Hoa đào Năm Ngoái Còn Cười Gió đông - Tư Liệu Thơ - Ngô Quang Hớn

DaoHoa2.jpg (Tài liệu chưa được thẩm định) Nguồn: Người gửi: Ngô Quang Hớn (trang riêng) Ngày gửi: 04h:44' 07-09-2010 Dung lượng: 142.4 KB Số lượt tải: 3 Mô tả:

Trong truyện Kiều, Nguyễn Du có một đoạn thơ tả lại cảnh lúc Kim Trọng trở lại vườn xưa cảnh cũ nơi mà Kim Trọng và Thúy Kiều đã nhiều lần hò hẹn tâm tình với nhau :

"Đầy vườn cỏ mọc lau thưa Song trăng quạnh quẽ, vách mưa rã rời Trước sau nào thấy bóng người Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông Xập xè én liệng lầu không Cỏ lau mặt đất, rêu phong dấu giầy Cuối tường gai góc mọc đầy Đi về này những lối này năm xưa ....."

Thật ra trong ngôi vườn tình ái hò hẹn giữa Kim Trọng và Thúy Kiều năm xưa chưa chắc đã có cây đào nở rộ đầy hoa đang cười bỡn cợt với gió đông (gió xuân) lơi lả ... Mà dù có cây đào đi chăng nữa cũng không là nét đặc trưng biểu tượng trong những vần thơ trữ tình nầy :

"Trước sau nào thấy bóng người Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông .."

mà chính Nguyễn Du đã muốn nhắc nhở lại cái điển tích của Thôi Hộ " Đào hoa y cựu tiếu đông phong ..." trong bài thơ “Đề Đô Thành Nam Trang “ như một yếu tố ngôn ngữ chủ yếu làm phương tiện để dẫn dắt độc giả vào cái nhận thức hiện tại : cảnh xưa vẫn còn đó... nhưng người đẹp nay còn đâu ? .. Cái tài hoa khéo léo của Nguyễn Du là ngoài cái biểu tượng chính " hoa đào năm ngoái" còn mang thêm những hình tượng ngôn ngữ để bổ sung cho nhận thức "cảnh đó người đâu ?" , tạo nên một bức tranh trữ tình lãng mạn và gợi sầu gợi cảm vô cùng qua những hình ảnh chất liệu như : cỏ, lau, song, vách, trăng, mưa, én, rêu, dấu giầy, tường gai v.v... đã gây ra những ấn tượng sâu sắc, nguồn cảm xúc dào dạt, nồng nàn, xao động lòng người … Nói đến mùa Xuân là nói đến nhựa sống căng tràn, là nói đến tình yêu lai láng dạt dào của những mối tình tuyệt đẹp giữa kẻ nam và người nữ . Bài thơ “Đề Đô Thành Nam Trang” của Thôi Hộ là một giai thoại văn học nói lên một mối tình xuân muôn thuở nầy.. Bài thơ còn có tên là “Đề Tích Sở Kiến Xứ “ (Thơ đề chỗ trông thấy năm trước)

Đề Đô Thành Nam Trang

Khứ niên kim nhật thử môn trung Nhân diện đào hoa tương ánh hồng Nhân diện bất tri hà xứ khứ Đào hoa y cựu tiếu đông phong

Thôi Hộ

Dịch nghĩa:

Năm ngoái, ngày này ở trong cánh cửa này Mặt người và hoa đào cùng chiếu ánh hồng cho nhau Mặt người không biết đã đi đâu rồi Hoa đào vẫn như xưa còn cười với gió đông (gió xuân)

Dịch thơ:

Ngày này năm ngoái cửa ngoài,Hoa đào ánh với mặt người đỏ tươi,Mặt người chẳng biết đâu rồi,Hoa đào còn đó vẫn cười gió Đông. Nguyễn Khuê

Trong một bài thơ "Sơn Phòng Xuân Sự" (Chuyện xuân ở nhà trên núi) của Sầm Tham cũng có hai câu thơ thể hiện những hình ảnh ước lệ tượng trưng nhưtrong bài thơ của Thôi Hộ : người đã xa vắng rồi, cảnh vật hình như vẫn lãnh đạm vô tình ... nhưng hai cái hình tượng nhận thức đối nghịch đó đã có năng lực tạo ra một cảm xúc mãnh liệt, một tình cảnh xao xuyến, bồi hồi, chua xót phân ly đầy nhớ thương và luyến tiếc ....

Lương viên nhật mộ loạn phi nha Cực mục tiêu điều tam lưỡng gia Đình thụ bất tri nhân khứ tận Xuân lai hoàn phát cựu thời hoa

Sầm Tham

Vườn chiều nhốn nháo quạ vờn bay Đôi mái nhà xiêu thấp thoáng đây Người vắng sân cây đâu có biết Xuân về hoa cũ nở thơm đầy

Hải Đà cảm dịch

Bài thơ trữ tình lãng mạn của Thôi Hộ, hàm súc mang nhiều hình ảnh linh động và ý tình thắm thiết, đã đúng như định nghĩa Thơ mà Lamartine đã nói : “Thơ là sự hiện thân cho những gì sâu sắc thầm kín nhất của con tim và huyền diệu thiêng liêng nhất của tâm hồn con người, và khơi động những hình ảnh tươi mát sống động nhất, âm thanh tuyệt vời nghệ thuật nhất trong thiên nhiên ..” Bài thơ cô đọng bốn câu của Thôi Hộ là một sự kết hợp hài hòagiữa cảnh sắc, hình tượng, ý tình , âm thanh, nhịp điệu và nhạc tính đã gây sự rung động và mẫn cảm, biểu tượng một thế giới cảm xúc, làm xao xuyến tâm hồn người đọc khôn nguôi …

Hải Đà

Nhấn vào đây để tải về Nhắn tin cho tác giả Báo tư liệu sai quy định Mở thư mục chứa tư liệu này Số lượt thích: 0 người

Từ khóa » Câu Thơ Hoa đào Năm Ngoái Còn Cười Gió đông