Thơ Thất Ngôn Bát Cú - PGS Hà Hoàng Kiệm

Thơ thất ngôn bát cú

(sưu tầm)

1. THẮNG CẢNH

Cảnh sắc chiều tà đẹp biết bao

Non xanh hùng vĩ biết chừng nào

Mây trời cuồn cuộn tầng vô tận

Bụi đất phiêu diêu lớp dạt dào

Một đám cò già an tự tại

Đôi bầy sếu trẻ đấu tài cao

Tăng nhiều đặc sắc hồn tranh mộng

Thắng cảnh thiên nhiên... nét tự hào.

2. NÚI SÓNG

Ngắm cảnh non sông.. thật hữu tình

Mờ mờ ảo ảo.. đám mây xinh

Cheo leo ngọn núi.. vừng dương xế

Lúng liếng thân thuyền.. bóng nguyệt chênh

Sải cánh chim bay.. dày gió bụi

Trườn vi cá lặn.. nhuốm tơ sình

Dương già chắn lũ.. hồn thu thảo

Sóng dữ từng hồi... vỗ đá inh.

3. THÚ CÂU

Chiều tà thưởng ngoạn.. ngắm Lăng Cô

Thích thú ngồi câu.. giữa biển hồ

Núi biếc xa xăm.. nhìn bất tận

Sông xanh đáy cận.. ảo san hô

O, thuyền, quẳng lẹ.. cần câu cá

Ả, thúng, giựt nhanh.. túm chép, rô

Mủm mỉm môi cười.. trông đắc chí

Nghề câu thú vị... lẫn mơ hồ.

4. NHỚ MẸ

Đã mấy mùa thu.. chẳng trở về

Hằng ngày ngóng đợi.. chốn thôn quê

Cha mồ quạnh quẽ.. trời xa thẳm

Mẹ gánh đơn côi.. đất cận kề

Thuở đó lon ton.. đèo vạn lối

Giờ đây viễn xứ.. cách muôn bề

Mong ngày báo hiếu.. buồn vương lệ

Mẹ hỡi chờ con... dạ não nề.

5. MƯA SẦU

Âm thầm suốt buổi.. ngắm mưa rơi

Bão tố phong ba.. khắp đất trời

Róc rách dòng trôi.. dòng nước chảy

Ầm ầm sét đả.. sét không ngơi

Mưa rơi quất mặt.. buồn da diết

Gió rít từng cơn.. dạ rối bời

Nhớ lại người yêu.. giờ đã khuất

Nghe lòng giá lạnh... lệ tuôn thôi.

6. LÁ THU

Buổi sáng nơi nao.. đứng đợi chờ

Trông nhìn cảnh vật.. hoạ vần thơ

Vài cơn gió thoảng.. hồn thanh thản

Lất phất mưa bay.. nét thẫn thờ

Lá úa vàng khè.. như ảo mộng

Cành tàn đỏ sậm.. tưởng trong mơ

Tay cầm chiếc lá.. buồn tê tái

Chợt thấy mùa thu... quá hững hờ.

7. THU VÀNG

Ngọn gió thu nào.. đã thổi sang

Rừng cây lá úa.. lại khô vàng

Trên trời nắng dịu.. mây êm ả

Dưới đất mưa tơ.. gió nhẹ nhàng

Lá rụng tràn đầy.. theo lối nhỏ

Cây tàn trụi lủi.. lộ thênh thang

Nhìn sao trống trải.. cô đơn quá

Nhặt lá vừa rơi... lá lại vàng.

8. MƯU SINH

Dòng sông nước đục.. bởi phù sa

Sóng vỗ liên miên.. dưới ánh tà

Một chiếc xuồng chèo.. trên sóng dữ

Chồng giăng, vợ lái.. giữa trời xa

Con thuyền bé xíu.. luôn ngập nước

Đứa nhỏ liền tay.. tát kịp mà

Rõ khổ người dân.. vùng lũ lụt

Cần cù, khó nhọc... chẳng kêu ca.

9. TẮM SÔNG

Tháng sáu gần kề.. lại ngóng trông

Bãi trường nghỉ hạ.. xuống thôn đồng

Trẻ con thoả thích.. đùa chơi giỡn

Tụi lớn vui mừng.. rủ tắm sông

Một đứa ra oai.. nhào lộn nhảy

Thằng kia hách dịch.. phóng ngay dòng

Ùm ùm bụi nước.. văng tung toé

Kỷ niệm năm nào... nỗi nhớ mong.

10. THẢ DIỀU

Xem hình nhớ lại.. cảnh ngày xưa

Nhớ lúc làm diều.. cả buổi trưa

Chẻ vót thanh tre.. bào nhọn nhỏ

Tìm gom sách vở.. cắt vuông vừa

Hai dài, một ngắn.. cong tre lại

Bốn vảy, hai đuôi.. dán giấy thưa

Buộc sợi dây dài.. chờ ngược gió

Trông chiều mát mẻ... thả diều chưa.. ??

11. CÂU CÁ

Sông Hồng vắng lặng.. giữa trời mây

Gió thoảng vi vu.. mát mẻ này

Một bác ngồi câu.. lòng thấp thỏm

Bắt toàn cá nhỏ.. dạ sầu thay

Cầm cần thử nhấp.. nhanh tay giựt

Cá háu mồi ơi.. mắc lẹ mầy

Nét mặt hân hoan.. cần nặng trĩu

Kỳ này cá bự... đủ no đây.

12. ĐỜN CA TÀI TỬ

Nào mời các bạn ghé thăm quê

Bảo đảm đi xong chẳng chịu về

Thưởng ngoạn thiên nhiên nhìn bến nước

Ngao du cảnh vật rảo bờ đê

Vài anh với chị đàn tài tử

Vọng cổ ai ca giọng não nề

Diễn tấu kìm, tranh, cò tứ tuyệt

Thêm đàn phím lõm... thật là phê.

13. HOẠ CẢNH

Chiều nay lặng đứng ở ven hồ

Sóng vỗ rì rào, lá nhấp nhô

Lác đác trên trời chim én lượn

Bao bầy dưới suối vịt đùa nô

Mùa thu những áng mây buồn thảm

Tiết hạ sầu mưa lõm bõm đồ

Thả bộ mình ên lòng khắc khoải

Nhìn hình hoạ cảnh... nhớ nơi mô.

