp ngôi sao đóThường tương tư thuở dậy thìTa giận , một hôm ra chợGom hết sao mà giấu đi24. Chuyện bàn tayKhi tay em trong tay anhKẻ nào dị nghị sẽ thành người dưngMắc mớ gì phải quan tâmMiễn sao ta nắm không lầm tay ai∗Tay mà đút túi thì gầyCó đôi chắc chắn bàn tay hồng hàoTội gì không áp vào nhauĐến khi hai đứa bạc đầu mới buông …25. Đằng sau những quầy đổi tiềnGiữa một thời kỳ mà tiền bạc chưa yênGiấy thiếu trữ kim bỗng biến thành giấy lộnGiữa một thời kỳ mà thiên hạ đổi tiềnNhư đổi một hầu bao thiếu vốn∗Em đã đến cực kỳ khiêm tốnMắt mở to cho túi của anh đầyEm đã đến không người đưa kẻ đónNhoẻn miệng cười ngang giá trị “trăm cây”∗Vàng trong anh có từ lúc sơ khaiĐợi em đến là trồi lên thành quặngNgọc trong anh có từ lúc chào đờiĐợi em đến là gia công thành nhẫn∗Hãy xòe hết cả bàn tay năm ngónChỉ cho anh ngón áp út vợ chồngĐể vàng ngọc của anh còn ý nghĩaHơn những tờ bạc mới giá “ năm trăm”∗Em đến , làm anh trong suốt kim cươngMọi bá hộ trần gian đều khánh kiệtTình yêu anh mở ngay tiệm kim hoànChứa một triệu cara dành em hết∗Giữa thời kỳ không lằn ranh thiện ácĐang đói meo, anh chợt biết mình giàuEm rách vẫn thơm , anh nghèo vẫn sạchThiên hạ đổi tiền, ta đổi đời nhau26. Lộ bản chấtTất nhiên đây không phải là lần đầuAnh đã cư xử với em như một người phàm tụcDù thân thể anh không có gì xuất sắcTrán không triết học giống Ăng-ghen, đầu không được hói giống LêninSự dũng cảm của anh có khi làm ngứa mắt PavenĐôi khi anh “mát” làm buồn lòng Các-MácNói chung , anh là thằng cha có tử vi không đạtThầy tướng ở Lăng Ông mới liếc đã thở dàiCha mẹ sinh con không ai muốn con gầyNhưng anh ốm nhách đến nỗi thành bất hiếuAi cũng muốn người yêu mình có nụ cười hàm tiếuNhưng anh đã cười méo mó rất khó coiChưa kể những đêm say rượu đã đờiAnh rất giống kẻ tình nghi hình sựAnh cũng hay “ kên-xì-bo” với đám du côn ngoài chợVà thích “so găng” với những kẻ cầm còiEm chỉ cần sáng trí một chút thôiSẽ thấy anh “ xa huy chương mà rất gần tù tội ”∗Nhưng đây không phải lần đầu anh lại nóiMỗi chúng ta đều có cuộc sống của mìnhĐừng đem nỗi buồn tham nhũng cùng anhRồi hà tiện sự hồn nhiên cần thiếtAnh không phải là cái phao Ac-si-métĐể em bám vào lơ lửng đời nhauAnh càng không phải là một con sâuLợi dụng tình yêu để thành chú bướmTrời sinh hai tay anh dài như vượnVừa để quàng vai, vừa để thượng đàiTrời sinh hai chân anh lắm vết chaiĐủ đi bộ và đủ tìm nhà trọBuồng phổi anh cháy dần vì thuốc láTrái tim anh hằng khốn nạn vì yêuAnh có cái đầu thì thơ chiếm mất tiêuKhiến bao tử cứ loét ra vì rượuĐó là những điều nếu em tham dựĐừng bao giờ xâm lược đến đời nhauKhông ai ưa bọn “ Hồng Vệ Binh ” mới lớn chút nào :“ Em ơi, dang ra cho anh làm cách mạngNhích lại gần anh làm mất Đoàn, mất Đảng”Nhưng cũng không