Người Trông Cậy được

Hi Tiểu Muội,

Những người thân là những cây cột cho ta nương tựa hàng ngày, nếu một lúc nào đang tựa mà cây cột ngã ngang, thì đương nhiên là em chới với. Mất cây cột thì cũng mệt vì đã quen tựa hàng ngày.

Hơn nửa tính theo logic toán học–hai vợ chồng (chưa có con, hay con đã lớn ra ngoài hết rồi)–thì hai vợ chồng là một thế giới của hai người. Dù có đi làm thì sở làm vẫn là chỉ vòng khí quyển bên ngoài thế giới đó. Nếu một người có gì, thì 1/2 thế giới của người kia bị sụp đổ. Em tưởng tưởng 1/2 quả đất bị sụp đổ. Vậy thì chắc là cả quả đất cũng tiêu luôn chớ 1/2 gì.

Cho nên các liên hệ chặt chẻ gia đình, vì là nền tảng của mình, nên có sức công phá kinh khủng khi bị sụp đổ.

Dĩ nhiên là ta cần phải cố gắng bảo trì các liên hệ của ta hàng ngày–liên hệ gia đình, rồi liên hệ ở sở làm, trường học.v.v… Điều này thì ai cũng biết rồi chẳng cần phải nói.

Tuy nhiên, có một vài quy luật tâm lý của con người, chúng ta phải nắm vững, thì ta ít bị chới với hụt hẫng.

1. Yêu, hay bất kỳ liên hệ nào của con người, cũng là một chấp nhận rủi ro bất trắc. Yêu là chấp nhận có thể đau, hôn thú là chấp nhận có thể có những bất trắc, làm việc chung là chấp nhận bạn mình có thể làm mình đau… Xây dựng là chấp nhận có thể đổ vỡ. Cuộc đời là vậy. Cho nên sống là can đảm. Không dám yêu, không dám lấy nhau, không dám làm thương mãi chung… vì sợ những bất trắc có thể xày ra thì… (nói theo kiểu danh hài Hồng Vân)… chết mẹ nó cho rồi 🙂

2. Không ai có thể nắm con tim của ai được. Cho nên đừng cố nắm con tim của người khác. Hãy để con tim của người vợ/chồng, partner, con cái… hit thở theo cung cách riêng của nó. Và nếu nó có xa mình thì tìm cách gần gũi nó thêm. Nhưng nếu nó nhất định bỏ mình mà đi… thì thôi. Không có gì vô bổ và hỗn loạn bằng cố tình nắm giữ con tim người khác.

3. Chỉ có một con tim mình có thể kiểm soát được là con tim của mình. Vậy thì hãy tập trung hết năng lực kiểm soát vào đó–tập cho nó khiêm tốn, dịu hiền, mạnh mẽ, nhân ái, rộng mở… và trong liên hệ thì thành thật và trung thành.

4. Mình cứ lo phần của mình cho tốt, tức là lo NHÂN. QỦA thì để “luật lớn của vũ trụ” tự định liệu, vì có nhiều yếu tố nhân duyên khác ngoài sự kiểm soát và hiểu biết của mình liên hệ đến việc tạo quả. (Như là 321 kiếp trước mình làm điều gì đó, mà bây giờ còn phải trả 🙂 )

5. Dù bất kỳ cơn bão nào đó đến trong đời, nó sẽ qua đi, và bầu trời lại tĩnh lặng. Vấn đề không phải là sống cuộc đời không bão. Vấn đề là khi bão đến, lo chống bão để sống còn. Rồi bão sẽ hết. Và bầu trời sẽ sáng. Dù có thể là bão đã thổi mình đến một ngọn đảo nào đó (hy vọng là có đào tiên 🙂 ) cách nơi cũ vài ngàn dặm.

Những con chim bay trên trời rất tự do. Nhưng chắc chắc là chúng bị bão đập dữ dội hơn chúng ta với nhà cửa chắc chắn sát mặt đất. Ta chỉ không thấy tận mắt các chú chim bị bão sát phạt thế nào thôi.

Nhưng chính vì vậy mà chim tung cách bay cao 🙂

LikeLiked by 1 person

Từ khóa » Trông Cậy Nghĩa Là Gì