14. ĐƠN CÔI

Những áng mây đen phủ kín trời

Chiều buồn ảm đạm kéo mưa rơi

Thì thầm nhỏ giọt công viên vắng

Bẽn lẽn heo may ngập lối rồi

Lá rụng thu về mang nỗi nhớ

Hoa tàn hạ đến gợi buồn ơi

Đơn côi một lá vàng vừa héo

Giống phận đời mình... vẫn lẻ loi.

15. TÌNH PHỤ

Suốt cả đêm qua mộng thấy nàng

Ngày nào tháng cũ vẫn y chang

Mi huyền, tóc mượt đời say đắm

Ánh mắt, bờ môi nét phũ phàng

Thuở đó tình thù bao mộng mị

Giờ này hận kiếp lắm tan hoang

Nhiều năm cố gắng quên người cũ

Dẫu biết là không phải dễ dàng.

16. MƯA BUỒN

Nhìn trông ánh mắt.. đượm u sầu

Mặc bão mưa hoài.. ướt đã lâu

Lặng lẽ mình ên.. lòng chán nản

Đơn côi chiếc bóng.. dạ buồn rầu

Âu là số mệnh.. không duyên kiếp

Hoặc phải tơ hồng.. chẳng phận sao

Ngấn lệ nhìn trời.. mưa chẳng dứt

Ôm lòng giá lạnh... biết về đâu.

17. MÙA NƯỚC LŨ

Tháng bảy hằng năm nước nổi về

Miền tây ngập lụt, quá lê thê

Người già khốn đốn dời lên cạn

Bạn trẻ lao đao chuyển đổi nghề

Ruộng lúa, nhà tranh chìm hẳn nước

Vườn rau, củ quả ngập tràn trề

Ven đường dựng gấp căn lều nhỏ

Rũ rượi ngồi nhìn... nỗi chán chê.

18. THƯƠNG

Đứa nhỏ hồn nhiên ngụ mái tranh

Nhà trông vá víu khổ sao đành

Sông tràn nước lũ không ngừng chảy

Đê vỡ sình lầy cuốn thật nhanh

Bé gái thơ ngây nào có biết

Người nhà sợ hãi vẫn y rành

Cầu mong lũ lụt mau rời khỏi

Số phận thương thay... thật mỏng manh.

19. BẮT CÁ GIỮA PHỐ

Trên đời có chuyện giỡn đùa vui

Lắm lúc ngồi xem cũng nực cười

Phố cũ đường to người quá tải

Nhà xưa cống hẹp nước tràn thôi

Cầm nơm chộp cá trên đường lội

Xách rổ mò cua dưới lộ bơi

Đám cá loanh quanh tìm biển rộng

Đâu ngờ bị bắt... kiểu này chơi.

20. NGẪM NGHĨ

Trông nhìn cảnh lạ.. giữa thành đô

Lũ lụt dâng tràn.. chẳng thoát mô

Gió bão ngày đêm. chìm thị trấn

Mưa giông cả tháng.. ngập nhà mồ

Bao người thấp thỏm.. chờ di tản

Lắm kẻ vui mừng.. ở lại nô

Khoái chí chèo thuyền.. chơi đạp vịt

Nhiều khi ngẫm nghĩ... thấy sô bồ.

21. TRĂNG MỘNG

Đêm nằm ảo mộng.. viếng cung trăng

Sánh bước cùng nhau.. với chị Hằng

Quấn quýt chơi đùa.. nơi cửa động

Lon ton chạy giỡn.. tận hang băng

Hằng Nga lả lướt.. bay nhè nhẹ

Thỏ Ngọc ra oai.. phóng mạnh bằng

Vẻ mặt ghen hờn.. trông dễ sợ

Rùng mình tỉnh giấc.. mộng tiêu, thăng.

22. GIÓTHU

Có phải mùa thu.. đã đến không

Bầu trời ảm đạm.. cứ mưa giông

Ngàn cây trụi nhánh.. cô đơn đợi

Vạn lá lìa cành.. lạc lõng mong

Đám cá sông sâu.. thiền ẩn dật

Đàn chim núi thằm.. đạo tu bồng

Thu vàng lá rụng.. điều muôn thuở

Gió thổi từng cơn... buốt cõi lòng.

23. NHỚ TRUNG THU

Tháng tám trăng rằm.. lại đến mau

Làm tôi nhớ lại.. buổi hôm nào

Anh trai nghĩ kế.. đùa đàn trẻ

Chị gái bày trò.. đếm nhóm sao

Mắt trợn nhào hù.. con nít sợ

Đầu đau tính nhẩm.. trẻ la gào

Gia đình tụi nhỏ.. liền qua méc

Cả bọn ăn đòn... má đánh đau.

24. TRĂNG TÌNH

Cứ độ thu về.. lại nhớ ra

Ngày xưa kể chuyện.. thích la cà

Trăng rằm, Chú Cuội.. thường mơ ảo

Bóng nguyệt, Hằng Nga.. cũng mộng xa

Bắc cái thang trèo.. sao chẳng tới

Luồn cây thước bám.. vẫn không sà

Buồn lòng ngắm nguyệt.. tương tư mãi

Chú Cuội si tình... ngớ ngẩn ra.

25. KHÔNG NHÀ

Ở góc đường đi.. chỗ vỉa hè

Người nghèo ngủ đất.. chẳng hiên che

Nhiều ngày gió bão.. co ro lạnh

Lắm tối mưa rào.. ướt sũng nghe

Cụ lão trầm ngâm.. đời bất hạnh

Thằng con hám của.. kiếp gian nè

Buồn đời trách phận.. không suôn sẻ

Chỉ biết nay mai... sống phải dè.

26. ĐÊM BUỒN

Đêm rồi dạo biển.. ngắm trời mơ

Bãi cát hằn sâu.. những bước mờ

Sóng vỗ ru êm.. vài điệp khúc

Trăng rằm hát khẻ.. chút vần thơ

Lòng nghe trống trải.. chân chùn lại

Dạ thấy cô đơn.. mặt thẫn thờ

Đảo mắt nhìn mây.. tìm chốn cũ

Buồn lòng thổn thức... thoáng ngu ngơ.

27. KHỐN KHỔ

Trên đời tội nhất.. trẻ mồ côi

Chẳng mẹ không cha.. sống lẻ loi

Khổ nhục vào tay.. phường ác bá

Bần hàn lọt mắt.. bọn chăn người

Thằng cu bá cổ.. chân vừa gãy

Bé gái mò vai.. mắt dập rồi

Cúi lạy ăn xin.. vài cắc bạc

Chiều về nộp đủ... kẻo ăn thoi.