ai ưa thứ ái tình ăn trộmĂn cướp, ăn xin, ăn giựt, ăn màyÁi tình đâu phải là dĩa trái câyMà lúc tim đói há mồm ra cắn∗Sa-gan nói : “ yêu là đừng hối hận”Anh cũng trả lời yêu là phải chịu chơiLúc hôn nhau mình đã rất lắm lờiNên lúc đối thoại em làm ơn tiết kiệmVới đời sống anh là thằng gác kiếmThì với ái tình anh không muốn rửa tayĐời sống gờm nhau ngôn ngữ “tao, mày”Trong tình ái gọi tiếng “em” mát ruộtỞ đời sống người ta cần phong tướcTrong ái tình anh chỉ thích làm dânEm là Thảo, Bích, Dung, Phương, Nhạn, Thu, VânHay Kim, Đào, Yến, Phụng, Giang … gì cũng mặcMiễn là chúng ta tôn trọng ngầm nguyên tắcAnh là đàn ông, em là đàn bàChúng ta khác nhau từ lúc lọt lòng ra∗Và đây không phải lần đầu anh phẫn nộNhưng trong tình yêu nếu em làm toán đốThì xin mời em mai cắp sách đến trườngAnh vốn sợ giáo điều như sợ bảng cửu chươngĐừng xoa đầu anh như xoa đầu đứa trẻĐừng bắt chước bà hoàng đi săn nô lệĐừng để anh phải nói tục thật kỳThà mang tiếng Mã Giám Sinh còn hơn là ôm hận Trương Chi27.Chuyện chiếc guốcGuốc không phải của anhGuốc là của con gáiMột hôm em mang tớiLàm xôn xao thềm nhà∗Anh sợ chiếc-guốc-giàNên chở ra vườn trẻTụi mình như đứa béKhi bước vào sân chơi∗Dọc đường chiếc guốc rơiLàm sao anh dám nhặtLỡ em đi cớ mấtAnh bị giam còn gì∗Phải chiếc guốc biết điThì đúng là cổ tíchNnưng đằng này em thíchLàm chiếc guốc sút ra∗Cái chân của người taCó chiều ngang chiều dọcChân anh số 43Xỏ giày còn thấy chật∗Chắc chân em số 1Nên xỏ guốc còn thừaĐừng để bàn chân khócVì gai đâm nghe chưa∗Anh vốn yêu cà chuaMà không ưa cà chớnChẳng ngu gì ăn trộmChiếc guốc rơi dọc đường∗Tiếng tu-huýt sẽ buồnTrên môi ông cảnh sátTội “cản trở lưu thông”Khiến xe ngừng năm phút∗Rồi suốt ngày chủ nhậtAi chở em đi chơiGhế công viên héo hắtVì dư hai chỗ ngồi∗Mới một chiếc guốc rơiHai mạng người muốn rụngSao em không cẩn thậnĐặt bàn chân song đôi ? ∗Nhưng … nếu chiếc guốc rơiTừ trái tim em thựcMặt đường sẽ là ngựcCủa anh và riêng anh !28. Thơ trước đám đôngĐêm nay anh đọc thơBài thơ về NGÓN ÚTBài thơ về CHIẾC GUỐCBài thơ về một người∗Bài thơ biết hôn môiLên đám đông trừu tượngĐám đông biết tư tưởngĐang cúi chào lứa đôi∗Bài thơ có tiếng cườiHình em trong đáy cốcBài thơ mang tiếng khócBóng anh ngoài cơn mưa∗Bài thơ không đánh lừaLỗ tai ngườithưởng ngoạnLoài người không hối hậnKhi yêu nhau thật thà∗Anh đọc về chúng taTrước nhiều đôi lứa khácBài thơ đem bóng mátĐể hai người dựa lưng∗Đêm số 4 Duy TânNgày trăm nghìn địa chỉChúng ta đuổi ma quỷKhỏi tình yêu thánh thần∗Anh đọc như người điênNhững bài thơ cho emBài thơ hai người biếtAnh đem chia xẻ hết∗Bắt tay với mọi ngườiMà ngón cầm không chặtBài thơ dù khôi hàiMà vẫn nghe cay mắt∗Em ở đâu, NGÓN ÚTMọc trong tay ai rồiEm ở đâu, CHIẾC GUỐCCon đường nào đánh