Một Lần, Khổng Tử Cùng Học Trò đi đến Biên Giới Giữa Nước Trần Và ...
Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:
“...Một lần, Khổng Tử cùng học trò đi đến biên giới giữa nước Trần và nước Thái thì lương thực vừa cạn hết. Mấy thầy trò còn phải ăn cháo loãng. Những ngày sau, ngay cả cháo cũng không còn, phải ăn rau dại cầm hơi. Khổng Tử ngày một gầy đi. Tử Lộ và Nhan Hồi, hai học trò yêu của Khổng Tử thì trong lòng như lửa đốt.
Một hôm, Nhan Hồi đang ôm bụng đói mà rẽ đường, băng lối, vượt đồng không mông quạnh tìm thức ăn thì may thay thấy được một mái nhà tranh. Ông lão chủ nhà nghe chuyện mấy thầy trò khổ cực làm vậy, mới vội vàng vào nhà xúc gạo đưa cho Nhan Hồi.
Về nhà, thấy Khổng Tử đang ngủ, Nhan Hồi chẳng dám kinh động thầy, lặng lẽ xuống bếp nhóm lửa, nấu cơm. Mùi cơm chín bay khắp nhà. Khổng Tử tỉnh giấc nhìn quanh, bất giác bắt gặp Nhan Hồi đang nhón tay bốc một nắm cơm trong nồi ăn. Ông thở dài rồi than thở: “Trò yêu của ta lẽ nào lại ăn vụng thầy, vụng bạn thế sao? Còn đâu lễ nghĩa, đạo lý? Bao kỳ vọng đặt vào nó thế là đổ sông, đổ biển cả rồi!”.
Rồi Khổng Tử vờ như không thấy, quay mặt vào tường ngủ tiếp. Một lát sau, Nhan Hồi kính cẩn bước vào nhà trong, nhẹ nhàng lay thầy dậy: “Thưa Phu tử, cơm đã dọn xong, mời Phu tử xuống dùng bữa!”. Khổng Tử ngồi dậy, nói với học trò: “Các trò ạ, ta vừa mơ thấy cha mẹ mình. Chi bằng ta xới một bát cơm để dâng tế họ trước là hơn”. Đoạn, Khổng Tử bê bát cơm chuẩn bị mang đi cúng.
Nhưng Nhan Hồi vội vàng ngăn thầy lại rồi thưa: “Thưa Phu tử, nồi cơm này đã không còn sạch sẽ. Lúc nãy, khi nấu cơm, con sơ ý để bụi bẩn rơi vào nồi. Con định xới chỗ cơm bẩn ấy bỏ đi. Nhưng nghĩ bụng chút gạo này phải nhọc nhằn lắm mới kiếm được, thật quý giá biết bao, bỏ phí thì đúng là tội lớn. Con xới riêng phần cơm bẩn ấy ra rồi tự mình ăn trước, đã đắc tội với thầy và các sư huynh đệ. Bây giờ, con chỉ xin ăn rau. Còn nồi cơm đã không còn sạch sẽ, quyết không thể mang dâng tế được!”.
Nhan Hồi kể lại sự tình, Khổng Tử nghe mà ứa nước mắt, rồi thuật lại chuyện mình đã hiểu lầm người học trò yêu ra sao với mọi người. Khổng Tử cũng gật gù tâm đắc khi có được một học trò đức độ, lễ nghĩa như Nhan Hồi.”
Nhưng sau này, Nhan Hồi yểu mệnh, qua đời khi mới vừa 40 tuổi. Cái chết của Nhan Hồi khiến Khổng Tử đau xót, thống khổ. Ông không cầm nổi đau thương, ngửa mặt khóc to lên rằng: “Trời đã diệt ta rồi! Trời đã diệt ta rồi!”.
(https://www.dkn.tv/van-hoa/hoc-tro-hanh-xu-vo-le-khong-tu-da-xu-tri-ra-sao.html)
Trả lời cho các câu 380236, 380237, 380238, 380239 dưới đây:
Từ khóa » Bỏ Xới Mà đi
-
Nghĩa Của Từ Bán Xới - Từ điển Việt - Tra Từ - SOHA
-
Từ Điển - Từ Bán Xới Có ý Nghĩa Gì - Chữ Nôm
-
Từ điển Tiếng Việt "bán Xới" - Là Gì?
-
Top 11 đi Xới Là Gì
-
Nghĩa Của Từ Xới - Từ điển Việt - MarvelVietnam
-
Cho Em Hỏi Từ "bán Xới" Nghĩa Là Gì ạ - ASKfm
-
Xới Là Gì, Nghĩa Của Từ Xới | Từ điển Việt - Việt
-
Còn Ai Xới Cơm Bằng đũa Cả? - Báo Phụ Nữ
-
Những điều Kiêng Kỵ Tuyệt đối đừng Phạm Phải Trong Bữa ăn
-
Cách Hạn Chế Thói Quen Cờ Bạc - Gambler's Help
-
Chạy Thoát Khỏi Xới Bạc Thì Có Vi Phạm Pháp Luật Hình Sự Không?
-
5 Sai Lầm Khi Nấu Cơm Hầu Như Ai Cũng Mắc Phải - Điện Máy XANH
-
Từ điển Tiếng Việt - Xới Là Gì?
-
Máy Cày Nông Nghiệp Ngân Thượng - Tt.Quảng Uyên-Cao Bằng