28. KHỔ

Bạn có thời giờ.. hãy đến quê

Nhiều nơi khổ cực.. sống ê chề

Cây vườn mất trắng .. buồn tê tái

Nhà cửa tan hoang.. dạ não nề

Lắm trẻ thơ ngây.. gồng, miệng mếu

Nhiều bà lớn tuổi.. gánh, lưng ê

Đàn ông tất bật.. lo đồng ngập

Tội nghiệp nông dân... khổ mọi bề.

29. ĐI CẦU KHỈ

Cầu tre lắt lẻo.. bắc ngang sông

Mấy khúc cây to.. chống giữa dòng

Cột chéo làm đà.. nên thật chắc

Xà ngang để bước.. cũng khó long

Ngồi nhìn mấy chị.. run tay vịn

Đứng ngó vài anh.. bạo cẳng thòng

Thấy chắc ngon ăn.. liền bước thử

Ai dè đến giữa... té bầm mông.

30. NẮNG THU

Nắng vàng hiu hắt.. cảnh thu tàn

Phảng phất hương mùi.. những đoá lan

Thấp thoáng chim trời.. bay núi thẳm

Lưa thưa cá nước.. lội sông ngàn

Thầm thì gió khẻ.. ru câu hát

Bẽn lẽn mây êm.. khảy nhịp đàn

Sóng biếc lung linh.. đùa gợn nhẹ

Chiều tà phớt nắng... nghĩ miên man.

31. NGẮM SÔNG

Tận mãi chân mây.. ánh ửng vàng

Sương mù thấp thoáng.. nhịp cầu sang

Mơn man gió thoảng.. hồn man mác

Lả lướt mây bay.. bóng dịu dàng

Cá ngụp sông sâu.. chìm giấc mộng

Chim vờn biển rộng.. thoáng mơ màng

Trông trời ngắm đất.. lòng thanh thản

Ước nguyện nguyên ngày... nắng chói chang.

32. MƯA THU

Mưa rào xối xả.. suốt chiều nay

Lõm bõm chân đi.. lội nước lầy

Tứ phía mây đen.. trời tối mịt

Xung quanh bọt trắng.. suối trong thay

Trên cành mấy tổ.. chim ôm ấp

Dưới đất vài hang.. thỏ ngủ đầy

Ghế gỗ công viên.. giờ vắng lặng

Nghe lòng trống trải... bước đi ngay.

33. BUỒN

Chiều tà lặng lẻ.. đứng bên sông

Khắp chỗ dâng cao.. ngập cánh đồng

Thả vó buồn rầu.. e nước lũ

Chèo xuồng phấp phỏng.. sợ mưa giông

Nhà tranh lụp xụp.. như gồng sức

Mái lá tiêu sơ.. giãy giụa hòng

Đám trẻ buồn hiu.. nhìn đẫm lệ

Đâu là những tháng... chạy đùa, rong.

34. LEO CẦU KHỈ

Khen ai khéo tạo.. kiểu cầu này

Thuận tiện băng sông.. khỏi ướt đây

Bạn ở quê đồng.. qua mỗi bửa

Tôi nơi phố thị..tới bao ngày.. ??

Chàng trai bước giỡn.. như làm xiếc

Thiếu nữ chân đùa.. khéo léo thay

Cũng muốn ra oai.. tài sức mọn

Ngờ đâu thụt cẳng... ướt thân gầy.

35. HIU QUẠNH

Khắp cả đồng quê.. nước lũ đầy

Vài xuồng nhỏ bé.. cập đâu đây

Trên trời lởn vởn.. cò sa nước

Dưới đất lơ thơ.. mả ngập lầy

Gió thoảng vài cơn.. hồn ứa lệ

Mưa liền mấy đợt.. bóng sầu thay

Chiều tà nắng xế.. thôn hiu quạnh

Dẫu biết hoàng hôn... vẫn đẹp này.

36. BƠ VƠ

Chiều nao nước lũ.. ngập thôn nghèo

Lác đác vài xuồng.. bé tẻo teo

Vợ, mái chèo xuôi.. dòng chảy xiết

Chồng, giăng lưới ngược.. nước trôi vèo

Đâu còn ruộng lúa.. vàng tươi trĩu

Mất cả vườn cây.. đỏ sắc treo

Nuốt lệ nhìn sông.. lòng ngán ngẩm

Bơ vơ lạc lõng... phận như bèo.

37. HOẠ THU

Tạo hoá muôn đời.. chẳng đổi thay

Mùa thu lá rụng.. vẫn như vầy

Ngàn cành đổi sắc.. xanh xao nhỉ

Vạn lá thay màu.. ủ rũ đây

Thả bộ đầu đường.. lưu luyến mãi

Rong chơi cuối ngỏ.. thẫn thờ hoài

Tìm thơ đối hoạ.. nghe sầu thảm

Mặc kệ thu về... ráng viết hay.

38. THÁC MỘNG

Một cảnh thiên đường.. tựa giấc mơ

Kìa vài suối ngọc.. thật nên thơ

Ầm ầm thác đổ.. văng tung toé

Róc rách dòng trôi.. chảy lững lờ

Gió thoảng thầm thì.. câu hát khẻ

Mây vươn khép nép.. điệu ru hờ

Muôn cây vạn lá.. lào xào múa

Thác mộng long lanh... dưới nắng tơ.

39. THUYỀN CHÀI

Giữa biển mênh mông.. một bóng thuyền

Xa kìa sóng gợn.. vỗ triền miên

Tà dương nắng xế.. mây lờ lững

Bóng nguyệt sương giăng.. gió dịu hiền

Quẳng lưới vài tăng.. lòng thấp thỏm

Chèo xuồng mấy lượt.. dạ không yên

Nguyên ngày lưới mãi.. toàn rong biển

Nếu mẻ này không... chắc nổi điên.. ??

40. MẶC KỆ

Dẫu biết năm sinh.. chẳng phải rồng

Nhưng rồi mọi chuyện.. cũng hanh thông

Ngày đi vác cuốc.. vang trời đất

Tối đến ôm đàn.. vẳng núi sông

Áo kép phòng đông.. mùa gió lạnh

Quần đơn tránh hạ.. tiết oi nồng

Tà tà giữa ruộng.. ta ca hát

Mặc kệ trâu già... có hiểu không.. ??

