Từa Lưa Hột Dưa…

Lâu rồi mới quay lại cái này, xem đi xem lại 1 vòng rồi cũng chẳng hiểu mô tê, mò từ sáng tới đêm mà chưa thông.

Cái tiêu đề đặt nghe cũng oách phết, hee. Nhưng mà ko hiểu sao và ngặt lỗi cứ làm theo nó “đặt tay lên trán” là mắt nhắm tịt, miệng mũi kéo gỗ như cưa máy xẻ củi.

Có ai đời nhà nào làm cái blog cho đã rồi lại vứt tùm lum thứ vào đây, nhìn cái nhà mình y như cái chuồng bò.

À mà nhân tiện đây kể luôn cái chuyện liên quan tới bò luôn cho có chút không khí sống động chào đón em nó trở lại ngôi nhà xưa…

Chả là thế này, cũng xưa lắm rồi, cái chuyện từ thời cổ hy lạp la mã gì đó cách đây hơn 20 năm. Thủa ấy còn trẻ trâu mà, bò thì đầy đồng, đầy đường, nhưng mà bò người ta chẳng phải của nhà mình. Mà sản phẩm của các em ấy là gì, phân chứ gì nữa, hàm lượng dinh dưỡng khá cao đó, nhưng mà dùng để bón lót cho cây thôi chứ đừng có suy lung tung tội em nó. Vào một ngày đẹp trời đầu tháng anh tung tăng leo rào băng qua cái bức vạn lí trường thành, xuyên qua hàng rào dâm bụt nhà mình, nhanh như cắt anh lẩn vào trong vườn cafe phi thẳng 1 mạch đến tụ điểm ăn chơi của các chiến hữu (đang kể tình tiết trốn đi chơi, hee). Tuy đoạn đường ko dài và ko quá gian nan nhưng rất vất vả, cái là ở chỗ bom mìn nhiều quá (phân bò) đi giữa trời đêm sao lấp lánh mà cứ ngỡ như đi đánh giặc. Sau một hồi vượt chướng ngại vật thì anh cũng bon bon về đích, cái cảnh đồng bọn đang chơi đùa hò reo làm cho tinh thần phấn chấn hẳn lên, thật là sung sướng.

67b79806-3f1d-4520-8730-4926b7b6c816

Lên hết dây cót, tăng tốc thật lẹ, anh lao đi trong làn bom mìn như siêu nhân Gao.

Bất chợt, bẹt…tiếng kêu rất to và dài,

Mặt tím tái, chân tay bủn rủn, thở ko ra hơi. Từ từ nhấc chân lên và ngắm nghía, à mà ngắm sao nổi, vận dụng võ công ngửi để xác định thiệt hại do bom mìn gây ra. Hix, ko nằm ngoài tầm hiểu biết và dự đoán, khả năng sát thương rất cao, toàn bộ cái quần bị dính chưởng và lan sang cả bộ phận áo. Thôi thế là toi, làm sao đây bây giờ, tiến thì ko đươc, lui thì không xong. Với bộ dạng này sao mà còn chơi với bời, mò về nhà cũng chết, cằm chắc trong tay án roi mây rồi. Sau 1 hồi bất động, mặt xanh như phân bò, anh cũng phải đành cặm cụi về nhà đối diện với án phạt nghìn cân treo sợi xích. hix.

Ôi cuộc đời! hát vang bài hát muôn thủa để kết thúc ngày đẹp xinh

Chia sẻ:

  • X
  • Facebook
Thích Đang tải...

Từ khóa » Từa Lưa Là Gì