Sự Kỳ Diệu Của Màu đen - VnExpress

Tôi là một đứa đa cảm, dễ cười cũng dễ khóc, lúc nào cũng tin vào những chuyện chỉ có trong cổ tích. Đôi lúc tôi cũng cảm thấy mình thật khác người. Để nói về tôi, bạn bè thường bảo: "Thời đại nào rồi mà còn thế, lớn rồi thực tế xíu đi, chả như mày nghĩ đâu. Mơ làm gì". Tôi là tôi, tụi nó là tụi nó, khác xa lắm, tôi vẫn cứ bảo thủ cái lối suy nghĩ ấy vì đó là cuộc sống của tôi.Ai trong chúng ta cũng chọn cho mình một màu riêng yêu thích. Màu sắc có tiếng nói riêng, làm cho cuộc sống ta phong phú ngọt ngào. Chắc hẳn ai cũng chọn cho mình một màu thật ý nghĩa, gắn kết với bản thân. Người ta vẫn thường thích màu xanh lá cây, màu đến từ thiên nhiên, nó tạo cho ta cảm giác nhẹ nhõm và bình yên.Tôi từng nghĩ mình thích màu trắng, tượng trưng cho sự thanh khiết vô ngần, tinh khôi và trong sáng. Sâu xa hơn, màu trắng là hiện thân cho thiên thần, tôi vẫn thường tin luôn có một thiên thần xung quanh mình. Họ ở nơi góc phố, bên cạnh hoặc ở nơi xa xôi nào đó. Họ gọi bạn, tìm đến để nhìn thấy bạn cười hoặc lắng nghe bạn khóc. Nghe huyễn hoặc thật nhưng nó thần tiên thế ấy.Rồi màu tôi thưc sự thích không phải trắng, mà là màu đen. Không có hình vẽ, quần áo hay bất kì cái gì của tôi thiếu màu đen cả. Ấu thơ của tôi là những chuỗi ngày không mấy gì vui vẻ, tôi hay tự mình nhốt mình trong phòng cho những dòng suy tưởng, chả thế mà dường như tôi có những suy nghĩ vượt xa lứa tuổi. Những lúc ấy tôi tìm thấy ở mình và màu đen có sự đồng điệu gần gũi.Màu đen, nếu theo cách người ta hay nhận xét và đánh giá là màu phản diện. Cuộc sống là một bộ phim thì màu đen đích thị là vai ác, nó tượng trưng cho sự u tối, xui xẻo, trừu tượng. Người ta thường cho ngày đó là ngày “đen” vì không may mắn, cả với ngày Valentine cũng vậy, Valentine đen dành cho những lời từ chối, không may mắn.Chung quy, mọi thứ không hoàn hảo người ta đều gán vào màu đen như một quy luật. Cũng như mọi người vẫn thường cho rằng thứ 6 ngày 13 là ngày xấu. Con người là vậy! Người ta thích đánh giá ngay khi có cơ hội mà không cần để ý đến nó như thế nào. Thích nói hơn là tìm ra điểm tốt hoặc khắc phục những lỗi lầm hộ người khác. Nếu bạn để cả thế giới đánh giá và nhận xét, hoặc để tâm đến, bạn sẽ luôn thất vọng.Số người thật sự thích màu đen ít, số người sử dụng đến nó nhiều. Tất nhiên, cuộc sống vốn không có giá trị tuyệt đối, cái gì cũng có hai mặt của nó. Màu đen cũng thế, không lỗi thời mà lịch lãm và sang trọng. Còn đối với riêng tôi, tôi tin màu đen không hẳn như mọi người thường nói. Màu đen bí ẩn, tượng trưng cho sự im lặng, bí mật, khép kín, nhút nhát và sợ sệt. Nó là một màu thầm lặng, viền tô cho những màu khác. Màu sắc của nó bình dị không phô trương nhưng vẫn có sự lôi cuốn riêng.Màu đen không hề bị vấy bẩn bởi bất cứ màu nào. Bạn càng tô thật nhiều, nó lại càng đậm nét. Ví như con người ta khi lướt qua những sóng gió cuộc đời, họ lại càng lớn hơn và chững chạc thêm một chút. Mọi người có biết, khi ta trộn lẫn tất cả các màu sắc lại, nó sẽ tạo thành màu đen không? Màu đen có tất cả các tính chất linh hồn của màu khác. Một chút màu đen cho cuộc sống, để mỗi sớm mai thức dậy, khi màn đêm đã ra đi thế chỗ cho một ngày mới, tôi lại hạnh phúc bật tung cửa sổ, nở một nụ cười về phía cái lòng đỏ trứng muối xa xa như một gương mặt rạng rỡ đón chào tôi. Tôi lại càng yêu thương hơn màu sắc cuộc sống hơn.

Cuộc sống luôn hiện hữu rất nhiều màu sắc, không phải ai cũng chọn được màu mình mong muốn. Hãy chấp nhận nó như đơn giản nó vốn dĩ được tạo ra như thế. Ngày tháng năm trôi qua, vẫn vẹn nguyên thứ màu ấy, dù cuộc sống có cho màu đen là gì đi nữa, có nhìn nhận như thế nào tôi vẫn giữ vẹn nguyên ánh mắt hướng về nó. Bởi vì đó là màu tôi thích, tôi đã chọn.

Thi

Từ khóa » Cái đen Là Cuộc Sống