41. THU NGÀN

Về đâu hỡi suối.. giữa thu ngàn

Lất phất mưa chiều.. nhỏ giọt tan

Nước bạc trôi dòng.. ra biển rộng

Lá vàng lả tả.. tận quan san

Trăm thu nức nở.. hồn sầu thảm

Vạn tiết u buồn.. dạ xốn xang

Đợi ngóng chân trời.. mây đổi sắc

Thu về lạc lối... giữa rừng hoang.

42. CẢNH ĐỒNG QUÊ

Nắng nhạt hoàng hôn.. giữa ruộng đồng

Lô nhô dãy núi.. rộng mênh mông

Le le lẻ bạn.. kêu sầu thảm

Yến phụng sum vầy.. ấp ủ trông

Đám mạ vừa gieo.. màu đẹp sắc

Vài cô mới cấy.. vẻ tươi hồng

Đàn trâu lẩn vẩn.. ngồm ngoàm cỏ

Một cảnh thôn đồng... tuyệt mỹ không.. ??

43. VỌNG CỐ HƯƠNG

Quê hương khuất nẻo.. chốn xa xăm

Dõi mắt nhìn trăng.. giữa độ rằm

Bốn phía mây hồng.. vương nắng nhẹ

Năm châu biển bạc.. trút mưa thầm

Biên nam đất rộng.. đầy người nghĩa

Ải bắc non cao.. lắm kẻ thâm

Thế cuộc thay đời.. thân viễn xứ

Cố hương nỗi nhớ... suốt bao năm.

44. NỖI KHỔ

Bóng nước sông dâng.. ngập ruộng đầy

Quê nghèo lũ lụt.. lại về đây

Mây trời trắng xoá.. tầng xoay cuộn

Bụi đất nâu nâu.. lớp giẫm lầy

Đứa trẻ lùa trâu.. luôn thấp thỏm

Trâu già giục nghé.. mãi loay hoay

Vài cơn gió lốc.. chân chùn lại

Chắc phải về mau... mới kịp này.

45. THƯƠNG

Dưới bóng hoàng hôn.. một buổi chiều

Tà dương nắng nhạt.. gió hiu hiu

Vài cô quẩy gánh.. vai oằn nặng

Mấy chị gồng người.. cẳng vẹo xiêu

Tất bật chồng con.. quên khó nhọc

Lo toan cuộc sống.. gắng bao điều

Mồ hôi nhễ nhại.. chân đều bước

Ngẫm nghĩ thương người... phận hẩm hiu.

46. KHAI HOANG

Cùng về mảnh đất.. của ông cha

Viễn xứ bao năm.. trở lại nhà

Cuốc đất trồng khoai.. gần liếp cải

Đào ao thả cá.. cạnh nương cà

Giàn bầu, mướp, bí.. leo lân cận

Giấp cá, hành, ngò.. mọc khoảng xa

Vườn tược xanh tươi.. nhìn đẹp mắt

Chiều chiều hát khẽ... khúc hoan ca.

47. RÕ KHỔ

Các bạn ăn cơm.. hãy nhớ người

Nhiều ngày gặt cấy.. khổ ai ơi

Làng thôn nước lũ.. muôn phiền muộn

Ruộng lúa sông dâng.. lắm thiệt thòi

Dãi nắng mồ hôi.. sờn áo rách

Dầm mưa biển nước.. mục quần tơi

Nhanh tay lẹ cẳng.. người cùng gặt

Rõ khổ nông dân... tội nghiệp đời.

48. NGAO DU

Cảnh vật nên thơ.. tựa cửa thiền

Mây trời suối nước.. thật bình yên

Hươu già lẳng lặng.. nhìn du khách

Sẻ nhỏ tung tăng.. đón bạn hiền

Điệu sáo trầm ngân.. hồn nhẹ nhõm

Cung đàn bổng vẳng.. thú điền viên

Quên đời vất vả.. bao ngày tháng

Thoả thích ngao du... bớt muộn phiền.

49. TÌNH MẸ

Trên đời mẫu tử.. nhất người ơi

Cảm xúc trào dâng.. ngỏ mấy lời

Nghĩa Mẹ ngang trời.. công dưỡng dục

Tình Cha lấp biển.. dạy nên người

Thành tài rạng rỡ.. Cha sung sướng

Bệnh tật triền miên.. Mẹ rã rời

Hiếu nghĩa chưa tròn.. người đã khuất

Cài hồng trắng sắc... lệ tuôn rơi.

50. THU VỀ

Ngắm cảnh mùa thu.. lá đỏ đều

Nhìn cành khẽ động.. bóng liêu xiêu

Chiều tà ảm đạm.. mây bay ít

Buổi sớm tinh sương.. gió thổi nhiều

Bỗng chốc mưa rào.. như đá lạnh

Thông thường nắng rực.. tựa lò thiêu

Thiên nhiên tạo hoá.. là vầy đó

Mỗi độ thu về... thấy quạnh hiu.

51. TRUNG THU BUỒN

Chiều nay tính nhẩm.. biết trăng rằm

Tháng tám thu về.. mỗi một năm

Bé gái tung tăng.. đèn đủ loại

Thằng cu phá quậy.. lắm trò ngầm

Đèn sao, cá chép.. năm mười kiểu

Bánh dẻo, trung thu.. mấy chục mâm

Chén rượu nhâm nhi.. nhìn bóng nguyệt

Lòng buồn chợt nhớ... thuở xa xăm.

52. THU VỀ

Lần theo bậc đá.. rộng thênh thang

Giữa tiết mùa thu.. đẹp dịu dàng

Rủ gió mang theo.. trời chớm lạnh

Lùa mưa xoá dịu.. nắng chang chang

Ngàn cành đổi sắc.. như thay áo

Vạn lá pha màu.. tựa điểm trang

Lá đổ vòng xoay.. đùa gió nhẹ

Lòng nghe nhẹ nhõm... mộng thiên đàng.

53. THÂN GIÀ

Lạc lõng đơn côi.. giữa phố người

Thu chiều lất phất.. bụi mưa rơi

Giờ già mệt mỏi.. chân lê bước

Lúc trẻ hăng say.. óc thảnh thơi

Thuở ấy còn chồng.. chia đắng ngọt

Hôm nay mất bạn.. giấu bùi ngùi

Gom đồ phế thải.. đời bươn chải

Gắng gượng thân già... khổ, bạn ơi.