rơi ?29. Sinh nhậtHôm nay là sinh nhật của anhHai mươi bảy tuổi cháy ngon lànhAnh xòe diêm đốt mà cay mắtDiêm tàn, riêng sợi khói mong manh∗Sinh nhật anh không có đèn cầyHoa hồng mang đến cánh còn gaiEm cong môi thổi như công chúaHơi thở thơm mùi hương trái cây∗Sinh nhật anh không có rượu vangLy quên chén dĩa, ghế quên bànAnh quên đời sống như quên tuổiBó gối nghe đùi thương gót chân∗Sinh nhật anh không có đàn bàTháng Mười, Chúa chẳng kịp sinh raDang tay anh đứng làm thập tựMơ một nàng Ma-đa-lê-na∗Sinh nhật anh không có đàn ôngTháng Mười, Phật giác ngộ chưa xongVòng tay anh khép làm tràng hạtĐợi nàng Thị Kính cắt râu chồng∗Sinh nhật anh mà sinh nguyệt emCó nàng con gái rất thuyền quyênLách qua khe cửa như hơi gióUïp xuống đời anh cơn bão đêm∗Sinh nhật anh . Ừ, sinh nguyệt emTrăng lên soi rỗng túi không tiềnMẹ anh sinh nở con cầu tựNên suốt đời anh ngủ mái hiên30. Đọc truyện Liêu Trai nửa đêmPhải là ma cái thì lênCòn là ma đực vô duyên thì chuồnPhải là ma cái anh thươngCòn là ma đực khôn hồn cút ngay !31. Thí dụThí dụ em là hạt mưaThì anh khi ấy cũng vừa thành luThí dụ em là cao suThì anh làm gã tiều phu lên rừngThí dụ em là dây thunThì anh sẽ búng mấy vòng cho coi∗Vì em nhan sắc mặn mòiNên anh thí dụ đùa chơi xíu mà32 . Lãng mạn xanhTrước đời sống khôn ngoanAnh yêu em đần độnNhư con chó ăn hỗnChén-cơm-thiu-ái-tình∗Con chó sủa lặng thinhĐợi đêm gào cuồng nộNgày anh du-đãng-đỏĐêm thành lãng-mạn-xanh∗Là anh không hề quênLà anh chưa từng nhớCơn say gã chưa vợGhê gớm biết chừng nào∗Sẽ đọc thơ ngọt ngàoNếu gặp bầy giặc cáiVà đọc thơ hết sảyNếu gặp lũ già nua33 . Gái biểnCon gái biển rất hiện sinhNăm mươi tuổi cũng thất tình như chơiHuống gì ta mới đôi mươiGiống như ngọn sóng đứng ngồi nhấp nhôBiển, trời sinh vốn lẳng lơCho nên ngọn sóng dại khờ đi theoSóng ngừng vì biển có eoTa ngừng vì cái yêu kiều biển ơi !∗Các em chưa nói đã cườiChưa đi đã chạy, chưa mời đã quaEm cười từ thuở mười baChạy năm mười bốn, “qua phà” mười lămQua phà, em sợ lấm quầnQua em, ta sợ lấm chân giang hồ∗Các em yêu nhạc, thích thơYêu tôm, thích cá, yêu sò, thích nghêuCác em yêu quá xá nhiềuĐể ta kéo lưới buồn thiu mỗi ngàyĐể ta cõng sóng lên vaiCỡi lên biển cả thương hoài nghìn năm∗Nghìn năm biển vẫn thì thầm Có người đăng ký làm dân Vũng Tàu34. GuitareMột bài thơ cho cây đànNhư bài hát cuộc đời ban cho mìnhNhư là lúc mới làm quenAnh không dại dột yêu em bằng lờiAnh ôm guitare lả lơi“ Tout lamou r ” dạo hết thời con traiTrong vườn hoa giấy vừa bayKh i rơi xuống, ở trong tay hồi nàoTrong tay hoa ở rất lâuTrong anh, em ở bạc đầu chưa xa∗Cám ơn nhạc, cám ơn hoaCám ơn phụ nữ sinh ra loài ngườiCám ơn tất cả lứa đôiBiết nghe âm nhạc nói lời mối maiBiết anh mỗi bận so dâyLà em đang dạo gót hài trong anh“ Love is blue ” tình yêu xanhThiếu guitare sẽ trở thành… đen thui.T h ơ T ì n h B ù i C h í V i n h - 2Bùi Chí Vinh 35. Trước những dòng sôngNgồi mà điểm danh tình ái của mìnhCứ vài ngày lại thêm nhân sự mớiCứ gặp con gái là lòng ta yếu đuốiDù chẳng ác tâm, tim cứ đập bình bình∗Tự ra nghị quyết nhiều lần là không được bổ sung thêmNhưng phụ nữ không cho ta thực hiệnNhững nàng Eva vừa dễ thương vừa nham hiểmBiết cách chinh phục Adam bằng trái cấm của mình∗Là khi ta nhắm mắt đọc thơ tìnhCác em hé mắt đợi thơ bò xuống ngựcThơ đậu trên ngón tay, thơ chu i vào quai guốcThơ thành dấu son môi, thành bụi phấn chân mày∗Các em theo thơ về góc núi chân mâyQuây quần bên ta như bầy-nai-thiếu-nữCác em theo thơ xuống thị thành dạo phốLưu lạc cùng ta gối mỏi chân trần∗Các em thành nàng thơ không cần thiết ăn cơmMột trái me chua đủ làm đau hai đứaTrước các em, ta trở nên ngọn lửaMà đêm tối lưu vong, người tưởng thất lạc người∗Tuổi tác các em thường trên dưới ba mươiHoặc mười tám, hoặc ba lăm … gì đó Tuổi của gối chăn vốn chẳng cần yểu thọHuống hồ thi ca chưa có tuổi bao giờ∗Ta an ủi các em bằng “chất đực” trong thơEm xoa dịu ta bằng… nhiều điều khó nóiChỉ biết chắc chắn rằng không ai từ chốiKhi cùng dựa lưng ở một “ Bức Tường” tồi∗“ Bức Tường ” sụp rồi, Jean Pau l Sartre ơi !Lưng tựa vào nhau làm sao “ Xa Lạ” đượcTa cho phép Albert Camus giật mình hoảng hốtHỡi những- kẻ- hiện-sinh đi phủ nhận đàn bà∗Uûng hộ đàn bà, vạn tuế thơ caTa làm đầu bếp sẹc-via thơ bảy mónHãy thưởng thức công khai, đừng gắp thầm nhai trộmVì ta sắp đem thơ đi lót ổ em nằm∗Hãy ngủ thật thanh bình, đừng mộng mị khổ tâmThơ chẳng vô dụng như đường gươm nhát kiếmXưa Trương Chi xấu như ma còn làm Mỵ Nương chết điếngHuống chi ta ngày nay đâu đến nỗi nào∗Hỡi những dòng sông làm mặt biển biết đauChừng ấy nhánh lại bỏ ta đi biền biệtNhưng ta còn một đại dương mà các em chưa hề ngờ đếnTrăm suối nghìn sông lần lượt lại đổ về∗Mà nhớ dổ về thật sớm các em nghe…36. Mưa , sự lập lạiMưa Đứa con gái chưa đến tuổi phát ngôn về tình yêu tỏ ra bực bộiChiếc dù và bầu trời ngoài căn cước giống nhau còn cùng chung mode mớiLy cà phê sẫm hơn mọi ngày Những giọt nước sỗ sàng đang ói∗MưaSao lại đụng vào tôi rồi xin lỗi, xin lỗiHãy nhìn thủng qua dạ dày của những kẻ hát rong để định nghĩa thế nào là đóiSự va chạm chỉ là ngẫu nhiên Người nữ không có tội∗MưaLý do gì mà Schu bert mệt mỏiTôi muốn trong một giây lỗ tai có răng và có lưỡi Để nếm âm thanh, nhạc, và …Cô có quyền làm thầy bói∗MưaChưa đoán ra ư ? Vậy thì tôi lải nhải Chiếc dù đen, bầu trời đen, cà phê đenĐen đen đen đen …Tôi xin lập lại :Chiếc dù của em, bầu trời của em, cà phê của emEm em em em …37. Cái chuồng ngựaTụi nó đã cởi lên lưng ta như cưỡi ngựaKhiến mông ta có đuôi và sau