54. XUÂN XƯA

Đầu xuân dịp Tết nhớ ông Đồ

Mải miết ngồi mài mực dưới ô

Tủm tỉm vô tư.. cười sảng khoái

Tâm tư nghĩ ngợi.. nói mơ hồ

Khăn cùng áo vải.. sờn đen mốc

Tóc lẫn râu dài.. bạc trắng thô

Hoạ chữ như rồng bay phượng múa

Người xem cụ viết...đứng trầm trồ.

55. XUÂN NGHÈO

Xóm nhỏ quê xa.. huyện Vạc Mèo

Nhìn quanh ruộng lúa.. lẫn ao bèo

Thôn làng lũ lụt.. đều trôi hết

Chợ búa sông tràn.. đã cuốn theo

Đám trẻ thơ ngây.. buồn rũ rượi

Gà, heo ủ rũ.. đói nhăn nheo

Ngôi nhà ẩm ướt.. lều căng tạm

Chỉ biết năm nay... đón Tết nghèo.

56. CẢM PHỤC

Ở miệt thôn quê.. những huyện nghèo

Trưa chiều hai buổi.. chống xào theo

Qua bè, đám bạn.. cùng đi học

Lội suối, từng em.. vượt núi đèo

Cắp sách đến trường, mong học chữ

Tương lai rạng rỡ, giúp thôn neo

Dù bao thử thách.. không chùn bước

Cảm phục thương thay... số phận nghèo.

57. PHẬN NGHÈO

Một cảnh thê lương.. của kiếp người

Không nhà chẳng cửa.. phận chơi vơi

Miền quê lũ lụt.. muôn nhà khó

Thị trấn sông dâng.. vạn khổ đời

Thác tử lên bờ.. mong giúp đỡ

Quan tài cập bến.. đợi người ơi

Ra tay cứu trợ.. lòng ghi nhớ

Số phận nghèo nay... vĩnh biệt rồi.

58. HÈ VỀ

Hè về rạng rỡ.. muôn hoa đỏ

Hạ đến tươi vui.. toả nắng vàng

Những áng mây bay.. trời nóng dịu

Vài cơn gió thoảng.. mát thôn làng

Dang tay níu kéo.. tìm cành bẻ

Nhón gót co gồng.. váy hở hang

Đắc chí tươi cười.. hoa tuyệt đẹp

Hè sang rộn rã... tựa thiên đàng.

59. BÙI NGÙI

Áo trắng học trò.. mùa phượng vĩ

Sân trường lớp học.. tiết nên thơ

Mưa hè phượng nở.. lòng mong mỏi

Nắng hạ ve kêu.. dạ thẩn thờ

Vẻ mặt tần ngần.. trông tiếc nuối

Con tim thổn thức.. cảm bơ vơ

Giờ đây tuổi ngọc.. thôi từ giã

Nuốt lệ bùi ngùi... thật ngẩn ngơ.

60. NẮNG XUÂN

Mùa xuân nắng ấm.. đã về rồi

Én lượn tung bay.. khắp núi đồi

Các nhánh đâm chồi.. đua nở rộ

Đàn ong hút nhụy.. gắng công rồi

Gà con đói bụng.. kêu rền họng

Vịt mẹ no mồi.. rỉa cánh thôi

Ánh nắng bình minh.. vừa ló dạng

Xuân về thổn thức… cỏi lòng tôi.

61. GÁNH HÀNG RONG

Đường đi Thủ Đức.. ở trên cầu

Có một bà già.. gánh bán rau

Khổ cực năm trường.. nuôi cháu bệnh

Bơ phờ tháng hạn.. giữ chồng đau

Bày vài bó cải.. luôn tay tưới

Xếp chục rau ngò.. đuổi nhặng bâu

Nóng rực trưa hè.. rau héo lại

Hàng rong ế ẩm... thấy sao rầu.

62. NHỚ CON

Chiều tà mẹ ngóng.. đợi đàn con

Thất lạc bao năm.. ngóng mỏi mòn

Lủi thủi mình ên.. bên ruộng vắng

Âm thầm lẻ bóng.. cạnh đồng non

Ngày xưa bọn trẻ.. đeo đòi ẵm

Thuở đó là bà.. cõng mãi luôn

Khó nhọc nuôi con.. cầu tốt đẹp

Giờ đây cách biệt... nhớ con buồn.

63. KỶ NIỆM XƯA

Đâu còn những kỷ niệm ngày xưa

Phượng vĩ mùa hè thỉnh thoảng mưa

Mấy bạn cùng trường đi hái phượng

Mưa rơi ướt đẫm vẫn cười đùa

Hè sang gợi nhớ về trường cũ

Tuổi học trò cha mẹ đón đưa

Chọc giỡn thầy cô rồi quậy phá

Ba la mẹ đánh... cũng chưa chừa.

64. GẶT LÚA MÙA LŨ

Không gì tả hết cảnh này đây

Lũ lụt dâng cao ruộng lúa đầy

Khốn nỗi mùa màng chưa chín kịp

Dân làng xót của lệ buồn thay

Thôi thì cắt lẹ đành non vậy

Để nước tràn mau lại úa này

Gặt lúa nhanh tay rồi vội chở

Đi xuồng tấp nập... chống sào cây.

65. CẦU KHỈ

Một chiếc cầu cây đặt giữa sông

Vài cây cột chống để qua đồng

Thôn nghèo khắp chỗ là như thế

Lắt lẻo cheo leo té chổng mông

Tội nghiệp người dân đi mỗi bữa

Thương em cắp sách giữa trời nồng

Chân trần rón rén tay run vịn

Sợ hãi qua cầu... lúc rạng đông.

66. VƯỢT LŨ

Lũ lụt miền tây lại đến rồi

Đường làng lối nhỏ ngập, than ôi

Đầu mùa ngán ngẩm e sông lũ

Cuối tiết bồn chồn sợ nước trôi

Bé gái tay nâng tà áo trắng

Em trai đội mũ cặp đeo thôi

Mò từng bước một chân rà rẫm

Lỡ thụt chân sâu... ướt cả người.

67. NHỚ TRƯỜNG XƯA

Đâu còn kỷ niệm tháng ngày qua

Kể chuyện nhau nghe chút gọi là

Tuổi học trò coi là quá khứ

Đùa, chơi, giỡn, quậy đứng hàng ba

Ngồi ôn một chút ngôi trường cũ

Các bạn ngày xưa phá phách mà

Hái mắt mèo thoa cô gãi, ngượng

Thầy mà bắt gặp... phạt không tha.

68. AN TOÀN

Thử hỏi an toàn có nghĩa chi ??

Khi nhìn bọn nhóc ở xe ni

Thằng cu mếu máo, thằng cười giỡn

Bé gái cười tươi, đứa ngủ khì

Đạp xích lô trên đường thở dốc

Mưu sinh tất bật bác lo gì

Người nhà đám trẻ sao mà nỡ

Lỡ chuyện thương tâm... chẳng lạ kì.

69. MỒ CÔI

Đã có bao đêm bé khóc thầm

Nhiều ngày mất ngủ ngóng xa xăm

Cha ơi lại nỡ đày con xó

Mẹ hỡi sao đành trốn biệt tăm

Cuộc sống lầm than nơi rác rưởi

Dầm mưa dãi nắng tuổi lên năm

Hằng ngày móc lượm mưu sinh, khổ

Hỏi trẻ mồ côi... có lỗi lầm .. ??

70. TRƯỜNG XƯA

Cứ độ hè về lại nhớ thương

Mùa hoa phượng vĩ toả mùi hương

Tình huynh mấy chữ trong lưu bút

Nghĩa đệ vài câu suốt học đường

Có thể ngày mai xa cách mãi

Anh em mỗi hướng khắp muôn phương

Bên nhau phút cuối đầy nhung nhớ

Bịn rịn phân ly... lúc bãi trường.

71. MƯA KỶ NIỆM

Có lúc trời mưa.. đẹp tuyệt vời

Tung tăng bọn trẻ.. tắm đùa chơi

Cười vui rượt đuổi.. không chùn bước

Sấm sét rền vang.. cũng chẳng rời

Nhanh nhảu quơ ngay.. xoài chín rục

Âm thầm chọc lén.. ổi xanh tươi

Ngồi trên vỉa hè.. mau cùng chén

Kỷ niệm chiều mưa... nhớ suốt đời.

72. TÌNH NGƯỜI

Trên đường phố nhỏ.. một chiều mưa

Khách đứng che ô.. hổng chỗ chừa

Có cụ già nua.. chân cụt nửa

Và cô gái trẻ.. dáng thon vừa

Quên mình ướt sũng.. nàng không ngại

Biết phận tật nguyền.. lão chẳng thưa

Nghĩa cử chân thành.. ôi quý hoá

Ta cần ngẫm ngợi... chuyện này chưa.. ??

73. GIÃ BIỆT

Quyến luyến bên nhau phút bãi trường

Bao năm cắp sách bạn thân thương

Cô, thầy giảng dạy trò ghi nhớ

Vẫn biết tương lai thật khó lường

Nhớ lại ngày xưa hay quậy giỡn

Thầy thường phạt quét lá cây dương

Ôn bao kỷ niệm giờ ly biệt

Đại học ngày mai... tiếp đoạn đường.

74. TIẾNG SÁO

Chiều đi tản bộ ở làng quê

Lúa chín vàng lan khắp mọi bề

Lác đác vài con trâu gặm cỏ

Đâu đây nhạc khí điệu đam mê

Âm thanh thánh thót rồi trầm ấm

Chễm chệ lưng trâu thổi chán chê

Đứa trẻ hồn nhiên thơ mộng lạ

Dư âm tiếng sáo... trọn đường về.

75. VỀ QUÊ

Đường làng rợp bóng những cây xanh

Thoáng mát căn nhà lợp cỏ tranh

Lúa mọc xanh tươi đầy ruộng nước

Mận chen đỏ chín ngập cây cành

Leo dừa bẻ lẹ quày xiêm lửa

Hái ổi quơ liền trái ngọt thanh

Dịu mát thơm ngon, hè nóng rực

Về quê một chuyến... thấy an lành.

76. MƯA BUỒN

Sàigòn nhớ những lúc trời mưa

Giọt nước rơi nhiều suốt buổi trưa

Phố xá không người nên vắng lặng

Hàng ba gác đậu chở đầy dừa

Cô nàng quẩy gánh đi thoăn thoắt

Ướt cả nồi niêu, tắt lửa chưa.. ??

Tội nghiệp cô hàng rong rảo bước

Mưa buồn, cháo ế ẩm... hàng thừa.

77. MƯA SẦU

Mỗi lúc thu sang.. gợi nỗi sầu

Nhiều ngày bão tố.. suốt canh thâu

Ngồi nghe gió rít.. lay cành bưởi

Đứng ngó mưa rơi.. đẫm quả bầu

Mái lá tan hoang.. vừa được sửa

Tường tranh cũ nát.. vá chưa lâu

Nhìn mùa nước nổi.. mong mưa tạnh

Vắng lặng làng thôn... thấy thật rầu.

78. KHẮC KHOẢI

Mượn gió đưa ta trở lại nhà

Bao ngày cách biệt dặm đường xa

Thôn làng lối cũ đều thay đổi

Lối xóm người xưa đã quá già

Rạo rực bên nhà tranh dột nát

Bùi ngùi cạnh chậu sứ tàn hoa

Ngẩn ngơ một lúc đầy tâm trạng

Khắc khoải, âu sầu... nhớ thiết tha.

79. NGẮM ẢI

Lặn lội nhiều ngày.. đến Lạng Sơn

Đường đi lắm dốc.. cũng không sờn

Non đèo mấy chặng.. chìm mây phủ

Suối thác bao dòng.. ngập lối bơn

Lá chạm lào xào.. như nhịp điệu

Mưa rơi nhỏ giọt.. tựa cung đờn

Tà dương nắng xế.. pha màu sắc

Ngắm ải, vầng trăng... chút dỗi hờn.

80. GIÓ BÃO

Biển cả hôm nào.. động dữ ta

Từng con sóng mạnh.. vỗ theo đà

Bầu trời xám xịt.. luôn bên cạnh

Ánh nắng ửng vàng.. mãi tận xa

Gió rít từng hồi.. như trút giận

Mưa tuôn xối xả.. tựa phong ba

Ghềnh đơn chống chọi.. hao mòn đá

Nước xiết tung hoành... vẫn chẳng tha.

81. BẠC BẼO

Gió lạnh từng cơn.. vẫn thổi về

Trên cầu giữa lộ.. cụ già quê

Chân đau khập khễnh.. lần đường sá

Mắt kém nhập nhèm.. dọ lối đê

Ngọng nghịu vài câu.. đời bạc bẽo

Phân trần mấy chữ.. cảnh ê chề

Chồng con hắt hủi.. do bà bệnh

Lặn lội tha hương... ngửa nón, ê.