gáy mọc ra bờmTa vừa hí vừa vặn mình nôn mửaMột đống lạ lùng nửa áo nửa cơm ∗Tụi nó còn đưa ra trước đầu ta một giỏ cỏ thơmCó mùi văn chương có hương nghệ thuậtTa cắn răng nhai một cách cuống cuồngĐến khi ợ mới hay mồm tàn tật∗Tụi nó định vỗ tay mừng ta tự sátNhưng nước mắt phu nhân đã đông lại thành chuồngTa sẽ cố sải dù bốn chân cà nhắcĐể nhớ rằng mình còn có một quê hương38 . Thơ dọc đườngThơ dọc đường của chúng taCó đàn ông có đàn bà yêu nhauCó em đi trước ngoái đầuCó anh lẽo đẽo theo sau cười ruồi∗Đèn đỏ hai đứa song đôiĐèn xanh hai đứa ngắm trời giả lơNhưng dù em có tỉnh bơĐèn giao thông vẫn đúng giờ : đỏ xanh∗Như em đi chậm, anh nhanhNhư em bước vội thì anh thụt lù iDọc đường mà thiếu “cái đuôi”“Đá lông nheo” sẽ chẳng mu øi đâu em39 . Hiên mưaMột hôm lãng xẹt mưa rơiGiọt thưa giọt nặng khiến đời có hiên Ta vào trú tuổi thanh niênChưa hai thứ tóc đã quên thiếu thời∗Một hôm lãng xẹt mưa rơiThất thanh ta gọi “em ơi” đỡ buồnNgoài hiên đám trẻ bất lươngCoi thường phụ nữ, cởi truồng tắm mưa∗Trong hiên người lớn chẳng vừaNâng ly kể chuyện ngày xưa đa tìnhTa ngồi gác cửa văn minhUống một mình, thấy hai mình nghe em !40 . Sự lợi hại của con mắtCon mắt của em nguy hiểm quáDại dột chi mà lại ngó vàoTa đang chí lớn trong thiên hạ Lẽ nào đần độn trước em sao∗Do người xưa nổi hứng một câu : Ngai vàng cũng còn thua đôi mắtDo ta chưa đến tuổi bạc đầuNên nổi hứng thản nhiên ngoảnh mặt∗Nhưng mà trời đất ơi, con mắtQuay đi đâu cũng thấy rõ ràngThôi ta chịu lép người xưa vậy

Tài liệu liên quan

  • Bình luận văn học: Bình luận văn học: "Tính dân tộc trong thơ Việt Nam: vĩnh cửu và luôn luôn biến đổi"
    • 10
    • 1
    • 7
  • Tho tang chi em Tho tang chi em
    • 2
    • 343
    • 0
  • Gửi chị Vinh- SKKN 5 Gửi chị Vinh- SKKN 5
    • 5
    • 195
    • 0
  • SKKN. Gửi chị Vinh SKKN. Gửi chị Vinh
    • 43
    • 198
    • 0
  • SKKN. Gửi chị vinh SKKN. Gửi chị vinh
    • 19
    • 239
    • 0
  • Bài thơ: Bụi phấn bay bay.... dành cho các nhà giáo Bài thơ: Bụi phấn bay bay.... dành cho các nhà giáo
    • 1
    • 1
    • 1
  • Tài liệu Chùm thơ của Hoàng Vĩnh Lạp doc Tài liệu Chùm thơ của Hoàng Vĩnh Lạp doc
    • 7
    • 306
    • 0
  • Chất thép trong thơ Chất thép trong thơ "Hồ Chí Minh " ppt
    • 6
    • 924
    • 3
  • SKKN: Vận dụng tư tưởng Hồ Chí Minh vào trong các tiết dạy văn thơ Hồ Chí minh ở lớp 11,12 SKKN: Vận dụng tư tưởng Hồ Chí Minh vào trong các tiết dạy văn thơ Hồ Chí minh ở lớp 11,12
    • 25
    • 803
    • 0
  • Thơ bùi chí Vinh Thơ bùi chí Vinh
    • 66
    • 328
    • 0

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

(581.5 KB - 66 trang) - Thơ bùi chí Vinh Tải bản đầy đủ ngay ×

Từ khóa » Hà Nội Băm Sáu Phố Phường Ngó Môi Em Hết Nhớ đường Về Nam