82. THẢ MỘNG

Nếu phải ngày mai.. vĩnh biệt đời

Hồn nguyền thả mộng.. lượn muôn nơi

Xông mây mấy áng.. bay lơ lững

Rẽ gió vài làn.. cuộn thảnh thơi

Viếng nguyệt cười đùa.. tiên động cá

Thăm dương chọc ghẹo.. quỉ hang dơi

Tung hoành tứ bể.. xuyên châu lục

Lãng tích thiên nhai... thế cũng lời.

83. THẤT MÙA

Năm rồi lũ lụt ngập đồng chưa ??

Hạn hán năm kia lại mất mùa

Lúa gạo không còn, lương vẫn thiếu

Nhà tranh chẳng có, thuế như thừa

Rau dền, cải muối rồi xong bữa

Nước rạch, ao phèn cũng uống bừa

Khấn nguyện năm nay mùa thuận lợi

Cơm no, áo ấm... trẻ cười đùa.

84. ĐÁNG TRÁCH

Thấm thoát thời gian.. đã lẹ qua

Nhiều năm biệt xứ.. bỏ quê mà

Xem hình nhớ mẹ.. ngần năm ấy

Ngắm ảnh thương cha.. độ tuổi già

Tóc bạc, lưng khòm.. oằn gánh nặng

Răng long, cẳng thọt.. lết đường xa

Mưu sinh tất bật.. vì đàn cháu

Đáng trách cho ta... lại vắng nhà.

85. QUẠNH QUÊ

Lặng lẽ bên hồ trông cảnh cũ

Âm thầm cạnh bến ngóng người xưa

Giờ đây nuối tiếc duyên tình lỡ

Thuở ấy ngang tàng số phận đưa

Níu chút dư âm gìn dáng ngọc

Ràng bao ảo mộng giữ thân thừa

Đành chờ hẹn ước duyên tao ngộ

Sánh bước thân già... bớt quạnh chưa. ??

Nguồn: Lạc bước vườn thơ (https://sites.google.com/site/lacbuocvuontho1/tho-4-chu-1)

Tình sầu

Tình sầu 1

Ra phố chiều nay chợt thấy buồn Vẫn con đường cũ vẫn hàng dương Khi xưa đôi bóng mình chung bước Nay chỉ mình ta dạo phố phường Nhớ quá vòng tay người ấp ủ Ghi sâu ánh mắt đậm tình thương Ước gì quay ngược vòng luân chuyển Để mối tình này chẳng lụy vương

Tình sầu 2

Nắng chiều đã tắt tự lâu rồi Còn lại nơi này chỉ mình tôi Từng đôi trai gái dìu nhau bước Từng đợt sóng đùa củng có đôi Ném viên sỏi nhỏ vào sóng nước Thả trôi tâm sự chốn biển khơi Trời chiều đã ngã màu u tối Hay lòng u tịch nỗi đơn côi

Tình sầu 3

Chẳng hiểu vì sao tôi lại buồn Bao ngày ôm ấp một tình thương Cố xua cố tránh mà không thoát Gắng gượng gắng cười vẫn cứ vương Có phải yêu là mang khổ lụy Là sầu là nhớ vạnđêmtrường Như hoa chớm nở màu tươi thắm Rồi cũng lụn tàn phai sắc hương

Tình sầu 4

Một tiếng ân tình ai đã trao Một lần lau mắt lệ hoen màu Một đêm ân aí dù không trọn Là cả một đời thương nhớ nhau Lời hứa anh trao là muôn kiếp Tình này em giữ đến ngàn sau Có trăng có gió làm nhân chứng Và cả trùng dương sóng dạt dào

Tình sầu 5

Lá rụng ngoài sân lá rụng đầy Ước gì ta được tay trong tay Như xuân tươi thắm đầy hoa nở Như hạ ấm nồng hương ngất ngây Thánh thót chim ca về rộn rịp Nhịp nhàng điệu nhạc gió đưa mây Đêm nay cũng vẫn là đêm nhớ Cách biệt nhưng tình luôn đắm say

Tình sầu 6

Em đã chờ anh suốt buổi chiều Thẩn thờ trông ngóng một lời yêu Mà anh biền biệt anh không tới Biển vắng tình ta quá hẩm hiu Con sóng vỗ về như tiếng nhạc Ru em vào mộng mị cô liêu Chờ anh em nguyện chờ anh mãi Dẫu biết lòng đau khổ thật nhiều

Tình sầu 7

Lòng muốn quên sao nhớ thật nhiều Nhớ từng ánh mắt nụ cười yêu Lời ngon tiếng ngọt nhưng gian dối Trót lưỡi đầu môi hứa đủ điều Than khóc mà chi thêm khổ lụy Âu sầu chi nữa chỉ tiêu điều Cố quên là khiến lòng thêm nhớ Oán hận là yêu đã quá nhiều

Tình sầu 8

Lá vàng lá rụng dưới tàng cây Thu đến thu đi những tháng ngày Sóng vỗ từng cơn tung trắng xóa Gió đùa từng đợt lạnh lòng ai Mộng lòng ai thả xuôi dòng nước Hạnh phúc nào đâu chợt vụt bay Bao phủ quanh ta là nắng ấm Mà nghe buốt giá tựa tuyền đài

Tình sầu 9

Chúng mình hai đứa ở hai phương Tạo hóa bày chi cảnh đoạn trường Nam bắc hai nơi không cùng hướng Đông tây hai phía chẳng chung đường Từng chiều ra ngắm hoàng hôn xuống Mỗi tối đưa hồn vọng cố hương Ôm ấp hình hài trong mộng tưởng Bao giờ sum họp hết sầu thương

Tình sầu 10

Lơ lửng bên song dáng nguyệt hằng Bâng khuâng hồn gởi tận cung trăng Tâm, lan tan tác bên lầu Thúy Dạ, cúc úa tàn chốn gác Đăng Nhớ sáng ven sông vương khói phủ Thương chiều đỉnh núi toả mây giăng Xa rồi năm tháng dầy thương nhớ Bầu bạn canh khuya chỉ bóng Hằng

Chiều muộn

Sương chiều một mảng trắng như vôi Phủ khắp dòng sông quánh lại rồi Rẽ bến thuyền đi hờ hững lướt Qua cầu nước chảy sẽ sàng trôi Đàn chim dáo dác bay về tổ Lũ cá loay hoay định hớp mồi Tiếng ếch đều đều vang ngóc ngách Chuồn chuồn đến ngụ cánh làm nôi

Huế thương

Cách biệt ngàn trùng nhớ Huế xưa Chiều tà bóng ngã nắng đong đưa Mơn man ngọn liễu làn sương phủ Ấp ủ cành thông tiếng gió lùa Điệu hát Nam Bình còn nhớ mãi Câu hò Mái Đẩy đã quên chưa Hương Giang Núi Ngự ngàn lưu luyến Một thoáng bùi ngùi quyện nắng trua

Nhớ quê

Lâu quá không về lại chốn xưa Nhớ hoài bến nước chuyến đò đưa Sông dài sáng Hạ trời mây phủ Xóm vắng chiều Thu ngọn gió lùa Điệu lý du dương chừng đã mất ? Lời ru ngọt lịm chắc còn chưa ! Thương về mảnh đất quê hương đó Cha mẹ dãi dầu dưới nắng trưa

Chiều thu biên ải

Trời Thu bàng bạc cảnh chiều hôm Ẩn hiện xa xa một ải đồn Mây thấp lững lờ ôm đỉnh núi Sương mờ giăng mắc phủ quanh thôn Âm u vọng lại âm chim rúc Văng vẳng xa đưa tiếng trống dồn Giữa buổi ngày tàn biên ải vắng Lòng nghe rờn rợn đám quan ôn

Chiều mơ

Hoàng hôn tắt nắng phủ sương mờ Dõi mắt trông về dạ ngẩn ngơ Rặng liễu bên hồ đang ủ rũ Lục bình dưới nước bỗng chơ vơ Muôn điều hạnh ngộ như dòng chảy Một khúc rời xa tận bến bờ Chữ mộng chung vai sầu quạnh quẽ Hương lòng vẫn đọng tại chiều mơ.

Mưa chiều

Thương người giã biệt một chiều mưa Lệ đẫm khăn thêu lúc cuối mùa Kỷ niệm mong hoài còn thổn thức Duyên tình nhớ mãi vẫn đong đưa Sương mờ lạnh lẽo chờ mây gọi Khói nhạt hanh hao đợi gió lùa Nỗi cảmcô đơnbuồn lặng lẽ Mơ hồ tưởng lại chuyện ngày xưa…

Thu xưa

Lá úa trên cây nhuộm sắc mầu Đôi ta rẽ hướng biết tìm đâu Đìu hiu lối cũ câu duyên nợ Khắc khoải đường xưa chữ mộng sầu Tiếng hẹn ghi lòng sao vẫn tủi Lời yêu tạc dạmãi còn đau Gom từng kỷ niệm vào hư ảo Lặng ngắm thu về giọt lệ ngâu…

Qua đèo Ngang – Bà huyện Thanh quan

Bước tới đèo Ngang bóng xế tà Cỏ cây chen lá, đá chen hoa Lom khom dưới núi, tiều vài chú Lác đác bên sông, chợ mấy nhà Nhớ nước đau lòng con quốc quốc Thương nhà mỏi miệng cái gia gia Dừng chân đứng lại, trời non nước Một mảnh tình riêng, ta với ta.

Thương vợ – Trần Tế Xương

Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên, hai nợ, âu đành phận, Năm nắng, mười mưa, dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc: Có chồng hờ hững cũng như không!

Nhớ bạn phương trời – Trần Tế Xương

Ta nhớ người xa cách núi sông Người xa, xa lắm, nhớ ta không? Sao đang vui vẻ ra buồn bã! Vừa mới quen nhau đã lạ lùng! Lúc nhớ nhớ cùng trong mộng tưởng Khi riêng riêng cả đến tình chung Tương tư lọ phải là mưa gió Một ngọn đèn xanh trống điểm thùng.

Bạn đến chơi nhà – Nguyễn Khuyến

Đã bấy lâu nay bác tới nhà, Trẻ thì đi vắng, chợ thời xa. Ao sâu, sóng cả, khôn chài cá; Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà. Cải chửa ra cây, cà mới nụ; Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Đầu trò tiếp khách, trầu không có, Bác đến chơi đây, ta với ta.

Thú điền viên – Nguyễn Công Trứ

Mãi thế rồi ta sẽ tính đây Ðiền viên thú nọ vẫn xưa nay Giang hồ bạn lứa câu tan hợp Tùng cúc anh em cuộc tỉnh say Tòa đá Khương công đôi khóm trúc Áo xuân Nghiêm tử một vai cầy Thái bình vũ trụ càng thong thả Chẳng lợi danh chi lại hóa hay.

Cảm xuân – Tản Đà

Pháo đốt vui xuân rộn phố phường Xuân về riêng cảm khách văn chương Hồng phơi loá mắt chùm hoa giấy Trắng nhuộm phơ đầu mái tóc sương Cành liễu đông tây cơn gió thổi Con tằm sống thác sợi tơ vương Xuân này biết có hơn xuân trước Hay nữa xuân tàn hạ lại sang?

Thu điếu (Nguyễn Khuyến)

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo, Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo. Sóng biếc theo làn hơi gợn tí, Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo. Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt, Ngõ trúc quanh co khách vắng teo. Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được, Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

Thu ẩm (Nguyễn Khuyến)

Năm gian nhà cỏ thấp le te Ngõ tối đêm sâu đóm lập lòe Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt Làn ao lóng lánh bóng trăng loe Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt ? Mắt lão không vầy cũng đỏ hoe Rượu tiếng rằng hay, hay chả mấy Độ năm ba chén đã say nhè.

Thu vịnh (Nguyễn Khuyến)

Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao, Cần trúc lơ phơ gió hắt hiu. Nước biếc trông như tầng khói phủ Song thưa để mặc ánh trăng vào. Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái, Một tiếng trên không ngỗng nước nào ? Nhân hứng cũng vừa toan cất bút, Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào.

Nhạt nhẽo (Văn Đài Nguyễn)

Cung đàn lỗi nhịp xót thuyền quyên Khổ kiếp hồng nhan bạc bẽo truyền Thấy chuỗi sen vàng tâm tự chuyển Trông dòng liễu rậm mắt vờ chuyên Người mơ gót ngọc buông hờ hững Kẻ khấn lòng trinh mộng hão huyền Phải giữ trong đầu bao ước nguyện Nên đành nhạt nhẽo mối tình duyên.

CHIA SẺ BÀI VIẾT

Từ khóa » đà Giang Thoảng Nét Hao Gầy